Đỉnh Cấp Lưu Manh

chương 681 : muốn chơi thế nào?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Con Rùa tới kìa!

Hướng Nhật vừa vào đến cửa, Tinh Tinh cợt nhả ngồi dậy, gã thú vật phi nhân loại này cũng khôi phục nhanh thật.

Ông anh vợ dâm đãng vẫn bộ dạng nửa chết nửa sống đó, cũng đành chịu, ai bảo hắn bị thương nặng nhất chứ.

- Tinh Tinh, đừng có bộ mặt đó với tao, tao hỏi mày một việc.

Hướng Nhật đi qua, đặt mông ngồi trên giường bệnh của Tinh Tinh, với loại thú vật này, hắn cũng không việc gì phải khách khí.

- Nói đi.

Tinh Tinh cũng tùy tiện nhìn Hướng Nhật, giữa hai người nhau cũng không cần thiết phải khách khí gì hết.

- Kim cương lần trước đưa cho mày đâu? Đã bán chưa? Bán rồi thì thanh toán cho tao trước đi. - Hướng Nhật trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

Với tính cách của tên Tinh Tinh này kiểu gì cũng đùn đẩy, chí ít cũng sẽ không dễ dàng giao cho mình, cũng không phải nói Tinh Tinh sẽ quịt nợ, mà là thằng này có tật xấu "thích" giúp người khác "cầm hộ tiền". Không ngờ lần này hắn lại không tiếp lời, mà đột nhiên quay sang nói với ông anh vợ dâm đãng đang nằm ở giường bên cạnh:

- Ha ha, Thỏ, tao thắng rồi.

- Biết rồi.

Ông anh vợ dâm đãng nôn ra một câu như vậy rồi cũng không để ý tới Tinh Tinh nữa, nằm trên giường không biết đang nghĩ cái gì.

Hướng Nhật bị hai gã thú vật đùa bỡn như lạc vào trong mây mù, không rõ bọn chúng bí mật cược cái gì. Chẳng lẽ trong khoảng thời gian mình không có ở đây, Tinh Tinh và Thỏ đã đột phá qua tầng giới hạn của tình bạn, đạt đến mức tâm ý tương thông rồi sao?

- Cái gì mà mày thắng? Cái đệch, bọn mày chơi trò gì vậy?

Nhìn vẻ mặt dâm đãng huyênh hoang của Tinh Tinh, Hướng Nhật đột nhiên rất muốn nhét cải bản mặt tên này vào mông đít của mình.

- Ha ha, tao và Thỏ đánh cuộc, lần thứ hai mày đến đây khẳng định sẽ đòi nợ tao, quả nhiên là tao thắng rồi.

Tinh Tinh vẫn đắc ý nhìn Thỏ, nhận lại chỉ là một ánh mắt khinh bỉ.

- Nếu như mày đã đoán được, vậy khẳng định đã chuẩn bị tiền rồi chứ?

Hướng Nhật cũng biết lợi dụng thời cơ. Trong lòng cũng hết cách với hai gã thú vật, việc này mà cũng đem ra cược được sao? Càng không thể ngờ được chính là ông anh vợ dâm đãng lại cược mình sẽ không đòi nợ, chẳng lẽ đầu óc của người này bị lừa đá rồi? Hay cho rằng mình là Bồ Tát sống cứu khổ cứu nạn, sẽ không cần số tiền này?

- Chuẩn bị tốt rồi, chẳng qua, mày thật sự muốn thu ngay hả? Nằm trong tay tao, lợi tức chắc chắn cao hơn hai thành so với gửi ngân hàng thông thường.

Bộ dạng của Tinh Tinh như nô lệ đồng tiền, trên thực tế, từ khi nghe được hắn mở "Công ty bảo toàn Chiêu Tài" là có thể tưởng tượng được người này tuyệt đối là một loại bủn xỉn, hám tiền.

- Không cần, đưa tiền cho tao đi, hiện nay lão tử không còn đồng nào đây, sắp nghèo đến phát điên rồi.

Hướng Nhật cũng không ngu, hơn nữa số tiền này rơi vào tay Tinh Tinh, có trời mới biết hắn sẽ cầm số tiền này đi làm việc gì, nếu như hắn cầm đi để đầu tư mạo hiểm, buôn bán được lời là của hắn, nếu thua lỗ thì kẻ phá sản chỉ là mình.

- Biết ngay là mày không có nghĩa khí mà.

Tinh Tinh thở dài, nhìn Hướng Nhật với ánh mắt xem thường, lại bất chợt từ dưới gối lấy ra một cái thẻ tài khoản màu vàng, giống với tấm thẻ mà Hướng Nhật đã giao cho Trứu Văn Tĩnh, đương nhiên số tiền sẽ không giống.

- Đều ở trong đó, tổng cộng 1 tỷ 536 triệu USD, mật mã, ba số 0 ba số 9.

- Sao nhiều vậy?

Hướng Nhật hơi sửng sốt, tuy lúc trước cũng đoán qua túi kim cương kia giá trị cũng phải tới hơn 1 tỷ, nhưng có lẽ cao nhất cũng chỉ 1.5 tỷ, huống hồ lại còn bán ở chợ đen, ai cũng biết thứ này là tang vật, chẳng lẽ lại mua với giá cao hơn giá thị trường sao?

- Tất nhiên kim cương không bán được nhiều như vậy, trong đó còn có tiền bán hàng lần đầu tiên của chúng ta. - Tinh Tinh bình tĩnh trả lời.

- Tiền bán hàng lần đầu tiên?

Hướng Nhật liền nhớ lại số hàng lần trước đưa đến Hàn Quốc cùng Nhật Bản, hơi ngạc nhiên:

- Sao phía bên kia lại trả tiền thoải mái như vậy?

- Hắc hắc, số hàng lần thứ hai mày đưa tới có độ tinh khiết cao lại sòng phẳng, đương nhiên họ trả tiền cũng phải thoải mái rồi.

Tinh Tinh hắc hắc cười dâm, chắc là thằng này cũng kiếm được không ít, ông anh vợ dâm đãng bên cạnh nghe thấy Tinh Tinh đắc ý cười dâm cũng bất giác mỉm cười. Đệch mẹ, hai gã thú vật này chỉ biết kiếm tiền trên sự khốn khổ của mình thôi.

- Nói thật đi, túi kim cương kia rốt cuộc bán được bao nhiêu?

Nhận lấy tấm thẻ vàng, Hướng Nhật thuận miệng hỏi, tiền cuối cùng cũng đầy túi, không cần phải dè dặt tính toán nên xài tiền như thế nào nữa rồi.

- 13 ức(1.3 tỷ).

Tinh Tinh nói ra con số không tốt lành.

- Ít thế mày?

Hướng Nhật hơi ngẩn ra, túi kim cương kia tuy không bán được 1.5 tỷ, nhưng 1.3 tỷ thì hơi ít, vừa qua tay một lần đã mất tới 200 triệu? Lần này lỗ vốn cũng không ít rồi.

- Đó là giá cả ở chợ đen, chẳng qua tao đảm bảo không có phiền hà sau này.

Tinh Tinh quệt quệt môi, tựa như có hơi xem thường:

- Rùa, mày nên biết rằng, anh đây còn chưa thu phí qua tay của mày đấy nhé? Án theo quy củ, tao cũng thu 5%.

- Thu cái dis, lần trước mày còn cầm mấy viên kim cương thì tính sao đây? - Hướng Nhật hơi phát hỏa, thằng này thật không biết xấu hổ đến độ khó đỡ rồi.

- Lần trước không phải là mày tặng tụi tao quà gặp mặt sao? Thỏ cũng được nhận mà. - Tinh Tinh làm bộ mặt vô tội, chỉ vào Thỏ còn đang mơ màng ở bên cạnh.

- Không lấy.

Ông anh vợ dâm đãng trả lời ngắn gọn mà trực tiếp, nhưng chỉ nhận được sự khinh bỉ của Hướng Nhật và Tinh Tinh.

- Đúng rồi, hỏi chúng mày một việc, chúng mày có quen Trứu gia không?

Nhận lấy tấm thẻ rồi, Hướng Nhật cũng trở nên nghiêm chỉnh.

- Trứu gia? Có phải được xưng là gia tộc ngàn năm nay đứng thứ hai ở Bắc Hải không?

Tinh Tinh phản ứng rất nhanh, mà có lẽ, đối với người kinh doanh như hắn, tất cả những nhà giàu của Bắc Hải đều là đối tượng trọng điểm đế hắn quan tâm.

- Không sai. - Hướng Nhật khẳng định.

- Có chuyện gì, chẳng lẽ nhà họ lại có đại mỹ nữ nào khiến mày phải thèm hả?

Tinh Tinh vẫn hết sức đố kị với diễm phúc của Hướng Nhật, thằng này một là không tìm, một khi đã tìm là đại mỹ nữ, mà toàn là loại phụ nữ khiến người khác phải phấn đấu hàng chục năm mới được, những nữ nhân bên cạnh con Rùa, cộng lại chí ít cũng phải phấn đấu mấy trăm mấy ngàn năm cũng không thành vấn đề.

- Đừng có dùng những tư tưởng bẩn thỉu của mày để phỏng đoán lão tử, nghiêm chỉnh đi mày.

Hướng Nhật cũng không rảnh lảm nhảm với Tinh Tinh, hắn nhất định phải xóa tên Trứu gia ra khỏi Bắc Hải, hắn có loại thực lực này.

- Trứu gia có người đắc tội với mày hả?

Câu nói của ông anh vợ dâm đãng bên cạnh so ra hợp thực tế hơn thằng kia.

- Biết phòng sát vách là của ai không?

Hướng Nhật liếc nhìn ông anh vợ dâm đãng, rồi hỏi Tinh Tinh.

- Ai?

Cả ông anh vợ dâm đãng lẫn Tinh Tinh đều cảm thấy hứng thú.

- Đại tiểu thư của Trứu gia, Trứu Văn Tĩnh.

- Mày nói là…

Tinh Tinh trừng to cặp mắt, đã chẳng khác gì so với một con tinh tinh thật rồi.

- Chắc mày biết cô ta chứ?

Hướng Nhật nhìn Tinh Tinh, hắn nhớ trước đây khi còn là "Hướng Nhật" cũng đã từng dẫn Trứu Văn Tĩnh đến gặp qua Tinh Tinh, còn nhớ lúc đó công ty bảo an Chiêu Tài của Tinh Tinh còn mới khai trương, Trứu Văn Tĩnh còn giới thiệu hộ hắn một vài vị khách lớn.

- Mẹ nó, thằng chó kia không phải cái gì cũng nói với mày hết hả?

Tinh Tinh hơi bực mình, lúc lần đầu gặp Rùa, hắn cũng đã nói ra không ít sự tình bí mật của mình, không ngờ hiện tại ngay cả loại chuyện này mà thằng chết yểu kia cũng nói với hắn. Bỗng nhiên Tinh Tinh lại mặt ngệt ra, như nghĩ tới cái gì:

- Không đúng, nếu mày biết đại tiểu thư Trứu gia, sao lại còn ghét Trứu gia như vậy?

- Rất đơn giản, mười năm trước Trứu Văn Tĩnh đã không còn là người của Trứu gia, lại mang theo con gái sống vất vả cả mười năm, loại cảm nhận này. . .

- Hãy khoan, sao tao nghe không hiểu gì hết? Mày nói đại tiểu thư Trứu gia còn có một con gái?

Tinh Tinh cau mày, có chút khó tin, sau cùng nhỏ giọng hỏi một câu:

- Là của thằng đó hả?

Hướng Nhật gật đầu, rồi kể lại một lần những tao ngộ mà mẹ con Trứu Văn Tĩnh đã gặp phải.

Tinh Tinh nghe được mà lòng đầy căm phẫn, nói thế nào thì đại tiểu thư Trứu gia cũng từng là ân nhân của hắn, không ngờ lại bị người nhà của mình đối xử như vậy, thật là không còn tính người nữa rồi, ừ, chỉ chính là người của Trứu gia.

- Nói đi, muốn chơi Trứu gia thế nào?

Lời này không phải xuất phát từ miệng của Tinh Tinh, mà là của ông anh vợ dâm đãng, xem ra hành vi của Trứu gia cũng đã chọc giận rất nhiều người, ngay cả một người luôn thờ ơ với loại chuyện này như ông anh vợ dâm đãng cũng nổi lên sát ý.

----------o0o---------- Các bạn đang Đọc Truyện tại Website DocTruyenOnline.VN. Chúc Bạn Đọc vui vẻ

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio