Khiếp sợ, kinh hoàng, sợ hãi.
Giờ phút này, trên mặt mọi người đều lộ ra cảm tưởng chân thật nhất trong lòng bọn họ.
Không ai ngờ tới, Lý Đức Lâm đứng vững ở thành phố Thương Sơn gần mười năm lại bị khởi tố. Cũng không ai ngờ, Trâu Hải Bằng và Lý Đức Lâm lại cùng bị khởi tố.
Tất cả mọi người đều biết, hai người Lý Đức Lâm và Trâu Hải Bằng có thể nói là hai cây Định Hải thần châm của phe phái Lý Đức Lâm. Chỉ cần bọn họ còn, là có thể đoàn kết một nhóm người lỳ lợm khống chế ít nhất một nửa thế cục thành phố Thương Sơn, tiến tới khống chế toàn bộ đại cục thành phố Thương Sơn.
Lý Đức Lâm làm cán bộ cao cấp ở thành phố Thương Sơn gần mười năm, có thể nói là thâm căn cố đế. Còn thế lực của Trâu Hải Bằng mấy năm gần đây cũng nhanh chóng lớn mạnh. Đặc biệt là hai người đều có chỗ dựa vững chắc ở Tỉnh đấy, hơn nữa còn là chỗ dựa vững chắc cực kỳ mạnh. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến hai người có thể hùng mạnh ở thành phố Thương Sơn như vậy.
Nhưng hôm nay, ngay trước mắt mọi người, Lý Đức Lâm và Trâu Hải Bằng cùng với hai gã đồng minh tin cậy khác của bọn họ cùng bị khởi tố. Đây là vụ án lớn hiếm có trong mấy năm gần đây của toàn tỉnh Bạch Vân. Trong một lúc đồng thời khởi tố bốn Ủy viên thường vụ Thành ủy, đây quả thật là một vụ án lớn.
Giây phút này, sắc mặt Lý Đức Lâm và Trâu Hải Bằng trong chớp mắt liền thay đổi.
Lý Đức Lâm thật sự có chút sợ ngây người. Cho tới giờ, y vẫn luôn tin tưởng chắc chắn rằng chỉ cần lão lãnh đạo của mình còn tại vị, không có bất kỳ ai dám động đến mình. Bởi vì nhược điểm của mình rất khó có thể bị người bắt được, hơn nữa mình còn là nhân vật đứng thứ hai ở thành phố Thương Sơn. Cho dù muốn động đến mình, cũng cần thông qua rất nhiều trạm kiểm soát, ít nhất phải có sự phê chuẩn của Ủy ban Kỷ luật trung ương, chỉ một mình Ủy ban Kỷ luật tỉnh Bạch Vân thì không thể tự mình quyết định được.
Nghĩ đến đây, Lý Đức Lâm nhanh chóng trấn định lại, y lạnh lùng nhìn Hàn Nho Siêu nói:
- Chủ nhiệm Hàn, căn cứ vào trình tự tương quan, Ủy ban Kỷ luật tỉnh các anh không có tư cách tiến hành khởi tố tôi. Tôi thuộc cán bộ trung quản, nếu muốn khởi tố tôi ít nhất phải có sự phê chuẩn của Ủy ban Kỷ luật Trung ương, các anh hình như đang vượt quyền đó.
Hàn Nho Siêu chỉ thản nhiên cười, nhìn về phía Lý Đức Lâm đầy vẻ chán ghét và tức giận. Đối với loại tham quan như Lý Đức Lâm, Hàn Nho Siêu vô cùng khinh bỉ. Ông ta thật không ngờ, đã đến nước này rồi, Lý Đức Lâm vẫn còn muốn lật ngược tình thế.
Hàn Nho Siêu nhẹ nhàng vỗ tay, cửa phòng họp lại bị đẩy ra, ba nhân viên mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn bước từ bên ngoài vào. Người đứng đầu hơn tuổi, dáng người gầy gò, ánh mắt sáng quắc, sắc bén dị thường. Sau khi đi vào, người này trực tiếp liếc mắt nhìn Lý Đức Lâm, trầm giọng nói:
- Đồng chí Lý Đức Lâm, vụ án của ông sẽ do Ủy ban Kỷ luật Trung ương chúng tôi trực tiếp phụ trách. Cho nên, về vấn đề tư cách và quyền hạn, ông không cần phải lo.
Khi Lý Đức Lâm nhìn thấy người đàn ông này, y liền biết, mình xong đời rồi. Vì người này y biết, chính là quan sát viên thứ sáu của Sảnh giám sát, Phó chủ nhiệm Bành Quốc Hoa. Vị Phó chủ nhiệm này làm việc rõ ràng dứt khoát, tác phong dũng mãnh, thủ đoạn linh hoạt. Hễ là phần tử vi phạm bị ông ta nhìn trúng hầu như đều không thể lọt lưới được.
Gần như trong nháy mắt, Lý Đức Lâm vốn còn cao cao tại thượng, biểu hiện cao ngạo ngang tàng liền giống như quả bóng cao su xì hơi, xụi lơ ngồi sụp xuống ghế. Sắc mặt Trâu Hải Bằng đã tái mét, hoàn toàn tuyệt vọng. Rõ ràng, lần này Ủy ban Kỷ luật tỉnh và Ủy ban kỷ luật trung ương phối hợp hành động, ngay cả Lý Đức Lâm mạnh như vậy cũng phải tuyệt vọng, huống chi là ông ta.
Rất nhanh sau đó, Lý Đức Lâm liền bị Bành Quốc Hoa sai người dẫn đi.
Lúc này, Hàn Nho Siêu lạnh lùng nhìn lướt qua các Ủy viên thường vụ còn lại của thành phố Thương Sơn, bình tĩnh nói:
- Các đồng chí, cảnh tượng hôm nay tôi tin mọi người đã thấy rồi. Ở đây, tôi lại nghiêm túc nhắc nhở các vị một câu. Các vị thân là Ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Thương Sơn, trên người các vị gánh vác trách nhiệm dẫn dắt cuộc sống của mấy triệu dân chúng thành phố Thương Sơn, gánh vác toàn bộ thành tích kiến thiết kinh tế và văn hóa của thành phố Thương Sơn.
Tôi hy vọng mọi người có thể nhớ kỹ, làm quan vì dân, đây là nguyên tắc cơ bản nhất của cán bộ chúng ta. Nếu ai giống như đám người Lý Đức Lâm, Trâu Hải Bằng này, tùy ý làm bậy, không biết làm việc, chỉ biết lợi dụng quyền lực để làm lợi cho mình. Như vậy kết quả của các vị cũng sẽ giống với mấy người bọn họ. Ánh mắt của đại đa số dân chúng đều sáng như tuyết đó, thanh gươm Damocles của Ủy ban Kỷ luật chúng tôi vĩnh viễn đều treo lơ lửng giữa không trung, bất cứ lúc nào cũng có thể chém xuống.
Nói tới đây, Hàn Nho Siêu nhìn Vương Trung Sơn nói:
- Được rồi, đồng chí Vương Trung Sơn, quấy rầy cuộc họp của các ông rồi, các ông tiếp tục họp đi, tôi phải đi đây.
Nói xong, Hàn Nho Siêu xoay người đi ra ngoài.
Trong khoảng khắc, phòng họp vốn nhìn vô cùng hài hòa bỗng trống trải đi rất nhiều. Các Ủy viên thường vụ thành phố Thương Sơn nhìn bốn chiếc ghế dựa trống rỗng, trong lòng mãi không thể bình tĩnh. Mà trong lòng của Vương Trung Sơn cũng đầy kích động, lúc này, trong lòng ông ta nhớ tới một người: Liễu Kình Vũ.
Trong lòng Vương Trung Sơn rất rõ, thành phố Thương Sơn có thể có sự biến đổi lớn như hôm nay, mặc dù mình cũng phải trả giá, cũng phải cố gắng, nhưng là người khởi xướng thực sự chính là Liễu Kình Vũ. Thậm chí có thể nói, tình thế hỗn loạn ngày hôm nay của thành phố Thương Sơn đều là do Liễu Kình Vũ một tay bày ra, là Liễu Kình Vũ đề xuất đến Khu công nghệ cao nhậm chức trước, sau đó lại thúc đẩy việc điều tra sự kiện ô nhiễm sông Ô Lạp và thôn ung thư. Sau đó, từng bước lôi kéo Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Mạnh Vĩ Thành và mình vào, và làm cho mình và Mạnh Vĩ Thành có thể tạo ra được thế cục liên hợp phát lực.
Lúc này, hết thảy đều đã kết thúc, trong lòng Vương Trung Sơn vô cùng tán thưởng năng lực của người thanh niên Liễu Kình Vũ này. Đồng thời cũng không thể không kiêng kị năng lực tàn sát kinh người của Liễu Kình Vũ. Chỉ từ một sự kiện bảo vệ môi trường, Liễu Kình Vũ liền đảo lộn toàn bộ đại cục thành phố Thương Sơn, làm cho bốn Ủy viên thường vụ Thành ủy bị bắt. Năng lực bố trí này ông ta cũng không đạt đến được, người như Liễu Kình Vũ không phải loại người mình có thể nắm trong tay đâu.
Tuy rằng nhân tài như Liễu Kình Vũ rất khó có được, lại có năng lực làm việc, nhưng đối với một người mà ngay cả mình cũng không thể nắm trong tay như Liễu Kình Vũ, thậm chí còn bị động bị Liễu Kình Vũ cuốn vào trong cục diện hắn bố trí. Nhân tài như vậy rốt cuộc mình nên làm như thế nào đây? Nếu vì chuyện gì đó Liễu Kình Vũ lại bày ra một thế cục, lại muốn lật đổ một hai Ủy viên thường vụ, như vậy một Bí thư Thành ủy như ông ta cũng không còn cách nào đảm đương được nữa.
Trong khoảng thời gian ngắn, Vương Trung Sơn có chút đau đầu.
Lúc này, ngay khi Hội nghị thường vụ Thành ủy thành phố Thương Sơn phát sinh thay đổi kinh thiên động địa, người thực sự đứng đằng sau, vạch ra mọi chuyện, Liễu Kình Vũ lại hết sức bình tĩnh ngồi làm việc trong Văn phòng quận Tân Hoa của mình. Sau khi phê duyệt xong tất cả văn kiện, Liễu Kình Vũ lập tức bắt tay vào sửa chữa và sắp xếp lại phương án kế hoạch phát triển kinh tế quận Tân Hoa đã hoàn thành. Trong bản phương án kế hoạch này, Liễu Kình Vũ đưa ra những phương án quy hoạch phát triển đối với tình hình quận Tân Hoa.
Buổi chiều cùng ngày, tin bốn Ủy viên thường vụ thành phố Thương Sơn bị khởi tố lập tức lan rộng ra toàn bộ đội ngũ cán bộ thành phố Thương Sơn, thậm chí là toàn bộ tỉnh Bạch Vân. Rất nhiều người đều lo sợ trong lòng, mà Bí thư Quận ủy quận Tân Hoa, Khương Tân Vũ là lo lắng nhất đấy. Ông ta không phải đồ ngốc, ông ta hiểu rất rõ, cùng với sự sụp đổ của bè phái Lý Đức Lâm, cục diện chính trị của thành phố Thương Sơn sẽ hoàn toàn thay đổi. Còn Vương Trung Sơn nhất định sẽ hoàn toàn nắm trong tay đại cục thành phố Thương Sơn. Mà dựa vào sự thay đổi này và sự sụp đổ của đám người Lý Đức Lâm, thành phố Thương Sơn sẽ trải qua một cuộc thanh tẩy lớn.
Lúc này, ông ta thật sự có chút may mắn. Nếu không nhờ Liễu Kình Vũ đích thân mở lời với Vương Trung Sơn, chỉ sợ rất có thể mình đã trở thành vật hi sinh trong lần thanh tẩy lớn này rồi. Cho nên, buổi chiều cùng ngày, Khương Tân Vũ liền vội vàng chạy đến phòng làm việc của Vương Trung Sơn báo cáo công tác.
Không thể phủ nhận, Khương Tân Vũ là một người thông minh. Sau khi ông ta từ văn phòng của Vương Trung Sơn đi ra, trên mặt của ông ta cuối cùng đã lộ ra vẻ tươi cười. Ông ta biết rằng, cửa ải này coi như mình đã vượt qua rồi. Vương Trung Sơn đã ám chỉ sẽ không động đến mình rồi, nhưng lại đưa ra một yêu cầu với mình, chính là nhất định phải phối hợp tốt với công việc của Liễu Kình Vũ, tuyệt đối không được cản trở Liễu Kình Vũ. Lúc đó Khương Tân Vũ liền tỏ vẻ nhất định sẽ phối hợp thật tốt với công việc của Liễu Kình Vũ.
Vào ban đêm, Ủy ban Kỷ luật thành phố Thương Sơn bất ngờ hành động. Trong một đêm, hai Chủ tịch huyện, một Bí thư huyện ủy, sáu Phó chủ tịch huyện, hai Phó bí thư, ba Cục trưởng các cục thành phố, chín Phó cục trưởng các cục thành phố cùng bị khởi tố. Một vụ thanh tẩy lớn nhất từ trước tới nay ở thành phố Thương Sơn.
Ngày hôm sau, Liễu Kình Vũ trực tiếp đề ra hai bản quy hoạch phát triển do mình làm ra trong Hội nghị thường vụ Quận ủy quận Tân Hoa và hội nghị Đảng ủy Khu công nghệ cao. Hai phương án đều được Hội nghị thông qua.
Hai ngày sau, bộ máy Thành ủy mới của thành phố Thương Sơn đã được hoàn thiện.
Trong lần thay đổi nhân sự của thành phố Thương Sơn này, Phó Chủ tịch thường trực thành phố Đường Kiến Quốc được đề bạt làm Chủ tịch thành phố Thương Sơn, Cục trưởng Cục Công an Chung Hải Đào được đề bạt làm Bí thư Đảng ủy Công an kiêm Cục trưởng cục Công an. Còn việc chọn người đảm nhiệm Phó bí thư Thành ủy, Phó Chủ tịch thường trực thành phố, Ủy viên thường vụ Phó Chủ tịch thành phố mới thì trực tiếp do Tỉnh cử xuống, để tránh thành phố Thương Sơn lại đi vào vết xe đổ lúc trước. Mà thông qua lần thay đổi nhân sự này, Tỉnh đã tăng cường nắm thành phố Thương Sơn trong tay.
Trong ngày nhậm chức đầu tiên của Chủ tịch thành phố Đường Kiến Quốc, Liễu Kình Vũ liền đưa hai bản phương án phát triển kinh tế của quận Tân Hoa và Khu công nghệ cao đặt trên mặt bàn Đường Kiến Quốc.
Quan hệ giữa Đường Kiến Quốc và Liễu Kình Vũ tất nhiên không cần phải nói. Đường Kiến Quốc lúc đó bỏ tất cả công tác lại, lập tức cẩn thận đọc hai bản phương án mà Liễu Kình Vũ trình lên. Sau khi xem xong, Đường Kiến Quốc vỗ bàn:
- Kình Vũ à, hai phương án này của cậu thật sự rất tốt. Cho tới nay, tôi luôn buồn lòng vì quận Tân Hoa và Khu công nghệ cao không có bất kỳ sự phát triển đột phá nào. Thật không ngờ tôi vừa mới lên làm Chủ tịch thành phố, thằng nhóc cậu liền tặng cho tôi một món lễ vật lớn như vậy. Được, rất tốt, cậu yên tâm đi, tôi cam đoan hai phương án này có thể được Hội nghị Ủy ban nhân dân thành phố thông qua.
Ngày hôm sau, Liễu Kình Vũ liền nhận được tin của Đường Kiến Quốc, hai phương án này không chỉ được Hội nghị Ủy ban nhân dân thành phố thông qua, mà trong Hội nghị thường vụ Thành ủy cũng đã được thông qua, trở thành phương án kế hoạch phát triển kinh tế chính thức của hai khu. Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đã phối hợp cùng gửi thông tri, yêu cầu hai khu này nhất định phải nghiêm khắc chấp hành theo hai phương án phát triển này.
Hai tháng sau, khi Đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân chính thức cử hành, Liễu Kình Vũ chính thức được tuyển làm Chủ tịch quận Tân Hoa. Mà trước Đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân Thành phố, cũng đã chính thức bổ nhiệm Liễu Kình Vũ làm Phó bí thư Quận ủy quận Tân Hoa, cấp bậc của Liễu Kình Vũ cũng được đề bạt tới cấp Cục trưởng rồi.
Dưới sự chủ trì của Liễu Kình Vũ, việc kiến thiết kinh tế quận Tân Hoa chính thức bắt đầu. Còn Khu công nghệ cao kia, các hạng mục đầu tư lần lượt được tiến hành.Công trường xây dựng có thể thấy được ở khắp nơi, từ một nơi đường cái trống trải không người liền trở nên rộng lớn ngựa xe như nước, tiếng người ồn ào, gần như có thể đoán được một năm mới, tổng sản lượng kinh tế Khu công nghệ cao có thể tăng trưởng hơn %. Sang năm đợi các nhà xưởng lớn cùng đầu tư, vậy thì tổng sản lượng ít nhất phải tăng gấp đôi, thậm chí gấp vài lần. Còn tổng sản lượng kinh tế quận Tân Hoa dự tính ít nhất cũng có thể tăng gấp đôi. Nhất là từ khi quận Tân Hoa phát triển kinh tế quy hoạch theo hướng mới, nhà đầu tư từ các nơi ùn ùn kéo đến, tình hình vô cùng khả quan.
Giữa tháng Sáu, Liễu Kình Vũ đang tiến hành thị sát vấn đề hậu cần xây dựng khu công nghiệp quận Tân Hoa, điện thoại di động của hắn đột nhiên vang lên.
Người gọi điện thoại đến là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố Mạnh Vĩ Thành, Mạnh Vĩ Thành trầm giọng nói:
- Kình Vũ à, cậu lập tức chuẩn bị một chút. Một giờ nữa đến đơn vị tìm tôi, cùng tôi lên Tỉnh một chuyến.
Lúc ấy Liễu Kình Vũ sửng sốt:
- Lên Tỉnh?
Mạnh Vĩ Thành gật gật đầu nói:
- Ừ, đúng vậy, lên Tỉnh. Bí thư Tăng của Tỉnh ủy muốn gặp cậu.