Đỉnh Cấp Lưu Manh

chương 248 : thì ra là người quen (thượng)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hướng Nhật bước vào khuôn viên đại học Bắc Hải, một nữ sinh thanh tú đội mũ lưỡi trai sớm đã chờ ở đó, khi nhìn thấy hắn vội vàng đi tới, có chút oán hận nói:

- Ngươi sao lại đến muộn như vậy, An lão đại giục ta nãy giờ.

- Thật xin lỗi, có việc cản trở.

Hướng Nhật ngượng ngùng vuốt đầu, cô nàng đội mũ lưỡi trai đang thoải mái trách cứ này hắn đương nhiên biết, khi hắn lần đầu tiên đến Hải Đại cô nàng đã giả vờ dẫn mình đi gặp cô nàng họ An nhưng lại dẫn mình vào bẫy.

- Đi thôi, nếu không An lão đại lại mắng ta.

Thấy lưu manh có vẻ xấu hổ, nữ sinh đội mũ lưỡi trai cũng không nói thêm gì nữa, đi trước dẫn đường.

- Được rồi, còn không biết tên cô là gì?

Đi theo phía sau. Hướng Nhật lên tiếng bắt chuyện.

- Triệu Lâm.

Nữ sinh đội mũ lưỡi trai không quay đầu lại trả lời, đột nhiên lại hỏi:

- Ngươi đó, gọi là An gì?

- Hả?

Hướng Nhật sửng sốt:

- Sao lại hỏi như vậy? sao cô lại biết ta họ An?

Triệu Lâm quay đầu nói:

- Ngươi không phải là em trai An lão đại sao? Không họ An chẳng lẽ ngươi họ khác à?

- Em trai?

Hướng Nhật nhớ lại, đúng là lúc trước mình đến tìm cô nàng họ An dùng cái cớ vụng về như vậy, nhưng lúc đó các nàng hình như không tin, sao bây giờ lại…. Hướng Nhật thoáng cái đã có thể khẳng định cô nàng họ An giở trò quỷ, trừ nàng ra không còn ai khác.

Mũ lưỡi trai tiếp tục nói:

- Đúng vậy, ngươi lần trước không phải đã nói rồi sao? Hơn nữa An lão đại cũng đã thừa nhận.

Hướng Nhật đành cười khổ, quả nhiên cô bé họ An giở trò, nhưng có lẽ hắn lên nói thật, cũng chẳng cần suy nghĩ đến hậu quả của việc nói thật:

- Ta không phải em trai nàng. Ta là bạn trai của nàng.

- Cái gì?

Nữ sinh đội mũ lưỡi trai kinh hãi kêu lên giống như phụ nữ sắp bị cường bạo vậy, khiến cho ánh mắt đám sinh viên vừa tan học ở khắp nơi trong sân trường đều nghi hoặc nhìn về phía hai người. Sau khi ý thức được tiếng kêu sợ hãi của mình làm náo động đến mọi người chung quanh, cô nàng vội vàng bịt miệng mình lại, vẻ mặt luống cuống, giọng nói chuyện cũng trở nên run rẩy:

- Ngươi nói An…. An lão đại... là bạn gái…. của ngươi?

- Không sai!

Hướng Nhật gật đầu, nhưng trong lòng lại khinh bỉ không thôi, ánh mắt của cô nàng họ Triệu này, có nên kinh ngạc như vậy không chứ?

- Trời ạ!

Lúc xác thực được câu trả lời, nữ sinh đội mũ lưỡi trai lại hét lên, nhưng bị mọi người nhìn chằm chằm lần trước, giọng của nàng cũng không quá lớn, nhưng cũng đủ thu hút mấy ánh mắt chăm chú của đám sinh viên gần đó.

- Ngươi thật sự là nữ….. của An lão đại, a, không, là bạn trai?

Nàng không xác định hỏi lại một lần nữa, ánh mắt tựa như nhìn thấy một con khủng long thời tiền sử đang đứng trước mặt.

- So với trân châu còn sáng hơn!

Hướng Nhật mặt nghiêm túc nói.

- Vậy…..

Nữ sinh đội mũ lưỡi trai “vậy” một hồi, cũng không nói ra được “ vậy” thì như thế nào, cuối cùng lại liếc nhìn lưu manh một cái:

- Ngươi thật sự là bạn trai của An lão đại?

- Cô sao lại nói nhảm nhiều như vậy?

Hướng Nhật thật muốn một tay bóp chết nữ sinh đội mũ lưỡi trai MM này, ánh mắt của đối phương làm cho hắn cực kỳ khó chịu, tựa như mình không xứng với cô nàng họ An. Phải biết rằng, thực ra là cô nàng họ An hướng mình cầu tình, mặc dù ở giữa cũng có chút nguyên nhân đặc biệt tồn tại, nhưng nói thế nào thì mình cũng là đối tượng bị theo đuổi. Bất quá loại chuyện này không có khả năng nói cho cái đầu thần kinh trước mặt này, mà Hướng Nhật cũng không muốn cùng nàng dây dưa nữa, chuyển đề tài nói:

- Được rồi, cuối cùng thì cô dẫn ta tới chỗ nào?

- Sân bóng rổ.

Nữ sinh mũ lưỡi trai khôi phục lại bình tĩnh, mặc dù lưu manh cho nàng kích thích thật lớn , nhưng may mắn lần gặp mặt trước đã thấy hắn cùng An lão đại nắm tay cho nên sau ngạc nhiên đáng sợ lần thứ hai này cuối cùng cũng nhanh chóng khống chế được cảm xúc của mình.

- Sân bóng rổ?

Hướng Nhật thì thào tự nói, hắn đột nhiên có một dự cảm không tốt.

olo

Xa xa, còn chưa đến gần sân bóng rổ, Hướng Nhật đã nghe thấy tiếng “phanh phanh”, âm thanh của trái bóng rổ nện trên sàn. Không đợi hắn mở miệng hỏi có phải chính là nơi này hay không, nữ sinh đội mũ lưỡi trai đã nói trước:

- Được rồi, phía trước chính là sân bóng rổ, ngươi tự đi đi.

Vừa nói vừa chỉ vào khu nhà thể dục rộng lớn phía trước.

Bởi vì có dự cảm từ trước, Hướng Nhật có chút do dự không dám tiến vào, hắn sợ nữ sinh mũ lưỡi trai lại dẫn hắn tới nơi kỳ quái nào đó.

- Cô không vào sao?

Nói xong, Hướng Nhật nhìn thẳng vào mặt đối phương, muốn từ đó tìm ra điểm kỳ quái nào đó.

Nhưng nữ sinh đội mua lưỡi trai làm cho hắn thất vọng, mặt nàng không có bất cứ điểm đáng ngờ nào:

- Ta còn có việc phải làm, không thể đi cùng ngươi được, ngươi tự mình đi đi!

Vừa nói xong, không đợi hắn kịp phản ứng đã xoay người vội chạy đi.

Hướng Nhật đề phòng tiến lên phía trước, mặc dù hắn rất nghi ngờ đó là một âm mưu, nhưng nếu nữ sinh đội mũ lưỡi trai ở cổng trường đợi mình thì khẳng định đó là do cô nàng họ An phân phó, nếu không nữ sinh đội mũ lưỡi trai không có khả năng biết mình sẽ đến. Mà nếu như cô nàng họ An để cho nàng làm như vậy, chỉ sợ cho dù phía trước chắc chắn là một cái bẫy mình cũng không do dự nhảy vào mất thôi. Huống chi, từ sân bóng rổ truyền đến những tiếng rất náo nhiệt, cũng không giống như một cái bẫy nguy hiểm.

Cửa vào sân bóng rổ mở rộng, nguyên nhân có thể vì vừa tan học, bên trong rất nhiều người đang luyện tập, nhất là trên sân đang diễn ra một trận đấu. Cầu thủ hai đội đều thuộc dạng cao lớn, so với những trận đấu thuần túy của các sinh viên bình thường kia chuyên nghiệp hơn nhiều. Mà số người đang theo dõi trận đấy cũng rất nhiều, trong đó nữ sinh chiếm đa số.

Hướng Nhật liếc mắt một cái đã có thể nhìn thấy An đại tiểu thư, ai bảo nữ sinh vây quanh cô nàng là nhiều nhất, hơn nữa đa phần ăn mặc tương đối hở hang, dường như là thành viên của đội cổ vũ. Điều kiện để được tham gia vào đội cổ vũ dung mạo đều phải xinh đẹp trở lên, huống chi Hải Đại chuyên xuất ra mỹ nữ, mấy cặp đùi trắng mịn mê người thế kia không hấp dẫn ánh mắt sắc lang kể cũng khó. Đương nhiên, Hướng Nhật sở dĩ chú ý tới các nàng không phải vì cặp đùi mê người mà vì hắn phát hiện ở trong thành viên đội cổ vũ có một vài khuôn mặt quen thuộc. Hình như chính là mấy nữ sinh lần trước tính đem hắn ra làm lao công miễn phí, trong đó có cả nữ sinh cao lớn lúc đầu tương đối mạnh bạo kia.

Nhưng điều đó cũng không làm Hướng Nhật kinh ngạc, hắn để ý lúc này chính là cô nàng họ Anh đang ngồi trên cái ghế dài, trong lòng ôm một người đẹp đeo kính, tay thì vuốt ve trên người nàng ta, vẻ mặt lấy làm thích thú, mà người đẹp kia cũng không phải ai khác, chính là người Hướng Nhật cũng biết... người đẹp băng sơn.

Mắt Hướng Nhật trợn trừng, nhìn cô nàng họ An cùng người đẹp băng sơn đang tình chàng ý thiếp trong lòng dâng lên một tư vị khác lạ. Thực ra, cho dù là ai đi nữa khi nhìn thấy nữ nhân của mình cùng người tình trước kia ôm ấp đều có cảm giác không được thoải mái, nhưng tình huống của Hướng Nhật có chỗ khang khác, vì “người tình trước kia” đối thủ của hắn chính là... nữ nhân!

Hướng Nhật lắc đầu đem cái suy nghĩ quái gở kia ném ra khỏi đầu, bước tới chỗ An tiểu thư. Hắn vừa bước vài bước, vốn cũng không có gì nhưng hắn lại quên một điều vô cùng quan trọng, đó là tại sao xung quang đội cổ vũ có nhiều người đẹp ăn mặc nóng bỏng như vậy mà không có đến một mống nam sinh... nói chính xác hơn là không có một động vật giống đực nào.

Cho nên Hướng Nhật trở thành mục tiêu vô cùng nổi trội, mà những người bên ngoài cũng đã chú ý đến hắn, nhưng bọn họ cũng không có ý tốt nhắc nhở đó là “khu vực cấm nam sinh”, tất cả đều chờ xem một vở kịch vui sắp diễn ra. Những thành viên của đội cổ vũ cũng đã phát hiện ra hắn, thấy một nam nhân hướng chỗ này đi tới, lúc đầu còn tưởng người nào đó không biết sống chết đến đây nạp mạng, đang chuẩn bị thi triển quyền cước thu thập cái tên biết rõ nơi này không chào đón động vật giống đực nhưng lại còn muốn đi tới chịu chết, nhưng lập tức nắm tay các nàng buông lỏng ra, bởi vì các nàng phát hiện người đang đi tới là người quen, mặc dù không quen nhưng khẳng định hắn chính là người lần trước đã dám kéo tay An lão đại, mà An lão đại lại không có chút phản kháng nào thì rõ ràng nàng có quan hệ rất thân thiết với hắn. Điều này làm các nàng nghĩ tới một loại quan hệ, các nàng cũng nghĩ rằng điều đó không có khả năng nhưng quả thật điều đó vô cùng hợp lý.

Thực ra, cũng không trách các nàng lại nghĩ như vậy, vì An Tâm cũng không ở trước mặt các nàng thừa nhận hắn là “em trai” của mình, ngoại trừ nữ sinh đội mũ lưỡi trai cứ lải nhải hỏi đi hỏi lại, vì để tránh phiền phức nên nàng mới gật đầu thừa nhận.

Các thành viên đội cổ vũ cũng không phải không biết điều, nhìn thấy người có khả năng trở thành bạn trai của An lão đại, các nàng liền bỏ qua thái độ thù địch, thậm chí còn mỉm cười đi tới chào đón. Có mấy người khôn khéo đã nghĩ tới việc thông báo cho An lão đại đang hưởng ôn hương nhuyễn ngọc, nhưng lại bị lưu manh ngăn lại.

Thực ra, Hướng Nhật ngăn cản cách nàng cũng có nguyên nhân, hắn thật sự muốn nhìn xem cô bé họ An thấy mình đột nhiên xuất hiện lại còn bắt gặp ngay khi nàng đang “ngoại tình” thì sẽ như thế nào.

Mà việc Hướng Nhật đưa ngón trỏ lên làm động tác “xuỵt” đã bị những người sớm đã chú ý tới hắn vừa vặn nhìn thấy, lại nhìn thấy đám nữ sinh “người lạ vật gần” lại làm theo lời hắn không đi thông báo cho nhân vật kinh khủng kia, bọn họ đều kinh ngạc mở lớn con mắt không dám tin những gì đang xảy ra. Cái tên nam nhân kì quái tay phải quấn đầy băng gạc này là ai? Nhìn điệu bộ của hắn tựa hồ cùng “đảng An nữ” có quan hệ rất mật thiết, nhưng hắn là nam nhân sao?

Vấn đề mà những người đứng xem đưa ra còn chưa có đáp án, cái nhân vật kia đã làm một việc khiến họ bị kích thích muốn đột trụy cơ tim…

Các bạn đang Đọc Truyện tại Website DocTruyenOnline.VN. Chúc Bạn Đọc vui vẻ

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio