Đỉnh Cao Quyền Lực

chương 464: lão đại ra tay

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lưu Phi nghe Gia Cát Phong nói vậy, vẫn lắc đầu y như cũ nói:

- Không sao đâu, cây ngay không sợ chết đứng, trọc giả tự trọc, nếu Liễu Kình Vũ không làm gì sai trái, cho dù bọn người Lý Vạn Quân có đặt điều ra chuyện gì đi nữa thì cũng không thành vấn đề. Hơn nữa tôi thấy với lòng dạ và ý chí của Lý Vạn Quân, chưa chắc ông ta đã dám trực tiếp làm việc này đối với Liễu Kình Vũ, bằng không mà nói, cái chức Uỷ viên thường vụ Tỉnh uỷ của ông ta chưa chắc đã được ngồi yên ổn. Dù sao thì số người mơ ước đến vị trí này của ông ta cũng không hề ít, , nếu như quả thật là ông ta ngay cả loại sai lầm này cũng phạm vào, sợ rằng lần này chưa cần đến chúng ta ra tay cũng sẽ có người ra tay thu thập ông ta. Tôi đoán rằng chắc là Lý Vạn Quân muốn dùng chiêu lập lờ đánh lận con đen, dùng kế thay mận đổi đào thôi mà.

- Lập lờ đánh lận con đen, thay mận đổi đào sao?

Gia Cát Phong có chút nghi ngờ hỏi.

Lưu Phi gật đầu:

- Đúng vậy, đầu tiên là dùng một chiêu lập lờ đánh lận con đen, đem tội danh tất cả đổ lên đầu Liễu Kình Vũ, tạo thành sự thật trước đã. Thông qua sự điều tra và đàm phán của Ủy ban Kỷ luật, bôi nhọ thanh danh của Liễu Kình Vũ, sau đó thuận thế thay mận đổi đào, lấy lại chức vụ Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thị xã Đông Giang của Liễu Kình Vũ, sau đó thay bằng người của ông ta vào. Cứ như vậy, cho dù là các Ủy viên thường vụ khác có ý kiến đối với cách làm của ông ta thì cũng khó có thể làm gì đượ. Dù sao thì trước khi ông ta cho bắt Liễu Kình Vũ, thoạt nhìn cũng đã bày ra khá nhiều vấn đề nghiêm trọng, hơn nữa qua hành động lần này, uy tín của Liễu Kình Vũ ở thị xã Đông Giang cũng hoàn toàn mất sạch rồi, cho dù nó có trở lại được thì cũng khó có thể gây dựng uy tín lại lần nữa. Đây mới chính là mục đích thật sự của Lý Vạn Quân.

Một chiêu này thuộc loại mưu ngầm nhưng lại có thêm cả một chút mưu kế công khai nữa, khiến cho người khác dù có biết rõ ràng chiêu thức của ông ta, cũng khó có thể nghĩ ra được phương pháp phá giải. Nhất là đối với những kẻ cấp bậc thấp hơn ông ta giống như Liễu Kình Vũ, chỉ có thể chịu thiệt thòi. Hiện giờ chỉ chờ xem Tăng Hồng Đào ở tỉnh Bạch Vân bên kia sẽ ra tay như thế nào, bởi vì tất cả những hành động này của Lý Vạn Quân đều là hướng về phía ông ta. Dù sao thì chính ông ta cũng đã đích danh điều Liễu Kình Vũ từ thành phố Thương Sơn đến làm việc ở thị xã Đông Giang, mục đích cũng là để phá giải, lũng đoạn cục diện nắm trong tay toàn bộ thành phố Liêu Nguyên của Lý Vạn Quân. Nếu như ngay cả cục diện này cũng không phá giải được, tôi thấy nếu như sau này Tăng Hồng Đào có muốn tiến thêm một bước nữa thì trên cơ bản là điều rất khó.

Lần này sau khi Gia Cát Phong nghe Lưu Phi phân tích xong, không nhịn được giơ ngón tay cái lên nói với Lão Đại:

- Lão Đại, xem ra nếu tôi muốn đuổi kịp suy nghĩ của ngài thì quả thật là có chút vất vả rồi.

Lưu Phi mỉm cười:

- Gia Cát Phong à, cậu cũng khiêm tốn quá rồi. Tôi biết rằng, hiện tại trọng trách trên vai cậu quả thật là rất nặng nề, khiến cho thời gian suy nghĩ của cậu bị ít đi một chút, kiên trì thêm vài năm nữa, chời đợi đám người trẻ tuổi như Kình Vũ lớn lên thêm một chút là cậu có thể được thả lỏng rồi.

Hai người nhìn nhau cười, tất cả đều không nói thêm lời gì nữa.

Cả đời người, thời kỳ hoàng kim cũng chỉ có bốn, năm mươi năm, mà Gia Cát Phong theo bên cạnh Lưu Phi cũng đã gần hai mươi năm rồi. Hai mươi năm này, ông ta cũng tận mắt thấy Lưu Phi từ một gã cán bộ bình thường dần dần trường thành trở thành một trong số những trụ cột của Trung Hoa, cũng cùng bước đi với Lưu Phi, vì dân chúng Trung Hoa mà làm những việc hiện thực. Trên cơ bản, Lưu Phi đi đến làm quan ở nơi nào, đều có thể làm điều tốt cho dân chúng ở nơi đó. Ở bên cạnh Lưu Phi, ông ta có thể cảm nhận được tình cảm sâu sắc của Lưu Phi đối với dân chúng, tình cảm yêu thương chân thành đối với đất nước Trung Hoa, đi theo bên cạnh Lưu Phi, Gia Cát Phong không oán hận và than trách bất cứ điều gì.

Lúc này, Lưu Phi đột nhiên hỏi:

- Gia Cát Phong, chuyện Liễu Kình Vũ bị bắn hiện tại đã điều tra được gì rồi?

Trên mặt Gia Cát Phong lập tức lộ ra vẻ nghiêm trọng, trầm giọng nói:

- Lão Đại, chuyện này quả thật là cũng có chút vấn đề. Căn cứ vào những tin tức mà tôi với Liễu gia bên kia có được và chắp nối lại, hiện giờ đã có thể kết luận được là, kẻ bỏ tiền thuê sát thủ đến Trung Hoa chúng ta để ám sát Kình Vũ là một người ngoại quốc.

Người này ở Mỹ thông qua internet để liên hệ với tổ chức sát thủ, tổ chức sát thủ cũng không biết rốt cục thân phận của tên đó là gì. Hơn nữa người này có năng lực chống điều tra vô cùng cao cường, cho dù là lão Mai ở bên đó thông qua mạng lưới tại Mỹ để điều tra, đến giờ này vẫn chưa điều tra ra thân phận tên đó. Hơn nữa sát thủ kia sau khi ám sát Liễu Kình Vũ thất bại thì giống như đã bốc hơi khỏi thế giới này vậy, tôi cùng với Liễu gia phái rất nhiều người đi điều tra kỹ càng nhưng cũng không tìm được. Cho nên chúng tôi đoán rằng, bọn họ cũng có người yểm trợ trong nước, cho nên việc điều tra cho đến giai đoạn này đã lâm vào tình trạng bế tắc, giống như bị mất liên lạc với máy bay chở khách bình thường, sương mù dày đặc. Nhưng căn cứ của ta đã dự đoán, việc này tuyệt đối là có một âm mưu kinh thiên động địa, chỉ là không xác định được âm mưu này suy cho cùng có liên quan đến người Mỹ hay không.

Lưu Phi sau khi nghe xong nhíu mày thật chặt, trong mắt hiện lên hai tia sắc lạnh.

Thị xã Đông Giang bởi vì Liễu Kình Vũ đột nhiên bị Ủy ban Kỷ luật thành phố bắt đi khiến cho lòng người hoang mang.

Nhất là ở Ủy ban Kỷ luật thị xã Đông Giang, từ sau khi Nghiêm Vệ Đông được chỉ định tạm thời chủ trì công việc của Ủy ban Kỷ luật thị xã, y lập tức đưa ra một loạt chỉ thị, đem tất cả mấy người Phó chủ nhiệm giám sát chính của các phòng do Liễu Kình Vũ cùng với đám người Trịnh Bác Phương chỉ định đều chuyển lên làm ở các vị trí đơn giản, đưa những người kiên trì đi theo y lên làm ở những vị trí chủ chốt.

Lúc này chính là lúc thử thách ý chí của từng người.

Có vài người sau khi dựa dẫm vào Liễu Kình Vũ và đám người Trịnh Bác Phương, phát hiện ra bọn họ là những người làm việc nghiêm túc, mỗi một việc họ làm đều là việc mà chức trách của một nhân viên Ủy ban Kỷ luật phải làm, bọn họ thấy rằng cuộc sống vô cùng phong phú. Cho nên sau khi bị Nghiêm Vệ Đông điều đi, bọn họ tuy rằng cũng có hơi oán trách, nhưng cũng không tính đến việc dựa vào Nghiêm Vệ Đông như trước, bởi vì thông qua so sánh, bọn họ đội nhiên phát hiện ra, Nghiêm Vệ Đông lại có một bộ mặt xấu xa như vậy, hèn hạ, vô sỉ như vậy

Đương nhiên cũng có một số người, những người này trước đó tuy rằng đã từng dựa về phía Liễu Kình Vũ và đám người Trịnh Bác Phương, nhưng phát hiện ra rằng sau khi Liễu Kình Vũ bị Ủy ban Kỷ luật thành phố bắt đi thì trên cơ bản rất khó trở lại cương vị cũ, ngay lập tức liền bắt đầu hành động. Dưới sự sắp xếp lại của Nghiêm Vệ Đông, đã có đến hai người Phó chủ nhiệm bị điều đến chức vụ đơn giản lấy lại được sự tín nhiệm, đồng thời Nghiêm Vệ Đông cũng đã tăng cường sự lôi kéo các Phó chủ nhiệm có khả năng. Bởi y hiểu vô cùng rõ, chính bản thân y leo lên ngồi được ở chức Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật này, nếu bên cạnh chỉ có một lũ người chỉ biết nịnh hót tuyệt đối là không thể được, nhất định là phải có một đám người có thể làm được việc, bởi vì chỉ có tài năng của bọn họ mới có thể đem lại được thành tích cho y.

Nhưng mà Nghiêm Vệ Đông lại vô cùng buồn bực vì phát hiện ra, hành lộng lôi kéo của y có hiệu quả vô cùng nhỏ, bởi vì đại bộ phận người mà y coi trọng đều đứng trong hàng ngũ của Liễu Kình Vũ, thà rằng là ngồi ở những chức vụ đơn giản cũng không muốn dựa dẫm vào y thêm một lần nữa. Điều này khiến cho y vô cùng tức giận, trong thâm tâm liền bắt đầu có suy nghĩ sau này làm sao có thể dọn dẹp sạch đám người này, phải cho bọn họ biết rằng chính y mới là người đứng đầu của Ủy ban Kỷ luật thị xã Đông Giang.

Ở tỉnh Bạch Vân, ba giờ sau khi Liễu Kình Vũ bị Ủy ban Kỷ luật thành phố Liêu Nguyên bắt đi.

Bài viết có liên quan đến Liễu Kình Vũ ở các diễn đàn internet của tỉnh Bạch Vân đã bắt đầu bùng nổ, mà Bí thư Tỉnh uỷ tỉnh Bạch Vân - Tăng Hồng Đào cũng đã biết tin Liễu Kình Vũ bị Ủy ban Kỷ luật thành phố Liêu Nguyên bắt đi rồi.

Tăng Hồng Đào đã biết tin này từ hơn hai tiếng đồng hồ trước đó, nhưng ông ta vẫn án binh bất động, nhưng đối với tin tức của Liễu Kình Vũ ông ta vẫn từng giây từng phút chú ý đến.

Mà Trưởng ban Thư ký Tỉnh uỷ Vu Kim Văn lại đang tạm thời ở ngoài phòng thư ký của Tăng Hồng Đào, làm việc với thư ký riêng của Tăng Hồng Đào. Những tin tức có liên quan đến Liễu Kình Vũ đều liên tục không ngừng thông qua các con đường tập trung về chỗ bọn họ, bao gồm cả thời gian Liễu Kình Vũ bị đưa đến thành phố Liêu Nguyên, thời gian Liễu Kình Vũ bị đưa đến nhà khách nào ở thành phố Liêu Nguyên, thời gian vào phòng là bao nhiêu lâu, có những ai đi vào, những tin tức chi tiết này Vu Kim Văn đều nắm giữ rất rõ ràng.

Lúc này Vu Kim Văn vô cùng hăng hái, bởi vì lão biết rằng, chiêu thức Lý Vạn Quân sử dụng lúc này thoạt nhìn là một nước cờ tốt, nhưng trên thực tế, ở trong mắt đại boss Tăng Hồng Đào củng chỉ là một nước cờ dở mà thôi. Bắt đầu từ ngày Tăng Hồng Đào phái Liễu Kình Vũ đến thị xã Đông Giang đảm nhiệm vị trí Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, Tăng Hồng Đào vẫn đang chờ đợi Lý Vạn Quân đưa ra chiêu này, bởi vì trong lý giải của Tăng Hồng Đào về Liễu Kình Vũ, ông ta nhất định cho rằng Liễu Kình Vũ đến thị xã Đông Giang là một chỉ thị sai lầm, như vậy lấy năng lực của Liễu Kình Vũ, sớm muộn gì cũng sẽ khuấy đảo cả cục diện của thị xã Đông Giang, thế nào cũng đem Tôn Ngọc Long bức đến bước đường phải đem Liễu Kình Vũ đá văng ra ngoài.

Mà Tôn Ngọc Long nếu muốn gạt được Liễu Kình Vũ văng ra ngoài, với năng lực của y, tìm được bất kỳ sai lầm nào của Liễu Kình Vũ là chuyện không tưởng, hơn nữa tên tiểu tử Liễu Kình Vũ này là một người vô cùng giảo hoạt, cơ bản cũng không có khả năng sẽ bị Tôn Ngọc Long bắt được nhược điểm. Trong tình huống như vậy, Tôn Ngọc Long chỉ có thể nhờ vào sự trợ giúp của Lý Vạn Quân, mà chỉ cần Lý Vạn Quân đã ra tay, nhất định sẽ đạt được thắng lợi tạm thời, nhưng đồng thời khi Lý Vạn Quân ra tay, sơ hở của y cũng sẽ bày sẵn ra trước mặt Tăng Hồng Đào.

Giờ phút này, việc Liễu Kình Vũ bị khởi tố tuy rằng bên ngoài nhìn vào chỉ là chuyện nhỏ liên quan đến Liễu Kình Vũ thôi, nhưng trên thực tế, chính là liên quan đến hai vị lão đại của tỉnh Bạch Vân, thậm chí là liên quan đến cuộc đọ sức và đầu đá nhau của mấy vị lão đại.

Lúc này Vu Kim Văn lại nhận được báo cáo, nói là trên internet có xuất hiện bài viết liên quan đến việc Liễu Kình Vũ vị khởi tố, trong bài post đưa ra hàng hoạt vấn đề sắc bén, mũi dùi chỉ thẳng vào Bí thư Thị uỷ thị xã Đông Giang Tôn Ngọc Long và Bí thư Thành uỷ thành phố Liêu Nguyên Lý Vạn Quân.

Nhìn thấy tin tức này, Vu Kim Văn ngay lập tức ý thức được rằng cơ hội đã tới, lão lập tức đứng dậy đẩy mạnh cửa phòng làm việc của Tăng Hồng Đào bước vào, báo cáo lại tình hình. Tăng Hồng Đào sau khi nghe xong, nhẹ nhàng gật đầu:

- Xem ra người thanh niên Liễu Kình Vũ này quả thật là vô cùng lợi hại, mọi người tiến vào, nhưng vẫn còn chuẩn bị được chiêu này ở phía sau. Chiêu này quả thật rất tốt, dựa vào sức tấn công của dư luận, nhìn thì giống như yếu đuối vô lực, nhưng trên thực tế lại vô cùng lợi hại.

Dù sao thì ánh mắt của quần chúng nhân dân vẫn vô cùng sáng suốt, Liễu Kình Vũ đến thị xã Đông Giang vì dân chúng làm nhiều việc tốt như vậy, rốt cuộc Liễu Kình Vũ là người như thế nào thì dân chúng mới là người hiểu rõ nhất. Điều mấu chốt nhất chính là, lí do khởi tố của Ủy ban Kỷ luật thành phố Liêu Nguyên đối với Liễu Kình Vũ là vô cùng nhạt nhẽo, nhưng bọn họ cũng không thể căn cứ vào việc Liễu Kình Vũ phạm sai lầm về phương diện kinh tế để khởi tố Liễu Kình Vũ được.

Còn lần này Lý Vạn Quân chọn thời điểm vừa lúc Liễu Kình Vũ vừa báo cáo về vấn đề thanh tra quan chức, làm khó dễ Tôn Ngọc Long và đám quan chức đó, hơn nữa hắn hoàn toàn đứng về phía đạo lý và chính nghĩa, điều này cũng để lại cho chúng ta toàn bộ không gian để hoạt động. Thông minh, tên nhóc Liễu Kình Vũ này quả thật rất thông minh. Kim Văn, lập tức thông báo ngay với Hàn Nho Siêu, hiện giờ đã đến lúc để ông ta hoạt động cho giãn gân cốt, đã lâu rồi Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh cũng không có xuống cơ sở thăm dò tình hình rồi.

Vu Kim Văn lập tức gọi điện thoại cho Hàn Nho Siêu. Sau khi Hàn Nho Siêu nhận được điện thoại, lập tức dẫn theo ba vị Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Bạch Vân, ba vị Phó chủ nhiệm ba phòng giám sát, tám người một hàng trùng trùng điệp điệp hướng về thị xã Đông Giang.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio