Dịch:Kidlove
Hội nghị mở gần giờ, Milos đơn giản giải thích kết quả nghiên cứu gần nhất có liên quan tới vắc xin phòng bệnh nấm khuẩn. Vắc xin phòng bệnh nấm khẩn có thể thúc đẩy loài người tiến hóa, chuyện này đánh thật sâu vào lòng người. Đặc biệt là chính mắt nhìn thấy biểu hiện của Milos và những binh lính khác, mọi người đều bị kích động vô cùng. Nhanh loại đã đình trệ mấy ngàn năm cơ hội tiến hóa, vậy mà tới hành tinh này lại có thể gặp phương thức đơn giản trước mặt này.
Lúc này, Lan Tước mở miệng nói: "Thiếu tướng Milos, đây là thành quả các vị lén nghiên cứu sao? Nếu không phải biến cố lần này, cậu định khi nào sẽ công bố tin tức này?"
Lời vừa nói ra, ánh mắt tất cả mọi người đều dụng ý khó hiểu nhìn về Milos.
"Trung tướng Lan Tước, cảm ơn ngài đã nhắc nhở." Milos cười lạnh một tiếng: "Chuyện này một tháng trước cũng đã báo cáo minh quân, ngài tự mình trao quyền cho tôi tiếp tục nghiên cứu. Chỉ là bởi vì tiến hóa tồn tại rất nhiều nhân tố không xác định cho nên cũng chưa có công khai. Duy nhất, trước mắt có thể khẳng định rằng, vắc xin phòng bệnh nấm khuẩn có thể đề cao thể chất nhân loại nhưng có thể tiến hóa hay phương thức tiến hóa cụ thể còn phải tùy thuộc vào từng người."
"Vậy, kiểu người tương đối nào dễ tiến hóa?" Một sĩ quan hỏi.
"Còn chưa xác định rõ." Milos bình tĩnh nói: "Trước đó, người tiến hóa chân chính chỉ có một mình tôi."
"Không đúng?" Lan Tước cười nói: "Anthony chẳng lẽ không phải là một trong những người tiến hóa đầu tiên sao?"
Milos nhìn hắn một cái, nói: "Không sai, cậu ta cũng vậy."
"Năng lực tiến hóa của cậu và Anthony là cái gì?" Lan Tước lại hỏi.
"Không thể trả lời." Milos lạnh lùng đáp trả bốn chữ.
Lan Tước lại cười nói: "Đây là chuyện quan trọng liên quan đến tiến trình tiến hóa của con người, thiếu tướng Milos còn muốn dấu diếm sao?"
"Nếu cần, trung tướng Lan Tước có thể hỏi Minh quân, nội dung nghiên cứu cụ thể, tôi đã báo cáo Minh quân."
Khóe miệng Lan Tước cong lên, không nói chuyện nữa, trong bắn thì bắn ra một đạo hàn quang, nơi ngón tay ẩn giấu một màng trong suốt bao trùm...
Tin tức tiến hóa khiến sự kiện quặng vũ khí hồng huyết trở nên không đáng giá nhắc tới, bây giờ cho dù chứng minh đúng là việc làm của Milos thì đoán chừng cũng sẽ nhẹ nhàng buông tha. So với tiến hóa nhân loại, một hai nguồn năng lượng kiểu mới có là gì? Nhưng bọn họ cũng ý thức được nguồn năng lực cường đại này có uy lực thậm chí có thể uy hiếp đến sinh vật cao cấp tiến hóa.
Đương nhiên, chuyện này những người khác có thể quên nhưng Milos tuyệt không quên. Vì những binh lính hy sinh, hắn phải gánh cái ô danh, tất cả tội danh này trên người bọn họ sẽ đều trả lại cho Lan Tước.
Sau khi hội nghị kết thúc, Milos đến phòng y tế xử lý chút miệng vết thương, nhân viên y tế nhìn thấy tình huống khôi phục thương thế của hắn đều bị chấn động. Buổi chiều vết thương còn chồng chất thân thể, mà giờ phút này đã khép lại phân nửa, chỉ còn dấu vết nguyên tố hồng huyết ăn mòn. Loại tốc độ khôi phục này thật sự chưa từng thấy trước đây.
Khó trách hắn không vội đi trị liệu, ngoại thương bình thường với hắn mà nói đều không đáng lo. Vậy thì xem ra, Anthony cũng giống hắn, cũng có thể chất cường hãn không giống bình thường.
Trên mặt mọi người không khỏi đều lộ vẻ hâm mộ.
Milos trở về phòng khi trời đã khuya, mọi người trong căn cứ vì tin tức tiến hóa mà đang hưng phấn. Chỉ có phòng An là dị thường yên tĩnh.
An lấy một tư thế lười biếng thoải mái dựa vào tường, chuyên tâm điêu khắc xương cốt trên tay, Milos đến cũng không khiến cô chú ý quá nhiều.
Milos ngồi trên giường, lẳng lặng nhìn cô một hồi, sau đó cởi áo khoác ra, nằm thẳng người xuống, nghe tiếng điêu cốt mà nặng nề thiếp đi...
Rạng sáng, Milos nghe tiếng báo thức quen thuộc mà bừng tỉnh. Hắn nhảy dựng lên, vừa mặc áo khoác vừa click mở máy truyền tin: "Chuyện gì?"
Âu Mạc báo cáo: "Khu cách ly số bị U Liêm tập kích."
Milos vội vàng chạy tới trung tâm chỉ huy, sắc mặt Nader trắng bệch mà nhìn hắn, nói: "Khu cách ly số bị công phá, bên trong có hai nghìn người..."
"Nhanh như vậy?" Milos sửng sốt một chút, từ sau khi hắn nghe báo động đến nay cũng chỉ mất có phút mà thôi.
"Không biết chúng dùng phương pháp gì mà phá hủy được hệ thống cảnh báo khu vực, thế cho nên cảnh báo bị chậm lại. Chờ khi chúng ta nhận được tin tức thì đã muộn." Nader click mở màn hình theo dõi, bên trong thể hiện tình trạng thương vong, trong đó có một phần ba khoang dinh dưỡng bị hủy hoại, phần lớn người hôn mê bị móc sạch nội tạng, nơi nơi là các đoạn nhỏ, rất máu me.
Lúc này, hình ảnh một con U Liêm dần hiện ra, hình dáng nó nhỏ hơn so với các U Liêm bình thường, toàn thân màu xanh lá cây đậm, đôi mắt rất lớn nhìn thẳng vào vị trí camera, trong sự chú ý chăm chú của mọi người, nó nâng cánh tay lên rồi đột nhiên đâm vào trong cổ một người hôn mê, tức khắc máu tươi văng ra khắp nơi.
Làm xong mọi thứ, con U Liêm này liền im hơi lặng tiếng biến mất trong màn hình.
Nader phẫn nộ trừng mắt nhìn màn này, tức giận đến cả người đều rùng mình.
"Nó đang khiêu khích." Mặt Milos không cảm xúc nói.
Bốp! Nader nấm một quyền lên bàn: "Hỗn đản!"
"Chuẩn bị chiến đấu đi." Milos xoay người, giọng bình tĩnh nói: "Không giết chết chúng thì căn cứ vĩnh viễn không ngày bình yên."
【 lại muốn chiến đấu sao? 】 An cũng thu được tin tức, đứng ở bên ngoài phòng chỉ huy nhìn Milos.
Milos gật đầu, click mở máy liên lạc triệu tập binh lính.
Trải qua lần chiến đấu trước, lần này Milos không định mang theo quá nhiều người.
"An, em và ta cùng trinh thám tình hình."
An không có dị nghị, đi theo Milos rời khỏi trung tâm chỉ huy. Song, khi bọn họ vừa tới bên ngoài khu cách ly thì nhận được tin tức của Nader: "Thiếu tướng Milos, mời cậu và Anthony lập tức trở lại, tình hình có biến!"
Milos cau mày, hỏi: "Phát sinh chuyện gì?"
"Khi hai người vừa rời khỏi trung tâm chỉ huy, U Liêm giết chết một người, chờ hai người tới gần khu cách ly, chúng lại giết thêm một người."
"Ý của ông là..."
Giọng nói trung tướng Nader có chút áp lực: "Không sai, chúng nó hẳn là đang cảnh cáo chúng ta, một khi chúng ta có hành vi bất lợi với chúng thì sẽ giết chết một người. Bây giờ, thú lưỡi hái đang đỡ một người hôn mê, tôi tin tưởng chỉ cần hai người tiếp tục tới gần, chúng lập tức giết chết người này."
Milos nhìn An, người sau gật đầu với hắn. Hai người vì thế lui trở về. Bọn họ vừa đi, lưỡi hái trên cổ hôn mê giả liền biến mất.
Mọi người trong căn cứ khiếp sợ vì trí tuệ của U Liêm, chúng nó thế mà hiểu được bắt cóc con tin? Khu cách ly số trừ bỏ những người đã tỉnh thì còn ít nhất có người hôn mê, đó chính là hơn một ngàn con tin! Bọn họ không chỉ là con tin của U Liêm mà còn là thức ăn của chúng.
Milos và An sau khi trở về trung tâm chỉ huy thì lập tức mở cuộc họp thương nghị đối sách.
An để khô lâu Vượng Vượng vào khu cách ly số thám thính tình huống, bên trong có khoảng hơn một trăm con U Liêm đóng chiếm, nhưng chúng giỏi về ẩn hình nên việc điều tra gián tiếp có lẽ cũng không hoàn toàn chính xác.
Nhân loại không thể giao lưu với U Liêm, trong lúc nhất thời lâm vào cục diện bế tắc.
Theo lý mà nói, U Liêm tiến vào căn cứ nhân loại chính là vì "nấm hảo chân", nhưng bây giờ "nấm hảo chân" cự tuyệt dung hợp với chúng nên chúng hẳn không cần tiếp tục lưu lại. Bắt cóc con tin, liều mạng với nhân loại, đối với chúng có chỗ tốt nào chứ?
【 An, An, An...】 "Nấm hảo chân" vui sướng xoay vòng quanh An.
Trong lòng An động, chẳng lẽ chúng còn chưa chết tâm với "nấm hảo chân".
【 không chết tâm, không chết tâm...】
Bạn tốt của cô thật là quá hấp dẫn, phải làm sao đuổi đi những tên vô lại mơ ước đàn bạn tốt này đây?
【 " nấm hảo chân" thật quá hấp dẫn, thật quá hấp dẫn ~~】
【 Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?】 nhóm "nấm hảo chân" bắt đầu tự hỏi, sau đó bắt đầu buồn rầu, chạy ngang chạy dọc trên không trung tạo thành một tổ hợp dấu "?".
Khụ, đừng nghĩ, vẫn là giao cho con người phiền não đi.
【 giao cho con người, giao cho con người...】"nấm hảo chân" lập tức vui vẻ lên, xuyên tới xuyên qua trên người nhân loại.
"A!" Một người lính đột nhiên la lên một tiếng, sau đó trên màu da hắn xuất hiện màu thâm, cuối cùng cả người đều biến thành nâu thẫm.
Đồng đội tiến lên đỡ, vừa mới chạm tay vào làn da hắn lập tức rụt tay về, cảm giác cứng như sắt khiến hắn cảm thấy sợ hãi..
"Rầm!" Cách đó không xa, lại có một binh lính sinh ra dị trạng, cơ bắp trên tay hắn căng lên, không cẩn thận bẻ đôi vũ khí trên tay.
Tiến hóa!
Quân lính lại một lần nữa xuất hiện tiến hóa! Có kinh nghiệm ở khu cách ly số lần trước, mọi người rất nhanh hiểu ra.
Ngắn ngủi mười phút, liền có mấy chục người lính xuất hiện dấu hiệu tiến hóa. Khi đám người Milos chạy tới, lập tức đem những người lính tiến hóa đi vào phòng nghiên cứu, kiểm tra tình trạng cơ thể bọn họ và thu thập số liệu tiến hóa.
Cho tới bây giờ, tiến hóa giả đều là lính của Milos. Bọn họ là những người tiếp xúc đầu tiên với cơ thể nấm ngủ đông, cũng là người đầu tiên được tiêm vắc xin phòng bệnh. Những người còn lại dùng ánh mắt hâm mộ nhìn nhóm tiến hóa giả rời đi, chờ mong một ngày mình cũng sẽ tiến hóa.
Trong lòng An chấn động, chỉ có cô mới biết, vừa rồi binh lính dị biến đều là bởi vì "nấm hảo chân" dung hợp. Vốn người bệnh được tiêm vắc xin phòng bệnh không thể trở thành túc thể "nấm hảo chân", tự nhiên sẽ không được chúng ưu ái.
Song, đơn giản chỉ vì một câu nói của An đã làm chúng thay đổi ước nguyên ban đầu. Vắc xin phòng bệnh nấm khuẩn chỉ là cơ sở tiến hóa của nhân loại, chìa khóa chân chính mở ra tiến hóa chính là tiềm lực tự thân và dung hợp với nấm khuẩn.
Người bệnh tiêm vắc xin phòng bệnh đối với "nấm hảo chân" mà nói không phải nơi sinh sản mà là nơi táng thân. Nhưng, gần như chỉ vì một câu của An mà chúng liền không chút phản cảm lựa chọn dung hợp, thúc đẩy bọn họ tiến hóa.
Những tiểu gia hỏa này, thật sự là quá đơn thuần... An đột nhiên cảm thấy có chút trầm trọng, cô chỉ đem "nấm hảo chân" trở thành bạn bè, nhưng nhóm "nấm hảo chân" lại coi cô là mẹ, giáo viên, người lớn, không hề giữ lại tín nhiệm, cho dù hy sinh mình cũng không chút do dự.
Chúng có lẽ không hiểu thế nào là tử vong, thế nào là hy sinh, nhưng chúng lại tín nhiệm mình, điều này vô cùng rõ ràng chính xác.
An thích "nấm hảo chân", rất rất thích.
【 An thích "nấm hảo chân", "nấm hảo chân" thích An, rất rất thích.】Nhóm "nấm hảo chân" vui sướng bay lên ~~
Cho nên, tôi muốn các bạn tràn ngập thế giới này, không chỗ nào không có mặt.
【 tràn ngập thế giới, tràn ngập thế giới! Không chỗ không có mặt, không chỗ không có mặt! 】
Như vậy, chúng ta cứ ước định như vậy nhé.
【 ước định như vậy, ước định như vậy ~~】.