Định Mệnh Anh Yêu Em! Nhóc Àk!

chương 14

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Linh Trân từ ngoài bước vào , khuôn mặt phờ phạc làm cho Thế Nam lo lắng bước tới quan tâm.

- Em sao vậy ?- Thế Nam nhìn

- Không có gì đâu !- Linh Trân nói

- Này ,mau thay đồ đi..còn đồ của cậu tớ đã kêu người tới mang đi đến biệt thự nhà Nhật Vũ rồi !- Trâm Thảo nói

- Ừ..!- Chiêu Lam cầm túi đồ rồi bước vào phòng thay đồ

Sau khi thay đồ xong , tất cả mọi người bước ra chiếc xe BMW sang trọng , Nhật Vũ đở cô lên xe của riệng cậu và lái hẳn tới biệt thự . Chiếc xe lăn bánh cứ thế rồi tới một ngôi biệt thự theo cấu trúc lâu đài thật sang trọng và lộng lẫy , mọi thứ đều như của hoàng gia vậy . Dừng xe lại trước sân vườn , Nhật Vũ bước xuống trước rồi chạy sang mở cửa hộ cô . Chiêu Lam nhìn quan sát , và điều mà cô thích nhất chính là khu vườn của biệt thự này. Nhật Vũ kéo tay cô đi vào nhà .

- Cậu chủ trở về !- tất cả người hầu xếp thành bên

- Được rồi ! Từ nay đây là cô chủ của mọi người , mọi thứ cô ấy muốn thì cứ việc làm theo , hiểu chứ ?- Nhật Vũ lạnh lùng ban lệnh

- Dạ..!- tất cả người hầu nữ đang tức giận trong lòng

- Nào , ta lên phòng cô coi nhé !- Nhật Vũ kéo tay cô lên tầng chỉ có phòng đó là phòng cô và phòng cậu

Nhật Vũ đưa Chiêu Lam tới trước cửa phòng , cô nhìn cậu rồi tay vặn cánh cửa mở khóa bước vào , một căn phòng thật xinh xắn , chiếc giường được thiết kế như công chúa vậy, Chiêu Lam bước vào mở cánh cửa gần nhất và đó chính là tủ đồ riêng của cô . Những bộ váy mà cậu mua tặng và để vào cho cô theo từng loại , một tủ trang sức đá quý sang trọng mà ai cũng muốn có , Chiêu Lam bước ra ngồi xuống sôpha.

- Thích không ?- Nhật Vũ hỏi

- Thích !- Chiêu Lam nói

- Vali của cậu tôi đã kêu người soạn quần áo bỏ vào tủ còn những thứ khác thì cậu thích để nơi nào là tùy nhé !- Nhật Vũ nói

- Sao cậu lại tốt với tôi như thế ?- Chiêu Lam nói

- Vì tôi được mang sứ mệnh bảo vệ cô ! Được rồi ..cô nằm nghỉ đi ! Tối đến , tôi kêu người gọi cô dậy thức dùng bữa tối !- Nhật Vũ bảo

- Cám ơn cậu nhiều lắm !- Chiêu Lam nói

Nhật Vũ quay lưng hơi khựng lại rồi bước đi ra nhanh cùng với nụ cười thõa mãn .Tối đến , tất cả tụ họp ở phòng bếp .

- Woa...nhìn ngon dữ hén !- Thế Nam la

- Tất nhiên ! Đầu bếp này ra tay thì cỡ như đầu bếp sao đấy !- Linh Trân hất mắt lên tự tin

- Ôi...trời ơi...Linh Trân ơi leo xuống giùm anh đi !- Hạo Minh nhìn lên trời than

- Đúng đấy ! Lên cao té đau lắm há ông xã ?- Trâm Thảo thì lo chiên cá

- Phải đấy !- Hạo Minh gật đầu

- Thế anh có chịu phụ em không hả ?- Trâm Thảo lườm một cái

- Có ngay !- Hạo Minh bay tới

Và cứ thế là tiếng sau , trên bàn đầy những món ngon tuyệt vời .Trên cầu thang , Nhật Vũ cùng Chiêu Lam bước xuống .

- Woa..ai làm đây ?- Chiêu Lam hỏi

- Là tất cả mọi người dành cho chị đấy ! - Tuấn Kiệt nói

- Xúc động quá đi , cám ơn mọi người nhé !- Chiêu Lam nói

- Ngồi xuống đi !- Nhật Vũ kéo ghé cho cô

- Ăn đi , khen được miễn chê nhé !-Linh Trân nói

- Ặc ..vậy hiểu rồi chị nhỉ ?- Tuấn Kiệt nói

- Chắc hôm nay mưa to lắm nhỉ ?- Chiêu Lam nói

- Sao vậy ?- Trâm Thảo nói

- Vì mấy người chịu làm đồ ăn cho tui !- Chiêu Lam trêu

- Cái con này làm hơn tụi tao làm biếng bắt mày hầu hạ hoài vậy ?- Minh Thư nói

- Thôi được rồi ! Mau ăn đi ! - Nhât Vũ lạnh lùng lên tiếng

Tất cả mọi người cứ thế , cùng nhau quây quần bên bàn ăn rất vui vẻ và nhộn nhịp.Sau khi mọi người ăn xong , thì kết quả là nhân vật chính phải rửa chén vì chẳng phụ gì trong món ăn. Chiêu Lam lắc đầu ngán ngẩm.

- Này để tôi rửa được rồi ! Anh đừng chạm vào !- Chiêu Lam nói

- Sao thế ?- Nhật Vũ ngạc nhiên

- Tôi đã ở nhà ké của anh thì phải làm chứ không người khác nhìn vào nói tôi ăn bám thì khổ !- Chiêu Lam nói

- Ai dám nói cô chứ?- Nhật Vũ nói

- Không nói thẳng mà nói sau lưng !- Chiêu Lam nói

Nhật Vũ im lặng một hơi , Chiêu Lam như biết được sắc mặt của anh liền lên tiếng

- Tôi chỉ đùa thôi !- Chiêu Lam nói

- Này ..sao cậu phải ngụy trang đi học thế ?- Nhật Vũ hỏi

- Vì sợ bị ganh ghét như cấp nhưng bây giờ ngụy trang cũng bị ghét rồi !- Chiêu Lam nói

- Sao vậy ?- Nhật Vũ hỏi

- Tất nhiên là việc mấy anh xuất hiện chứ gì ? Anh không thấy là mỗi lần anh nói chuyện với tôi bọn con gái đưa ánh mắt viên kẹo nhìn à!- Chiêu Lam tháo bao tay rồi rửa sạch tay

- Tôi không thấy !- Nhật Vũ nói

- Haizz..không sao ! Uống nước không ?- Chiêu Lam nói

- Uống gì ?- Nhật Vũ hỏi

- Cacao nhé ! Giúp ngủ ngon! - Chiêu Lam lấy từ tủ ra một hộp cacao

Nhât Vũ nhìn cô loay hoay mà bước tới gần quan sát và rồi một nụ hôn vô tình rơi trên môi cậu . Nhật Vũ như nhận biết được lấy lại tinh thần khẽ ho vài tiếng. Chiêu Lam thì mặt đỏ lựng lên , tim đập thình thịch và rất nhanh.

- Tôi..tôi ! A..!- Chiêu Lam xoay một hồi làm vỡ cốc cacao

- Để tôi làm cho !- Chiêu Lam nói khi thấy Nhật Vũ ngồi xuống

- A..- máu từ tay cậu chảy ra

- Đã bảo là tôi làm cho mà !- Chiêu Lam hét

Chiêu Lam tức giận nắm lấy tay anh , đưa ngón tay chảy máu vào miệng , Nhật Vũ nhìn cô một cách dịu dàng và cảnh tượng thật lãng mạn.

- Này..đừng có xô té bây giờ !- Linh Trân nói

- Nhật Vũ nhìn nó kìa ..đỏ mặt lên luôn !- Thế Nam nói

- Chiêu Lam thì má đỏ lửng lên kìa !- Trâm Thảo nói

- Ừ..!- tất cả tán thành và

một tiếng động lớn vang lên , làm cho Nhật Vũ và Chiêu Lam quay sang nhìn cảnh tượng trước mắt là cả người kia đang té đùng xuống đất .

- Sorry , làm phiền không gian của người ..!- Gia Bảo nói

- Đi thôi !- Minh Thư đứng trên cửa nói

Lập tức , người đứng lên bay vèo đi làm cho cả nhân vật chình khó hiểu .

- Lên trên ghế ngồi đi !- Chiêu Lam bỏ đi lấy máy hút bụi

Dọn dẹp xong mọi thứ , cô pha lại ly cacao đã vỡ rồi mang ra cho anh .

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio