Căn phòng tôi đang ngồi thật ảm đạm và không khí nặng quằng sự căng thẳng. Đã hơn giờ sáng rồi mà tôi chưa được ngủ, nói chính xác là chưa thể ra khỏi Tây Cung. Một vụ án mạng vừa xảy ra. Người bị giết là Liêu Mãn Bình, cái danh dù đã nghe nhưng thực chất tôi chưa từng gặp. Toàn bộ cung điện đang bối rối, các khách mời trong bữa tiệc cũng đang bị nhốt trong một gian phòng khác và được canh gác cẩn thận. Đến khi nào đội cảnh vệ chưa lục soát kĩ càng từng ngõ ngách trong cung điện thì tức là tên sát nhân vẫn còn lẫn quẫn và như vậy chúng tôi sẽ phải tiếp tục ngồi chờ. “Đó là để đảm bảo an toàn cho Người thưa Quận Chúa Điện Hạ!” Mỗi lần tôi tỏ ý muốn ra ngoài thì đều nhận được câu trả lời như thế. Trong phòng, Thủy Tú Thái Hậu đang trầm ngâm đọc sách, vẻ điềm tĩnh đáng ngưỡng mộ. Chú Lữ Công thì đi đi lại lại miệng liên tục lẩm bẩm, vài lần còn liếc sang nhìn tôi, ánh mắt vẫn gay gắt như trước đây.
Chốc chốc tôi lại thấy mệt mỏi phải tựa đầu vào người anh họ Dĩ Thuật.. Anh ta ngồi xếp bằng trên sofa, dáng vẻ thoải mái tự nhiên. Cái tai nghe MP đang “bùm bùm chát chát” gì đó… Anh đưa cái điện thoại cho tôi, cười an ủi
-Chán quá ha! Em thích chơi game không? Anh có trò đột kích phiên bản Mobile mới nhất đó!
Tôi không rành về game lắm nên thấy quá xa lạ. Như đoán được ý của tôi Dĩ Thuật nói thêm
-Thế thì chơi xây nhà hay nuôi thú đi. Cái đó hợp với con gái hơn!
Cái cười ranh mãnh lại làm tôi nghĩ tới Ngạn Luật. Khốn thật…! Cái ông anh này sao ngày càng giống cái ông anh kia!!?? Không khéo sẽ có lúc tôi gọi nhầm anh ta thành Ngạn Luật mất (>...
Mọt sách: CHỜ ĐÃ!
Bé củ cải:…………
Mọt sách: Ha ha ha… đùa tí thôi! Sao Ly nè, tớ bất ngờ lắm nhé! Có thật bồ là Công Chúa không? Cả tháng trời nay tớ siêng đọc báo lắm đó. Tờ nào cũng có bài viết về cậu… Cậu tin nổi không? Bây giờ tớ và Mỹ Lạc là idol của thị trấn. Người ta còn phỏng vấn tụi tớ nữa… Tớ đã nói với họ: “Chúng cháu là bạn thân nhất của Quận Chúa…hé hé hé… thiệt sướng cái miệng!
Bé củ cải: (T.T)
Mọt sách: Ối má ơi… tớ vẫn còn chưa tin cậu thực sự có dòng dõi Hoàng tộc đó! Sao trước giờ không nói?? Hôm qua có mấy đứa muốn xin hình của cậu. Tớ và Mỹ Lạc rữa ra một rỗ đầy vung …. hí hí hí… buôn bán lời ghê lắm đó!
Tôi chưa kịp phản ứng gì thì nick của Mỹ Lạc sáng đèn và cô ấy nhảy vào phòng chat riêng của đứa
Tiên nữ: aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Bé củ cải: T.T tới rồi à?
Tiên nữ: aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Bé củ cải: điếc tai quá >..,>)
Tiên nữ: (+.+)
Bé củ cải: tớ nói thiệt… anh ấy đã biến mất rồi. Bọn họ truy nã là hiểu lầm, vụ đó tớ đã giải quyết êm xui, nhưng vẫn chưa biết NL đang ở đâu! Tớ nhớ anh ấy… nhớ lắm… làm sao tìm dc NL bây h??? Hai bồ ko có tin gì thực sao?
Tiên nữ: Chờ đã, cậu đã luôn nói với bọn mình thầy là anh ruột cậu mà!
Bé củ cải: Ừ đó là vì tớ cứ tưởng như vậy. Về sau mới biết ko phải!
Mọt sách: Ôi ly kì ghê…. Nghe nè nhá: Nàng công chúa bí ẩn sống cách xa Cung điện, được một hiệp sĩ giấu mặt nhận làm em gái và lo lắng cho nàng….hố hố hố… { cười nham nhở}
Bé củ cải: Làm ơn đi, ko vui thế đâu… tớ đang phát điên nè. Hai ng’ nói xem, làm sao tớ có thể tìm ra NL bây h? {khóc sướt mướt}
Tiên nữ: nè SL! Hỏi thiệt nha, cậu…có phải là………. Có tình cảm “đặc biệt” với ng’ đó???
Bé củ cải: dĩ nhiên, anh ấy đã sống vói tớ lâu như vậy… tớ xem NL là ng’ thân thực sự….
Mọt sách: Ngốc wa’, ý nó hỏi tình cảm kia kìa!
Bé củ cải:???
Tiên nữ: CẬU YÊU ÔNG ANH GIẢ MẠO ĐÓ RỒI! {cười quỷ quyệt}
Bé củ cải:…………….
Mọt sách: Tớ đã luôn cảm giác ng’ là lạ… thầy Luật có vẻ với cậu….hơi kỳ kỳ… h ng’ lại ko có qhệ huyết thống…. thuận buồm xui gió nhá!
Bé củ cải: thôi đi, nói xàm bậy không à…>.