Từ lúc Lâm Phong kết thúc cảm ngộ đến khi mấy từ “xuất hiện đi” được nói ra nhìn từ bên ngoài Lâm Phong vô cùng bình thường không có điểm nào giống với đang đột phá, hay nói chính xác hơn là không thấy dấu hiệu nào của việc “Kết Anh”.
Thế nhưng nếu nhìn thẳng vào thể nội Lâm Phong sẽ thấy được điểm khác biệt giữa trước và sau, đó là ngay lúc ba từ “xuất hiện đi” vừa dứt thì bên trong đan điền Lâm Phong đột nhiên nhiều hơn một cái Nguyên Anh hoàn chỉnh đầy đủ tứ chi ngũ quan.
Không sai, là đột nhiên nhiều hơn một cái Nguyên Anh hoàn chỉnh chứ không phải từng bước từng bước đắp lên Nguyên Anh như Tuyết, Phượng hay Lâm Thiên từng làm, càng kinh dị hơn là Kim Đan của Lâm Phong lại nằm trong Nguyên Anh chứ không bị mất đi.
Và trường hợp này không giống với “đan” được tạo thành từ năm vòng ý cảnh nằm trong Nguyên Anh của Tuyết, nó chân chính là một viên Kim Đan trôi nổi bên trong Nguyên Anh của Lâm Phong, một đan một anh, song song tồn tại.
Điều này… quá mức khó tin, không, phải nói là vô lí mới đúng, trong tu chân giới mọi người đều biết Kim Đan chính là gốc của Nguyên Anh, một khi Nguyên Anh thành hình chắc chắn Kim Đan sẽ không còn, từ xưa đến giờ chưa từng nghe qua tu sĩ nào vừa có Nguyên Anh vừa có Kim Đan.
Lại nói nếu Kim Đan không mất đi vậy Nguyên Anh kia ở đâu ra, lực lượng của Nguyên Anh phần lớn là do Kim Đan cung cấp a, không lẽ Nguyên Anh của Lâm Phong từ hư vô xuất hiện?
Phải, nghe qua rất vô lí nhưng Nguyên Anh của Lâm Phong đích xác xuất hiện từ hư vô.
Hư vô, vốn là không có gì cả, nếu Lâm Phong giống người khác lấy Kim Đan làm gốc đắp lên Nguyên Anh thì Nguyên Anh của hắn làm sao có thể gọi là Hư Vô Hỗn Độn Anh được nữa?
Thậm chí Lâm Phong còn không dùng chút linh lực hay hỗn độn chi khí nào để đắp lên Nguyên Anh, cái hắn dùng… chỉ đơn thuần là hư vô.
Lâm Phong đã biết hỗn độn và hư vô song song tồn tại ở thời khai thiên lập địa, có hỗn độn, sẽ có hư vô, hắn sở hữu hỗn độn, tự nhiên sẽ tạo ra được hư vô, sau đó từ hư vô, lại sinh ra được hỗn độn, hai thứ tương hỗ sẽ đắp lên Hư Vô Hỗn Độn Anh.
Còn viên Kim Đan kia Lâm Phong có dụng ý khác nên mới để lại, dù sao nó không ảnh hưởng gì đến hư vô để tạo nên Nguyên Anh.
Cho nên nhìn từ bên ngoài Lâm Phong rất bình thường nhưng thực tế quá trình kết anh của Lâm Phong vô cùng phức tạp, từ bốn năm trước Lâm Phong đã điều động Hỗn Độn Chi Tâm phân tán Hỗn Độn Chi Khí ra khắp cơ thể ngoại trừ đan điền.
Đồng thời Lâm Phong còn rút sạch toàn bộ lực lượng ra khỏi đan điền chỉ để lại Kim Đan, bằng cách này Lâm Phong đã biến thân thể thành thiên địa, dùng hỗn độn chi khí tạo ra hỗn độn phủ lên thiên địa, mà nơi không có hỗn độn… chính là hư vô.
Và khoảng trống “hư vô” được Lâm Phong khống chế hoàn mỹ hóa thành hình dáng nguyên anh bao lấy Kim Đan, cứ như vậy khi cảm ngộ đạt tới mức cao nhất và hư vô được sinh ra thì Nguyên Anh cũng thuận thế được sinh ra cùng với hư vô.
Có Nguyên Anh, liền không còn là hư vô nữa nên người khác mới có thể nhìn thấy Nguyên Anh của Lâm Phong, nhưng như vậy đã đủ rồi, cái Lâm Phong cần là gốc để tạo ra Nguyên Anh mà thôi, hắn không nhất thiết cứ khư khư giữ cái chân chính hư vô ở lại.
Ngoài ra đây chưa phải điểm cuối của Hư Vô Hỗn Độn Anh, ngược lại nó mới chỉ là khởi đầu, bởi vì nó chỉ có hư vô, chưa có hỗn độn, càng không phải sáng thế, nếu kết thúc ở đây chỉ có thể gọi nó là Hư Vô Nguyên Anh.
Mà sáng thế… mới là mục đích cuối cùng của Lâm Phong, hắn muốn đắp lên một cái Sáng Thế Nguyên Anh.
Muốn sáng thế, phải có hỗn độn, sau đó còn cần thêm thứ gì đó tác động vào hỗn độn để hỗn độn có thể sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật.
Và “thứ gì đó” Lâm Phong có, chính là Hỗn Độn Chi Tâm và Nhật Nguyệt Phá Hư Thần Đồng.
Tới lúc này, Lâm Phong bắt quyết tiến hành bước tiếp theo:
-Hư Vô sinh Hỗn Độn.
Theo câu nói này vang lên, lượng Hỗn Độn Chi Khí bao trùm cơ thể Lâm Phong không hề tăng thêm nhưng lại phân tán ra một phần chui vào Hư Vô Nguyên Anh.
Vô trùng sinh hữu, lấy hư vô diễn sinh hỗn độn, hóa không thành có, đến cuối cùng tất cả của Lâm Phong từ cơ thể đến đan điền đã giống như một mảnh thiên địa được hỗn độn bao phủ hoàn toàn.
Với sự gia nhập của hỗn độn, Hư Vô Hỗn Độn Anh được hình thành.
Bước cuối cùng, biến hư vô hỗn độn thành sáng thế tạo ra Sáng Thế Nguyên Anh.
Trong bước này lại chia thành hai bước nhỏ - phân tách và tái tổ hợp.
Lâm Phong tiếp tục bắt quyết tiến hành bước nhỏ thứ nhất, phân tách:
-Hỗn Độn Chi Tâm, hỗn độn phân chia.
Dưới sự điều động của Lâm Phong, Hỗn Độn Chi Tâm vô cùng hưng phấn làm việc với công suất tối đa, nó lấy thân mình ra làm vật dẫn tách hỗn độn bên trong Hư Vô Hỗn Độn Anh thành vô số quy tắc riêng biệt.
Tuy nhiên do tu vi Lâm Phong quá yếu cộng thêm hiểu biết của Lâm Phong không đủ nên dù Hỗn Độn Chi Tâm đã cố gắng hết sức thì những quy tắc riêng biệt bên trong Nguyên Anh cũng không quá rõ ràng, Lâm Phong không thể dùng chúng nó để cảm ngộ được thêm điều gì.
Bất quá giờ phút này Lâm Phong đâu cần cảm ngộ, hắn chỉ cần Hỗn Độn Chi Tâm tách hỗn độn ra các quy tắc riêng biệt tạo thành hỗn độn sinh nhất là được rồi, cái Lâm Phong cần chỉ là mở ra điều kiện để đắp lên Sáng Thế Nguyên Anh chứ không phải chân chính sáng thế.
Bước phân tách có Hỗn Độn Chi Tâm trợ giúp rất nhanh đã hoàn thành, cuối cùng là bước nhỏ thứ hai, tái tổ hợp quy tắc sinh ra vạn vật, có điều Lâm Phong còn không hiểu quy tắc làm sao tái tổ hợp.
May mắn là… Lâm Phong có Nhật Nguyệt Phá Hư Thần Đồng, hắn không cần phải tự mình tổ hợp mà sẽ lợi dụng Nhật Nguyệt Phá Hư Thần Đồng tạo ra một mầm mống, sau đó cứ để mọi thứ thuận theo tự nhiên giống như học thuyết tiến hóa là được.
Đây cũng là lí do tại sao Lâm Phong để kim đan nằm trong Hư Vô Hỗn Độn Anh, tuy thần đồng bị thương nhưng giúp Lâm Phong một tay vẫn là làm được, thậm chí Lâm Phong không cần tiêu hao Vũ Trụ Chân Tủy để kích hoạt, dù sao thần đồng đã dưỡng thương hơn mười năm rồi.
-Nhật Nguyệt Phá Hư Thần Đồng, nhật nguyệt phân âm dương, âm dương hóa sinh tử, Sáng Thế Nguyên Anh thành.
Thần đồng gia nhập, viên Kim Đan nằm trong Hư Vô Hỗn Độn Anh bắt đầu tan ra, đồ án đệ thập trùng thiên trên Kim Đan cũng theo đó chuyển từ Kim Đan sang Nguyên Anh.
Trong đó mắt phải Nguyên Anh hóa thành mặt trời, mắt trái Nguyên Anh hóa thành mặt trăng, tay phải Nguyên Anh đại biểu cho dương, tay trái Nguyên Anh đại biểu cho âm.
Sau đó hai tay Nguyên Anh được cung cấp nhật nguyệt chi lực bắt đầu xoay chuyển đại biểu cho âm dương không ngừng luân chuyển, sinh tử bắt đầu hình thành, vạn vật bắt đầu sinh sôi.
Đương nhiên… tất cả những cái “sáng thế” đó chỉ là hư ảo, bất quá như vậy đã đủ rồi, bởi vì Sáng Thế Nguyên Anh đã triệt để hình thành, Lâm Phong chân chính đột phá lên Nguyên Anh sơ kì.
-Ầm ầm ầm.......
Cũng đúng lúc này, màu sắc chủ đạo trong tinh không vốn là màu đen bỗng nhiên bị thay thế bằng màu trắng, đó là màu của sấm chớp, hay nói đúng hơn là thiên kiếp tới rồi.
Bầu trời, giống như rách ra, lôi vân quay cuồng, từng đạo từng đạo lôi kiếp chớp động, cảnh tượng cực kì kinh người.
Đồng thời do lôi kiếp xuất hiện giáng xuống uy áp khiến cho những mắt trận chưa được sửa xong xuất hiện dấu hiệu rung chuyển khiến toàn bộ đệ tử có mặt tại Thần Nguyên Mộ Địa đều chấn kinh không dám tiếp tục sữa chữa, tất cả vội vàng chạy ra ngoài nhìn về một khu vực bàn tán xôn xao:
-Cái này…. Cái này…. Là chuyện gì đang xảy ra, đang yên đang lành tại sao lại có sấm chớp đầy trời rồi.
-Ai biết, tuy trong tinh không đúng là có những khu vực có sấm chớp nhưng uy áp này không giống bình thường, chúng ta đứng xa như vậy mà vẫn cảm nhận được một cỗ phẫn nộ tột cùng.
-Chẳng lẽ… lại là thiên kiếp, nhưng là ai có thể dẫn động thiên kiếp, không phải trước khi thành tiên không có thiên kiếp sao?
-Có khi nào là bảo vật kinh thiên xuất thế hay không a, theo ta được biết một khi bảo vật kinh thiên xuất thế cũng có khả năng dẫn tới lôi kiếp.
-Mẹ nó, giờ phút này bảo vật hay gì đều không quan trọng, cái quan trọng là Thần Nguyên Mộ Địa dường như sắp sập rồi, hy vọng các lão tổ không bỏ rơi chúng ta.
Trên Ngũ Hành Tinh, mấy vị lão tổ cũng phát hiện ra điểm không đúng nhao nhao ngẩng lên bầu trời tự nói.
-Là thiên kiếp, rốt cuộc là bảo vật kinh thiên xuất thế, hay là có tu sĩ nghịch thiên đây.
-Có ý tứ, nhớ lại gần hai mươi năm trước cũng có một đợt thiên kiếp vang vọng khắp nơi, bây giờ lại là một đợt thiên kiếp cực kì khủng khiếp, xem ra trong đám đệ tử có người chiếm được bảo vật nghịch thiên rồi.
Ngũ Hành Tràng, mấy vị lão tổ Ngũ Đại Đế Quốc cau mày, thậm chí trong đó còn có năm vị Hợp Thể viên mãn có mặt, một người Hợp Thể hậu kì tên gọi Viêm Cực mặc áo bào màu đỏ đại biểu cho thân phận lão tổ Hỏa Quốc nói:
-Mọi người thấy thế nào?
Đáp lại là một vị nữ lão tổ Thủy Quốc tên gọi Tuyên Thủy:
-Còn thế nào nữa, trước mắt chúng ta ra tay gia cố Thần Nguyên Mộ Địa rồi tính sau, nếu không một khi phong ấn vỡ nát căn bản không có đệ tử nào sống sót.
-Aizz, cứ theo lời Tuyên đạo hữu nói đi, đệ tử mà chết hết Ngũ Hành Tinh sớm muộn gì cũng mất đi địa vị ở Nam Môn, đến lúc đó chúng ta cũng không sống khá giả gì.
Đạt được hiệp nghị, năm vị lão tổ Hợp Thể viên mãn ném ra một đống trận kì cùng với một đống cực phẩm linh thạch và một đống Ngưng Gian Thạch phục vụ cho ý đồ gia cố phong ấn từ bên ngoài.
Bất quá mục đích thật sự của mấy người này không phải cứu lấy các đệ tử mà là gia cố phong ấn để người bên trong không thoát được ra bên ngoài, đến lúc này làm sao bọn họ không biết có đệ tử đoạt được kì ngộ cực lớn đâu, không cướp đoạt còn đợi đến khi nào.
Chẳng qua nếu một đám Hợp Thể tiến vào Thần Nguyên Mộ Địa sẽ rất không ổn, lực lượng không gian không phải chuyện chơi, một khi đấu pháp không cẩn thận khiến phong ấn vỡ nát bọn họ cũng không thoát được.
Lại nói cướp xong thì như thế nào, ở Ngũ Hành Tinh có tới năm Hợp Thể viên mãn và một đống Hợp Thể từ sơ kì đến hậu kì, một người độc chiếm kì ngộ chưa chắc đã là chuyện tốt, đã như vậy đợi Lâm Phong trở lại rồi phân chia.
Hoặc không phân chia được thì bắt lại Lâm Phong rồi lấy Lâm Phong ra làm phần thưởng cho một trận tỉ thí nào đó giữa các Hợp Thể để hợp lí hóa tư cách chiếm đoạt kì ngộ cũng tốt hơn chạy tới Thần Nguyên Mộ Địa nhiều.
Hồng Lưu Quốc.
Hồng Lưu lão tổ hướng lên trời với sắc mặt cực kì khó coi:
-Đây là lời tuyên chiến của ngươi sao, được, lão phu rất chờ mong ngươi sẽ làm thế nào để đấu lại mấy chục Hợp Thể.
Nói xong Hồng Lưu lão tổ biến mất trở về mật thất thiết kế các bước hành động chờ Lâm Phong trở về.
Bên ngoài Hồng Lưu Quốc.
Đại trưởng lão Đường Kinh Mai cũng nhìn lên trời lẩm bẩm:
-Lương Thiên Lưu, rồi ngươi sẽ phải hối hận khi chọc giận hắn, chỉ hy vọng Phượng nhi sẽ không sao.
Lời tác giả: Lần Lâm Phong đột phá Trúc Cơ là Thiên Tuyệt Trúc Cơ đồng thời tìm không ra Lâm Phong nên thiên kiếp mới chạy khắp nhân giới, lúc Kết Đan chỉ là Hoàn Mỹ Kết Đan nên không khủng bố như lần đột phá Trúc Cơ, sau đó lần bị Thiên Đạo cưỡng ép đẩy lên Nguyên Anh thì đã được Thiên Đạo "xóa" đi, tóm lại "gần hai mươi năm trước" được đề cập ở trên không phải bất hợp lí a.
Cám ơn bạn niwosgink đã ủng hộ TLT.