Đỉnh Cao Phú Quý

chương 21

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương Suhnhật vu về Cái gì?!

Ngọc như ý kia không phải do Chủ tịch Tập đoàn Long Đẳng tặng cho ông cụ Bạch đấy sao? Tại sao đột nhiên lại biến thành mẹ của Chủ tịch Tuấn Phong tặng cho cô Bạch vậy? Cả phòng sôi trào.

Thay đổi đột ngột khiến cho tất cả mọi người bất ngờ không kịp đề phòng! Lúc này ông cụ mới vỡ lẽ.

Hóa ra, sinh nhật mình hôm đó, không phải nhà họ Long tặng ngọc như ý, mà chính là mẹ của Chủ tịch Tập đoàn Tuấn Phong người ta tặng, hơn nữa còn không phải là tặng cho mình, mà lại tặng cho Bạch An Tương.

Giờ phút này, mặt mo của ông cụ Bạch đỏ bừng, hận không tìm được cái lỗ nào để chui xuống.

Một cảm giác xấu hổ sâu sắc và cảm giác nguy hiểm bao trùm.

Ông ta không biết rốt cuộc Chủ tịch Tập đoàn Tuấn Phong và Bạch An Tương có quan hệ gì, nhưng có thể nhận ra, Chủ tịch Tập đoàn Tuấn Phong thật sự đã bỏ vốn lớn vào Bạch An Tương, nhưng ngộ nhỡ anh ta biết được nhà họ Bạch đối xử với Bạch An Tương như thế, thì sẽ ra sao đây? Ông cụ Bạch không kiềm được nhìn về phía Long Thầm Vũ bằng ánh mắt phẫn nộ.

Lúc này Long Thầm Vũ cũng rất xấu hổ, vì không những ông cụ trừng anh ta, ngay cả những người xung quanh cũng dùng ánh mắt khác thường nhìn về phía anh ta.

“Không phải nói là do Tập đoàn Long Đằng tặng sao?” “Đúng vậy, vừa nãy Long Thầm Vũ của Tập đoàn Long Đằng còn tự mở miệng thừa nhận.” “Vậy là xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao Tập đoàn Tuấn Phong còn nói là do bọn họ tặng?” Đối mặt với sự nghi ngờ của mọi người, Long Thầm Vũ cảm thấy mặt mình nóng rát không chịu nổi, quả thật có cảm giác xấu hổ không có đất dung thân, anh ta vội vàng cái khó ló cái khôn, lúng túng cười nói: “Ha ha…

Mọi người đừng hiểu lầm, chẳng qua là trùng hợp thôi, Tuấn Phong tặng một cái, nhà họ Long chúng tôi cũng tặng một cái thôi.” gượng gạo, nhưng cũng có thể chấp nhận được.

Nhưng mà, không ai có thể ngờ được, giờ phút này Trình Uyên đột nhiên cười hỏi: “Vậy xin hỏi ngọc như ý mà Tập đoàn Long Đằng đưa tới trị giá khoảng bao nhiêu tiền?” Lần này Long Thầm Vũ sao biết được? Anh ta không kiềm được giận dữ trừng mát lườm Trình Uyên một cái.

Nhưng khi anh ta nhìn thấy những người khác cũng đang tò mò nhìn về phía mình, anh ta muốn khóc tơi nơi luôn rồi, không có cách nào khác nên chỉ có thể đánh liều nói bừa: “Có lẽ… Có lẽ là… Mấy triệu, là ba tôi đưa cho, tôi cũng không rõ lắm.” Vương Tử Yên đứng trên sân khấu lại thản nhiên nói: “Tôi nhớ bà chủ nhà chúng tôi đã từng nói, ngọc như ý mà bà ta tặng cho cô Bạch An Tương, là báu vật gia truyền, giá trị hơn trăm triệu.” “Á…” Long Thầm Vũ trợn tròn mắt.

Cao thấp thế nào lập tức rõ ràng, hơn nữa không có ai nghi ngờ lời nói của Vương Tử Yên, vì tất cả mọi người đều biết với thực lực của Tập đoàn Tuấn Phong còn chưa đến mức nói dối như vậy, hơn nữa, đối với Tuấn Phong mà nói, quả thật một trăm triệu chẳng thấm vào.

đâu.

Mọi người đều rối rít dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn về phía Long Thầm Vũ.

Long Thầm Vũ nghẹn đến đỏ bừng cả khuôn mặt, nhưng vẫn cứng miệng nói: “Tôi cũng không biết rốt cuộc ngọc.

như ý mà ba tôi tặng có giá trị bao nhiêu, vừa nấy đã nói rồi, tôi cũng chỉ đoán vậy thôi.” “Không!” Vương Tử Yên lạnh lùng nói: “Tôi nhớ bà chủ nhà chúng tôi đã từng nói, loại ngọc như ý này sở dĩ giá trị hơn trăm triệu, là vì nó chỉ có một cái.” “..” Long Thầm Vũ lập tức xấu hổ vô cùng.

Mà lúc này Trình Uyên lại thêm dầu vào lửa: “Hơn nữa nhà họ Bạch chỉ nhận có một miếng ngọc như ý, không biết miếng ngọc như ý mà anh nói rốt cuộc đi đâu mất rồi? Hay là, Tập đoàn Tuấn Phong nói dối, miếng ngọc.

như ý này chính là do cậu chủ Long anh tặng?” “Chuyện này..” Long Thầm Vũ lập tức nghẹn lời không trả lời được.

Anh ta không còn dám mạnh miệng nói mình quả thật đã tặng, vì Vương Tử Yên đã nói hết rồi, mẹ của ông chủ Tập đoàn Tuấn Phong đã nói, trên đời này chỉ có một miếng, nếu anh ta cứng rán nói mình tặng, vậy được làm ra từ đâu? Hơn nữa nếu làm vậy chẳng phải là không kiêng nể gì khiêu khích Tập đoàn Tuấn Phong sao? Có cho anh ta một trăm lá gan, anh ta cũng không dám! Đồng thời, mặc dù ông cụ Bạch cũng từng nghĩ muốn thiết lập quan hệ thân thiết với Long Thầm Vũ, cũng không dám nói dối thay anh ta vào lúc này.

Tình cảnh trở nên cực kỳ khó xử.

Long Thầm Vũ oán giận nhìn Trình Uyên, tên này bỏ đá xuống giếng, nhìn thấy mình bị đưa ra làm trò cười, lại làm mọi chuyện có thể để đưa ra câu hỏi khó mà trả lời được.

Có điều cũng may, lúc này mọi người vẫn còn chú ý đến một vấn đề khác.

“Bạch An Tương là ai vậy?” “Thật là quá may mắn, thế mà lại lọt vào mắt xanh Chủ tịch Tập đoàn Tuấn Phong” “Đúng vậy, Chủ tịch Tập đoàn Tuấn Phong này rõ ràng là vừa mắt cô gái Bạch An Tương kia rồi.” JÌ xảy ra, nhưng nghe thấy tiếng bàn tán của mọi người, bà ta đã kích động không kiềm chế nổi từ lâu rồi.

Lý Ninh Quyên không biết có chuyện Chủ tịch Tập đoàn Tuấn Phong đó! Đây chính là người còn xuất sắc hơn cả cậu chủ Long trước mặt mình.

Không, vốn dĩ không thể so sánh được.

Bà ta đột nhiên rất hối hận, chẳng qua bà ta hối hận là vì vừa nãy bà ta còn nghĩ đến chuyện để Bạch An Tương đi theo cậu chủ Long.

Nhưng bây giờ nhìn lại, hừ hừ, cậu chủ Long sao? Không, cậu còn chẳng xứng với An Tương nhà tôi.

Lúc này, sắc mặt Bạch Vĩnh Minh biến thành tái nhợt, anh ta biết rõ mình gặp xui xẻo rồi.

“Cuối cùng, Chủ tịch chúng tôi nói, bữa tiệc lần này chủ yếu là muốn chúc mừng sinh nhật cho cô Bạch An Tương” Vương Tử Yên nói đến đây, hơi dừng lại, quay đầu nhìn về phía ông cụ Bạch hỏi: ‘Không có ý kiến gì chứ?” “Không… Không có!” Ông cụ Bạch vội vàng lắc đầu, lúng túng không chịu nổi: “Nhưng mà… Nhưng mà An Tương nó…

Ông ta định nói hôm nay không báo cho Bạch An Tương, sợ là cô không đến.

Vương Tử Yên giơ bàn tay trằng nõn, mỉm cười chỉ về phía Bạch An Tương dưới sân khấu: “Sau đây xin mời nhân vật chính của chúng ta ngày hôm nay, cô Bạch An Tương” Trước khi lên sân khấu, Bạch An Tương lúng túng ra mặt, hốt hoảng nhìn Trình Uyên, phát hiện Trình Uyên mỉm cười gật đầu với mình, trái tim lập tức nhảy lên thình thịch.

“Hôm nay là sinh nhật của em, anh muốn tặng cho em một món quà đặc biệt!” Nhớ tới lời nói của Trình Uyên vừa nãy, cô cảm thấy thoải mái cũng cảm thấy khó hiểu.

Thoải mái là vì lúc này còn cho rằng Trình Uyên khoác.

lác.

Khó hiểu là vì anh thật sự nói đúng rồi.

Hôm nay xảy ra cảnh tượng này, sau này còn có ai dám coi thường Bạch An Tương cô nữa chứ? “Bốp bốp bốp…” Tiếng võ tay nhiệt liệt vang lên.

Một đám người nổi tiếng trong xã hội bắt đầu vỗ tay vì cô, bộ dạng kia giống như sợ rằng tiếng võ tay nhỏ hơn một chút, cũng là đắc tội Tập đoàn Tuấn Phong vậy.

Bạch An Tương không biết làm sao, Trình Uyên nhìn thấy thế, nắm tay cô cùng bước lên sân khấu, sau khi lên sân khấu Bạch An Tương cũng không biết nên nói cái gì, đầu óc hỗn loạn.

Vì vậy, Trình Uyên cầm micro kêu lên: “Sinh nhật vui vẻ!” “Sinh nhật vui vẻ!” “Sinh nhật vui vẻ!” Mọi người tỉnh táo lại, vội vàng đồng loạt reo hò.

Có câu nói thế nào nhỉ, hôm nay bạn mặc kệ tôi, ngày mau tôi bước lên chỗ cao khiến bạn không với tới được.

Bạch An Tương vừa nãy còn không được ai để mắt, hoặc.

kỳ thị, trong nháy mắt đã trở thành tiêu điểm được muôn người chú ý, chuyện này châm chọc đến mức nào chứ? Một bữa tiệc chúc mừng làm ăn qua lại, chỉ chớp mắt đã biến thành bữa tiệc sinh nhật.

Tiếng vỗ tay kéo dài gần một phút rồi mới dừng lại.

Đợi đến khi yên tĩnh lại, Trình Uyên mắt sáng như đuốc, quét qua từng người đang có mặt, sau đó mở miệng nói tiếp: “Tôi, Trình Uyên, là chồng của Bạch An Tương! Kể từ hôm nay, tôi không muốn bất cứ kẻ nào có ý đồ gì với vợ tôi, nếu không, tôi sẽ khiến anh ta phải hối hận không kịp!” Khi nói chuyện, ánh mắt Trình Uyên dừng lại ở phía Long ‘Thầm Vũ, hơn nữa còn nhìn chằm chằm anh ta.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio