Vu Kim Văn cười khổ nói:
– Thân thủ của Liễu Kình Vũ không tệ, nhưng sự việc bên ngoài thay đổi trong nháy mắt, chẳng may nếu…
Tăng Hồng Đào khoát tay nói:
– Lão Vu, nếu không thì như thế này đi, ông cũng thay quần áo rồi đi cùng chúng tôi, tôi rất muốn đi cùng Liễu Kình Vũ ra ngoài, xem xem, lúc bình thường một vài lãnh đạo Tỉnh ủy chúng ta cả ngày bận làm việc như vậy, nếu có đi điều tra, thì lúc đi điều tra những cái chúng ta nhìn thấy đều là người ta muốn để chúng ta nhìn thấy, mà cái chúng ta thật sự muốn nhìn thấy thì rất khó nhìn thấy. Vì vậy, chúng ta vẫn nên tìm cơ hội đi ra ngoài thực tế một chút, xem xem như thế nào.
Vu Kim Văn thật sự không muốn đi, nhưng Tăng Hồng Đào đã quyết thì rất khó thay đổi, ông ta chỉ có thể hung hăng trừng mắt nhìn Liễu Kình Vũ, quay về thay quần áo.
Đối diện với ánh mắt trách cứ của Vu Kim Văn, Liễu Kình Vũ chỉ có thể ngại ngùng cười. Kỳ thực, lúc đầu hắn chỉ đùa với Tăng Hồng Đào, nhưng thật không ngờ Tăng Hồng Đào thật sự tưởng thật, hắn cũng chỉ có thể làm theo, nhưng khi Vu Kim Văn đến lại khiến cho hắn ý thức được sự khác biệt của thân phận Bí thư Tỉnh ủy, song Liễu Kình Vũ cũng là một người thoải mái, nếu Tăng Hồng Đào đã đồng ý đi ra ngoài xem một chút, mình còn có cái gì phải lo lắng nữa. Hắn tin rằng, có mình làm vệ sĩ, bất kỳ kẻ nào muốn động đến Tăng Hồng Đào đều phải suy nghĩ thật kỹ.
Qua vài phút, Vu Kim Văn cũng thay một bộ thường phục đi đến.
Tăng Hồng Đào mặc một bộ quần áo bình thường, thoạt nhìn giống như một du khách đến thành phố này du lịch, mà Vu Kim Văn bên này không tính là thường phục gì, chỉ là một bộ quần áo thể thao, ông ta trong khoảng thời gian ngắn cũng không có chỗ nào để tìm quần áo khác, đành phải mặc quần áo thể thao.
Nhìn thấy quần áo của Vu Kim Văn, Liễu Kình Vũ và Tăng Hồng Đào đều bật cười.
Vu Kim Văn trừng mắt nhìn Liễu Kình Vũ nói:
– Liễu Kình Vũ, nhóc con cậu tối nay tỉnh táo một chút cho tôi, sự an toàn của Bí thư Tăng không thể xuất hiện một chút vấn đề gì, nếu không tôi sẽ hỏi tội cậu.
Liễu Kình Vũ vội vàng nói:
– Trưởng ban thư ký, xin ông yên tâm, tôi sẽ đem hết sức mình để bảo đảm cho sự an toàn của Bí thư Tăng và của ông.
– Liễu Kình Vũ, cậu định đưa chúng tôi đi đâu ăn cơm?
Vu Kim Văn hỏi.
Liễu Kình Vũ cười nói:
– Tôi nghe nói cách Trụ sở Tỉnh ủy km có một con phố gọi là phố Thời Quang, là phố ẩm thực, nơi đó tập hợp rất nhiều món ăn ngon, hơn nữa thứ gì cũng có, đến lúc đó hai vị thích ăn gì, chúng ta sẽ ăn cái đó, các vị thấy thế nào?
Tăng Hồng Đào gật gật đầu:
– Không thành vấn đề.
Lúc này, Liễu Kình Vũ lại cười nói:
– Hai vị lãnh đạo, lúc chúng ta ăn cơm, tôi sẽ tìm người biểu diễn một tiết mục cho các vị, đảm bảo khiến cho các vị vừa xem đến nghiện lại vừa ăn ngon miệng hơn.
Vu Kim Văn lập tức trợn to hai mắt:
– Cái gì, cậu còn tìm người biểu diễn tiết mục, người nào?
Trong lòng Vu Kim Văn lại cảnh giác, thân là Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, Vu Kim Văn sẽ không bỏ qua bất kỳ chi tiết nào.
Liễu Kình Vũ lập tức cười nói:
– Trưởng ban thư ký, ông không cần khẩn trương, người mà tôi nói không phải là mỹ nữ gì đó, mà là Trình Thiết Ngưu lái xe của tôi, tiết mục tôi bảo anh ta biểu diễn cũng rất đơn giản, chính là ăn.
– Ăn?
Lập tức, Tăng Hồng Đào và Vu Kim Văn cùng lúc mở to hai mắt.
– Lúc nào thì ăn cơm cũng có thể trở thành tiết mục để biểu diễn được đây?
Vu Kim Văn hỏi.
Liễu Kình Vũ cười nói:
– Trưởng ban thư ký, xin phép cho tôi được giữ kín trước, đợi đến lúc đó hai vị sẽ biết, nhưng, tôi có một yêu cầu, đó chính là muốn để Trình Thiết Ngưu cùng ăn cơm với chúng ta, như vậy các vị có thể càng nhìn rõ hơn, hai vị lãnh đạo có ý kiến gì không?
Tăng Hồng Đào và Vu Kim Văn là ai chứ, vừa nghe thấy Liễu Kình Vũ nói như vậy liền biết được Liễu Kình Vũ nhất định đang nghĩ cách lấy cớ để lái xe của hắn ăn cơm cùng bọn họ, điều này cho thấy, Liễu Kình Vũ đối xử với người lái xe này của hắn rất tốt, bằng không mà nói, Liễu Kình Vũ cũng không thể để lái xe ngồi cùng bàn với bọn họ. Tuy nhiên hai người càng thêm tò mò, Trình Thiết Ngưu này rốt cuộc muốn biểu diễn cái gì.
Sau khi xác định được địa điểm, Vu Kim Văn trước gọi điện thoại bố trí cảnh vệ, xong sau đó mới cùng Tăng Hồng Đào, Liễu Kình Vũ đi xuống lầu.
Dưới lầu, Trình Thiết Ngưu đã mở sẵn cửa xe của Liễu Kình Vũ đang đứng đợi
Liễu Kình Vũ đích thân mở cửa sau cho Tăng Hồng Đào, mời Tăng Hồng Đào bước vào, bên kia Vu Kim Văn cũng mở cửa xe ngồi vào.
Đợi sau khi tất cả mọi người ngồi vào, Tăng Hồng Đào và Vu Kim Văn sau khi vừa mới lên xe, lập tức đem lực chú ý đặt ở trên người Trình Thiết Ngưu.
Bọn họ đều rất tò mò, lái xe của Liễu Kình Vũ rốt cuộc là người như thế nào, nhưng đợi sau khi bọn họ nhìn đến hình dáng của Trình Thiết Ngưu, lập tức đều có chút ngây dại. Liễu Kình Vũ cũng quá khôi hài rồi, tại sao lại thuê một người lái xe đầu trọc, hơn nữa anh bạn này cũng hơi đen, hơi cường tráng, vừa nhìn liền thấy là một đại hán cường tráng, đại hán cường tráng như vậy có thể lái xe đàng hoàng được sao.
Sau khi xe khởi động, hoài nghi của Tăng Hồng Đào và Vu Kim Văn lập tức tan thành mây khói, bởi vì sau khi xe khởi động, tốc độ xe không chậm, nhưng lại vô cùng ổn định, hai người ngồi ở bên trong gần như không cảm thấy một chút xóc nảy và tạm dừng nào. Nói cách khác, chiếc xe này từ sau khi xuất phát, vậy mà vẫn duy trì được trạng thái nhanh đều đặn, cho dù là thay đổi tốc độ cũng là thay đổi tốc độ khiến cho bọn họ gần như không phát hiện ra được.
Cho dù là người lái xe cho hai vị đại lão Tỉnh ủy thì kỹ thuật cũng kém không ít so với vị đại hán mặt đen này.
Lúc này, Tăng Hồng Đào và Vu Kim Văn đều có một chút hứng thú đối với Trình Thiết Ngưu.
Nhưng mà, Liễu Kình Vũ và Tăng Hồng Đào cũng không biết rằng, ngay sau khi bọn họ vừa mới rời khỏi đại viện Tỉnh ủy, chỗ phía sau bọn họ m, một chiếc xe màu đen cũng không nhanh không chậm đi theo sau, trong xe, có người đàn ông.
Người đàn ông có dáng người gầy yếu trong đó hưng phấn nói:
– Đi ra, đi ra, con bà nó, ở huyện Thụy Nguyên nhẫn nhịn thời gian dài như vậy, cuối cùng cũng có thể tìm được cơ hội để chúng ta phát huy một lần, lần này, chúng ta nhất định phải giết chết Liễu Kình Vũ, ra tay thật mạnh, chúng ta nhất định phải dùng thủ đoạn tàn nhẫn nhất trên đời này để hành hạ chết Liễu kình Vũ.
Lúc này, tên đàn ông da ngăm đen ngồi bên cạnh, vẫn luôn trầm mặc ít lời lạnh lùng nói:
– Sấm Sét, mày tốt nhất thành thực một chút, giọng nhỏ đi, chúng ta bây giờ đang theo dõi, chẳng may nếu bị Liễu Kình Vũ phát hiện, chúng ta có thể sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ đấy.
Sấm Sét lập tức khinh thường nói:
– Tao nói này Mây Đen, mày cũng quá sợ trước sợ sau rồi, chúng ta là ai chứ, đường đường là sát thủ cấp thế giới, nếu chúng ta theo dõi bị người ta phát hiện, chúng ta dứt khoát đụng xe chết là được rồi, huống hố lần này là do Tổ trưởng Cuồng Phong của chúng ta đích thân lái xe.
Nói xong, ánh mắt của Sấm Sét rơi trên người đang phụ trách lái xe, đó là một người đàn ông luôn có vẻ mặt vô hại giống như cười tủm tỉm.
– Tất cả đều im lặng cho tao.
Cuồng Phong vẻ mặt khó chịu nói:
– Chúng mày học hỏi Ánh Mặt Trời đi, ngồi đợi đàng hoàng một chút, luôn luôn làm tốt công tác chuẩn bị xuất kích. Chúng mày hãy nhớ, chúng ta không cần mỗi lần có cơ hội ra tay đều phải ra tay, nhưng một khi chúng ta đã ra tay thì nhất định phải giết chết Liễu Kình Vũ, hiện tại tổ chức đã rất sốt ruột rồi, luôn thúc giục chúng ta làm xong nhiệm vụ lần này nhanh chóng trở về.
Trong ô tô lập tức yên tĩnh trở lại, Cuồng Phong là tổ trưởng, bọn chúng vẫn tương đối coi trọng những lời của gãắn, tất cả mọi tên đều lấy ra các loại thiết bị quan sát, bắt đầu cẩn thận quan sát xe của Liễu Kình Vũ bọn họ. Bọn chúng lần này đã nhịn đủ rồi, muốn đem Liễu Kình Vũ tiêu diệt hoàn toàn, bọn chúng chờ ngày này cũng hơn nửa năm rồi.
Trình Thiết Ngưu lái xe đến chỗ gần phố Thời Quang, tìm một nơi để đỗ xe, sau đó cùng với Liễu Kình Vũ một trái một phải đi bên cạnh Tăng Hồng Đào, Vu Kim Văn đi dạo trên phố Thời Quang.
Phố Thời Quang là phố ẩm thực nổi tiếng của tỉnh, trên đường đi, bọn họ nhìn thấy rất nhiều quán ăn ngon. Món ăn Hồ Nam, món ăn Sơn Đông, món ăn Quảng Đông đều có, nhưng Liễu Kình Vũ bọn họ không vào mấy quán ăn đó, không phải bởi vì chỗ đó không tốt mà là bởi vì chỗ đó không hấp dẫn bọn họ.
Lúc Liễu Kình Vũ bọn họ đi đến một quầy hàng thịt dê nướng, Liễu Kình Vũ cười nói:
– Bí thư Tăng, ngài thấy chúng ta ăn ở đây được không?
Tăng Hồng Đào cười gật gật đầu:
– Ừ, được, ăn ở chỗ này đi.
Lúc này, trong quầy hàng có thể bày được hơn bàn gần như đã không còn chỗ ngồi, vừa may lúc Liễu Kình Vũ bọn họ đi đến có một bàn gần đó khách vừa thanh toán, Liễu Kình Vũ bọn họ lập tức đến ngồi.
Rất nhanh liền có một nhân viên phục vụ đi tới, đầu tiên là đưa thực đơn, sau đó vẻ mặt tươi cười hỏi:
– Xin hỏi mấy vị muốn gọi món gì?
Liễu Kình Vũ đưa thực đơn về phía Tăng Hồng Đào nói:
– Ngài gọi trước đi.
Tăng Hồng Đào cười nói:
– Cậu gọi đi, tôi không kiêng gì cả, chỉ cần sạch sẽ vệ sinh là được.
Liễu Kình Vũ gật gật đầu, nhìn về phía nhân viên phục vụ nói:
– Trước tiên cho chúng tôi cân rưỡi thịt dê xiên nướng, tiếp theo là xiên cánh gà nướng, một đùi cừu nướng, đĩa đậu tương, hai đĩa lạc luộc, hai đĩa ốc xào.
Liễu Kình Vũ gọi xong, Tăng Hồng Đào lập tức nói:
– Tiểu Liễu, cân rưỡi thịt dê xiên nướng có phải hơi nhiều một chút hay không, chúng ta chỉ sợ ăn không hết.
Liễu Kình Vũ cười nói:
– Cái này ngài yên tâm, cân rưỡi cũng không nhiều, lát nữa ngài sẽ thấy.
Nghe Liễu Kình Vũ nói như vậy, Tăng Hồng Đào cũng không nói gì nữa. Ông ta hiện tại muốn xem nhất là tiết mục biểu diễn mà Liễu Kình Vũ nói rốt cuộc là biểu diễn như thế nào.
Qua có hơn mười phút, cân rưỡi thịt dê xiên nướng và những đồ ăn khác của Liễu Kình Vũ bọn họ đều được bưng lên.
Liễu Kình Vũ bảo nhân viên phục vụ đem tất cả đồ ăn chia thành hai phần đặt trên bàn.
Đợi sau khi nhân viên phục vụ rời đi, Liễu Kình Vũ cười nói:
– Hai vị lãnh đạo, bây giờ chúng ta có thể bắt đầu rồi, hy vọng những món ăn đạm bạc ngày hôm nay sẽ không để cho hai vị lãnh đạo có ý kiến với tôi.
Nói xong, Liễu Kình Vũ đưa cho hai vị lãnh đạo một xiên thịt nướng, sau đó lại rót đầy bia vào cốc cho hai người, nâng cốc lên mời.
Bữa ăn rất yên tĩnh.
Lúc vừa bắt đầu, Tăng Hồng Đào và Vu Kim Văn đều không biết biểu diễn mà Liễu Kình Vũ nói là gì.
Nhưng đợi sau khi ăn xong lượt thịt nướng đầu tiên, Tăng Hồng Đào và Vu Kim Văn đều đã nhìn rõ.
Hóa ra tốc độ ăn thịt nướng của ba người Liễu Kình Vũ bọn họ vẫn không nhanh bằng một người Trình Thiết Ngưu. Đương nhiên, Trình Thiết Ngưu không uống rượu, chỉ ăn thịt nướng.
Cùng lúc đó, ở trong quán rượu đối diện với đám người Liễu Kình Vũ, bốn sát thủ Cuồng Phong, Ánh Mặt Trời, Sấm Sét, Mây Đen cũng gọi đầy một bàn đồ ăn, vừa ăn vừa liên tục quan sát tình hình của Liễu Kình Vũ bọn họ bên này.