Dịch:Kidlove
Milos bước ra khỏi phòng tắm thì nhìn thấy An đang ngồi trên sô pha chơi máy tính, bộ giáp vẫn còn mặc, nhưng mũ giáp đã được cởi ra, chỉ lộ một cái đầu xương trắng sáng lóa, hai hốc mắt ma trơi nhấp nháy, hàm răng hoàn chỉnh gần như chiếm hết nửa khuôn mặt, ừm, còn thiếu mất một viên.
Nếu bây giờ có người xông vào, nhất định sẽ bị bộ dạng ma quỷ này của cô dọa sợ. Milos thậm chí còn chuẩn bị tốt một lý do: "Đây là bộ giáp khô lâu căn cứ mới nghiên cứu, rất chân thật, kinh khủng, cực kỳ đánh lừa thị giác, càng quan trọng hơn là, nó có thể "Không một kẽ hở" khiến người không phát hiện ra bất kỳ một sơ hở gì!
An nhìn Milos đi ra, lập tức đóng lại thiết bị liên lạc, đứng lên bắt đầu cởi nhanh quần áo.
Milos:... Ta biết em không có ý tứ gì và bản thân ta cũng không làm được gì. Nhưng, một nữ nhân đứng trước một nam nhân cởi quần áo là việc đúng sao? Ta sẽ cho rằng em đang câu dẫn ta đấy!
An không biết tâm lý Milos xao động phức tạp, cô ném quần áo, một thân xương cốt "Quyến rũ" đi vào trong phòng tắm, ngay cả cửa cũng không đóng!
Milos nhìn chằm chằm cửa phòng tắm nửa mở nửa đóng: Ta sẽ nhìn lén, nhất định sẽ nhìn lén. (An: Tới đi, anh cứ nhìn tha hồ, chỉ cần không sờ là được)
Milos mặc quần áo chỉnh tề nằm ở trên giường, nghe tiếng nước trong phòng tắm, trong lòng dị thường yên lặng.
Một lát sau, An mang theo một thân hơi nước bước ra khỏi phòng tắm, trên xương còn bọt nước, dưới ánh đèn lấp lánh động lòng người.
Thật là mộng ảo mỹ cốt xuất dục đồ (bức tranh bộ xương đẹp tắm)...
Milos vẫy tay An: "Lại đây, ta lau giúp em."
An lắc đầu tỏ vẻ không cần, cô thích khô tự nhiên.
Milos lại nói: "Em xác định kẽ khở trên từng khối xương của em đều rửa sạch hết?"
An nhìn thân thể mình, khắp nơi đều là xương, cảm thấy Milos nói có vẻ đúng, vì thế ngồi xuống bên người hắn, thuận tiện đưa cho hắn một cái khăn lông.
Milos cho rằng hắn rốt cuộc cũng có thể quang minh chính đại sờ xương, kết quả An trực tiếp tháo một chân mình ra, đưa tới tay hắn, sau đó lại tháo đầu mình xuống, cầm khăn lông, giống như đối đãi với đồ cổ mà bắt đầu nghiêm túc cẩn thận chà lau.
Milos cầm một xương chân: "..." Cùng một con khô lâu ở chung thật sự là còn cần phải học tập thật nhiều kỹ năng.
Đúng lúc này, thiết bị cá nhân truyền tới tin tức: 【 Cổng tan xương nát thịt mở ra, cung nghênh cốt vương bệ hạ giá lâm ~~】
Nhóm cốt binh đều có thành ý như vậy, An tự nhiên cũng muốn thổi phồng, vì thế thừ dịp khe hở xương đang lau, kích vào【 tan xương nát thịt 】.
Cốt binh số : Bệ hạ, thật là muốn chúng ta chết!
Cốt binh số : Xin trang điểm! Xin chụp ảnh chung!
An nghĩ một chút, cầm cameras chụp một góc độ không tồi bộ xương khô của mình, răng rắc chụp một bức ảnh lớn và truyền đi.
Milos: "..." Cứ lộ ánh sắng bộ dạng mình như vậy là tốt sao?
Cốt binh số :... Không hổ là cốt vương bệ hạ, lớn lên uy vũ khí phách như vậy!
Cốt binh số : Bộ xương tỏa sáng hai mắt này mua ở đâu vậy? Tôi cũng muốn có một cái.
Cốt binh số : +, nhìn có vẻ rất xinh đẹp.
Cốt binh số : Chúng ta hẳn mỗi người đều cần một cái, như vậy mới thể hiện được đặc sắc 【 tan xương nát thịt 】 chúng ta.
Cốt binh số : Ý kiến hay!
Cốt binh số : Tán thành!
An không vui, mỗi người đều một cái thì chẳng phải quá hạ giá sao?
Cô nhìn Milos, đột nhiên đặt đầu mình bên mặt Milos, lấy tốc độ sét đánh nhanh chóng chụp một bức hình chung, rồi truyền đi.
Milos: "..."
Cốt binh số : (⊙0⊙)!
Cốt binh số : (⊙0⊙)!
Cốt công ( trung tướng Nader): (⊙0⊙)!
Cốt binh số n: (⊙0⊙)!
Cốt binh số : Vừa rồi hình như có một thứ kỳ quái trà trộn vào.
Cốt công ( trung tướng Nader): Số , buổi tối đưa tin tới phòng ta.
Cốt binh số : Ta sai rồi! Xin hãy buông tha!
Cốt binh số n: Bảo trọng, huynh đệ, một đường đi mạnh khỏe.
Cốt binh số : (┬_┬)
Cằm An rung động, hết sức vui mừng, trên tay dùng sức, thiếu chút nữa làm trật khớp mình.
Milos liếc mắt nhìn cô, gia hỏa này chơi đùa cũng rất lớn.
Hắn nhìn bức ảnh trên màn hình kia, lặng lẽ mở thiết bị cá nhân của mình, tiến vào 【 tan xương nát thịt 】, bấm, lưu giữ!
Nhìn kỹ thì một người đẹp trai, gần như là gương mặt đạt tiêu chuẩn đẹp nhất của con người, một người yêu dã lòng người (?), hoàn toàn là vẻ đẹp nhất của khô lâu. Bọn họ rất xứng, Milos âm thầm gật đầu.
Dưới sự trợ giúp của Milos, sau khi lau khô cả trong lẫn ngoài, An đứng dậy hoạt động tứ chi, sau đó mặc lại bộ giáp, sau đó như nghĩ tới cái gì, gửi tin cho Milos: 【 cho tôi mấy bộ giáp, tôi còn mỗi bộ này thôi. 】
"Ừ, không thành vấn đề, lúc này chuẩn bị cho em mười bộ."
An thỏa mãn, đóng lại thiết bị cá nhân của mình, nằm nhoài ra sô pha, bắt đầu nghiên cứu cốt điêu của cô.
Milos không quấy rầy cô, nằm trên giường nhắm mắt dưỡng thần, chỉ mười giây sau liền ngủ. Hắn là chủ lực chiến đấu, yêu cầu luôn luôn bảo trì trạng thái tốt nhất nên luôn nắm chặt thời gian nghỉ ngơi dưỡng sức. Hơn nữa, có An bên người, hắn cảm thấy rất an tâm, ngủ cũng ngủ rất ngon.
An cũng nghe được tiếng ngáy rất nhỏ, âm thầm bội phục kỹ năng nói ngủ liền ngủ của Milos.
Cô không thể ngủ, nhìn bầu trời đêm ngoài cửa sổ, xung quanh đều yên tĩnh, chỉ có mình cô là thức, loại cảm giác này... thật sự là tịnh mịch như tuyết.
Cũng may, những U Liêm đó không hoạt động buổi tối mà tìm mấy góc ngủ đông. Di? TT đâu nhỉ? An cũng cảm nhận được linh hồn khô lâu U liêm TT dao động, còn ở khoảng cách không quá m.
An thử triệu hoán, kết quả gia hỏa kia không màng để ý. Được rồi, về sau vẫn còn nhiều cơ hội dạy dỗ lại.
Ba giờ sau, Milos tỉnh ngủ. Hắn đứng dậy sửa sang lại quần áo, nói với An: "Ta muốn tới trung tâm chỉ huy, em đi cùng tôi hay là ở lại trong phòng?"
An chỉ xuống đất, ý nói mình ở lại phòng.
Milos gật đầu, hắn vừa bước ra ngoài vừa dặn dò: "Nhớ đội mũ giáp, đừng để người khác nhìn thấy. Còn có, tận lực giữ khoảng cách với những binh lính khác, miễn cho bại lộ thân phận."
An xua tay, được rồi, cô biết rõ, anh cứ đi việc của anh đi.
Vì vậy, Milos rời khỏi phòng và nghiên cứu chiến thuật với trung tướng Nader.
An cầm lõi nguyên liệu, ma trơi chớp động, đột nhiên nghĩ tới một điểm nhỏ, có lẽ cô nên thử xem.
Không biết qua bao lâu, trong căn cứ vang lên một tiếng cảnh báo chói tai.
Milos và Nader lập tức triệu tập binh lính, chuẩn bị ứng chiến.
Số người trong căn cứ chen chúc, nháy mắt khẩn trương tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh. Nhẹ nhõm tối hôm qua tựa như phù dung sớm nở tối tàn, biến mất không thấy bóng.
Khu cách ly số lại lần nữa bị U Liêm tập kích, lần này càng thêm hung mãnh.
Milos dẫn lính vội vàng chạy tới cứu viện, mặc dù không thể tiêu diệt địch nhân, cũng cần phải dựng lại phòng tuyến cho khu cách ly, nếu không người bên trong bị chết là điều không thể nghi ngờ.
Milos dựa vào độ sát khí mạnh yếu xung quanh cẩn thận dẫn theo binh lính tiến lên. Nhưng hắn trăm triệu lần không nghĩ tới, U Liêm lần này lại thay đổi sách lược.
"A!" Một người lính kêu thảm thiết một tiếng, bị lưỡi hái đâm thủng trái tim, ngã xuống đất bỏ mình.
Milos âm thầm cả kinh, binh lính kia cách hắn quá xa, căn bản không kịp cứu viện. Đây là trùng hợp hay là...
Không kịp ngẫm nghĩ, đội ngũ phía sau lại có một tên lính bị tấn công, đầu lìa khỏi xác, máu tươi phun tung tóe lên người vài tên lính kế cận.
Sắc mặt bọn lính trắng bệch, tim nhảy rộn. Bọn họ cũng coi như là người đã trải qua chiến tranh, nhưng cho tới bây giờ không có sợ hãi giống như hôm nay, ngay cả bóng địch nhân cũng không thấy đã bị đối phương giết chết, loại cục diện không có sức phản kháng này, không thể nghi ngờ đã tạo ra áp lực to lớn trong lòng bọn họ.
Không phải trùng hợp. Trong lòng Milos chắc chắn, đàn U Liêm này quả thật có chỉ số thông minh rất cao, biết sử dụng chiến thuật. Chúng lần này cố ý tránh hắn, lựa chọn binh lính xa hắn nhất để hạ thủ, khiến hắn không kịp cứu viện, bọn chúng biết hắn có thể cảm ứng vị trí của chúng.
Hơn nữa, xung quanh khẳng định chỉ có mấy con U Liêm, nếu không hắn không có khả năng không phát hiện ra.
Mấy con U Liêm này phát huy rất tốt ưu điểm của chúng, giống như u linh xuyên qua cơ thể binh lính.
"Mọi người dựa sát vào ta!" Milos lớn tiếng hạ lệnh.
Lời còn chưa dứt, lại có hai gã binh lính chết thảm tại chỗ.
Tâm tình Milos nặng nề, hắn mang binh nhiều năm, đây là lần đâu tiên có cảm giác một trụ không chống được nhà. Bọn lính hoàn toàn không phải là đối thủ U Liêm, một mình hắn căn bản không thể chu toàn đại cục. Đây không chỉ yêu cầu hỏa lực lớn mạnh và chiến thuật chiến lược chiến tranh quy mô lớn có thể dùng, địch nhân trước mắt là một đám sát thủ ẩn hình thông minh, năng lực tác chiến một mình rất cường đại, vũ khí bình thường không có khả năng gây sát thương lớn với chúng. Đối với nhân loại, chúng gần như chỉ cần một kích giết chết.
Chẳng lẽ thật sự không có biện pháp? Mấy con U Liêm khiến bọn họ bó tay không biện pháp sao? Con người trước mặt sinh vật này lại nhỏ yếu như vậy sao?
Không! Milos trợn hai mắt, máu toàn thân sôi trào, cơ bắp phình lên, tóc hơi dựng lên, một cỗ năng lượng lớn dao động, nổ tung trên người hắn, sau đó đẩy ra bên ngoài, bao phủ toàn bộ binh lính.
Bọn lính chỉ cảm thấy đầu óc mình tỉnh táo, trong lòng dường như phun trào sự chiến ý khổng lồ, nhưng chỉ nháy mắt biến mất mà thay thế thành dũng khí hào hùng.
Tuy rằng thương vong vẫn xảy ra, nhưng kỳ quái là, bọn họ không còn có cảm giác sợ hãi nữa, ngay ngay có thứ tự dựa sát vào Milos.
Ánh mắt Milos đông lại, thân ảnh thuấn di, che trước mặt một người lính, quơ đao bổ về phía không trung. Chỉ nghe "chi" một tiếng, mặt đất xuất hiện mấy vết trầy thật dài.
"Đội đánh băng phạm vi lớn, đội phụ trách phong tỏa mục tiêu." Milos tập trung tinh thần cao độ, vừa phòng bị U Liêm, vừa hạ lệnh.
"Vâng." Mọi người nhận được mệnh lệnh, từng người hành động, nhanh mà không loạn, phát huy hiệu suất tác chiến cực cao.
Người theo dõi nhìn thấy một màn này đều không khỏi trầm trồ khen ngợi một tiếng. Vừa mới nãy, họ còn nghĩ rằng quân lính bị U Liêm tập kích sẽ tan rã, không nghĩ tới chỉ vài phút liền khôi phục trấn định, tổ chức phản kích.
Một sĩ quan hâm mộ, nói: "Nếu là quân của tôi thì tốt rồi, lâm nguy không sợ, kỷ luật nghiêm minh, thật là một đám chiến sĩ tốt."
Bọn họ cũng không biết, những binh lính này trấn định đều vì chịu ảnh hưởng từ bùng nổ tinh thần trấn an và khích lệ trong lúc Milos vô ý thức tạo ra. Nếu đổi lại là bình thường, ít nhất sẽ có một nửa binh lính sợ hãi hoảng loạn, sau đó rút dây động rừng, cuối cùng sẽ tạo thành đại bại.
Chỉ có vài người tâm tư tỉ mỉ nhìn ra chút manh mối.
Còn Anthony ở trong phòng chế tác cốt điêu lại nhận được không ít người gọi điện tới, phần lớn là từ 【 tan xương nát thịt 】. Một số ít người không tham dự chiến đấu đều đang xem trận chiến thông qua video, phát hiện không thấy Anthony thì vội vàng gọi cho cô.
An không để ý đến bởi cô còn đang tập trung công việc trên tay, thẳng tới khi cốt điêu hoàn thành, cô mới cầm thiết bị cá nhân và tắt đi tin tức, đeo lên tay, sửa lại mũ giáp và chậm rãi đi ra khỏi phòng, thẳng tới vị trí của đám người Milos.
Dưới sự chỉ huy của Milos, hành động mọi người dần dần có chút ít hiệu quả, ít nhất thương vong đã giảm nhỏ, U Liêm không thể đến gần đội ngũ, bọn họ cũng không thể dễ dàng bắt thân ảnh đối phương.
Tầng phòng ngự bên trong khu cách lý sắp bị U Liêm công phá, thời gian vô cùng gấp rút, Milos lại không thể tiến lên, chỉ có thể kiên nhẫn dẫn đội ngũ đi tới gần khu cách ly.
Lúc này, nếu có người có thể giúp hắn cản ở phía sau thì thật là tốt!
Đang nghĩ như vậy, đột nhiên cảm giác được sát khí truyền đến từ bên trái phía sau. Milos nhanh chóng chuyển hướng, đang chuẩn bị chạy đến chặn lại thì thấy một ánh sáng hiện lên, một tấm lưỡi trong suốt hạ từ trên trời xuống, bao phủ một con U Liêm.
Mặc dù không thể nhìn thấy bóng dáng U Liêm nhưng chiếc lưới lại buộc vòng quanh thân hình nó. Binh lính thấy nó gần mình như vậy, lập tức vung trường đao chém mạnh vào cổ nó.
Vài tên lính ở kế cận cũng rối rít hỗ trợ, hợp lực công kích một vị trí, rốt cuộc cũng chém được con U liêm kia.
Mọi người hưng phấn khẽ hô một tiếng, đây là lần đầu tiên bọn họ thành công đánh chết một con U Liêm.
"Chú ý, lại có một con U liêm đến gần, không, là hai con, hướng ba giờ!" Milos lớn tiếng nhắc nhở.
Trái tim những người lính căng thẳng, lập tức khôi phục đội hình, chuyển sang hướng ba giờ, đúng lúc nhìn thấy một bóng hình quen thuộc chạy tới phía bọn họ, sau đó cách người lính gần nhất năm mét nhảy dựng lên, hai tay mở ra về phía hai bên trái phải, hai tấm lưới khí lại mở ra và giam giữ hai con U liêm ở trên không trung.
Lưới khí lóe lên, có chút sáng, An kẹp giữa hai con U Liêm, giống như mang theo hai hộ vệ ẩn hình, vững vàng rơi xuống đất.
Một màn này quá mức lóa mắt, cho dù là người đứng bên ngoài theo dõi hay là người trong cuộc đều trợn mắt há hốc mồm.
Milos không biết từ khi nào đã chuyển ra phía sau một con U Liêm, nâng đao chém xuống.
An cũng nhảy lên lưng một con U Liêm khác, một tay giữ đầu hắn, một tay rút cốt đao, dùng tự quyết "lực" cắm thẳng vào khớp xương cổ của nó.
Chỉ nghe" keng keng" hai tiếng, phía bên Milos bay lên cao một cái đầu, mà bên này của An, xương cổ U Liêm nổ tung, đầu lạch cạch một tiếng lăn xuống mặt đất.
Sau đó, hai người giống như đã thương lượng xong, đồng thời thu đao, thân hình cao lớn đứng nghiêm.
Bọn họ một người cao to, một người gầy thấp, vẫy tay liền chém chết U Liêm dưới đao, tư thế quyến rũ kia, thật làm người nhiệt huyết sôi trào.
Cao thủ, chính là khí phách như vậy!