Nghe được Seth cũng sẽ tham gia đấu giá, Monica không có lên tiếng nữa, trên mặt chỉ lộ ra vẻ trào phúng. Nàng căn bản không thể ngay lập tức lấy ra nhiều tiền mặt như vậy, đây là chuyện ai ai cũng biết.
Vừa vặn Seth thân là gia chủ nhưng bố trí yêu cầu hà khắc như thế, yêu cầu trong thời gian quy định thu thập một khoản tiền mặt khổng lồ, đó xem như là chuyện bất khả thi.
Cho nên việc mời mọi người quay trở lại gia tộc thông báo nội bộ mua bán cổ phiếu, mọi người tự do đấu giá gì gì đó đều là chuyện hoang đường, bởi lẽ không ai có khả năng làm được, ngoại trừ chính bản thân hắn.
Theo như suy đoán của Monica, có thể Seth vừa vặn có một khoản vốn “để đó chưa dùng tới”, vậy nên trong trường hợp không có người nào cạnh tranh đấu giá với hắn, 2.35% cổ phần kia cơ bản đã là vật trong túi.
Thêm vào đó, nàng rất rõ ràng, 2.35% cổ phần trong nội bộ gia tộc có giá trị trao đổi là một trăm hai chục triệu, nếu như mang ra bên ngoài, ít nhất còn phải tăng thêm một phần năm, điều này quả thực phải nói là cướp bóc trắng trợn.
Không chỉ riêng Monica tường tận, những người ở đây đều không phải dạng ngu ngốc, dường như đều nghĩ tới khả năng này.
Thế nhưng đối mặt với người có nhiều cổ phần nhất trong gia tộc, còn là gia chủ đệ nhất nhân Seth, coi như bọn họ hiểu chuyện gì đang diễn ra, trừ phi đáp ứng được yêu cầu kia của hắn, nếu không thì không còn cách nào, chỉ đành trơ mắt nhìn 2.35% cổ phần bị hắn nuốt sạch.
Coi như tìm cách kéo dài thời gian giao dịch cũng không có khả năng, bởi vì Seth tùy thời có thể dùng mấy trăm mấy ngàn lí do dìm chết ngươi, cho nên nhất định phải trong thời gian hắn quy định làm được, hắn mới không còn lời để nói.
- Còn ai có ý kiến không?
Seth nhìn chung quanh một vòng, hắn cũng hiểu kế hoạch của mình không lừa gạt được mọi người ở đây, song hắn chả ngại ngùng gì, so với việc hắn có được lợi ích thực tế, coi như bị tộc nhân Monica căm ghét thì thế nào?
Toàn trường không ai lên tiếng, bởi lẽ không biết phải nói gì.
- Rất tốt, xem ra mọi người đều đồng ý phương án của ta, như vậy mọi người bắt đầu tìm cách dành dụm vốn đi. Nhớ kĩ, trước mười giờ sáng ngày mai, chỉ khi có đủ một trăm hai mươi triệu tiền mặt, mới có tư cách tham dự đấu giá.
Seth đốt thêm một điếu xì gà, nhàn nhã thưởng thức.
Mọi người không lưu lại thêm nữa, cơ hồ bỏ đi sạch sẽ.
Có người biết mình không có hy vọng, dứt khoát rời đi, mắt không thấy sẽ bớt đau lòng hơn; Có người thì còn ôm chút hy vọng, thầm suy ngẫm xem có cách nào gom góp được một khoản tiền khổng lồ như vậy.
Gia tộc hội nghị mở ra nhanh, kết thúc cũng nhanh.
Sau khi cùng cha mẹ từ biệt, Monica đi ra ngoài biệt thự bắt đầu nghĩ biện pháp.
Hướng Nhật lẽo đẽo theo sau lưng nàng, do nàng yêu cầu từ trước, hắn vẫn luôn luôn ở bên cạnh.
Chỉ thấy Monica đi tới đài phun nước lớn trước mặt, bắt đầu lấy điện thoại ra gọi.
Hướng Nhật cách hơi xa một chút, biết nàng có thể muốn cùng người nào đó gom góp vốn, xem có thể dành dụm đủ tiền mang đi đấu giá hay không.
Thật ra mà nói, căn bản không cần phiền toái như thế, chỉ cần tìm hắn là được rồi.
Tuy nhiên hắn tạm thời sẽ không nói ra, thêu hoa trên gấm tuyệt đối không mang lại ấn tượng sâu sắc bằng giúp đỡ người đang hoạn nạn.
Hắn đoán chắc Monica nhất định sẽ thất bại, Seth an bài một kế hoạch tỉ mỉ không chê vào đâu được, đương nhiên đã tính toán tới năng lực của từng người trong gia tộc, nếu không đã chẳng ấn định chính xác mười giờ sáng ngày mai.
Đó là khoảng thời gian nằm trong phạm vi khống chế của hắn, vượt qua mười giờ rồi, hắn liền không còn nắm chắc.
Sự thật đúng với những gì Hướng Nhật suy đoán, Monica gọi xong mấy cuộc điện thoại, thần sắc càng ngày càng thất vọng hơn, hiển nhiên mọi chuyện không diễn ra suôn sẻ như nàng mong muốn.
Cầm điện thoại trên tay, suy nghĩ phải gọi cho ai, cuối cùng lại dừng lại, sau đó nhìn lên hai tượng thiên sứ trên đài phun nước ngẩn người.
- Lisa!
Hướng Nhật biết thời cơ đã đến, đi tới sau lưng nàng khẽ gọi.
Monica quay người lại, cau mày nhìn hắn một cái, sau đó lại quay người trở lại.
- Đang phiền não chuyện tiền bạc phải không?
Hướng Nhật hiểu nàng đang buồn bực trong lòng nên mới không rảnh phản ứng lại với mình, hắn cũng không quá để ý.
- Em nghĩ chỉ cần không phải người ngu cũng biết chuyện gì đang xảy ra mà!
Monica xoay người lại nhìn hắn nói.
- Dĩ nhiên, cho nên anh mới hỏi, anh có thể giúp em được không?
Hướng Nhật tỏ ra vô cùng thâm thúy.
- Anh có ý gì?
Monica tựa hồ không nghe ra hàm ý trong câu nói của hắn.
- Một trăm hai mươi triệu, anh có!
Hướng Nhật cũng không muốn trêu chọc nàng thêm, nói thẳng ra.
Nghe xong khuôn mặt Monica hơi nghệt ra, mặc dù biết nam nhân có tiền, nhưng đây là một trăm hai chục triệu tiền mặt đó, cũng không phải tùy tiện như hái hoa bên đường.
Sắc mặt chần chờ một lúc, nàng lại nói:
t r❊u y e n c u a t u i n e t
- Em không có gì để thế chấp với anh cả.
Tuy biết nam nhân có tiền, nàng cũng rất mong muốn lấy được, nhưng lý trí vẫn còn, nàng hiểu coi như muốn có khoản tiền kia cũng phải bỏ ra cái giá không nhỏ.
- Không, em có mà.
Hướng Nhật thần bí cười một tiếng.
Monica yên lặng không nói, chỉ nhìn hắn chờ đợi lời tiếp theo.
- Thật ra em đã quên vật đáng giá nhất em đang sở hữu, chính là em!
Hướng Nhật chìa tay về phía nàng.
Thần sắc Monica biến đổi, ánh mắt nhìn nam nhân cũng lạnh xuống, hiển nhiên nàng đã hiểu lầm chuyện gì.
- Ấy, đừng nghĩ bậy, Lisa, anh không phải lấy điểm yếu đi uy hiếp người khác. Ý anh là tặng, tặng cho nữ nhân của anh.
Hướng Nhật quan sát biểu tình của nàng, biết nàng bắt đầu suy nghĩ lệch lạc, cho rằng mình định lấy khoản tiền này lợi dụng uy hiếp nàng lên giường cùng hắn. Loại thủ đoạn đê hèn này hắn mới khinh thường đi làm, hơn nữa coi như là bá vương ngạnh thương cung cũng so với thủ đoạn này tốt hơn trăm ngàn lần. Bởi vì trước đó ngươi có thể nói mình yêu nàng, nhưng mang tiền vào, đó chính là vũ nhục nhân cách.
- Tặng?
Monica nghiêm túc nhìn hắn, sau khi nghe lời giải thích cũng biết bản thân đã hiểu lầm. Nhưng mà một trăm hai mươi triệu, đối với người bình thường mà nói là một con số trên trời. Kể cả nàng cơ hồ cũng bị khoản tiền này đánh ngã, nam nhân lại cam tâm tình nguyện dâng lên cho nàng ư?
- Yên tâm đi, tiền anh so với em tưởng tượng còn hơn nhiều lắm, gì chứ, một trăm hai mươi triệu chỉ là muỗi, nếu em thích bây giờ anh có thể chuyển khoản cho em.
Thấy nàng chằm chằm nhìn mình, Hướng Nhật đoán nàng còn đang hoài nghi mình cầm không ra khoản tiền này, thuận tay móc “thẻ đen***” ra.
***
Cách đây không lâu mình còn bỏ ra tám trăm triệu đô la mỹ mua một cây trâm, đây mới có một hai trăm triệu mà thôi, thật không đáng nhắc đến.
- Cảm ơn anh, Jack!
Chứng kiến nam nhân móc ra thẻ tín dụng VIP nhất thế giới, Monica mới hiểu hắn không phải đang nói đùa, lao lên dâng cho hắn cặp môi thơm. Giờ khắc này, nếu như nói trong lòng nàng không cảm động, đó là chuyện hư cấu. Ở trong lòng hắn, thật an toàn và ấm áp bao nhiêu.
- Lisa, vậy đêm nay... Chúng mình ngủ chung được không?
Hướng Nhật nhân cơ hội “dậu đổ bìm leo”, chủ yếu là bị Monica ôm hôn một trận, cảm nhận được đôi môi ướt át cùng thân thể đầy đặn co dãn của nàng, trong lòng không nén được sinh ra phản ứng sinh lý.
- Đáng ghét!
Trong lòng Monica đang cảm động chín tầng trời đột nhiên ngã uỳnh xuống đất, cắn mạnh một cái lên bả vai nam nhân. Cái tên khốn kiếp này, không thể để cảm xúc trong lòng nàng kéo dài một chút sao?