Đỉnh Luyện Thần Ma

chương 1540: loại nào súc vật!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mấy năm trước khi Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai người tiến hành động thủ, hắn có chút không hiểu, cũng như là đã có sinh nghi rồi.

Nhưng dần dần, hắn cũng nhận ra huyền cơ bên trong, thứ mà hai vị Tiểu Chủ Nhân này giao chiến, là Pháp Tắc lĩnh ngộ của hai người, mà không phải bất kỳ thủ đoạn nào khác.

Hai vị Tiểu Chủ Nhân này không thực sự sẽ ra tay đánh nhau, mà là chỉ hiển lộ Pháp Tắc quanh thân, dùng khí thế phân cao thấp, đến một mức độ nhất định liền sẽ dừng.

Theo sau hắn cảm nhận không gian xung quanh có Pháp Tắc chi Lực xao động, dường như có người đang đột phá, thế là hắn đã biết, đây là có chuyện gì đang xảy ra.

Hai người này động thủ phân định thắng thua chỉ là thứ yếu, điểm chính là muốn những tôn Thánh Hoàng xung quanh quan sát, từ đó cảm ngộ được ra nhiều điều.

Một cái Pháp Tắc sơ kỳ tiểu thành Bán Thánh Chi Cảnh cảnh giới tu vi, lại có thể làm cho mấy tôn Thánh Hoàng Pháp Tắc trung kỳ cảnh giới đột phá cảnh giới, loại này trường hợp quá mức hy hữu, rất là hiếm khi xảy ra tại Tu Luyện Giới, nó cứ như là một cái học sinh tiểu học, đi chỉ bài cho một vị giáo sư một dạng, trông rất là kỳ quái, nhưng nó lại xuất hiện trên người của hai vị Tiểu Chủ Nhân này.

‘Như ta đoán không sai, lần này hai người này là muốn trả ân!’ Tiểu Yêu ánh mắt vô cùng độc ác suy đoán.

Chủ nhân nhà hắn không bao lâu nữa sẽ đến nơi đây, đồng nghĩa với lại việc hai người này cũng sẽ theo đi rời khỏi. Trong cái trường hợp này, hai người biết sẽ không có cơ hội trở lại nơi đây, cũng như là không muốn mang nặng ân nghĩa của hai tòa Thánh Cung đối với hai người bọn họ, nên dùng cách này để mà trả ân.

Lần này hai người khí thế giao phong có thể là thật sự, mà không có khách khí như trước đây, chỉ e là sẽ có bị thương, hắn nên là đề phòng trước một chút thì hay hơn.

Đúng lúc này..

“Ầm ầm...! “

“Rầm rầm.... Rầm rầm... Phốc.... Phốc...!”

”Gì thế kia, đó không phải là Nhược Đình Phong hay sao? Như thế nào tên này lại bị đánh thê thảm đến như vậy? “

“Ân! Bên kia còn có Quang Thánh Trung nữa, thương thế cũng là không nhẹ, là người nào đã ra tay? “.

Dị biến xảy ra, khi mà hai người Ma Lịch Sâm đang chuẩn bị muốn xem thêm một lần nữa đại chiến giữa Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai vị này Tiểu Chủ Nhân, trên thương khung là xuất hiện hai cái vật thể lạ như thiên thạch rơi xuống với một vận tốc vô cùng nhanh, điểm rơi của hai vật thể lạ kia, lại chính là chính giữa Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai người sắp động thủ, làm cho trận chiến của hai người là không thể nào diễn ra.

Khi mà nhìn kỹ liền phát hiện, thương khung rơi xuống nào phải là thiên thạch cái gì, mà chỉ là hai người thân thể cao lớn mà thôi, hai người này bọn họ đều quen biết, đây không phải là Nhược Đình Phong cùng với lại Quang Thánh Trung, hai người chịu trách nhiệm cảnh vệ bên ngoài Lam Điền Khu cho hai người Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hay là sao?

Như thế nào hai người hiện tại lại trông quá thê thảm thế này? Là người nào ra tay đem hai người kia đã thương? Tại cái này Trung Thánh Vực, ai có lá gan đi đem bọn họ đả thương?

Mấy cái này câu hỏi, không chỉ luẩn quẩn bên trong đầu của Ma Lịch Sâm hai người, mà Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi bên kia, hiện tại cũng là không có lời giải.

“Nhược Đình Phong! Là ai đã đánh ngươi thành ra thế này?”

Diệp Vũ Phi trước cái biến cố này mặt cũng là không có đổi sắc cho lắm, nàng cũng là không đến xem thương thế của Nhược Đình Phong ra làm sao, chỉ lên tiếng hỏi một câu, lạnh nhạt thần sắc kia, cứ như nàng hỏi thăm liền là phúc đức mấy kiếp y tích lũy được một dạng.

“Quang Thánh Trung? Bản tiểu thư cũng muốn biết, ai lại to gan đem Phó Thánh Chủ của chúng ta đánh thành như thế này?”

Lâm nguy không đổi sắc không chỉ là có một mình Diệp Vũ Phi, Diệp Vũ Đồng nàng cũng là không kém, có điều không có vô tình vô nghĩa như Diệp Vũ Phi bên kia, Diệp Vũ Đồng là quăng qua cho Quang Thánh Trung một viên trị thương đan Dược, nhìn kỹ viên kia đan Dược chỉ là Lục Giai, đừng nói là Thánh Hoàng Cường Giả như là Quang Thánh Trung, cho dù là thấp hơn hắn một cái đại cảnh giới Thánh Vương Cường Giả, nhai viên này trị thương đan Dược đi vào, cũng chẳng giúp ích được gì, Diệp Vũ Đồng lần này đúng là chỉ làm cho có.

“Hai vị Thiếu Cung Chủ! Hai người mau rời đi nơi đây, Chúng tôi bất tài, không đủ thực lực bảo hộ cho hai vị!”

Nhược Đình Phong cùng Quang Thánh Trung không quan tâm đến hai người Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi đang làm màu, bọn họ sau khi là đem trong Nhẫn Trữ Vật của mình ra một viên Bát Giai Thánh Đan nuốt vào, liền là nhanh chóng đối với lại hai người nay nói.

Như để ý kỹ mà nói, Nhược Đình Phong cùng Quang Thánh Trung hai người tuy là đang khuyên Diệp Vũ Đồng hai người này, nhưng ánh mắt lại không hề đặt trên người của hai người Diệp Vũ Đồng, mà là tại phía sau lưng hai người kia, dụng tâm như kIfe2 thế nào, chắc cũng chì có Nhược Đình Phong hai người mới hiểu rõ.

“Xẹt!”

“Xẹt...!”

Có điều Nhược Đình Phong cũng như Quang Thánh Trung lời cảnh báo cũng là muộn đi một chút, ngay khi lời nói của mình vừa dứt không được lâu, trước mắt bọn họ không gian hơi có chút xao động một cái, từ nơi đó đi ra chính là mấy tôn Thánh Chủ Tả Thiện Bình.

“Tả Thánh Chủ! Ngài là ra tay quá nặng một chút, ngài xem, hiện tại hại hai vị Phó Thánh Chủ kia ra thành nông nổi này, một khi Tử Quang Thánh Chủ cùng Ám Huyền Thánh Chủ hỏi đến, chúng ta rất khó mà ăn nói a!” Kiếm Như Thiên nhìn thảm trạng của Nhược Đình Phong hai người kia hiện tại, có chút trách trời thương dân đối với lại Tả Thiện Bình lên tiếng nói.

Tình cảnh chiến đấu cách đây không lâu, đều là nghiên về một phía tàn sát, nói đúng hơn là một mình Tả Thiện Bình cân cả hai người Nhược Đình Phong, Kiếm Như Thiên hắn đây muốn trổ ra chút tài năng, đáng tiếc là không có cái cơ hội kia.

Tả Thiện Bình ra tay quá nhanh, cũng là Nhược Đình Phong hai người kia thực lực không được như lời đồn đoán, kết cục là Tả Thiện Bình chưa kịp xuất thủ lần thứ hai, hai người này đã bị giải quyết một cách nhanh gọn mất rồi.

“Cũng không thể nào trách ta được, quyền cước không có mắt, chỉ trách hai người kia quá cứng đầu một chút mà thôi!” Tả Thiện Bình có chút không cho là đúng lên tiếng đối với lại Kiếm Như Thiên trả lời nói.

Thực lực của hắn, vốn là quá cao cường, như đối thủ của hắn là Ám Huyền Minh hay Quang Thánh Vũ hai người kia, hắn sẽ thận trọng đối đãi một phen, nhưng cái này Nhược Đình Phong cùng Quang Thánh Trung hai người, trong mắt của hắn chỉ sánh ngang một con kiến mà thôi.

Nói nữa như hai người này biết điều không dùng toàn lực ép hắn một chút, hắn cũng là không có ra tay nặng như thế kia, có trách cũng chỉ nên trách bọn chúng mà thôi.

“Ân! Quả nhiên là xinh đẹp tuyệt trần, hèn gì Minh nhi của ta muốn sống muốn chết cũng phải lấy cho bằng được cô nương này?”

Tả Thiện Bình không để ý đến hai người Nhược Đình Phong kia nữa, hắn đưa ánh mắt nhìn qua Diệp Vũ Phi bên này, người mà con của hắn thầm thương lặng nhớ, không tránh khỏi một chút kinh diễm, không nghĩ đến thế gian này lại có mỹ nhân bại hoại như thế này, ngay cả Thánh Hoàng như hắn còn có chút thất thần, huống gì con của hắn còn đang huyết khí phương cương.

“Con trai của ngươi là hạng súc vật nơi nào, có thể lọt vào mắt của bổn tiểu thư hay sao?” Diệp Vũ Phi nhìn qua Tả Thiện Minh một cái, ánh mắt là không có một cái cảm xúc, dừng lại trên người Tả Thiện Bình, nhàn nhạt lên tiếng.

Những cái này được cho là Thiên Kiêu, một năm trở lại đây nàng là nhìn thấy quá nhiều, tất cả đều cũng chỉ một bộ muốn nhìn chằm chằm vào nhan sắc của nàng mà thôi, những người này không làm cho nàng có hảo cảm, còn là làm cho nàng sinh ra chán ghét.

Một đám chỉ dựa vào cha chú mới có thể đến đứng trước mặt nàng, loại vô dụng như thế này, để ý đến bọn chúng làm cái gì.

Có để ý cũng là nên để cho mấy cái Độc Trùng bên trong Độc Ma Quật để ý đến bọn chúng thì hay hơn.

“Ha ha ha! Thú vị! Thú vị! Rất là có cá tính, ngươi cái này người con dâu, Tả Thiện Bình ta là định sẵn rồi!”

Nghe lời nói không đặt bất kỳ một người nào vào trong mắt của Diệp Vũ Phi kia, Tả Thiện Bình không những không có giận, ngược lại còn cười vô cùng lớn, hết sức là tán thưởng Diệp Vũ Phi một dạng.

Cái này hắn cũng không phải là khen xuông Diệp Vũ Phi, bao nhiêu năm qua, người con gái nào gặp con của hắn, cũng là một bộ si mê như điếu đổ, không có người nào lại không đặt con của hắn vào trong mắt, điều này làm cho hắn hết sức là không thích.

Một đám mê mẩn tài năng cũng như gia thế của con hắn.

Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio