"Cậu chủ! Lão gia mất tích rồi!"-Giọng Alice trầm trầm vang qua điện thoại.
"Lúc nào?"-Hàn Phong bình thản hỏi lại.
"Chúng tôi vừa mới phát hiện sáng sớm hôm nay."
"Được rồi! Tôi về ngay."
Tuyết Linh cũng nghe được cuộc điện thoại đó, trong lòng cô tự dưng có chút bất an. Lão Trần dù có hơi lớn tuổi nhưng ông ta là chủ của một tổ chức lớn, làm sao lại dễ dàng đột nhiên biến mất như vậy? Thật kỳ lạ!
"Em đi với!"-Linh câu cổ Hàn Phong.
"Vậy mau đi chuẩn bị đi!"
Cô nhanh chóng chạy đi thay đồ, chuẩn bị vũ khí phòng thân.
The Death...
"Cậu chủ! Trên bàn làm việc của lão gia có thứ này."-Vị quản gia nam tên Jason đưa cho Phong một bức thư, trên bức thư có đóng một cái mộc màu đen hình hoa hồng.
Phong xem xét bức thư một hồi rồi mở ra xem.
Nội dung bức thư:
"Nợ máu sẽ trả bằng máu, vài ngày nữa các ngươi sẽ thấy xác của ông ta.
-Rose-"
Nội dung chỉ ngắn gọn có một hai dòng nhưng chỉ bao nhiêu đó cũng đủ làm mọi người lo lắng.
Hàn Phong cất bức thư vào túi áo, bảo mọi người trở lại làm công việc của mình, còn anh vẫn điềm tĩnh, trở về phòng làm việc của mình.
_____________________
Sự việc lão Trần mất tích nhanh chóng lan truyền khắp các bang hội, ai ai cũng bất ngờ về điều này. Tòa nhà chính của The Death vốn được bảo vệ nghiêm ngặt, hơn nữa còn có nhung sát thủ chuyên nghiệp ở đây làm sao mà lão Trần có thể bị đem đi một cách âm thầm như vậy. Vả lại ông ta là một người thâm hiểm, đâu dễ gì tiếp cận được ông ta.
Linh ngồi đọc bức thư rồi ngẫm nghĩ hồi lâu nhưng tiếc là cô không phải người thông minh đến nỗi nhìn một lần đã đoán ra được chủ nhân bức thư này. Thôi thì đành đi đâu đó tìm hiểu vậy.
Linh lấy xe đi đến chỗ cô bị Uyên Nhi bắt giam lần trước.
Bây giờ nhìn lại mới cảm thấy có chút gì đó quen ở tại chỗ này. Nhà giam cũ của The Death ư? Đó giờ chưa nghe nhắc đến.
Nhưng... Có lẽ cô biết đến một cái tên khác....
Năm Tuyết Linh bảy tuổi...
"Ba ơi! Ba... Ba ơi..." -một cô bé ngồi khóc vật vã trong một căn nhà hoang giữa rừng.
Trước đó cô bé bị bắt cóc làm con tin, người cha đến dùng tiền để đổi mạng cho con gái theo yêu cầu của bọn bắt cóc nhưng bọn chúng lấy tiền xong định thủ tiêu cô bé ấy. Ai ngờ người cha nhanh tay rút súng bắn chết vài tên trong bọn chúng. Bọn chúng đông người nên cuối cùng người cha bị bắn trọng thương còn cô bé ấy bị bỏ giữa rừng sâu.
Ít lâu sau cảnh sát đến cứu cô bé, truy lùng được bọn bắt cóc, may mắn thay người cha không bị thương nhiều nhưng cánh tay bị bắt trúng từ đó cử động không được tốt lắm.
Đó là ký ức năm lên bảy của Linh, một khoảng thời gian kinh hoàng trong tuổi thơ.
Còn cái nhà giam này... Nó là nơi năm xưa cô bị bắt cóc...
_______________
Mấy hôm nay vì Mộc Thành thường ở Black World nên Bạch Nhi cũng thường lui tới nơi này. Và cứ mỗi lần Nhi đến thì người tiếp đón cô chính là quản gia Minh, dần dần hai người khá thân thiết, nói chuyện cũng rất hợp nhau nên trở thành bạn thân.
Còn về phía Mộc Thành thấy em mình hay đến đây lúc đầu anh cũng không bận tâm gì mấy vì anh biết con bé là đứa hiểu chuyện, sẽ không ra ngoài ăn nói lung tung. Nhưng dần dà anh để ý con bé thường hay nói chuyện với thằng Minh nên anh cũng có chút sinh nghi.
Một hôm trong giờ nghỉ trưa, anh gọi Minh đến hỏi.
"Cậu có vẻ thân với con bé Nhi nhà tôi nhỉ?"
Minh hiểu ý liền trả lời-"Mộc Thành thiếu gia nghĩ xa quá rồi, tôi nào dám có ý với tiểu thư."-kèm theo đó là nụ cười ngượng ngạo.
"Tôi có nói gì đâu, chả qua lâu rồi không thấy con bé thân thiết với người khác giới nên tôi khá bất ngờ. Mặc dù trước đây học ở trường đại học con bé được rất nhiều người theo đuổi, nhưng con bé lại không để tâm cho lắm."
"Vậy ý Mộc Thành thiếu gia là...?"-Minh nói nửa chừng thì ngừng lại.
"Nhà tôi cũng chẳng kén chọn gì, cậu cũng là người đàng hoàng mặc dù cậu đang làm trong cái tổ chức này, nếu được tôi mong cậu có thể giúp tôi trông chừng con bé."-Mộc Thành thẳng thừng đề nghị.
Minh gật đầu chắc nịch - "Tôi hiểu rồi!"
______________________
Lão Trần mất tích chính có thể gọi là chủ đề "hot" trong giới ngầm, mấy hôm nay các băng đảng lớn nhỏ đều đang ra sức lục lọi từng ngóc ngách nhằm hy vọng tìm được chút tin tức gì đó từ lão Trần hoặc ít ra có thể tìm được manh mối của kẻ bắt cóc nhưng tất cả đều vô vọng...
Còn...
Linh ngày nào vẫn cứ quay lại nơi lần trước cô bị Uyên Nhi giam, ngồi từ sáng cho đến xế chiều rồi lại đi về. Cô đang đợi người đã bắt lão Trần đi...
Hôm nay cô quyết định đem theo đồ ăn, lều trại, chăn gối đến để ở mùa luôn qua đêm. Vì từ hôm lão Trần mất tích đến giờ chắc cũng đã gần một tuần...
Đêm...
Linh đang ngủ thì nghệ tiếng sột soạt trong mấy lùm cây, cô mở rộng mắt, nhẹ ngồi dậy, tay với lấy cây súng để trên đầu.
Linh không bật đèn lên, chỉ im lặng lắng nghe từng cử động bên ngoài...
Bộp!
Có thứ gì đó bị ném xuống đất...
Liền sau đó là một loạt âm thanh vang đến giống như người ta đang đào đất.
Linh lợi dụng lúc đang ồn ào, nhẹ nhàng di chuyển ra khỏi lều...
Nhìn ra cửa sổ, thấy hai bóng đen đang hì hục đào đất để chôn cái gì đó xuống, cô tiếp tục tiến lại gần bọn chúng và...
Phập! Phập!
Hai mũi tiêm thuốc mê nhẹ nhàng tiêm vào hai tên đó cùng một lúc, bọn chúng ngã xuống bất tỉnh...
Chủ mưu thật sự là ai?