Ba mươi phút sau, trong người chỉ có người khiêu chiến Lâm Phong, số còn lại tự nhận mình không bằng người khác hoặc do Lâm Phong quá mạnh nên không dám lên đài khiêu chiến bởi đã có trận đấu Lâm Phong dùng cả short gun, nếu né tránh không kịp chỉ có con đường chết a. Lâm Phong chọn được ba người tuyên bố:
-Từ hôm nay, Quất Lâm sẽ là đội trưởng đội cận chiến, Miêu Thành là đội trưởng đội do thám, Lưu Vũ là đội trưởng đội viễn chiến. Ba người các ngươi mỗi người lựa chọn người gia nhập đội của mình, hiện tại vẫn tập luyện như bình thường, ngày mai ta sẽ thông báo lịch huấn luyện cụ thể. Giải tán.
Cả người đều đồng thanh hô lên:
-Rõ, Đại tướng.
Lâm Phong trở về phòng thí nghiệm, hắn đã lên sẵn kế hoạch kỹ lưỡng, mỗi một chi đội sẽ có một loại trang bị đặc biệt.
Cụ thể là Lâm Phong chế tạo một loại trang phục có thể ẩn thân dành riêng cho đội do thám, một bộ thiết giáp cho đội cận chiến và một bộ vũ khí tầm xa cho đội viễn chiến. Bất quá mục đích chủ yếu của đội viễn chiến là yểm trợ cho hai đội còn lại chứ không phải công kích.
Tốn hết một ngày Lâm Phong chế tạo ra mỗi loại một món đơn giản, đây chỉ là phiên bản đầu tiên của những trang bị này thôi vì hắn muốn cho chiến đội này thích nghi dần với sử dụng vũ khí của hắn, từ từ rồi tăng cao sự đa dạng cũng như phức tạp của trang bị.
Đúng hẹn Lâm Phong triệu tập chiến đội của mình, lần này hắn đã có một sân tập riêng, mặc dù không lớn tuy nhiên vô cùng bảo mật, bởi vì Thông Thiên đế quốc không do thám vào được Hắc Ám đế quốc nhưng điều ngược lại là có thể, không thấy Thanh Ngọc bị ám sát ngay trong Cực Hưng Thành sao, cho nên sự bảo mật là rất quan trọng.
Lâm Phong tới phòng tập luyện số thì đã thấy nhóm người kia đang đứng thành hàng, mỗi hàng người như vậy là đội trưởng đã tạo được đội ngũ của mình rồi. Quất Lâm thấy Lâm Phong tiến tới, hắn tiến tới, ra một động tác chào:
-Báo cáo đại tướng, mọi người đã có mặt đầy đủ, đây là danh sách binh sĩ đã được chia thành đội, mời Đại tướng xem qua.
Lâm Phong khoát tay:
-Sau này không cần gọi ta là đại tướng, ta sẽ cùng các ngươi kề vai sát cánh chiến đấu cùng nhau, từ nay về sau chúng ta là huynh đệ, thề diệt sát Hắc Ám đế quốc, bảo vệ Thông Thiên đế quốc.
Ba mươi ba người thấy Lâm Phong nói vậy nội tâm ấm áp không ít, huynh đệ là một tiếng gọi rất thiêng liêng, huynh đệ là không một ai bỏ rơi ai, dù ngươi có chết ta cũng sẽ báo thù cho ngươi, tất cả đồng thanh hô lên:
-Diệt sát Hắc Ám đế quốc, bảo vệ Thông Thiên đế quốc.
Lâm Phong đưa tay đè xuống kích động nói:
-Đây là bộ vũ khí cơ bản của ba đội, vì thời gian có hạn nên ta chỉ chế tạo được một món mà thôi. Quất Lâm, Miêu Thành, Lưu Vũ, ba người các ngươi nhận lấy làm quen trước, sau đó sẽ hướng dẫn cho các thành viên khác trong đội, tuần sau ta sẽ trang bị đầy đủ cho mọi người.
Nói xong Lâm Phong lật tay lấy ra ba bộ trang phục đặt trên bàn rồi đưa cho ba người Quất Lâm.
-Đây là áo choàng ẩn nấp, nó có thể che giấu thân nhiệt cùng thay đổi hình dạng cho giống địa hình xung quanh, đồng thời còn có một máy định dạng D để có thể tạo hình dạng theo suy nghĩ. Còn đây là Thiết Giáp, đề cao sức chịu đựng, tốc độ, sức công kích, có thể thi triển võ học cơ bản, sau này sẽ được cải tiến hơn. Cuối cùng là một bộ gồm Tê Liệt Xạ Tuyến, Súng Quang Học, Súng ngắm Bộc Phá dành cho đội viễn chiến.
-Nhiệm vụ của đội do thám là tiên phong, cần phải báo cho mọi người biết địch ở đâu, gồm bao nhiêu người, liệu có bẫy gì không, tính nguy hiểm rất cao nên ta hy vọng mọi người tập trung luyện tập sử dụng áo choàng ẩn nấp cho tốt. Đội cận chiến là đội chủ yếu diệt sát kẻ địch còn đội viễn chiến sẽ là đội trợ giúp cho hai đội còn lại, an toàn của cả đội là ưu tiên hàng đầu, diệt sát kẻ địch chỉ là mục tiêu thứ hai. Mọi người có ý kiến gì không.
Nghe Lâm Phong giải thích công dụng ba loại trang phục mọi người đều ngứa ngáy muốn sử dụng, trang phục loại này quá đã a, bất quá vẫn chưa đủ hoàn thiện nên vẫn có người đứng ra đề xuất ý kiến.
-Lâm đại ca, ta là Trinh Hầu, một thành viên của đội do thám, ta hy vọng sẽ có thêm boom uy lực mạnh trong đội do thám, nếu chúng ta bị phát hiện thì có thể kéo theo Hắc Ám quân đoàn đi cùng, như vậy dù ta chết cũng không đáng tiếc.
Một người chỉ khoảng tuổi đứng ra nói nguyện vọng của mình. Tất cả mọi người đều hưởng ứng:
-Đúng vậy, chúng ta dù có chết cũng phải kéo theo mấy cái đệm lưng, như vậy mới có lời.
Lâm Phong không ngờ phản ứng của mọi người lại quyết liệt như vậy, con người ai cũng sợ chết nhưng nếu cái chết của một người mang đến hiệu quả lớn thì người đó sẽ sẵn sàng hy sinh, đây chính là điều tốt đẹp nhất của con người. Nhìn những người này, Lâm Phong hy vọng... điều hắn suy đoán là sai lầm.
-Được, đây là phương pháp sử dụng trang bị, mỗi người một bản, mọi người hãy cùng nhau nghiên cứu, nếu có vấn đề gì hãy báo lại Quất Lâm để Quất Lâm tìm ta, hiện tại ta sẽ trở về chế tạo toàn bộ trang bị còn thiếu, sau đó sẽ cùng tập luyện cùng mọi người.
Lâm Phong lại trở về phòng thí nghiệm, trong lòng muôn vàn tính toán đang hiện ra, hắn phải làm cách nào để chứng thực suy đoán của mình một cách nhanh nhất rồi hắn sẽ phải đưa ra một lựa chọn, hắn không biết lựa chọn này là sai hay là đúng nhưng chắc chắn lựa chọn này sẽ khiến Lâm Phong chịu dằn vặt. Bỏ dòng suy nghĩ này qua một bên, Lâm Phong lại vùi đầu vào chế tạo trang bị cho chiến đội.
Đúng mười ngày sau, Lâm Phong đã hoàn thành bộ trang bị hoàn toàn mới, trang bị vô cùng đầy đủ. Lâm Phong đi tới phòng luyện tập, mọi người đều đang rất hăng hái luyện tập bởi ai cung biết chiến tranh đã sắp tới rồi, có thể trong số bọn họ sẽ chết nhưng ý chí báo thù cùng bảo vệ thân nhân càng khiến họ mạnh mẽ hơn.
Lâm Phong tập trung mọi người lại, phân chia trang bị cùng bản hướng dẫn sử dụng mới, mọi người đều kinh ngạc, bộ trang bị đơn giản đầu tiên đã ghê gớm lắm rồi bây giờ những bộ trang bị này còn được nâng cấp gấp mấy lần, mức độ an toàn và cơ động cao hơn nhiều.
Sau một canh giờ tìm hiểu cách sử dụng trang bị, Lâm Phong lên tiếng:
-Mọi người, hôm nay chúng ta sẽ luyện tập thực chiến, ta cùng với người của mỗi đội sẽ chiến đấu cùng những người còn lại trên một địa hình ảo. Quất Lâm, Miêu Thành, Lưu Vũ các ngươi chỉ huy những người còn lại, cho phép sử dụng toàn bộ hỏa lực vì ta đã điều chỉnh xuống mức thấp nhất để không dẫn tới thương vong.
Ánh mắt mọi người đều sáng lên, đúng vậy, chỉ có thực chiến mới là cách nâng cao kinh nghiệm chiến đấu nhanh nhất, hơn nữa với trang bị mới này mọi người có lòng tin đánh bại Lâm Phong hơn, mọi người đều rất mong chờ cảm giác đánh bại một người bá đạo như Lâm Phong a. Dường như nhận ra ánh mắt nóng bỏng của mọi người, Lâm Phong chỉ cười cười, chọn ra người rồi chuẩn bị cho trận thực chiến này.
Vì muốn bố trí một trận chiến thực sự nên Lâm Phong mượn luôn phòng thử nghiệm vũ khí một ngày, sau đó dùng trình chiếu d định dạng địa hình ảo, phòng thử nghiệm không lớn nhưng khi áp dụng kĩ thuật của Lâm Phong vào thì địa hình gần như được kéo giãn ra mấy chục lần, mọi người di chuyển cũng rất thật vì có những bộ truyền động ở dưới mặt đất khiến cho mọi người tưởng chừng mình đang di chuyển nhưng thật ra đang chạy tại chỗ.
Lâm Phong là người chỉ huy đội của mình, sau khi hai đội đã vào hai vị trí cuối địa hình thì Lâm Phong cho máy tính thông báo: Thực chiến, bắt đầu.
Toàn bộ trang bị được khởi động, ba mươi ba người hít vào một hơi không thể tin nổi.
Bởi vì trong những bộ trang bị đã có sẵn một con chip, con chip này có thể thay đổi tần số để nhìn được tầm nhìn của người khác cùng đội, đồng thời có một chip thông báo chỉ dựa vào ý nghĩ mà không cần lên tiếng, như vậy càng khiến đội này thực thi mệnh lệnh nhanh hơn, chính xác hơn, loại liên kết thông tin này lần đầu tiên được thấy.
Lâm Phong chỉ huy, ba người viễn chiến tìm kiếm vị trí ẩn nấp, một người đội cận chiến ở lại trợ giúp ba người này đề phòng bất trắc. Lâm Phong tốc độ nhanh nhất nên không di chuyển vội, hắn ra lệnh cho người đội cận chiến còn lại quăng người đội do thám theo ba hướng khác nhau với lực mạnh nhất. Ba người do thám sau khi được ném lên cao khoảng mét, lợi dụng áo choàng ẩn nấp cùng một thiết bị giống như cánh diều vô cùng mỏng để điều chỉnh đường bay và mở ra tầm nhìn từ kính viễn xạ.
Chỉ khoảng giây sau đội của Lâm Phong đã phát hiện người trong đội cận chiến của Quất Lâm đang di chuyển tại vùng đồi núi phía nam của địa hình này, ý định của Quất Lâm khá giống của Lâm Phong, người do thám bay phía trên, người đi trước đội cận chiến thế nhưng lại không dùng ném lên như Lâm Phong nên không phát hiện Lâm Phong sớm như Lâm Phong phát hiện bọn họ.
Vừa thấy người cận chiến Lâm Phong liền biết đội còn lại cũng có quân do thám đi trước rồi nhưng chắc là chưa phát hiện được đội Lâm Phong, thế là Lâm Phong ra hiệu cho đội viễn chiến ẩn núp, Đoàn Huân (nguời bảo vệ đội viễn chiến) cùng Lâm Phong làm mồi nhử Thế nhưng Lâm Phong lại không phát hiện chiến thuật của Quất Lâm còn cao hơn một bậc đó là người do thám khi bay lên cao lại ôm theo người viễn chiến, như vậy chỉ cần phát hiện được ai sẽ làm thịt được người đó ngay.
Ngay khi Lâm Phong và Đoàn Huân vừa hiện ra trong tầm quan sát của đội do thám trên không, Lưu Vũ ra lệnh người viễn chiến trên không không nên manh động vì khoảng cách còn quá xa, Lâm Phong có thể sẽ tránh được.
Hai bên thăm dò lẫn nhau, một phút sau khoảng cách đã được thu hẹp chỉ còn dặm, đột nhiên tia sáng tê liệt được bắn về phía Lâm Phong. Lâm Phong bị tấn công bất ngờ, đây lại còn là loại vũ khí tốc độ cực nhanh, căn bản là né không được, Lâm Phong mở ra một vòng phòng hộ từ bộ giáp. Vòng phòng hộ này rất chắc chắn, một lần đầy năng lượng sử dụng được lần sau đó phải dùng nội khí hoặc nạp lại năng lượng mới sử dụng tiếp được.
Nhận thấy viên đạn kia không trúng mục tiêu, Miêu Thành ra lệnh thả người viễn chiến rơi xuống, người sẽ được đội cận chiến bắt lấy nếu không khả năng bị phát hiện là rất cao. Về phía Lâm Phong thì Lâm Phong ra lệnh cho đội viễn xạ sử dụng Súng Quang Học, dựa vào sự hỗn loạn ánh sáng sẽ phát hiện được người do thám trên không.
Ngay lập tức Lâm phong được Đoàn Huân ném lên ngay vị trí của người kia, hỏa lực tản ra, vô số viên đạn nhỏ bắn ra, người do thám cùng người viễn chiến bị tê liệt mất khả năng chiến đấu, rơi xuống.
Vì phải đỡ tới người nên đội cận chiến không còn rảnh tay, cũng lúc này người cận chiến còn lại đội Lâm Phong lao ra đánh úp Quất Lâm và Miêu Thành, chỉ cần hạ được đội trưởng là phần thắng nắm chắc trong tay rồi. Hai người không ngờ rằng đột nhiên một nhát Bộc Phá đạn bắn tới ngay giữa đoàn người, vì chưa có kinh nghiệm nên không kịp mở ra vòng bảo hộ trong khi đó đội của Quất Lâm toàn bộ mở ra vòng bảo hộ nên không ai bị thương.
Bây giờ là đấu trong đó bên đội Lâm Phong thì người do thám lại có tính công kích yếu nhất, tính ra Lâm Phong đang trong tình trạng bất lợi. Những người mất khả năng chiến đâu đã được máy tính dùng bộ truyền động đưa họ ra ngoài nên không ảnh hưởng nhiều lắm.
Đội Quất Lâm nhìn cách chiến đấu của Lâm phong cũng biết trên bầu trời có do thám liền cho người triển khai Súng Quang Học sau đó bắn hạ được do thám thì họ thắng chắc rồi.
Súng Quang Học triển khai, cả ba người do thám đều bị phát hiện nhưng đội Quất Lâm chưa kịp bắn hạ thì viễn chiến bên đội Lâm Phong dựa vào đường đạn của Súng Quang Học đã phát hiện ra được vị trí của viễn chiến đội Quất Lâm liền triển khai Súng Quang học bắn trả khiến tầm nhìn không còn, sau đó vì lợi thế vị trí nên chính xác dứt điểm bằng Tê Liệt Xạ Tuyến.
Đội Quất Lâm thấy vậy chỉ còn cách bỏ qua viễn chiến, dùng phong cách của Lâm Phong ném cận chiến lên trên rồi triệt hạ do thám.
Lúc này là đấu , bên Lâm Phong không còn tầm nhìn của do thám nữa nhưng bù lại đội Quất Lâm không còn xạ thủ, đã trở về thế cân bằng.
Lâm Phong triệu tập người viễn chiến bởi họ đã không còn tầm nhìn từ trên cao của do thám rất khó để bắn hạ mục tiêu. Quất Lâm nhận thấy cần giải quyết người Lâm phong trước, dù sao bọn hắn đang có lợi về số người, nếu để xạ thủ bên Lâm Phong trợ giúp thì rắc rối to. Nhìn qua có vẻ là một trận hỗn chiến giữa những cận chiến nhưng Lâm Phong vẫn chiếm thế thượng phong, đây là trang bị hắn chế tạo hắn hiểu rất rõ, hơn nữa hắn chỉ cần câu giờ đợi xạ thủ tới là thắng rồi.
Nằm phút sau thì Đoàn Huân đã bị hạ nhưng xạ thủ bên Lâm Phong cũng đã gia nhập vòng chiến, liên tục bắn Tê Liệt Xạ Tuyến quấy nhiễu đội Quất Lâm, đội Quất Lâm chỉ gắng gượng thêm được phút nữa đã bị Lâm Phong hạ hết.