-----o0o-----
"Linh Mạch Giả bởi vì liên quan đến linh mạch trong cơ thể, cho nên bình thường là trời sinh Tố Linh Sư, nói như vậy, ngươi thật sự biết những kỹ năng tố linh đã muốn biến mất từ rất lâu?"
Cùng Dương Trạch sóng vai ngồi ở mặt trước ngưỡng cửa phòng của hắn, Kỷ Linh Nhi nghi hoặc, mang theo một chút mong đợi hỏi.
Dương Trạch gật gật đầu, suy nghĩ một chút, lấy ra miếng Hổ Phù đeo trên người mà hắn thu được của Triệu Tấn, niết chặt, sau đó bắt đầu truyền vào Diệt Khí, toàn thân Hổ Phù đột nhiên phát ra ánh sáng trong vắt. Đây là thời điểm hồi quang phản chiếu khi mà một kiện pháp bảo sắp bị hủy diệt. Vốn không có ý định phá hủy cải tạo Hổ Phù, Dương Trạch lại thu hồi Diệt Khí. Linh Bảo Hổ Phù hồi phục như lúc ban đầu.
"Kỹ năng này thật sự là khác xa với của Công Vật Sư."
Có thể thấy Kỷ Linh Nhi vẫn là lần đầu tiên được chứng kiến việc như vậy, ánh mắt của nàng không khỏi hưng phấn, thậm chí có một ít tâm tính của cô bé chính là không ngừng gật đầu.
Công Vật Sư ở Qúy Sương lục châu tức là người thông qua phía trên vật phẩm để vẽ linh phù, sau đó dùng loại phương pháp này để chế tạo ra vật có ẩn chứa linh lực.
Ví dụ như luyện kiếm thường dùng phương pháp dập rèn, ở trên kiếm phôi khắc ấn ký, khiến cho nó có năng lực hấp tụ linh tức, sau đó lại dùng một cái tầng thép khác để bao trùm thân kiếm, hoàn thành việc chế tạo.
Công Vật Sư cũng dùng loại biện pháp này, để truyền linh khí vào vật phẩm. Thậm chí có một số Công Vật Sư, còn có thể dùng phương pháp Tố Hình Phụ Linh, từ đó sáng tạo ra, một ít Linh Bảo đơn giản. Ví dụ như Hổ Phù ở trong tay Dương Trạch, chính là vật được chế tạo bởi Công Vật Sư.
Hổ Phù toàn thân màu hổ phách, mà bên trong nhìn thấy một số đường cong nho nhỏ. Đúng là dùng loại này trong ngoài cấu tạo, khiến cho nó có thể hấp tụ linh khí, do đó sinh ra hiệu quả của một Linh Bảo dùng cho công kích địch nhân.
Công Vật Sư dùng biện pháp như vậy sản xuất ra rất nhiều Linh Bảo đời nay. Những Linh Bảo kia phần lớn bộ phận là lượng sản. Cũng bởi vì sự trân quý của Công Vật Sư, cho nên trên các quốc gia đều có Công Vật Bộ, nơi tụ tập của những vị Công Vật Sư này, từ đó có thể sản xuất ra rất nhiều Linh Bảo có ích.
Địa vị của Công Vật Sư cũng theo đó mà lên cao. Trên phiến đại lục này, có rất nhiều người tận cùng một đời đều truy cầu, chỉ là muốn trở thành một Công Vật Sư giỏi.
Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, Công Vật Sư coi như là một chi nhánh của Tố Linh Sư. Nhưng một Công Vật Sư ưu tú nhất, cũng không thể trở thành một cái Tố Linh Sư chân chính.
Tố Linh Sư là nhân vật siêu thoát tất cả người khác trên phiến lục châu này. Nếu như nói, Công Vật Sư là thông qua việc thay đổi tính chất và trạng thái để trao linh khí cho một vật thể cố định, thì Tố Linh Sư bắt đầu từ thay đổi tính chất cho đến triệt để cải tạo tính mệnh của Linh Bảo.
Đây là 2 việc khác nhau về bản chất. Nói thí dụ như, Công Vật Sư phát hiện nước có thể theo trạng thái khí biến thành trạng thái lỏng đồng thời chuyển thành trạng thái cố định. Như vậy Tố Linh Sư chính là phát hiện giọt nước là do từng nguyên tử cực nhỏ cấu tạo thành . Công Vật Sư nắm giữ dòng chảy của linh khí cùng với quy luật quỹ đạo chuyển động để mà sử dụng. Tố Linh Sư lại có thể trực tiếp quan sát, điều khiển linh khí trần ai.
Hai cái phương diện chênh lệch ở khoảng cách như vậy.
"Nói như thế, ta so với trình độ của kẻ gọi là Công Vật Sư thì cao hơn quá nhiều phải không?"
Dương Trạch nói.
Ai biết Kỷ Linh Nhi chỉ là quét mắt nhìn hắn một cái, thản nhiên nói, "Hiện tại phổ biến cho rằng, một người Công Vật Sư ưu tú, có thể tạo ra Linh Bảo Lục giai thập cấp (6 giai 10 cấp - 610 cấp) Ta không thừa nhận là bây giờ ngươi có thể đạt tới được."
Dương Trạch ngạc nhiên, Lục giai thập cấp! (610 cấp) Hắn cho tới bây giờ cũng chỉ chế tạo qua Linh giai Thất, Bát cấp, (070, 080 cấp)
Chớ đừng nói chi đến 610 cấp Linh Bảo. Ngay như một số ít người có thể làm ra ba bốn giai Linh Bảo, (300, 400 cấp) ở Dương Trạch xem ra, cũng không phải là hạng người ăn chay. (ý là thứ zữ)
Khó trách Công Vật Bộ ở Đại Diệp quốc hàng năm đối ngoại tuyển nhận Công Vật Sư mới đều xếp đầy hàng dài, nhưng số người cuối cùng trúng tuyển lại rải rác không có mấy mống, tỷ lệ nhân tài ở đây còn thấp quá nhiều.
"Ngươi biết ta là Linh Mạch Giả, ta hiện tại cũng biết mình là Linh Mạch Giả. Nhưng vấn đề mấu chốt hiện nay là cái thân phận này cũng không dùng được. Ngoại trừ có thể cải tạo Linh Bảo ra, trước mắt năng lực dung nạp và vận chuyển chân khí trong cơ thể của ta so với những người cùng cấp khác đều muốn yếu hơn nhiều lắm."
Từ khi tiến vào Tồn Ý Cảnh bát phẩm về sau, Dương Trạch rất nhanh liền tự nhận ra vấn đề này.
Ngày đó tu vi Tồn Ý Cảnh của Thượng Quan Yến mang đến cho hắn ấn tượng cực kỳ khắc sâu. Nhưng giờ phút này Dương Trạch liền phát hiện, hắn cũng đã đồng dạng đạt đến Tồn Ý Cảnh tu vi, tuy rằng hoàn toàn chính xác thì so với Khí Hải Cảnh cũng có đột phá về chất lượng. Chân khí ngưng tụ trong thân thể của hắn nhìn ra được càng tinh thuần nếu so với những người đồng cấp khác. Nhưng mà về số lượng vẫn rất là không đủ.
Cho dù là bây giờ có cùng đẳng cấp với Thượng Quan Yến, Dương Trạch đều cảm thấy trình độ chân khí đối phương ở trên mình, tương đối mà nói bản thân hắn rất mỏng yếu.
Linh Mạch Giả thể chất tặng cho hắn năng lực "Giai thông tịnh ngộ" , nhưng vô luận là thần thức niệm lực, hoặc là cường độ thể năng, hoặc là chân lượng dung nạp chân khí, đều cùng những người đồng cấp khác có khoảng cách chênh lệch. Về công pháp thì hắn có thể thông qua khắc khổ tu luyện để đền bù, nhưng về chênh lệch thể chất, hắn phải ứng đối như thế nào?
Giống như là những người trời sinh thân thể yếu đuối mắc nhiều bệnh tật. Dù cho có công pháp tinh diệu, nhưng sợ rằng ở dưới sự công kích của người có thân thể cường tráng, sẽ chống đở rất vất vả.
Kỷ Linh Nhi lấy tay khẽ vuốt một chút mép tóc trên thái dương đang không an phận trong gió, nói,
"Sau khi Linh Mạch Giả thức tỉnh, đích thật là tương đối nhỏ yếu. Loại đặc thù thể chất này chú định người vừa mới bắt đầu Khí Hải dung lượng sẽ cực kỳ mỏng ở tu vi ngang bằng nhau. Nhưng mà chỗ tốt lớn nhất của Linh Mạch Giả chính là, loại nhỏ yếu này chỉ là tạm thời, cũng không phải vĩnh cửu . Thượng cổ linh mạch thể chất khiến cho ngươi có thể hấp thu linh khí, để lớn mạnh bản thân. Ngươi hấp thu thiên địa linh khí càng nhiều, lại lần nữa dùng chính mình kiên trì không ngừng cố gắng, thể chất của ngươi lại càng mạnh mẽ, thậm chí kể từ bây giờ ngươi nhỏ yếu tại đồng tu vì cái gì người, biến thành mạnh mẽ hơn bọn hắn."
"Hấp thu linh khí?"
Dương Trạch ngây ngẩn cả người, hắn có thể cải tạo Linh Bảo, đã từng thử qua dẫn khí nhập vào cơ thể trợ giúp tu hành, nhưng là hấp thu linh khí, này tựa hồ thật đúng là chỉ nghe lần đầu.
"Ngươi thử xem."
Kỷ Linh Nhi bấm tay bắn ra một cái vật nhỏ màu xanh u, Dương Trạch tiếp được, cúi đầu vừa thấy là một khỏa tinh thạch màu xanh nhạt , cơ hồ là không cần điều tra, bằng vào thiên tính Tố Linh Sư, Dương Trạch cũng có thể thấy được trong đó chất chứa có đầy đủ linh khí.
"Đây là một khỏa Linh Thạch do Linh Thú Địa Hải Chư Đảo kết xuất, ngươi thử hấp thu linh khí bên trong của nó xem."
Trong thiên địa rất nhiều việc vật đều chất chứa có linh khí, ví dụ như như linh thú tinh thạch, hoặc là linh dược, hoặc là có chút trời sinh linh vật.
"Nhưng mà"
Dương Trạch nhìn vào Kỷ Linh Nhi, con mắt một mảnh mờ mịt,
"Ta cũng không biết như thế nào mới có thể hấp thu linh khí trong đó. . ."
"Thật sự là lãng phí thiên phú của Linh Mạch Giả . . ."
Kỷ Linh Nhi khẽ lắc đầu, ở dưới ánh trăng nàng làm ra bộ dáng tức giận hơi có chút khác biệt, nói,
"Trên Điện Kinh của Tây Đà dù không có ghi chép kỹ càng, bất quá có một đoạn khẩu quyết, đại khái hẳn là liên quan cùng với phương pháp này. . ."
Kỷ Linh Nhi im lặng một chút, sau đó chậm rãi đem khẩu quyết thuật lại một lần.
"Dẫn linh quy khư tâm thận thủy hỏa tự giao uy..."
Mở miệng thì thầm xong, Kỷ Linh Nhi phát hiện Dương Trạch đã muốn đi theo nàng chậm rãi niệm lên .
Dương Trạch đương nhiên biết rõ khẩu quyết này, lúc ban đầu hắn đã dùng để mà dẫn động linh khí trong ôn tuyền trên tuyết sơn nhập vào cơ thể tẩy tủy luyện cốt "Dẫn Khí Quyết".
Hắn thật to không nghĩ tới Dẫn Khí Quyết hiếm thấy như vậy nhưng lại tiến dần từng bước ghi lại ở Tây Đà điện điển tịch kinh thư bên trong, bị tôn sùng là là Linh Mạch Giả trưởng thành pháp môn. Dương Trạch thân mình liền có tương đối trụ cột, hôm nay cẩn thận tưởng tượng, cũng đã thông suốt mười khiếu, rõ ràng hết chân tủy của vấn đề.
Hắn có thể dẫn linh khí nhập vào cơ thể tu luyện khi đó là hắn còn không có thức tỉnh linh mạch lúc trước, mà hôm nay có được linh mạch thể chất, sợ rằng lại lần nữa thi triển dẫn khí bí quyết, hắn thượng cổ linh mạch thể chất có thể hấp thu linh khí, do đó cường đại của mình khí lực. Mà hắn Tố Linh Sư năng lực, lại có thể đem Linh Khí Trần Ai bên trong một kiện Linh Bảo phân giải ra ngoài, để mà cường đại bản thân. Đây là điểm mạnh của Linh Mạch Giả.
Mà ngay cả cường thế Tây Đà điện cũng đều ngoại trừ dẫn khí thuật, không có ghi chép Linh Mạch Giả đến tột cùng là như thế nào thông qua hấp thu linh khí do đó trở nên cường đại . Đó là bởi vì, người biên so ạn Tây Đà Điện Kinh cũng không phải Linh Mạch Giả, cho nên cũng tự nhiên không biết ở Linh Mạch Giả trong mắt, hết thảy Linh Bảo đều là do linh khí bụi bậm dựa theo nhất định quy tắc sắp hàng tổ hợp lên. Mà Dương Trạch, có thể đem phân giải cải tạo, từ giờ trở đi. . . Còn có thể đem hấp thu.
Hắn nắm trong tay miếng tinh thạch kia của Kỷ Linh Nhi, chính tay vận khí xác nhận một phen, hồi lâu sau có chút kinh ngạc, "Linh khí thật dồi dào!"
Đây là một khỏa linh tinh thạch đạt tới khoảng tam giai linh khí, Dương Trạch cũng không đợi, nắm lấy tinh thạch, đưa vào Diệt Khí chỉ thấy miếng linh tinh thạch kia có chút tỏa sáng , toàn thân u bích càng sâu. Nương theo sau khi Diệt Khí đưa vào, Linh Bảo nội tụ hợp linh khí bắt đầu tan rã, như là vô số tinh tế mạt tạo thành dòng sông giống nhau, chậm rãi theo tinh thạch bên trong chảy ra.
Ngay tại lúc này rồi!
Dương Trạch lập tức thi triển dẫn khí thuật. Dần dần chứng kiến ngoại trừ lúc trước bay ra vô chủ bụi bậm, linh khí mới phân giải, đều chậm rãi chuyển hướng, chảy vào ngón tay trong lòng bàn tay của Dương Trạch.
Một cảm giác kỳ dị lạnh buốt dọc theo kinh mạch của hắn chảy xuôi, thông qua bàn tay hội tụ trong cơ thể của hắn. Dương Trạch có thể rõ ràng cảm giác được hai nơi Khí Hải trong cơ thể mình hân hoan tung tăng như chim sẻ, phảng phất bị những này linh khí kích động không đứng yên được. Sau đó linh khí đầu nhập vào bên trong Khí Hải. Liền lập tức như là nước đổ vào sa mạc nóng hổi, đắm chìm mà vào.
Chỉ là loại tốc độ hấp thu linh khí này thật chậm, nhưng mà vùi đầu vào Khí Hải ở trong đi, Dương Trạch vẫn là có thể cảm giác được những kia linh khí đều ở chậm rãi luyện hóa, tựa hồ trở thành một bộ phận phong phú Khí Hải.
Có lẽ qua thời gian uống cạn chun trà, Dương Trạch đình chỉ phân giải, mở to mắt.
Mà cấp ba linh tinh thạch trong tay hắn, chỉ là bị phân giải một ít bộ phân linh khí. Vẫn đang lưu lại hơn phân nửa. Mà giờ khắc này tiến vào trong cơ thể hắn linh khí còn đang Khí Hải trú lưu, Khí Hải giờ phút này như là sôi trào nước ấm một bực như nhau, không ngừng bốc lên, đang thích ứng mài hợp luyện hóa cuối cùng mới hấp thu quá trình Dương Trạch mới hiểu được hấp thu linh khí cũng không phải khinh địch như vậy mà sự tình đơn giản.
"Đại khái là tu vi có hạn, Khí Hải của ta có thể hấp thu cùng luyện hóa linh khí vẫn rất hạn chế. Muốn hoàn toàn luyện hóa hấp thu linh khí bên trong viên linh tinh này, sợ rằng đều cần ba ngày thời gian."
Dương Trạch đem tinh thạch trong tay đưa trả lại cho Kỷ Linh Nhi.
Hấp thu linh khí vẫn đang được tu vi có hạn chế, đó là một khỏa tam giai linh tinh thạch, Dương Trạch nghĩ thầm nếu như là đạt tới 4,5 giai linh tinh thạch, sợ rằng chính mình khó có thể phân giải triệt để. Cũng càng khó có thể hấp thu linh khí có độ cao tinh khiết từ bên trong.
Chỉ là Dương Trạch không biết, vừa rồi triễn lãm chiêu thức hấp thu linh khí ấy, cũng đã để cho Kỷ Linh Nhi chấn động. Dù sao đọc được ghi chép bên trong điển tịch là một chuyện, tận mắt nhìn thấy, lại là một chuyện khác.
Kỷ Linh Nhi cũng không có nhận lấy tinh thạch mà Dương Trạch đưa tới, mỉm cười nói,
"Tặng cho ngươi."
Thân thể nàng đứng thẳng trên mặt đất, lưng ong khiến cho người ta suýt nữa nhịn không được mà muốn ôm chặt một phen. Dương Trạch đứng bên cạnh chăm chú nhìn đây, chỉ cảm thấy, dị thường đẹp mắt.
Kỷ Linh Nhi tựa hồ phát giác, xoay đầu lại, hơi có chút ý giận nhìn con mắt không thành thật của Dương Trạch. Mặt nàng đỏ hồng như hoa trúc đào đầu mùa hạ.
Dương Trạch rồi lại canh đúng lúc bật cười lớn, không chút nào vì ánh mắt vừa rồi của mình mà lấy làm hổ thẹn
Kỷ Linh Nhi sớm đã giác ngộ đối với sự vô sỉ của hắn, dừng một chút, mở miệng nói,
"Sư phụ đã từng vô số lần tiếc hận qua, chỉ tiếc Tây Đà điện ngàn năm phát triển tới nay, chưa từng có một cái Linh Mạch Giả hàng lâm ở trên thần điện. Nếu như trong thần điện xuất hiện Linh Mạch Giả, thì đó chính là phúc phần của cả Tây Đà..."
"Cho nên ta nghĩ. . . Ngươi có nguyện ý đi với ta đến Tây Đà không?"
-----o0o-----
Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện