Diệt Tận Trần Ai

chương 2 : hắc thủy thần đạo

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

-----o0o-----

Vốn là, trong số các tu hành giả còn có một ít người muốn dựa vào nơi hiểm yếu để chống lại, nhưng mà đợi đến khi chứng kiến chiếc Hồng lâu thuyền khổng lồ, xa xa xuất hiện đi vào hải khẩu. Bọn họ mới ý thức được là người nào đã đến, ý chí bị triệt để phá hủy.

Vài tên tu hành giả bị bắt được quỳ trên mặt đất, trên mặt hiện ra sợ hãi, nếu không phải thuyền viên ngăn trở, sợ rằng sự phẫn nộ hiện tại từ tiếng khóc thảm thiết của thôn dân có thể đưa bọn chúng nuốt sống.

"Thần Đạo Trai đường đường chính chính đi ra làm loại chuyện mà những tu hành giả khác còn biết xấu hổ ngụy trang che giấu. Nói cho ta biết, từ lúc nào người của Thần Đạo Trai lại dám công khai mặc vào bào phục, không thèm giấu giếm làm những hành vi thiêu đốt, giết chóc, tùy tiện đánh cướp như vậy?"

Du Tiểu Tiểu đứng ở trước mặt một số tu giả đang quỳ xuống, dò xét quần áo trên từng người của đối phương, nhíu mày nói.

Một người trong bọn họ có địa vị tương đối cao, hiển nhiên vì danh tiếng của Du Tiểu Tiểu mà sợ hãi, cúi đầu ủ rũ nói,

"Đại Diệp quốc Kỳ Xuân Hầu Dương Tam thế tử khinh nhờn thánh nữ, chấn động Quý Sương đại lục, trai chủ đã phóng lời nói rằng trong một tháng nhất định đánh chết kẻ này, bọn chúng tôi lại đây, là muốn hưởng ứng hiệu triệu của trai chủ, trước hết để cho Đại Diệp nếm đến khổ sở. Vì hành động của trai chủ mà truyền bá uy danh!"

Dương Trạch xiết chặt nắm tay đấm, chung quanh thôn làng rải rác không ít xác chết, cả thôn xóm nguyên khí đại thương, nhìn ra được mỗi người phần lớn sống trong nghèo khổ khốn khó.

Những năm này nhiều lần bị hải tặc gần biển Lộc Đảo quốc làm phiền, Đoàn tàu của Đại Diệp ngẫu nhiên sẽ đến, mang theo một số đồ buôn bán cùng tiếp tế. Cuộc sống cũng còn có thể qua, nhưng mà lần này bị nhóm người của đối phương càn quét, thôn xóm cơ hồ là bị tai hoạ ngập đầu. Mà hết thảy những việc này, gián tiếp có liên quan lớn lao đến hắn Dương Trạch.

Đây là trong hiện thực tàn khốc cùng bất đắc dĩ, cùng loại với Thần Đạo Trai trai chủ như vậy tồn tại, có lẽ chỉ cần nói một câu, lập tức sẽ có vô số hiệu ứng liên hoàn, hắn nói muốn đánh chết Dương Trạch, những kẻ thuộc hạ trong Thần Đạo Trai, lợi dụng loại này xâm chiếm Đại Diệp biên cảnh hải đảo thiêu đốt sát kiếp lướt phương thức phất cờ hò reo, dựng đứng uy danh. Đây vẫn chỉ là một nhóm người mà thuyền của Dương Trạch đụng phải. Hiện tại không biết các đảo phía Đông biên cảnh của Đại Diệp, còn có bao nhiêu người Thần Đạo Trai đang hoạt động, đang xâm chiếm, đang cùng thủy sư Đại Diệp khai chiến.

"Lôi Đông Lai."

Dương Trạch thì thầm, giống như là phải nhớ kỹ cái tên này, sau đó phóng mắt nhìn về phía thôn xóm bị tàn phá,

"··· Một ngày nào đó ta sẽ khiến cho ngươi vì hết thảy những việc này mà hối hận."

Nếu không có trí nhớ của đại tông sư, người khác xem ra Dương Trạch cơ hồ là ở nói chuyện hoang đường viển vông. Nhưng mà ở trong mắt của Du Tiểu Tiểu cùng Bán Tàng Đại Sư, nghe được quyết tâm trong miệng của Dương Trạch, lại cũng không hề cho là hắn là ở phô trương thanh thế.

Người được Tây Đà thánh nữ Kỷ Linh Nhi nhìn trúng muốn dẫn đi Tây Đà thánh điện lịch duyệt rèn luyện. Ai cũng không dám nói dùng tư chất của hắn, một ngày nào đó sẽ không thể đạt tới loại cảnh giới tu vi này.

Nhưng mà Du Tiểu Tiểu vẫn là liếc mắt nhìn hắn, đả kích đúng lúc,

"Lôi Đông Lai là nhân vật thế hệ trước của Quý Sương Lục Châu. Dải đất phía đông được nhiều người xưng là một trong thập đại cường giả. Mấy trăm năm lịch sử Lộc Đảo Thần Đạo Trai hiện vẫn đứng đầu, đã muốn đạt tới Đạo Thông cảnh cửu phẩm cao thủ. Nếu như hắn đích thân đến nơi đây, ngay cả ta cùng Bán Tàng Đại Sư cộng lại, cũng không dám nói sẽ tháng được. Ngươi nếu như muốn có một ngày trở thành trụ cột của Đại Diệp quốc, trở thành cường giả chỉ cần đứng sừng sững ở trong vương quốc cũng làm cho người ta không dám vọng động xâm phạm. Vậy thì mau mau lăn đi tu hành cố gắng thật tốt cho ta, không cần phải lãng phí một thân tư chất được thánh nữ nhìn trúng!"

Du Tiểu Tiểu nói xong chuyện đó. Tu hành giả của Thần Đạo Trai đang quỳ trên mặt đất không thể tin được, ngẩng đầu lên nhìn Dương Trạch, ánh mắt kịch chấn hiển nhiên là không nghĩ tới, người mà Thần Đạo Trai trai chủ phóng ngôn muốn giết, không ngờ lúc này không phải chạy sâu vào trong nội địa của Đai Diệp, đã không lùi mà còn tiến tới nhắm vào vùng biển Viễn Đông. Phải biết rằng từ nơi này đi xa hơn không tới 10 hải lý, chính là hải cảnh của Lộc Đảo quốc! Tai mắt và phân điện của Thần Đạo Trai chính là ở nơi đó!

Đối phương còn dám trắng trợn nghênh ngang mà đến.

Bất quá lập tức trong những người tu giả này có vài người thông minh lập tức thể hồ quán đính rõ ràng Đại Diệp quốc kế sách! Nếu như Dương Trạch còn đang Đại Diệp cảnh nội, ai cũng không dám cam đoan ở trước mặt Đao Thông Cảnh Lôi Đông Lai, có thể bảo vệ cho hắn an toàn. Mà bố trí lần này, nếu không có trai chủ có Thông Thiên thần thông, sợ rằng cũng khó có thể phát giác Dương Trạch đã muốn lặng yên không một tiếng động tại trước mi mắt của hắn mà viễn độn.

Bất quá trong ánh mắt của những tu hành giả Thần Đạo Trai lập tức phát ra sợ hãi, nếu Du Tiểu Tiểu có thể trắng trợn ở trước mặt bọn họ, để cho bọn họ nghe được những lời nói này, như vậy tức là...

Không kịp kêu cứu, Du Tiểu Tiểu vậy mà hiếm thấy lộ ra một cái động lòng người mỉm cười, mặt của nàng khá dài, dùng tiêu chuẩn xem thiếu phụ của Dương Trạch mà nói, cũng chẳng hề xinh đẹp, nhưng mà giờ khắc này lại bộc lộ ra vẻ quyến rũ dưới vị máu tanh. Tay áo của Du Tiểu Tiểu vung lên, gấm đỏ phất trúng rất nhiều tu giả, mọi người lại còn bị cột tay. Ngay lập tức đã bị một cổ lực mạnh cuốn bay đi ra ngoài, rớt xuống bên trong những thôn dân đau khổ. Mắt thấy những thôn dân phẫn nộ vì thân nhân bị giết hại nhanh chóng đem những kẻ tu hành giả ngày thường diễu võ dương oai xử trí.

Mọi người ở lại trên đảo xử lý những tu giả xâm phạm, thuyền viên an táng những người đã chết, trấn an thôn dân, lại lưu thêm một chút tiếp tế phẩm. Khi mọi người neo thuyền để nghỉ ngơi và hồi phục. Phía trên xa xôi biển rộng, đột nhiên truyền đến một tiếng kêu bén nhọn, mọi người đang ăn cơm ở bên cạnh đảo liền phóng mắt nhìn lại, chỉ thấy phương hướng xa xa bên trên mặt biển, có một điểm nhỏ màu đen đang quanh quẩn.

Dương Trạch chứng kiến Du Tiểu Tiểu cùng Bán Tàng Đại Sư đều lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.

Du Tiểu Tiểu đứng dậy, một tay vung lên dập tắt khói lửa, nói,

"Đây là Hải Đông Thanh Thú mà Thần Đạo Trai dùng để điều tra vùng biển. Thừa dịp hiện tại những thứ chim thú tinh mắt này còn không có chú ý theo dõi đến chúng ta, chúng ta phải lập tức vượt qua đảo rời đi!"

Mọi người ào ào hành động, Dương Trạch nhìn nhìn phương xa điểm đen, nhìn về phía Du Tiểu Tiểu,

"Tại sao phải tránh đi hắn, chẳng lẻ không có thể trực tiếp bắt nó đánh xuống?"

Chính đang đi về phía trước Du Tiểu Tiểu thân thể dừng một chút, sau đó chậm rãi xoay người, ôn hòa nhìn Dương Trạch, phun lưỡi rắn nói,

"Cảnh giới mà ngươi nói đến, ở tại đây trong chúng ta vẫn chưa có một người nào có thể đạt tới."

Dương Trạch quay đầu, gương mặt sư phụ của Bán Tàng Đại Sư khó giữ được xấu hổ, hiển nhiên cũng đồng dạng thúc thủ luống cuống, cất bước lên thuyền.

Cùng các thôn dân tạm biệt, bởi vì mọi người đổ bộ xuống, cho nên thôn dân đối với phần đông thuỷ thủ mang ơn. Có chút thậm chí chảy nước mắt đem cho bọn hắn cách đan, nhìn những kia chất phác tinh khiết thiện, cả đời có lẽ đã nghĩ thật tốt sinh hoạt các thôn dân. Một khắc này Dương Trạch tâm lý vậy mà xẹt qua lâu chưa từng có trảo tấm lòng cảm giác áy náy.

Trời đất nhẫn tâm, đem vạn vật làm như cỏ rác.

Trên cái thế giới này cho tới bây giờ cũng không phải là thực thiện thực mỹ. Quang minh kỵ sĩ không nhất định có thể tàn sát ác ma còn có thể ở trong nháy mắt sau đó bị một đao chém chết. Ác ma cũng không nhất định cuối cùng cũng sẽ bị chính nghĩa tiêu diệt, ngược lại trường tồn ngàn năm cuối cùng bất hủ. Anh tuấn vương tử không nhất định cưới được công chúa còn có thể có thể lấy trúng bà phù thủy. Tinh khiết công chúa không nhất định gả cho vương tử lại còn có thể trở thành nhân tình đanh đá chua ngoa của quốc vương.

Đây không phải cổ tích, đây là sự thật.

Đồng lý có thể chứng nhận, một nửa khác của Thánh nữ cũng không nhất định chính là Thánh sứ. Còn có thể là Dương Trạch, vô luận là theo địa vì hay là các phương diện khác mà nói đều muốn thấp hơn nhiều lắm. Hết thảy mọi việc đều có thể.

Người mạnh là vua, đây cũng là tự nhiên ẩn chứa quy luật. Đác-uyn sớm tuyên bố lý luận như vậy. Nhưng tới bây giờ Dương Trạch mới nhận thức khắc sâu được nó.

Thượng Thiên giáo hội mọi người tu hành truy cầu chân lý thiên đạo cái chìa khóa, lại tựa hồ như quên dạy cho mọi người cái gì là công đạo. Đã như vầy, Dương Trạch liền muốn dùng trời ban quý giá tài phú, dùng tay của mình, tuyên dương thuộc về hắn công đạo!

Lượn quanh rời đi Lạp Mạo đảo, mọi người rốt cục rời đi Đại Diệp hải cảnh, trên đường cũng nhìn thấy qua mấy lần Lộc Đảo quốc biên cảnh tới lui tuần tra Hải Đông Thanh Thú. Tất cả mọi người từng li từng tí tránh đi. Nhưng mà có đôi khi lại còn là bị truy tung đến. Dương Trạch rốt cuộc biết những thứ này khó dây dưa chim thú vì sao có thể làm cho mọi người nhìn tới vì ghét.

Bất quá ra Đại Diệp hải cảnh, Hải Đông Thanh Thú ở Lộc Đảo hải cảnh hoạt động tựa hồ cũng không có Đại Diệp cảnh nội cái loại nầy căng cứng, có đôi khi những thứ này điểu đều là tới lui tuần tra một phen, tiện lợi làm thông thường đội tàu mà rời đi.

Mà có khi cũng sẽ đụng với cản đường Lộc Đảo quốc hải tặc đan thuyền, một bực như nhau đều là trực tiếp bị Hồng lâu thuyền phá huỷ.

Trên đường đã trải qua mấy lần mưa gió, Dương Trạch đã ở Bán Tàng Đại Sư chỉ điểm hạ mỗi ngày càng không ngừng tu hành.

Ra Lộc Đảo quốc vùng biển, chính là Phong Minh Hạp, trên cơ bản qua rồi Phong Minh Hạp, chính là đi thông Địa Hải Chi Cảnh Hoàng Kim Thủy Đạo.

Qua Phong Minh Hạp thời điểm, Hồng lâu ở phía trước mở đường, mọi người đang cảnh giác ở trong vượt qua khói khí tràn ngập Phong Minh Hạp. Rõ ràng nguy hiểm nhất lúc sau đã đi qua. Qua rồi một đoạn này, Du Tiểu Tiểu Hồng lâu thuyền liền đem trở về địa điểm xuất phát, Dương Trạch mọi người liền đem một mình đi trước Địa Hải, tiếp tục hắn một năm rưỡi lưu vong lịch lãm rèn luyện kiếp sống.

Qua rồi Phong Minh Hạp trong ngày hôm ấy, trời ban đêm trong xanh ngôi sao sáng sủa. Mọi người khó được ở liên tục căng cứng tâm tình hạ trầm tĩnh lại, có chút thuyền viên lại còn giảng thuật chính mình gia hương nước lá cây nét mặt tư vị, có chút thuyền viên hướng xa xa Hồng lâu thuyền đánh tín hiệu phong đăng. Chúng người mở ra thùng rượu, chén lớn uống rượu, khối lớn ăn thịt.

Nhưng mà mọi người ở đây uống rượu ăn thịt chúc mừng đi chung đường thành công đương lúc, bén nhọn bây giờ thanh âm lập tức vang vọng không ngừng.

Ở biển sương mù bao trùm địa phương, màu xanh đậm hải dương cơ hồ hoàn toàn che dấu bóng đêm vị trí, một cái toàn thân thông hắc, bao trùm lấy áo giáp thuyền, chính đang dùng một loại áp bách tính vô thanh vô tức phương thức, khổng lồ thân thuyền lặng yên lướt qua mặt biển, xuất hiện ở mọi người bên cạnh phương.

Vô số người phun lên mạn thuyền, một khắc này đã muốn nghiêm nghị biến sắc!

"Thần Đạo Trai kỳ hạm! Hắc Thủy Thần Đạo Tử!"

Bán Tàng Đại Sư ở bên cạnh Dương Trạch đột nhiên đứng dậy, đồng tử hai mắt để cho người chung quanh có chút run lên, thì thào đọc lên cái tên mà mọi người hiện tại không muốn nghe đến nhất,

"Lôi Đông Lai!"

Dưới trời sao, Hồng lâu thuyền trăm buồm nộ trương, như là một con khổng tước tức giận, hạm thủ bày chuyển 90 độ, xa xa nhìn thấy chiếc thuyền màu đen có thể tích khổng lồ kia!

-----o0o-----

Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio