Khang Kiến Hùng nghe được Liễu Kình Vũ nói như vậy, cũng chỉ có thể nghe điện thoại, mở công năng loa ngoài. Tuy nhiên anh bạn này vẫn tương đối thông minh đấy, sau khi nghe điện thoại lập tức nói:
– Lão Lưu à, có chuyện gì sao? Bên tôi đây đang chuẩn bị họp.
Đáng lẽ, Khang Kiến Hùng nói như vậy ý là ám hiệu cho Lưu Hải Sinh, nói bên gã còn rất nhiều người.
Nếu như bình thường gã làm như vậy, Lưu Hải Sinh khẳng định sẽ lập tức cúp điện thoại, để tránh ảnh hưởng đến Khang Kiến Hùng họp, khiến cho lãnh đạo bất mãn.
Nhưng mà hôm nay, Lưu Hải Sinh có rất nhiều tâm tư muốn gọi cuộc điện thoại này cho Khang Kiến Hùng. Mục đích thứ nhất là muốn mật báo cho Khang Kiến Hùng, mục đích thứ hai là muốn lập công với Khang Kiến Hùng. Lưu Hải Sinh cho rằng, chỉ cần gọi hết cuộc điện thoại này, Khang Kiến Hùng khẳng định sẽ biết Liễu Kình Vũ đã gọi điện để điều tra, chỉ cần làm cho Khang Kiến Hùng có chuẩn bị trước, mình coi như lập công lớn.
Ngay lúc này, toàn bộ tâm tư của Lưu Hải Sinh đều dùng để tư duy xem Khang Kiến Hùng sau khi nhận được thông báo sẽ có hành động gì, trong lòng rất cao hứng. Từ đó có thể nhìn được lòng trung thành của mình, cho nên, đối với ám chỉ trực tiếp của Khang Kiến Hùng, Lưu Hải Sinh đã bỏ sót rồi.
Sau khi nghe điện thoại, Lưu Hải Sinh lập tức dùng giọng điệu vô cùng lo lắng nói:
– Trưởng phòng Khang, báo cáo với ngài một sự việc, vừa rồi Bí thư Liễu gọi điện thoại cho tôi, hắn hỏi tôi ngài có đang khảo sát ở đồn công an không, còn nói muốn ngài nghe điện thoại. Tôi nói ngài và và các phó phòng khác cùng đi ra ngoài khảo sát rồi, không còn ở trong đồn. Ngài nhất định phải cẩn thận, tôi cảm giác Bí thư Liễu hình như đối với ngài bất mãn, bất kể ngài đang ở đâu, ngài hãy nhanh chóng gọi cuộc điện thoại cho Bí thư Liễu, để tránh hắn gây khó dễ với ngài.
Lưu Hải Sinh nói xong, trong lòng Khang Kiến Hùng càng buồn bực, nghĩ: “Con bà nó, Lưu Hải Sinh, bố mày ám chỉ rõ ràng thế mà mày làm sao lại không hiểu, chẳng lẽ ám chỉ của bố mày còn không rõ ràng, thằng nhãi mày chẳng lẽ đang chơi tao?”
Tuy nhiên Lưu Hải Sinh đã nói như vậy, gã không còn khả năng xoay chuyển, gã chỉ có thể cười khổ nói:
– Tôi biết rồi.
Nói xong, liền cúp điện thoại.
Ngay lúc này, mọi người ở hiện trường đều không nói câu nào, mọi người ai cũng không nghĩ đến Liễu Kình Vũ dám dùng phương thức giống như câu cá làm việc này, cố tình làm Lưu Hải Sinh cắn câu.
Liễu Kình Vũ thản nhiên nhìn Khang Kiến Hùng nói:
– Quan hệ của Trưởng phòng Khang rất rộng nhỉ, đến Trưởng đồn công an bên dưới cũng giúp anh che che đậy đậy, giữa các anh rất hiểu ý nhau, không biết trưởng phòng Khang bây giờ đang thị sát ở thôn nào?
Trong khi nói chuyện, Liễu Kình Vũ đã cho thêm ý trêu trọc, tuy nhiên, lãnh đạo trêu trọc cấp dưới, hơn nữa còn là trong trường hợp như thế này, làm sao có thể đem đến cho mọi người sự thoải mái. Tương phản, Khang Kiến Hùng và các ủy viên thường vụ khác đều đã ngửi thấy một cỗ dày đặc sát khí.
Bí thư đảng ủy công an huyện Chu Minh Cường vừa thấy tình hình có chút không đúng, ngay lập tức đứng dậy nói với Liễu Kình Vũ:
– Bí thư Liễu, Lưu Hải Sinh đoán là muốn nịnh bợ đồng chí Khang Kiến Hùng, nhưng lần nịnh bợ này có chút hơi quá. Tôi thấy chuyện này ngài hoàn toàn không cần phải để ý, sau này để đồng chí Khang Kiến Hùng chú ý là được.
Liễu Kình Vĩ lạnh lùng nhìn Chu Minh Cường liếc mắt một cái, nói:
– Đồng chí Chu Minh Cường, anh khoan hãy vội vã kết luận, sau đây tôi còn muốn gọi thêm hai cuộc điện thoại, xem xem trưởng phòng Khang Kiến Hùng của chúng ta rốt cuộc thị sát ở nơi nào.
Nói xong, Liễu Kình Vũ trực tiếp bấm điện thoại của Bí thư Đảng ủy thị trấn Ngô Đông – La Thiên Lỗi:
– Đồng chí La Thiên Lỗi, tôi là Bí thư huyện Thụy Nguyên – Liễu Kình Vũ. Tôi muốn hỏi anh một vấn đề, tôi nghe đồng chí ở Phòng công an huyện nói, trưởng phòng công an huyện Khang Kiến Hùng đi thị sát ở thị trấn Ngô Đông các anh, không biết chuyện này là thật hay giả?Hiện tại đồng chí Khang Kiến Hùng rốt cuộc đang ở đâu?
Sau khi nghe được cú điện thoại của Liễu Kình Vũ, La Thiên Lỗi lúc ấy có chút sững sờ. Y không ngờ Bí thư huyện ủy sẽ gọi điện cho mình để tìm hiểu một sự việc cỏn con. Nhưng quan hệ của y và Khang Kiến Hùng cũng không tồi, tuy không phải là ô dù của Khang Kiến Hùng, nhưng y và Khang Kiến Hùng giống nhau, đều thuộc dây của Ngụy Hoành Lâm. Lúc bình thường mọi người đều giúp đỡ lẫn nhau, tôi tốt anh tốt mọi người cùng tốt. Ý tứ cuộc điện thoại Liễu Kình Vũ gọi, y nghe ngữ khí của Liễu Kình Vũ thì biết rằng Liễu Kình Vũ rất có khả năng muốn bắt lỗi Khang Kiến Hùng, đến tận lúc này, quan hệ xa gần có thể nhìn ra
La Thiên Lỗi lập tức vẻ mặt ngậm cười nói:
– Bí thư Liễu, hơn một giờ trước, đồng chí Khang Kiến Hùng đích thực có đến thị trấn Ngô Đông chúng tôi thị sát, hiện tại cùng với mấy vị Phó chủ tịch thị trấn xuống dưới thôn làm công tác thị sát rồi, ngài có chỉ thị gì không?
Liễu Kình Vũ thản nhiên nói:
– Đồng chí La Thiên Lỗi, anh nói là thật chứ, không có lừa tôi phải không?
La Thiên Lỗi vội vàng nói:
– Bí thư Liễu, Ngài là lãnh đạo huyện, tôi chỉ là Bí thư đảng ủy thị trấn, tôi làm sao dám dối ngài. Tôi lấy Đảng ra bảo đảm, tôi tuyệt đối không lừa dối ngài.
Liễu Kình Vũ gật gật đầu:
– Tốt, đồng chí La Thiên Lỗi, anh thật là một người có nguyên tắc, có tính giai cấp. Huyện Thụy Nguyên chúng ta nếu mỗi người đều có thể giống như anh giữ vững nguyên tắc, thì tương lai huyện Thụy Nguyên chúng ra thật không thế tưởng tượng được.
Nói xong, Liễu Kình Vũ liền dập điện thoại
Đầu dây bên kia, La Thiên Lỗi nghe ngữ khí của Liễu Kình Vũ xong dường như có chút căng thẳng, giọng điệu thì nghe như là khen ngợi chính mình, nhưng ngữ khí kia thế nào mà ngầm có một chút mùi vị khác.
La Thiên Lỗi cảm giác được có gì đó không đúng, ngay lập tức gọi điện cho Khang Kiến Hùng. Sau khi Khang Kiến Hùng nghe điện thoại, liền nghe được La Thiên Lỗi trong điện thoại nói:
– Lão Khang, vừa rồi Liễu Kình Vũ gọi điện thoại cho tôi, hình như là muốn bắt lỗi anh, tôi nói với hắn là anh đang thị sát ở thị trấn Ngô Đông chúng tôi. Anh nên chú ý một chút, ngàn vạn lần đừng để Liễu Kình Vũ túm tóc nhé.
Khang Kiến Hùng vừa nghe xong thì hoàn toàn buồn bực.
Tiếp theo, Liễu Kình Vũ trước mặt mọi người gọi điện thoại cho Chủ tịch thị trấn bên cạnh thị trấn Ngô Đông, gần như dùng lý do giống nhau, đạt được câu trả lời tương tự của đối phương. Sau đó Khang Kiến Hùng cũng được đối phương thể hiện thiện ý, nói cho gã biết gã nên cẩn thận Liễu Kình Vũ.
Giờ phút này, toàn bộ hiện trường hoàn toàn yên lặng, tất cả mọi người đều không nghĩ đến Liễu Kình Vũ dùng Phương thức lạ thường để nghiệm chứng một loạt lời nói dối.
Trong trầm mặc, ánh mắt Liễu Kình Vũ nhìn Khang Kiến Hùng, trầm giọng nói:
– Đồng chí Khang Kiến Hùng, tôi hỏi lại anh một lần nữa, anh rốt cuộc thị sát ở đâu?
Khang Kiến Hùng lập tưc trầm mặc, gã biết rằng, nêu như dựa theo phương thức nghiệm chứng của Liễu Kình Vũ, bất kể nói thị sát ở đâu, đều có khả năng bị vạch trần, gã cắn răng một cái, quyết tâm nói:
– Bí thư Liễu, tôi lúc đó ở trong huyện thành tiến hành cải trang vi hành.
Đây là một câu trả lời vô cùng mơ hồ, bởi vì cải trang vi hành, cho nên không có khả năng có người khác nhìn thấy, Liễu Kình Vũ không có biện pháp tìm bất cứ người nào tiến hành nghiệm chứng. Cứ như vậy, vừa có thể giải thích vì sao mình đến muộn, lại vừa khiến Liễu Kình Vũ không còn gì để nói.
Nhưng mà, Khang Kiến Hùng nói xong, Liễu Kình Vũ lạnh lùng nói:
– Ồ, cải trang vi hành phải không, xem ra đồng chí Khang Kiến Hùng là một người rất đảm đương, là một đồng chí tốt rất có trách nhiệm à.
Nói xong, Liễu Kình Vũ trước mặt mọi người gọi một cuộc điện thoại:
– Tiểu Vương, anh bên kia điều tra thế nào?
Đầu bên kia điện thoại, truyền đến âm thanh nhỏ nhẹ của một nhân viên Văn phòng Huyện ủy Tiểu Vương:
– Báo cáo Bí thư Liễu, tôi vừa mới tới trung tâm giám sát đồn công an huyện xem lại camera cửa chính đồn công an huyện, phát hiện Trưởng phòng Khang Kiến Hùng từ lúc đi làm buổi sáng đến tận phút trước mới rời khỏi Phòng công an, cũng không có đi bất kỳ địa phương nào thị sát.
Lúc Liễu Kình Vũ và Tiểu Vương nói điện thoại với nhau cũng bật loa ngoài. Sau khi Tiểu Vương nói xong, sắc mặt của Khang Kiến Hùng thay đổi. Gã kiểu gì cũng ko nghĩ đến, Liễu Kình Vũ chơi gã như vậy, chiêu này thật hiểm độc. Rất rõ ràng, người này của Liễu Kình Vũ không có khả năng vừa cử đi, rất có khả năng lúc mình xuất phát, đối phương đã xuất phát rồi, thậm chí có thể xuất phát sớm hơn mình. Như vậy xem ra, Liễu Kình Vũ hôm nay hao tâm tổn sức để chơi mình rồi.
Nghĩ đến đây, Khang Kiến Hùng trên ót toát mồ hôi
Gã đường đường là Trưởng phòng công an ở huyện Thụy Nguyên uy phong lẫm lẫm, cấp bậc cũng không thấp, nhưng gã dù sao cũng không phải Bí thư đảng ủy, không phải ủy viên thường vụ. Cho nên, gã không dám trực tiếp phản bác Liễu Kình Vũ.
Giờ này, Liễu Kình Vũ không nói gì nữa, mà lạnh lùng nhìn Khang Kiến Hùng, hắn đang đợi một lời giải thích hợp lý của Khang Kiến Hùng.
Luc này, Ngụy Hoành Lâm và Chu Minh Cường sắc mặt cũng có chút khó coi. Bọn họ biết rằng Liễu Kình Vũ rất khó đối phó, lại càng không nghĩ đến Liễu Kình Vũ khó đối phó như thế. Không ngờ trước khi hội nghị bắt đầu đã sắp xếp bố cục, rõ ràng là muốn thu thập Khang Kiến Hùng rồi.
Bọn họ tự nhiên không muốn Khang Kiến Hùng bị đả kích nghiêm trọng, nhưng vấn đề bây giờ là, Khang Kiến Hùng thực tại bị Liễu Kình Vũ nắm được thóp. Hơn nữa cách đó không lâu, Khang Kiến Hùng và Chu Minh Cường liên kết để can ngăn phóng viên đài truyền hình tỉnh, hung hăng đánh một cái vào mặt Liễu Kình Vũ, ép cho Liêu Kình Vũ không thể không tự mình đi nghênh tiếp bọn họ. Sự tình này có thể có chút không dễ làm rồi.
Ngụy Hoành Lâm và Chu Minh Cường hai người nhìn nhau một cái, đều từ mắt đối phương nhìn ra vẻ âu lo.
Mà giờ khắc này, Phó bí thư huyện Tôn Húc Dương cũng cau mày. Ông ta là một người vô cùng thông minh. Ông ta hiển nhiên biết được ở huyện Thụy Nguyên, Liễu Kình Vũ là đối thủ mạnh mẽ nhất. Nhưng ông ta vẫn tránh ở sau màn, căn bản không muốn giao phong trực tiếp với Liễu Kình Vũ. Nhưng, lại xem Ngụy Hoành Lâm và Liễu Kình Vũ giao phong, mặc dù ở huyện Thụy Nguyên thì Liễu Kình vũ không có bao nhiêu căn cơ, nhưng người bí thư trẻ tuổi này rất có tâm cơ. Lúc này đây càng lợi dụng tầng tầng lớp lớp vấn đề để bắt thóp Khang Kiến Hùng, tiếp theo sẽ xem Liễu Kình Vũ rốt cuộc sẽ xử lý Khang Kiến Hùng thế nào rồi.
Giờ phút này, các Ủy viên thường vụ khác ở hiện trường đều chú ý bước phát triển tiếp theo của thế cục.