Bất đắc dĩ cầm lấy chiếc hộp tinh xảo từ tay Alice, Hướng Nhật mở hộp lấy chiếc vòng ở bên trong ra. Alice rất phối hợp nhắm mắt, kéo lộ cái cổ thon dài trắng như tuyết ra, mặt đỏ như ráng chiều. Hành động công khai có tính toán rõ ràng như vậy, Hướng Nhật nếu còn giương mắt ốc ra nhìn mà không làm gì thì hắn nhất định là một thằng ngốc không hơn không kém. Tuy ở bên cạnh còn có hai cái đèn pha sáng lóa chiếu vào, Hướng Nhật cũng chỉ đành làm mặt dày mày dạn đeo cái vòng lên cổ đẹp như thiên nga của Alice
Alice vốn sở hữu một mái tóc bạch kim tuyệt đẹp, hiện tại lại đeo chiếc vòng lóng lánh ánh sáng, càng làm tôn lên vẻ kiều diễm của nàng. Rất nhiều các cô nàng cùng bạn trai đang mua trang sức xung quanh đều lộ vẻ mặt vừa ao ước vừa ghen tỵ, rồi lại quay sang nhìn bạn trai của mình, cùng một loại ánh mắt y như mỹ nữ tóc bạch kim đã công khai biểu lộ tình cảm khi nhìn người bạn trai giàu có của nàng, rồi tất cả đều không khỏi oán hận thất vọng nhéo ngắt bạn trai của mình một phen.
- Cám ơn anh, Jack!
Alice cúi đầu nhìn thoáng qua mặt đeo của chiếc vòng ở trước ngực mình, đột nhiên tiến tới ôm chầm lấy Hướng Nhật, dâng cho lưu manh một nụ hôn nồng cháy. Hướng Nhật bất ngờ không kịp đề phòng, vừa vặn bị hôn môi, muốn đẩy ra nhưng lại sợ làm tổn thương nàng. Hai người bạn ở bên cạnh cũng cổ vũ náo nhiệt, một bên nhìn hình ảnh đôi nam nữ thân mật, một bên vỗ tay kêu to:
- Hắc, Alice, tuyệt lắm!
Nghe bạn mình khen ngợi cổ vũ, Alice sực nhớ đây là nơi công cộng, vội vàng buông Hướng Nhật ra. Hướng Nhật cũng có chút xấu hổ, nói lảng sang chuyện khác:
- Đúng rồi, Alice, sao em và bạn lại ở chỗ này?
- Phi cơ tạm thời bị trục trặc không thể cất cánh, cho nên tụi em đành phải ở tại nơi này.
Alice mặt hơi đỏ lên, nhất là ánh mắt ám muội của hai người bạn ở bên cạnh càng làm nàng không được tự nhiên.
- Vậy khi nào thì phi cơ sẽ sửa xong?
Ở ngoài mặt thì ra vẻ quan tâm đến vấn đề phi cơ bị trục trặc bao giờ có thể giải quyết, nhưng trong lòng Hướng Nhật thì chửi thề um lên, chiếc phi cơ này có phải muốn chết hay không, tự nhiên đợi lúc mình đang ở Hàn Quốc lại bị hỏng, sao không sớm rớt mịa nó đi cho rồi.
- Ngày mai có sửa xong hay không em cũng không biết.
Alice không chắc chắn trả lời, trong lòng thì bắt đầu nhuốm hy vọng, tốt nhất phi cơ vĩnh viễn sửa không được, nhưng nàng cũng biết, đó chỉ là chuyện mơ mộng, nói không chừng chưa tới ngày mai, chiều nay phi cơ đã có thể cất cánh.
- Ngày mai?
Hướng Nhật có vẻ đau khổ hỏi lại, nói như vậy Alice sẽ ở lại Seoul một ngày? Hắn là "bạn trai" của nàng, chẳng lẽ lại phải bồi tiếp nàng một ngày?
Nào có biết trong đầu lưu manh đang nghĩ gì, Alice giờ khắc này lòng tràn ngập hạnh phúc, nàng cảm thấy nhất định chuyện này là do Thượng Đế an bài, nếu không sẽ không trùng hợp như vậy gặp được bạn trai của mình ở đây, nàng kìm lòng không đậu thốt:
- Jack, có thể gặp được anh ở đây thật tốt quá!
- Ừ, anh đến đây bàn công việc làm ăn, đúng lúc ra ngoài đi dạo.
Hướng Nhật vội vàng giải thích, mặt mày tỉnh bơ nhìn nhìn mỹ nữ da đen hai người rồi nói:
- À, nói chuyện lâu như vậy rồi mà em vẫn chưa giới thiệu hai người bạn của em.
- A...
Alice có vẻ bối rối, vừa rồi chỉ lo nói chuyện với bạn trai mà quên giới thiệu hai người bạn gái của mình, quả thực có chút bất lịch sự. Nàng quay sang chỉ hai người bạn gái giới thiệu:
- Đây là Lucy, còn bên cạnh là Marsh.
- Xin chào hai vị tiểu thư.
Hướng Nhật nho nhã lịch sự chào.
- Chào anh, bạn trai Alice.
Mỹ nữ da đen quan sát đánh giá Hướng Nhật từ trên xuống dưới, giống như đang nhìn một quái vật từ hành tinh khác vừa đến địa cầu.
Hướng Nhật bị nhìn có chút nhột, ho nhẹ một tiếng nói:
- Hai cô có chọn được món trang sức nào không? Nếu có, coi như tôi mua tặng hai cô làm quà gặp mặt.
- Thật không?
Mỹ nữ da đen ánh mắt sáng lên.
- Dĩ nhiên.
- Thật sự cảm ơn anh, người bạn trai hào phóng của Alice. Nhưng tụi tôi không cần, bằng không Alice sẽ ghen đó.
Mỹ nữ da đen cố tình liếc mắt một cái sang Alice ở bên cạnh, cười khẽ rồi đá lông nheo mấy cái.
- Lucy...
Alice yêu kiều gắt nhẹ một tiếng, nhưng nói thật ra thì trong lòng nàng cũng có chút ghen tuông.
- Được rồi, Alice, bồ cứ đi chơi với bạn trai vui vẻ đi, tối hôm qua mình và Marsh đều ngủ không ngon, bây giờ bọn mình định về lại khách sạn đánh một giấc cho sướng.
Mỹ nữ da đen ánh mắt ám muội nhìn Alice nói. Alice mặt lại đỏ bừng lên, nàng biết hai bạn vì không muốn quấy rầy mình và bạn trai nên mới chủ động rời đi, trong lòng vừa cảm kích lại vừa khẩn trương. Cảm kích vì rõ ràng chính hai cô bạn rủ mình đi ra ngoài dạo phố, đối với hai nàng đi dạo phố ngắm cửa hàng là chuyện vô cùng hấp dẫn, nay vì mình lại can tâm hy sinh chuyện hấp dẫn này. Còn nàng khẩn trương là vì sẽ được ở cùng với bạn trai một chỗ, không biết anh ấy có làm điều gì đó với mình hay không.
- A, thật ngại quá, anh còn có chút việc quan trọng phải đi, em và hai bạn...
Hướng Nhật cho rằng bây giờ không phải là cơ hội tốt để tán gái, chút nữa đám người Lưu Phi đi kiếm hắn, lỡ đụng mặt Alice, lúc đó không biết ăn nói làm sao.
- Bạn trai Alice!
Mỹ nữ da đen mỹ nữ mặt nghiêm lại nhìn Hướng Nhật:
- Anh có biết ở trước mặt tụi này Alice cứ mở miệng là nhắc tới anh không? Đối với những chàng trai khác theo đuổi cũng không thèm tiếp xúc hay liếc mắt một cái, anh vì một chút việc liền ngang nhiên bỏ đi, anh không thấy là anh quá đáng sao?
- Đúng vậy, nếu tôi mà là Alice sớm đã đá anh rồi.
Mỹ nữ da trắng ở bên cạnh cũng hùa theo. Hướng Nhật bị trách một chặp cũng không nói gì, mấu chốt vấn đề hắn thật sự không phải là bạn trai Alice, nếu nói thẳng ra, không biết sẽ ra sao?
- Không sao hết, Jack mắc bận công việc, mình cũng không vội, thật đấy.
Alice gượng ép nở nụ cười.
Hướng Nhật chỉ có thể cứng rắn hạ quyết tâm, lúc này mà không tuyệt tình một chút, tương lai sẽ càng thêm phiền toái:
- Tôi đưa các cô đi ra ngoài.
- Cám ơn, bọn tôi sẽ không bị lạc đường đâu.
Alice vừa muốn mở miệng, mỹ nữ da đen mỹ nữ đã cướp lời. Ban đầu lúc gặp Hướng Nhật, nàng thấy lưu manh mua cho Alice một cái vòng cổ quý giá mà không thèm chớp mắt một cái, nàng coi như có chút cảm tình với hắn, nhưng bây giờ càng ngó lưu manh nàng càng thấy chướng mắt.
Hướng Nhật đương nhiên sẽ không lấy mặt nóng đi chọi với cái mông lạnh của người, không đành lòng nhìn vẻ mặt vô cùng thất vọng của Alice, bước tới đi ra khỏi cửa tiệm trang sức. Cũng không biết là ngẫu nhiên hay số phận lưu manh thực sự xui xẻo, ngay khi Hướng Nhật vừa bước ra khỏi tiệm trang sức, còn đi chưa được mấy bước trên đường, một chiếc xe taxi từ bên trái phóng nhanh đến, giống như bị lạc tay lái đâm thẳng vào người hắn. Ánh mắt Hướng Nhật ngưng trọng, đầu xe taxi tông thẳng vào người hắn, húc hắn bay ra xa bảy tám thước. Chiếc xe sau đó quay đầu chạy trối chết, phút chốc đã mất dạng.
- Jack...
Đi theo ngay sau Hướng Nhật, đám người Alice vừa kịp chứng kiến cảnh hắn bị xe tông, Alice thảm thiết hét lên một tiếng, mặt trắng bệch chạy tới chỗ Hướng Nhật té. Mỹ nữ da đen hai người cũng bị cảnh này làm cho chết khiếp, tuy trong lòng vừa mới nguyền rủa, hận một tên vô tình như hắn sao không chết sớm đi cho khỏi chật đất, nhưng hành động duy nhất cũng chỉ là trù ẻo, lại không ngờ nó trở thành sự thật.
- Jack, van anh, anh không được chết...
Alice thất hồn lạc phách không còn tâm trí đâu để ý Hướng Nhật nằm trên mặt đất không nhúc nhích nhưng cả người chả có vết máu nào, lệ rơi lã chã, quỳ xuống bên người hắn. Tuy nàng rất muốn lay gọi Hướng Nhật, nhưng sợ hành động của mình lại khiến thương tích của hắn càng nặng hơn.
- Alice, anh nói anh muốn chết lúc nào?
Hướng Nhật giả bộ như mất trí nhớ tỉnh dậy từ cõi chết, giả vờ giống quá làm cho Alice tưởng hắn thiếu chút nữa đã đi gặp diêm vương.
- Jack, anh... anh không sao?
Alice mừng khôn xiết vội lau nước mắt trên mặt, nhưng sắc mặt vẫn tái nhợt đáng sợ.
- Ừ, anh không sao.
Hướng Nhật miễn cưỡng đứng dậy, phủi phủi bụi trên người, ánh mắt nhìn về hướng chiếc xe taxi vừa rồi biến mất. Vừa mới bị đụng như vậy, theo như hắn mà nói là chuyện nhỏ, nếu không phải đùa giỡn trước ánh mắt công chúng sử dụng thuấn di quá mức kinh thế hãi tục, chiếc xe taxi kia ngay cả đụng hắn một chút cũng không thể. Hiển nhiên, chuyện này không phải là chuyện vô tình xảy ra, mà là cố ý tạo ra tai nạn xe cộ, dám trắng trợn táo bạo sai người lái xe đụng hắn, ngoại trừ tên Âu Dương Tiện nhân, còn có tổ chức số 98, nhưng số 98 đã biết thực lực của hắn, chắc chắn sẽ không dùng biện pháp ngu xuẩn như vậy để đối phó vói hắn, cho nên, chỉ có tên tiện nhân kia mới dùng phương pháp này.
- Jack, chúng ta đến bệnh viện kiểm tra sơ qua xem anh có bị chảy máu bên trong hay không…
Tuy Hướng Nhật thoạt nhìn thì linh hoạt, bên ngoài cũng không có một vết thương nào, nhưng Alice dĩ nhiên cũng không cho là như vậy, vừa rồi nàng chính mắt nhìn thấy lưu manh bị tông bay ra xa như thế nào.
- Không cần, Alice, anh biết tình trạng thân thể của mình, em đi về trước đi.
Qua một lúc sau, phỏng chừng Lưu Phi các nàng sẽ mau chóng đi tới đây, Hướng Nhật không muốn Alice cùng các nàng đụng mặt; hơn nữa, hiện tại một đám lớn người vây quanh xem hắn, người người đều nhìn hắn giống như quái vật, rời nơi này đi là giải pháp tuyệt nhất.
- Nhưng mà...
Alice còn muốn nói gì thêm, mỹ nữ da đen bên cạnh kéo kéo nàng:
- Alice, chúng ta trở về đi.
Nàng mắt gườm gườm nhìn Hướng Nhật, hừ nhẹ một tiếng, kéo tay Alice rẽ đám đông xung quanh rời đi.
Hướng Nhật nhẹ nhàng thở dài, rồi cũng rời chỗ đó, một hai bước liền lẩn vào trong đám đông. Thấy không còn chuyện náo nhiệt để nhìn, đám người vây quanh cũng dần dần tản đi. Một thanh niên mặc Âu phục, thoạt nhìn như là một người thành đạt, móc điện thoại ra, nhìn phương hướng đám người Alice rời đi, bấm một loạt dãy số:
- Ông chủ, kế hoạch thất bại.
- Ngươi nói cái gì, xe cũng đụng không chết hắn?
- Đúng vậy, ông chủ, rõ ràng nhìn thấy hắn bị văng ra xa như vậy, người thường hẳn đã chết, nhưng hắn ngay cả một chút thương tích cũng không có.
- Phế vật !
- Bất quá ông chủ, tôi phát hiện hắn cùng ba nữ nhân ngoại quốc ở cùng một chỗ, trong đó có một người thực thân thiết với hắn.
- ... mặc kệ ngươi dùng phương pháp gì, bắt mấy nữ nhân đó lại.
- Vâng.
Cúp điện thoại, thanh niên kia nhấn một loạt số khác, một bên vừa nói chuyện điện thoại, vừa lén lút theo đuôi Alice ba người. Chờ thanh niên kia đi được một đoạn, chỗ hắn vừa đứng xuất hiện bốn người, hai nam hai nữ, nam thì cao lớn anh tuấn, nữ thì gợi cảm quyến rũ.
- Đầu Nhi, ba cô bé kia sẽ gặp nguy hiểm.
Một thanh niên anh tuấn tóc nhuộm lam nói:
- Xem cô bé tóc bạch kim cùng vị Chấp Năng Giả vừa rồi thân mật, quan hệ hai người thực không đơn giản.
- Ulster, ngươi bám theo sau, nếu cần thiết bảo vệ tốt bọn họ, ta cùng Ngải Vi Nhi, Tạp Nga San ở lại được rồi
Một thanh niên chín chắn khác trầm tư một hồi rồi nói.
- Không thành vấn đề, Đầu Nhi.
Thanh niên tóc lam hú lên quái dị, dường như đối với nhiệm vụ nhẹ nhàng này vô cùng sốt sắng.
Các bạn đang Đọc Truyện tại Website DocTruyenOnline.VN. Chúc Bạn Đọc vui vẻ