Đỉnh Luyện Thần Ma

chương 1312: đắc tội đại thánh cung!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chỉ là thời gian kia sẽ có thể là không hề ngắn, chưa tính đến chuyện Thiên Sư Thánh Cung sẽ phái thêm cường giả đến nơi đây để mà trợ trận. Nội một tên Thánh Thể Thánh Vương phụ thân của Sư Thiên Tề kia, Diệp Tử Phàm hắn đã khó mà nuốt trôi, như là rủi thay Thánh Hoàng Cường Giả của Thiên Sư Thánh Cung cũng hiện diện mà nói, hắn đây là có nguy cơ vẫn lạc khả năng.

Chuyện quan trọng nhất với lại Diệp Tử Phàm hắn bây giờ, không phải là một chút tiểu oán với lại Sư Thiên Tề, mà là tài nguyên bên trong Thiên Táng Cổ Địa kia, là Thánh Vương Cường Giả Chi Đạo của hắn, như vì một chút chuyện nhỏ như thế này, đem tất cả dự định từ trước đến nay của hắn đều phá hủy, khi đó, hắn khóc cũng không có ra nước mắt.

Có quá nhiều yếu tố bất lợi đến như thế, cho nên dù có muốn sát Sư Thiên Tề để mà trả lại mối thù năm xưa, Diệp Tử Phàm cũng chỉ có thể dằn lại lòng mình.

Tất cả! Tất cả ân oán, chờ hắn đột phá Thánh Vương Chí Cảnh sau, liền sẽ cùng nhau thành toán một thể.

“ Ầm ầm!!!”.

“ Tránh ra! Tránh ra! Các ngươi mắt mù rồi hãy là sao? Không nhìn thấy Đại Thánh Tử của chúng ta đến!”.

Diệp Tử Phàm là đã tạm thời bỏ qua cho Sư Thiên Tề đám người, chuyên tâm vào cái công việc đi vào Thiên Táng Cổ Địa của hắn, nhưng là trời không có chiều lòng người, khi chỉ còn cách Đại Môn không có đến vạn dặm lộ trình, phiền toái lại xảy ra.

Một đám lớn hơn mười vạn tên Tu Luyện Giả, Ngụy Thánh, Bán Thánh đều có đủ, không cần phải theo thứ tự đi vào, bổng nhiên chen ngang, còn là đánh không ít người của các Thất Tình Thế Lực khác đang chuẩn bị đi vào Thiên Táng Thần Sơn Đại Môn bay tán loạn, Triều Tịch Thánh Cung người cũng là không có thể nào thoát nạn.

Ngoài Diệp Tử Phàm hắn ra, cả Dụng Tình Quyết cũng là đã bị đánh bay đi, nơi nào thì tầm mắt của hắn không có nhìn thấy, cái mà hắn quay đầu nhìn lại, chỉ là một đám người kiêu ngạo xem trời bằng vùng đang tiến lại gần hắn mà thôi.

“ Là Ám Huyền Thánh Cung người! Hèn gì ngang tàng đến như vậy?”

Bên cạnh Diệp Tử Phàm không xa, một đám thế lực đang là ra tay chỉ trỏ, dường như đối với cái đám ngang tàng hống hách này thân phận rất là nhiều người hiểu rõ một dạng.

“ Nói nhỏ một chút, ngươi chê mình sống quá lâu hay là sao?”. Bên kia có người đồng bạn, chế lại cái miệng của đồng môn mình, như rất là sợ người của Ám Huyền Thánh Cung kia nghe phải một dạng.

Tên này là không thể nào không lo lắng, Ám Huyền Thánh Cung kia tại Trung Thánh Vực Thánh Nhân Giới là số một số hãi thế lực, nghe đồn bên trong cái Thánh Cung này còn có Thánh Thể Thánh Hoàng hậu kỳ viên mãn cường giả toạ trấn, bình thường Thánh Hoàng là không có ít hơn hai trăm giá vị, là một cổ thế lực cự vô phách bá của Trung Thánh Vực.

Chỉ như thế thôi cũng không làm cho người ta kinh sợ Ám Huyền Thánh Cung này đến như vậy, mà là đến từ phòng cách hành sự vô pháp vô thiên của đám người Ám Huyền Thánh Cung. Những chuyện như sát nhân diệt tộc đối với lại Ám Huyền Thánh Cung người là không phải chuyện gì quá hiếm lạ. Bọn họ lại có một tên Thánh Chủ vô cùng bênh vực người mình, thành ra không ai dám làm gì bọn họ cả.

“ Hừ! Một đám rác rưởi!”.

Diệp Tử Phàm tai không có điếc, qua những gì mà mấy cái thế lực đệ tử nơi đây bàn luận, đối với lại cái này Ám Huyền Thánh Cung hắn cũng đã hiểu khá rõ. Đây là điển hình cho việc có hậu trường phía sau thì xem trời bằng vung đây mà, loại người này Diệp Tử Phàm hắn hết sức là không thích.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, cái kia trừ đôi kia nữ nhi của hắn ra mới được. Tuy hai con bé kia có hơi quá tay một chút, nhưng vẫn là còn trong phạm vi chấp nhận được a.

Diệp Tử Phàm có cái ý nghĩ kia, đó là hắn chưa có đi vào Thiên Linh Bí Cảnh vào lúc này mà thôi. Như những sinh linh bên trong Thiên Linh Bí Cảnh biết được suy nghĩ của Diệp Tử Phàm về hai cái nữ ma đầu kia, bọn họ sẽ phun trào đầy cả vào mặt Diệp Tử Phàm. Loại gì chứ? Hiện tại bên trong Thiên Linh Bí Cảnh này, thây chất thành núi, máu chảy thành sông, bảo nhiêu thế lực bất chấp lớn nhỏ đều bị diệt trong tay của Diệp Vũ Phi còn cưng của nhà ngươi. Người còn sống thì là sống một ngày bằng một năm, sống với lại địa ngục cũng không có kém bao IVV8Kr nhiêu đâu.

Như thế hành vi, họ Diệp nhà ngươi còn nói là trong phạm vi chấp nhận được, vậy thì phải tội ác như thế nào, mới làm họ Diệp nhà ngươi động dung đây?

Những cái này Diệp Tử Phàm toàn bộ là không có biết, dù có biết đi chăng nữa, hắn cũng nói là con mình làm không có sai, là đám kia người có lỗi trước.

So với lại sự tự bênh của Ám Huyền Thánh Cung bên kia, Diệp Tử Phàm có thể nói là còn hơn gấp mười lần, y là không có cái tư cách phê phán đám người này thì phải.

“ Ầm! Ầm!”

“ Lão già chết tiệt kia, mắt ngươi bị mù hay là sao? Không thấy di giá của Đại Thánh Tử chúng ta đến!”.

Tôn Tùng Lộc giận quá, vừa mới đến cũng là không cần quan sát xem tu vi của Diệp Tử Phàm ra làm sao. Một chưởng liền xuất ra, muốn đem Diệp Tử Phàm cái này có mắt như mù đánh bay.

Thứ gì kia chứ? Vừa rồi may mắn không bị một kích của hắn đánh bay, nên là ngoan ngoãn biết đường nhường ra một còn đường cho người Ám Huyền Thánh Cung bọn họ đi, đằng này tên lão già này ngược lại tốt, không những không tránh đường, còn là có một vẻ mặt khinh bỉ bọn họ ra mặt, là ai cho cái tên ngu ngốc này là gần tỏ như vậy?

Có điều nghĩ đến tên này lão giả không sống được bao lâu, hắn là cũng không ra quá nhiều lực đạo, chỉ muốn cho cái này lão giả một bài học mắt thôi. Đây là vì dẫn đường lần này là Tôn Trùng Lộc hắn, người vốn trước đến nay luôn là nhân từ hạng người, như để cái kia Phạm Tổ Hiền ra tay, tên này là không có cái con đường có thể sống sót khả năng.

“ Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!Ầm ầm!!!”.

“ A...A...Rầm...Rầm..!”.

“ Lần này bản toạ bỏ qua cho các ngươi một lần, như có lần sau, sát không tha!”. Một kích đem tất người của Ám Huyền Thánh Cung đánh cho tan đàn xẻ nghé, Diệp Tử Phàm lạnh lùng nhìn qua một cái, sau đó liền là biến mất bên trong Thiên Táng Thần Sơn Đại Môn.

Vốn dĩ Diệp Tử Phàm hắn là có ý định tiễn tâts cả đám người này về tây thiên cả. Nhưng không hiểu như thế nào, hình dáng ngang tàng bá đạo của đôi kia đáng ghét nữ nhi của hắn khẽ lướt qua trong đầu, như một ngày bọn nó đắc tội với lại cường giả như hắn đây thì như thế nào?

Thôi thì tạm thời bỏ qua đi vậy, lần này là cảm xúc chiếm đi lý trí của Diệp Tử Phàm, làm cho hắn ra tay không còn quyết đoán như trước đây nữa, như mà Diệp Tử Phàm hắn trước đây mà nói, đám người này mặc đã không có hy vọng sống.

Cũng có một điểm nữa là tên Tôn Tùng Lộc kia ra tay đối với lại Diệp Tử Phàm hắn không có sát ý, nên hắn mới không tính toán đến cùng, như không mà nói, chuyện làn này kết cục rất là khó lường.

“ Ngoan nhân a! Người kia là ai? Ngay cả Bát Tình Bá Chủ Thế Lực đứng đầu y cũng dám đánh?”.

“ Thần tượng của ta à nha, như gặp lại y, ta muốn bái y làm thầy!”.

“ Người ta là đại cường giả nghĩa thế kia, làm sao lại chú ý đến ngươi kia chứ, bớt ảo tưởng đi!”.

“..!”.

Thiên Táng Cổ Địa lần này đệ nhất đại sự, có người dám ra tay đánh người của Ám Huyền Thánh Cung, đây là trăm vạn năm hiếm có kỳ cảnh a. Chuyện này như truyền ra bên ngoài Thánh Vực, sẽ tạo ra bao nhiêu là chấn động đến, nghĩ đến thôi, không ít người là nhiệt huyết sôi trào.

Bọn họ nhớ lại, người của Ám Huyền Thánh Cung bị người ta đánh, kia là hơn hại trăm vạn năm trước, là bị một tên Thiên Kiêu của Cửu Tinh Thế Lực đánh cho không còn cái gì mặt mũi, lần kia Ám Huyền Thánh Chủ ra mặt, nhưng là bị đánh cho quay trở về, thế lực kia là có Thánh Đế Cường Giả toạ trấn mà, Ám Huyền Thánh Chủ có thể giữ được cái mạng, xem như y đã là có số tốt rồi.

“ Hâm mộ cái gì? Không bao lâu nữa tên Bạch Phát Lão Giả kia là sẽ chết không có chỗ chôn thân mà thôi!”. Có một tên Ngụy Thánh cường giả, rất là lý trí lên tiếng khinh thường nói.

Ra tay đem Ám Huyền Thánh Cung người đánh cho tan tành cái tên Bạch Phát Lão Giả kia, thực lực hắn thấy cũng không có cao lắm, tầm Thể Đạo Bán Thánh Cường Giả viên mãn thực lực mà thôi.

Bên kia Ám Huyền Thánh Cung người những cái này cường giả, hắn nhìn ra là không có thiếu, một trăm người có hơn.

Chỉ là tên kia Bạch Phát Lão Giả ra tay bất ngờ, với lại đám kia người của Ám Huyền Thánh Cung không có người nào có thể nghĩ là mình sẽ bị đánh, cho nên là không có chuẩn bị mà thôi. Như thật sự ra tay mà nói, Bạch Phát Lão Giả kia là không có một chút gì cơ hội thắng cả.

Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio