"Ýcủa anh là gắn máy quay và micro lên bồn cầu của người Nhật?” July lại rót cho mình một ly kem soda.
“Không, không cần thiết, đừng phá hoại quan hệ thân mật giữa những đồng minh, gần đây thủ tướng Nhật Bản không phải đến thăm Ai Cập sao?”
“Phải, còn phải đi Libya, người Nhật Bản rất có hứng thú với dầu mỏ của Châu Phi.” Bộ trưởng ngoại giao tất nhiên rất quen thuộc với những hoạt động ngoại giao như vậy.
“Đúng đúng, ông ta sẽ trở lại Tokyo với một ông chủ tập đoàn tài chính trong nước ông ta.”
“Ngài muốn nói tới “Tập đoàn Inoue” đầu tư khai thác dầu mỏ châu Phi phải không?” July bắt đầu uống ly rượu thứ hai
“Nghĩ cách làm rõ cuộc trò chuyện của họ trên máy bay, những tên này không sợ gặp phải nghe lén trên không, chắc chắn sẽ nói một số bí mật nho nhỏ” Tổng thống lộ ra vẻ mặt gian trá.
Cairo, Ai Cập.
Chợ Mansour là chợ thương mại có lịch sử lâu đời nhất ở Ai Cập, lịch sử đó có thể bắt nguồn từ thời kì thập tự chinh, các nhà thờ Hồi giáo cổ xưa và các cửa hàng gia vị khác nhau, sạp hàng quần áo, quán cơm nhỏ, cửa hàng thủ công kết hợp xen lẫn nhau, các bài hát Ả Rập du dương trái ngược hoàn toàn với tiếng nhạc heavy metal đinh tai nhức óc phát ra từ trong tiệm máy tính, phụ nữ địa phương mặc áo choàng và phụ nữ Âu Mỹ mặc quần ngắn đang trả giá trong cửa hàng thủ công.
Vài người châu Á ăn mặc như du khách trà trộn trong dòng người chật chội trong chợ, họ lúc thì xem sản phẩm thủ công, lúc thì chụp hình, có lúc thì ngồi trên ghế ngoài trời trong quán cà phê Thổ Nhĩ Kì thưởng thức vị đắng đậm đà. Họ đều là nhân viên tổ máy của máy bay chuyên dụng của thủ tướng, bây giờ đang tận dụng thời gian trải nghiệm phong tình Ả Rập của Ai Cập, ngày mai họ phải về nước rồi, lúc này là thời gian rảnh rỗi duy nhất của họ.
Cách đó vài chục mét, một người đàn ông phương Tây đội mũ bóng chày dường như rất chăm chú nhìn chằm chằm vào một cái áo choàng Ả Rập, hình dáng của anh ta giống như hoàn toàn được che lấp trong bóng râm của chiếc dù che nắng, chủ quán là một chàng trai mười mấy tuổi đang sử dụng tiếng anh đầy giọng Ả Rập nhiệt tình hỏi han khách hàng, người đàn ông phương Tây này lắc đầu, tay phải sờ vào tai nghe bluetooth bên tai, bên trong vang ra một số âm thanh
“Jeff, để tôi tiếp tay.”
Người đàn ông gật đầu, rời khỏi sạp quần áo, quẹo phải đi vào một con hẻm chật hẹp. Cách khoảng mét, trên ghế ngoài trời của quán cà phê Thổ Nhĩ Kì có treo bảng Ả Rập truyền thống, một cô gái trẻ đội nón lá đang mở hộp trang điểm của mình ra, dường như đang chăm chú trang điểm lại khuôn mặt bị mồ hôi làm lem, qua một hồi cô mới để hộp trang điểm lên bàn nhưng không đóng hộp, rất tùy ý để lên góc bàn, sau đó cô lấy chiếc điện thoại BlackBerry từ túi vải ra, dường như đang gửi tin nhắn, thực ra cô đang nhận một video được quay bởi camera megapixel đặt trên gương của hộp trang điểm thông qua Bluetooth, đôi mắt màu nâu của cô nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, trên đó hiển thị rõ ràng từng hành động cử chỉ của những người Châu Á trong cửa hàng thủ công.
Một nam một nữ này đều là đặc vụ ngoại cần của “quán cà phê”, họ phụ trách giám sát nhân viên tổ máy Nhật Bản mua sắm tham quan trong chợ, tuy bản thân những người này không có giá trị tình báo, nhưng nhiệm vụ của tổ giám sát là đảm bảo ít nhất trong tiếng, họ phải thành thật ở trong chợ hoặc đi bất cứ nơi nào trong thành phố Cairo, miễn là không đến sân bay, không quan tâm trên máy bay lúc này đang xảy ra chuyện gì là được, một khi đoàn nhân viên tổ máy đột nhiên quyết định trở về sớm hơn, tổ giám sát sẽ kêu gọi nhân viên hỗ trợ bên ngoài tạo ra một ít tai nạn giao thông nho nhỏ để tiếp tục giữ họ lại.
Khoảng giờ trước, người ăn mặc hoàn toàn giống với đoàn nhân viên tổ máy trên máy bay chuyên dụng của thủ tướng Nhật Bản đến căn cứ không quân của “Nasser” ở phía đông bắc Cairo, giấy tờ trong tay chứng minh họ là nhân viên cần vụ của tổ máy, dẫn đầu là người đàn ông Đông Á khoảng tuổi tỏ ý với cảnh vệ Ai Cập, đây là một sự bảo vệ cần vụ trong kế hoạch, vệ binh sau khi xác thực giấy tờ vẫy tay cho qua vì không có bất cứ lý do nào để chặn lại.
Máy bay chuyên dụng thuộc hãng hàng không ANA dừng ở trong thềm đế máy bay VIP, bình thường chỉ khi văn phòng thủ tướng trưng dụng, tạm thời đóng vai trò máy bay chuyên dụng, trước đó nó chỉ là một chiếc máy bay quốc tế bình thường.
nhân viên cần vụ bận rộn ở trong cabin, chẳng mấy chốc các loại cảm biến, máy phát sóng tín hiệu khác nhau được cài đặt ở tất cả các góc bao gồm cả nhà vệ sinh, một số vị trí quan trọng còn cài đặt thêm máy quay mini có thể thay đổi tiêu cự, sau khi tất cả thiết bị được sắp đặt ổn thỏa, người đã tìm kiếm kỹ lưỡng hai lần bằng các thiết bị chuyên phát hiện tín hiệu vô tuyến, cho đến khi xác định những thiết bị nhỏ này có thể chịu đựng việc kiểm tra tín hiệu bình thường mới hài lòng rời khỏi cabin.
Vào lúc giờ phút sáng hôm sau, thềm đế máy bay VIP của căn cứ không quân “Nasser” được trải một tấm thảm đỏ, sau khi thủ tướng Nhật Bản Kobayashi Satoru vẫy tay với quan viên của bộ ngoại giao Ai Cập ra tiễn, ông sải từng bước nặng nề đi lên máy bay chuyên dụng, cách sau lưng ông vài mét, là chủ sở hữu của “Tập đoàn tài chính Inoue” đồng thời cũng là bạn cũ của thủ tướng Kobayashi Satoru.
Đúng giờ, đúng giờ bước vào hành trình trở về Tokyo dưới sự cho phép của đài kiểm soát máy bay. phút trước, một chiếc “Lear Jet” thuộc công ty thuê bao thương mại của Mỹ đã cất cánh trước trên đường băng số L của sân bay quốc tế Cairo, theo kế hoạch chuyến bay thông báo, chiếc máy bay thuê bao thương mại này sẽ bay tới Sri Lanka, đây là sự thật, nhưng trên máy bay không vận chuyển đại biểu thương vụ cao cấp của công ty dầu mỏ tiêu chuẩn, mà là nhân viên giám sát tín hiệu điện tử, theo kế hoạch của cơ quan hành động ngoại cần “Quán cà phê”, chiếc máy bay này sẽ hội họp với của ANA trên biển đỏ, bay cùng hướng chỉ là độ cao chênh lệch mét, ở khoảng cách này, các loại ăng-ten vô tuyến khác nhau gắn trên “Lear Jet” có thể dễ dàng tiếp thu tín hiệu giám sát truyền đến từ .
Chất lượng tín hiệu khá tốt, độ phân giải của camera đẹp ngang với máy quay kiểu cũ, thu âm cũng rất rõ ràng, máy nghe lén mà “Quán cà phê” sử dụng gồm loại máy thu âm đa hướng để tiếp thu tín hiệu âm thanh ở những tần số khác nhau, sau khi máy thu tín hiệu xong, phần mềm máy tính sẽ tự động loại bỏ những tạp âm không nằm trong tần số phát âm của con người theo cài đặt trước, như vậy kết quả cuối cùng sẽ như nhân viên giám sát ngồi ở phía sau đối tượng bị giám sát.
Thủ tướng Kobayashi Satoru ngay sau khi máy bay cất cánh không lâu đã bắt đầu trò chuyện với bạn cũ của mình và một số trợ tá thân tín, nhân viên bảo vệ của thủ tướng nói ông biết, theo như kỹ thuật trước mắt bất cứ địa điểm trên mặt đất nào cũng không an toàn tuyệt đối, không thích hợp nói ra toàn bộ bí mật trong lòng, nhưng trên không thì khác, sẽ không có bất cứ ai có thể nghe lén cuộc trò chuyện của thủ tướng ở trên không trung vạn mét, vì vậy thủ tướng Kobayashi Satoru quyết định tổ chức một cuộc họp cực kỳ bí mật, họ có vài giờ bay đủ để đáp ứng nhu cầu cuộc họp, thậm chí trong nước Nhật Bản cũng không có cơ hội tốt như vậy.