Đỉnh Cao Quyền Lực

chương 371: tấn công bất ngờ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Rất dễ nhận thấy, Liễu Kình Vũ cho rằng Trịnh Bác Phương cơ bản không thể nhận được sự ủng hộ của Nghiêm Vệ Đông, hơn nữa câu cuối cùng vừa rồi của hắn, người có con mắt tinh tường đều có thể nhìn thấy, đó chính là khiêu khích ly gián rồi.

Nghiêm Vệ Đông vẫn luôn chú ý quan sát ánh mắt và sắc mặt Liễu Kình Vũ. Sau khi y phát hiện thấy Liễu Kình Vũ đang dùng kế ly gián giữa y và Trịnh Bác Phương, liền ý thực được ý đồ của Liễu Kình Vũ muốn quan hệ giữa mình và Trịnh Bác Phương ngày càng căng thẳng. Nếu Trịnh Bác Phương thực sự bị Liễu Kình Vũ đưa câu chuyện về thời quá khứ, cộng thêm Diêu Kiếm Phong lúc nãy đã tỏ vẻ thán thành ý kiến của Liễu Kình Vũ, vậy thì Liễu Kình Vũ sẽ giành được phiếu trong Hội nghị ủy viên thường vụ Ủy ban Kỷ luật. Mà Ủy viên thường vụ Ủy ban Kỷ luật có tổng cộng bảy người, nếu sau này Liễu Kình Vũ lại tiếp tục nghĩ cách lôi kéo thêm một người nữa thì mình sẽ rơi vào thế yếu trong Ủy ban Kỷ luật. Không được, tuyệt đối không thể để Liễu Kình Vũ dùng kế ly gián kéo Trịnh Bác Phương đi được.

Con người là như vậy, thứ gì anh có trong tay thì không biết trân trọng, nhưng nếu sau khi bị người khác tìm cách lấy đi anh sẽ không nỡ từ bỏ, đặc biệt là khi anh thấy món đồ đó thực sự quan trọng với mình sau này thì anh sẽ cố gắng tìm mọi cách giữ nó lại.

Có một số người, đôi khi cũng bỉ ổi như vậy.

Nghĩ tới đây, Nghiêm Vệ Đông đột nhiên lên tiếng:

- Chủ nhiệm Liễu, đồng chí cho là thông tin mà mình có được là chính xác chứ? Giữa tôi vào đồng chí Trịnh Bác Phương chẳng có mâu thuẫn gì cả, mà tôi tin là đồng chí Trịnh Bác Phương cũng có khả năng phá án rất tốt, tôi cũng tin sau này đồng chí ấy làm việc rất xuất sắc.

Liễu Kình Vũ nói:

- Nói ngoài miệng thì ai chẳng nói được, nhưng trong chốn quan trường chúng ta mà nói, mọi thứ đều nói chuyện bằng sự thực. Đây là điều mà ông đã nói lúc trước mà. Sự thực mà bây giờ tôi đang thấy là Trịnh Bác Phương từ khi tới thị xã Đông Giang nhậm chức thì hầu như chưa xử được vụ án nào. Đó chính là sự thực. Đừng nói với tôi nguyên nhân chủ quan hay khách quan nào nữa, những điều đó đều là lý do mà thôi.

Nói tới đây, mặt Liễu Kình Vũ bỗng nghiêm lại:

- Còn về năng lực của Trịnh Bác Phương mạnh hay yếu tạm thời chúng ta hãy tạm gác qua một bên. Trở lại chuyện chính thôi. Tiếp theo đây chúng ta sẽ nói về đề tài thứ ba trong cuộc họp hôm nay. Như trên tôi đã nói, đề tài thứ ba này là việc thành lập Tổ tuần tra. Tôi tin là qua những lời phản biện vừa rồi của mọi người, cũng có điểm mọi người nên chú ý, đó chính là trong Ủy ban Kỷ luật thị xã Đông Giang chúng ta, vấn đề thi hành các loại khảo hạch còn tồn tại vấn đề lớn.

Sở dĩ mục đích vừa rồi tôi đề cập tới các vấn đề trong nội bộ Ủy ban Kỷ luật thị xã Đông Giang chúng ta, bao gồm cả tập văn kiện đó, không phải là không coi các đồng chí của Ủy ban Kỷ luật thị xã Đông Giang chúng ta ra gì, cũng không phải là phủ định tất cả công lao của mọi người. Tôi chỉ là lấy những vấn đề còn tồn tại này để nói rõ với mọi người một chuyện. Đó chính trong nội bộ Ủy ban Kỷ luật thị xã Đông Giang chúng ta cần phải tiến hành cải cách, đặc biệt là về mặt sát hạch cán bộ lãnh đạo chủ chốt. Tuyệt đối không thể để hỗn loạn như trước được nữa, nếu không hệ thống Ủy ban Kỷ luật thị xã Đông Giang chúng ta sẽ bị lạc hậu so với hệ thống Ủy ban Kỷ luật của toàn tỉnh Bạch Vân.

Xét tới đây, tôi đề nghị tăng cường hoàn thiện cơ chế sát hạch nội bộ Ủy ban Kỷ luật, mà mục đích cuối cùng của việc hoàn thiện cơ chế sát hạch Ủy ban Kỷ luật vẫn chủ yếu là về số lượng và chất lượng vụ án của Ủy ban Kỷ luật.

Nói tới đây, Liễu Kình Vũ nhìn quanh phòng họp một lượt, tiếp tục nói:

- Sau đây tôi xin tuyên bố, Ủy ban Kỷ luật thị xã Đông Giang chúng ta sẽ thành lập ba Tổ tuần tra, mỗi tổ có một Tổ trưởng, một Tổ phó, Tổ phó sẽ do Tổ trưởng chỉ định.

Tổ trưởng tổ tuần tra thứ nhất do đồng chí Diêu Kiếm Phong đảm nhận. Sau khi Tổ tuần tra chính thức hoạt động, phòng Giám sát kiểm tra kỷ luật thứ hai trực tiếp do đồng chí Diêu Kiếm Phong lãnh đạo, phụ trách công tác điều tra việc vi phạm kỷ luật của các nhân viên thuộc các đơn vị trực thuộc thị xã Đông Giang chúng ta, đốc thúc, kiểm tra các cơ quan trực thuộc và các cán bộ lãnh đạo khác tuân thủ điều lệ Đảng, quán triệt đường lối chấp hành Đảng, phương châm, chính sách và luật pháp quốc gia, pháp quy, làm trong sạch hóa bộ máy chính trị.

Tổ trưởng tổ tuần tra thứ hai do đồng chí Trịnh Bác Phương phụ trách. Sau khi tổ đi vào hoạt động chính thức, Phòng giám sát kiểm tra kỷ luật thứ nhất trực tiếp do đồng chí Trịnh Bác Phương lãnh đạo, phụ trách nhân viên các khu công nghiệp và các thị trấn trực thuộc thị xã Đông Giang chúng ta, các vấn đề quan trọng khác, điều tra án phức tạp, giám sát, kiểm tra cán bộ lãnh đạo các Khu công nghiệp, các thị trấn tuân thủ điều lệ Đảng, quán triệt chấp hành đường lối, phương châm, chính sách của Đảng và pháp luật, trong sạch hóa bộ máy chính quyền.

Nói tới đây, ánh mắt Liễu Kình Vũ lạnh lùng nhìn Nghiêm Vệ Đông nói:

- Đồng chí Nghiêm Vệ Đông, chẳng phải ông nói khả năng làm việc của đồng chí Trịnh Bác Phương rất tốt sao? Vậy tôi sẽ cho Trịnh Bác Phương một cơ hội. Nếu quả thực biểu hiện của đồng chí Trịnh Bác Phương xuất sắc, tôi sẽ xin lỗi các đồng chí về những lời tôi đã nói, nhưng nếu biểu hiện không tốt, tôi sẽ xem xét điều chỉnh chức vụ của đồng chí Trịnh Bác Phương.

Tiếp đó, Liễu Kình Vũ lại nhìn về phía Trịnh Bác Phương và nói:

- Đồng chí Trịnh Bác Phương, tôi đã cho anh cơ hội rồi, chính là xem biểu hiện của anh. Nếu biểu hiện của anh vẫn như mấy tháng qua, tôi dứt khoát sẽ khai trừ anh ra khỏi Ủy ban Kỷ luật thị xã Đông Giang chúng ta. Ủy ban Kỷ luật thị xã Đông Giang chúng ta không cần những người nhàn rỗi.

Trịnh Bác Phương cũng lạnh lùng đáp trả:

- Chủ nhiệm Liễu, Trịnh Bác Phương tôi trước nay không biết sợ kẻ khiêu chiến. Tôi rất thích câu nói của Archimedes: “Hãy cho tôi một điểm tựa, tôi sẽ nhấc bổng cả Trái đất lên”. Anh đã cho tôi cơ hội, tôi cũng sẽ chứng minh được bản thân mình.

Liễu Kình Vũ gật đầu nói:

- Tốt, tốt lắm, vậy thì tôi sẽ xem xem rốt cuộc anh và đồng chí Nghiêm Vệ Đông sẽ mang tới cho tôi bất ngờ gì đây.

Nói xong, Liễu Kình Vũ quay sang nhìn Nghiêm Vệ Đông, trầm giọng nói:

- Vốn đồng chí Nghiêm Vệ Đông nên phụ trách Tổ tuần tra thứ nhất hoặc thứ hai, nhưng xem ra bây giờ đồng chí Nghiêm Vệ Đông vẫn đang giữ chức ở Tổ điều tra xử lý Thị ủy, hơn nữa còn đang đảm nhiệm chức Phó chánh văn phòng, cho nên tạm thời đồng chí Nghiêm Vệ Đông không nằm trong hàng ngũ phụ trách tổ tuần tra, việc chính của anh vẫn là ở Tổ lãnh đạo bên đó.

Nói xong, Liễu Kình Vũ không nhìn về phía Nghiêm Vệ Đông nữa mà chuyển sang Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, Ủy viên thường vụ Ủy ban Kỷ luật Diệp Kiến Quần. Diệp Kiến Quần là người của Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tiền nhiệm Lục Văn Triết. Vốn là sau khi Lục Văn Triết bị lật đổ, Nghiêm Vệ Đông muốn tìm cơ hội trừ khử anh ta, nhưng vì Liễu Kình Vũ được điều xuống quá đột ngột, kết quả là y vẫn chưa kịp ra tay thì Liễu Kình Vũ đã tới rồi. Vì thế cho nên y cũng chỉ còn cách tạm hoãn hành động. Về điểm này Trịnh Bác Phương sớm đã đề cập với Liễu Kình Vũ rồi, mà theo nguồn tin của Ôn Hữu Sơn cung cấp cũng đã từng nhắc tới Diệp Kiến Quần.

Diệp Kiến Quần này bản thân chính là một người nhân viên công vụ Ủy ban Kỷ luật không có bối cảnh. Anh ta đã từng bước tiến lên chức Chủ nhiệm Phòng giám sát kiểm tra kỷ luật thứ hai này bằng chính khả năng của mình. Sau đó, Lục Văn Triết lên chức, qua khảo sát nhận thấy Diệp Kiến Quần là người có thể sử dụng, liền vận dụng quan hệ đề bạt anh ta lên làm Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, Ủy viên thường vụ Ủy ban Kỷ luật, trở thành đồng minh đáng tin cậy nhất của ông ta trong Ủy ban Kỷ luật.

Nhưng Diệp Kiến Quần vì bản thân chính là muốn làm tốt công tác kiểm tra kỷ luật, cho nên bình thường giữ mình khá trong sạch, mặc dù Lục Văn Triết bị bắt giam rồi, nhưng Diệp Kiến Quần lại không có vấn đề gì. Chỉ có điều sau khi Lục Văn Triết bị bắt giam, Diệp Kiến Quần liền xin nghỉ ốm, nằm luôn trong bệnh viện, điều này cũng xem như một cách để tự bảo vệ mình. Nếu không phải tối hôm qua Liễu Kình Vũ đích thân gọi điện cho Diệp Kiến Quần, nói cho anh ta biết hôm nay có một cuộc họp quan trọng, yêu cầu anh ta đích thân tham dự thì có lẽ Diệp Kiến Quần vẫn còn nằm trong bệnh viện.

Sau đó Liễu Kình Vũ nhìn thẳng vào mắt Diệp Kiến Quần, trầm giọng nói:

- Tổ trưởng tổ tuần tra thứ ba của Ủy ban Kỷ luật thị xã Đông Giang sẽ do đồng chí Diệp Kiến Quần đảm nhận. Sau khi tổ tuần tra đi vào hoạt động chính thức, phòng kiến thiết trong sạch hóa bộ máy Đảng và phòng tuyên truyền giáo dục sẽ do đồng chí Diệp Kiến Quần lãnh đạo, phụ trách việc đôn đốc kiểm tra, tổng hợp phân tích toàn bộ tình hình kiến thiết chính trị và trong sạch hóa bộ máy Đảng, kịp thời đưa ra ý kiến xử lý phù hợp, tổ chức công tác trị lý triển khai phương diện kiến thiết chính trị trong sạch hóa bộ máy Đảng, đôn đốc kiểm tra tình hình xây dựng trong sạch hóa bộ máy Đảng, đôn đốc kiểm tra tình hình chấp hành quy định tự hạn chế liêm khiết của cán bộ lãnh đạo.

Sau khi tuyên bố xong lễ bổ nhiệm nhân sự của ba tổ tuần tra này, Liễu Kình Vũ trầm giọng nói:

- Thưa các đồng chí, đặc biệt là những người phụ trách chính của các phòng trực thuộc ba tổ tuần tra, tôi muốn mọi người hãy nhớ một điều, từ sau khi tôi tuyên bố người phụ trách tổ tuần tra, cơ chế sát hạch mới của Ủy ban Kỷ luật thị xã Đông Giang chúng ta cũng sẽ thay đổi hoàn toàn. Từ nay về sau, tôi và Hội nghị thường vụ Ủy ban Kỷ luật không được giao bất kỳ nhiệm vụ nào cho ba tổ này. Ba tổ này tự chủ động tuần tra, phá án độc lập. Nếu tổ nào xử án không tốt, hoặc trong lĩnh vực mình chủ quản xảy ra vụ án tham nhũng nghiêm trọng, như vậy lãnh đạo chủ quản sẽ trực tiếp chịu trách nhiệm. Ủy ban Kỷ luật sẽ căn cứ vào tính chất phát sinh của vụ án, mức độ ảnh hưởng để đưa ra ý kiến xử lý. Nhẹ thì nghiêm túc cảnh cáo, nặng thì bị rời khỏi cương vị lãnh đạo và truy cứu trách nhiệm pháp luật.

Đồng thời, người phụ trách các Phòng ban trực thuộc ba tổ tuần tra này cũng cần chú ý. Nếu các vị không nghe theo chỉ thị của Tổ trưởng ba tổ tuần tra, nếu không bằng mày bằng mặt hoặc không nỗ lực làm việc, tiết lộ bí mật, chỉ cần Tổ trưởng ba tổ tuần tra phản ánh tới tôi, chỉ cần có bằng chứng chính xác, tôi không cần biết đằng sau các vị có bối cảnh thế nào, tôi sẽ điều người đó ra khỏi vị trí Chủ nhiệm hoặc Phó chủ nhiệm, chỗ nào nhàn nhã thì tôi sẽ điều người đó tới. Hi vọng các vị chú ý tới lời nói và việc làm của mình.

Ngoài ra, tôi cũng xin nhắc lại một chút. Khi ba tổ tuần tra Ủy ban Kỷ luật thị xã Đông Giang chúng ta chính thức thành lập, toàn tổ tuần tra có quyền sau tôi điều động lực lượng thuộc mình chủ quản. Nếu đơn vị nào cần sự hỗ trợ của Ủy ban Kỷ luật chúng ta, cấp ưu tiên sẽ ở cấp thứ ba, không có chữ ký của người phụ trách ba tổ tuần tra, không có chữ ký xác nhận sau cùng của tôi, bất kỳ Phòng ban nào cũng không được một mình hành động, tự tiện giúp đỡ đơn vị bên ngoài. Nếu không người phụ trách sẽ buộc phải rời khỏi cương vị vốn có.

Trong lúc nói chuyện, vẻ mặt Liễu Kình Vũ đằng đằng sát khí, khiến cho tất cả cán bộ Ủy ban Kỷ luật ở hiện trường đều cảm thấy trong lòng rét run.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio