Đỉnh Phong Chí Tôn

chương 371: rèn búa (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tuy thiên phú của Phượng không sai, cộng thêm Hỏa Bản Nguyên Châu thật là một món kì bảo trong thiên hạ nhưng đột phá từ Hóa Thần viên mãn lên Hợp Thể không phải chuyện một ngày hai ngày, cho nên việc đầu tiên Phượng làm không phải nghiên cứu hộp hoàng kim mà là bế quan tu luyện.

Ngược lại Lâm Phong cũng không gấp gáp luyện chế pháp bảo, trong lúc chờ đợi Lâm Phong theo kế hoạch ngày ngày đến tìm Thái Phiêu Phiêu song tu sáng tạo công pháp, đến hôm nay đã được hơn ba tháng.

Ở trong phòng, Lâm Phong và Thái Phiêu Phiêu ngồi trên giường đồng thời mở mắt chấm dứt song tu, lúc này thần tình Thái Phiêu Phiêu nhìn qua đã sáng hơn hẳn, những luồng linh khí đi vào cơ thể nàng cũng đã có một quy luật nhất định chứng tỏ quá trình sáng tạo công pháp rất thuận lợi.

Lâm Phong nhìn một chút rồi hỏi:

-Đường vận chuyển linh lực của Cực Băng Linh Quyết gần như đã hoàn chỉnh, nhưng muốn để Cực Băng Linh Quyết sánh đôi được với đẳng cấp linh căn của ngươi vẫn thiếu một chút, ngươi có ý tưởng gì không?

Trải qua ba tháng dựa vào Hỗn Độn Chi Khí phụ trợ Thái Phiêu Phiêu đã nắm rõ thể chất của mình như lòng bàn tay đáp:

-Băng mạnh hơn thủy ở công kích sắc bén, nhưng thực chất điểm mạnh của băng nằm ở nhiệt độ chứ không phải sự cứng cáp, chỉ khi nhiệt độ càng thấp uy lực do băng gây ra mới càng mạnh. Bất quá cơ thể con người luôn có giới hạn nhiệt độ nhất định, dù có sở hữu linh căn chí hàn đi nữa đều không ngoại lệ.

-Đây cũng là lí do Cực Băng Linh Quyết khó tiến thêm một bước, trừ phi ta cải tạo được kinh mạch để không nhận phản phệ từ chí hàn linh lực thì mới có hy vọng nâng cấp Cực Băng Linh Quyết, nhưng ta không có kinh nghiệm trong chuyện này.

-Bất quá… ngươi có cách phải không?

Đúng vậy, bên cạnh hiểu rõ chính mình Thái Phiêu Phiêu còn hiểu thêm một chút về Lâm Phong, rõ ràng trong cơ thể Lâm Phong có một luồng năng lượng chí hàn so với nàng còn mạnh hơn nhưng Lâm Phong điều khiển nó rất tự nhiên, Lâm Phong chắc chắn là “người từng trải” a.

Quả nhiên, Lâm Phong không chút giấu diếm cười nói:

-Nhận định của ngươi rất chính xác, nhưng phải đợi thêm ba tháng mới được.

Nếu Lâm Phong nói ba ngày còn dễ hiểu nhưng ba tháng có chút quá dài, Thái Phiêu Phiêu lập tức hỏi:

-Bây giờ luôn không được sao?

Lâm Phong nghiêm túc nói ra:

-Quãng thời gian ngươi bị suy yếu quá lâu dẫn đến rất nhiều bệnh kín tiềm ẩn, chẳng qua ngươi không phát hiện ra thôi.Theo ta tính toán ít nhất ngươi phải dưỡng thương thêm ba tháng nữa mới được coi là chữa trị tận gốc, đến lúc đó cải tạo kinh mạch sẽ có phần nắm chắc hơn.

-Hơn nữa Phượng sắp xuất quan rồi, ngươi ở một bên quan sát Phượng đột phá là điều tốt.

Giống như để chứng minh lời Lâm Phong, đúng lúc này từ một căn phòng khác ở Lâm gia xuất hiện một cỗ khí tức cực kì mạnh mẽ phóng lên trên cao, cũng từ căn phòng đó có một bóng hình xinh đẹp mang theo hơi thở nóng bỏng rời khỏi Lâm gia.

Từ lúc khí tức khủng bố xuất hiện đến khi ra khỏi phạm vi Lâm gia chỉ khoảng hai giây, nhưng hai giây đã đủ làm cả Lâm gia chấn động, tộc nhân Lâm gia nhao nhao chạy ra ngoài nhìn lên một vệt lửa kéo ngang thương khung không khỏi cảm thán:

-Cái này… quá mạnh, hỏa quy tắc thật bá đạo.

-Còn phải nói, ta thực hâm mộ Lâm Phong chết mất, nữ nhân của hắn người nào người nấy đều không ai tầm thường.

-Bất quá nàng ta đi quá nhanh, ta chưa kịp cảm ngộ chút gì, thật đáng tiếc. Hay là chúng ta thử đến gần vệt lửa kia xem cho rõ a.

Có người nhiều kiến thức hơn bĩu môi nói:

-Ngu ngốc, không thấy ngay cả không gian còn bị đốt thành một mảnh lộn xộn thế kia mà một Trúc Cơ kì như ngươi cũng dám nổi lên ý định đến gần, ngươi ngại sống lâu sao?

Người kia bị phản bác chỉ biết cười xấu hổ:

-Ách, ngươi nói cũng phải.

Riêng Lâm Tác, người đang bị kẹt ở Nguyên Anh viên mãn vô cùng rục rịch muốn tiếp cận vệt lửa để cảm ngộ đột phá Hóa Thần, nhưng cuối cùng Lâm Tác vẫn nhịn được ham muốn truyền xuống mệnh lệnh:

-Toàn bộ tộc nhân nghe lệnh, không một ai được lại gần vệt lửa, kẻ nào trái lệnh tự lãnh hậu quả.

Không để ý nghị luận xôn xao, Lâm Phong đưa tay ra mời Thái Phiêu Phiêu nói:

-Đi thôi.

Thấy vậy Thái Phiêu Phiêu lập tức nắm lấy tay Lâm Phong để Lâm Phong kéo đi hội họp với hai người Tuyết, Vũ Ngưng đang hộ tống Lâm Thiên đuổi theo Phượng, dù sao Lâm Thiên cũng tu luyện hỏa thuộc tính, cơ hội tốt thế này đương nhiên không thể bỏ lỡ.

Trên đường bay Lâm Phong bắt gặp rất nhiều người có chung ý định nhưng phần lớn đều không đủ sức bám sát Phượng, chỉ là đám người kia không dễ dàng từ bỏ vẫn ra sức tiến lại gần dấu vết Phượng để lại cố gắng cảm ngộ một hai.

Lâm Phong thầm lắc đầu đánh giá:

-Không biết sống chết.

-Phốc… phốc….

Lời Lâm Phong chưa dứt đã có mấy tiếng bắt lửa vang lên, vài tên Nguyên Anh sơ kì đang cảm ngộ hỏa quy tắc cứ thế vô thanh vô tức bị thiêu đốt thành tro bụi, hỏa quy tắc do Hỏa Bản Nguyên Châu lộ ra người bình thường cũng dám nhúng chàm?

Hơn nữa “hỏa” của Phượng là Niết Bàn Chi Hỏa, cảm ngộ Niết Bàn càng sâu đồng nghĩa với tiếp cận tử vong càng gần, chỉ cần một chút sơ sảy liền chết thế nào cũng không biết.

Có vết xe đổ đi trước, những người sau không dám manh động lao lên cảm ngộ nữa, nhưng chung quy lại “hỏa quy tắc” có sức cám dỗ vô cùng lớn khó có thể cưỡng nổi, cảm ngộ nhiều không được thì cảm ngộ ít, cả đám đều quyết định đợi hỏa quy tắc yếu bớt lại tiến tới cảm ngộ.

Một bên khác, tại một địa phương hẻo lánh không người lui tới phụ cận Phong Quốc, một biển lửa khủng khiếp lan tràn khắp nơi xóa sổ mọi sự vật trong phạm vi vạn trượng, mà ngọn nguồn của biển lửa đó không phải Phượng thì là ai.

Bất quá nếu là người có hiểu biết về hỏa sẽ phát hiện biển lửa này không giống bình thường, ngoại trừ nhiệt độ cực cao ra cấu tạo của nó giống vô số sợi tơ mỏng đan xen lẫn nhau hơn là lửa.

Đây… chính là Hỏa Quy Tắc Chi Tuyến, đồng thời cũng là những “tơ tuyến” Phượng thông qua Hỏa Bản Nguyên Châu phân tán ra ngoài để câu thông Hỏa Quy Tắc trong thiên địa hướng tới Hợp Thể.

Hiểu được điều này, Lâm Thiên đứng ở phía xa quan sát không khỏi thắc mắc hỏi Lâm Phong:

-Phượng nhi đang muốn làm gì? Hợp Thể không phải hợp với thiên địa sao?

Lâm Phong từ tốn đáp:

-Theo con lí giải mục đích của “hợp” chỉ để kích thích tu vi thăng hoa, chẳng qua do tu sĩ bình thường tu luyện đều dựa vào linh khí thiên địa nên hợp thiên địa dần trở thành phương pháp phổ biến nhất trong tu chân giới. Nếu nhìn theo cách đó thì không nhất thiết cứ phải hợp thiên địa.

-Trong trường hợp của con là “hợp đạo”, còn Phượng có lẽ lựa chọn “hợp quy tắc”. Không đúng, Phượng là muốn… thôn phệ quy tắc?

Lâm Phong cau mày, hắn phát hiện Phượng còn điên cuồng hơn cả dự tính, nàng thế mà lại cưỡng ép bản thân đi thôn phệ Hỏa Quy Tắc làm lớn mạnh chính mình, cách làm này… quá mạo hiểm.

Thật, Phượng không muốn “hợp”, Phượng biết rõ Lâm Phong có thù với Thiên Đạo làm sao có thể lợi dụng thiên địa đột phá Hợp Thể, nàng muốn loại bỏ đi toàn bộ khả năng sẽ gây vướng mắc cho Lâm Phong trong tương lai, dù cho điều đó vô cùng nguy hiểm cũng không cản được quyết tâm của nàng.

Đây cũng là nguyên nhân Phượng chậm trễ không đột phá, nếu không với tư chất của nàng căn bản không cần đợi Hỏa Bản Nguyên Châu.

Đứng giữa biển lửa, Phượng nắm chặt Hỏa Bản Nguyên Châu cưỡng ép hấp thu Hỏa Quy Tắc, từng tia từng tia Hỏa Quy Tắc Chi Tuyến không ngừng lấy Phượng làm trung tâm ùa về chui vào đan điền của nàng dung nhập vào Cửu Phượng Niết Bàn Nguyên Thần.

Trong ngoài đều bị thiêu đốt, khí tức Phượng càng lúc càng dâng cao nhưng sắc mặt nàng đang dần trắng bợt thể hiện sự gắng sức, được cái quá trình thôn phệ Hỏa Quy Tắc thoạt nhìn khá thuận lợi, từng phượng văn bên trên Nguyên Thần lần lượt được hỏa diễm tôi luyện lóe sáng rực rỡ.

Một văn, hai văn… cho đến tám văn đều lóe sáng, chỉ còn thiếu một văn nữa là sẽ hoàn thành cửu văn viên mãn kích thích tu vi thăng hoa, bạch sắc hỏa diễm bên trên Nguyên Thần bùng cháy mãnh liệt hơn bao giờ hết.

Đúng lúc này, Hỏa Quy Tắc xung quanh đột nhiên hóa thành màu đen chứa đầy tính bài xích, nhiệt độ so với trước đó không tăng nhiều nhưng Phượng gần như bị ngăn cản hoàn toàn không thôn phệ thêm được nữa, thậm chí lực lượng trước đó thôn phệ được còn đang bị kéo ngược trở ra.

Hỏa Quy Tắc… trong nháy mắt đã biến thành Cấm Hỏa Quy Tắc.

-Phụp… phụp… phụp….

Cấm Hỏa Quy Tắc, tên như ý nghĩa loại bỏ toàn bộ hỏa, tám cái phượng văn vốn đang rực rỡ lần lượt vụt tắt ánh sáng trở nên ảm đạm, theo đó sinh mệnh chi lực của Phượng bị tuột dốc không phanh, tu vi tán loạn không điều khiển được cơ thể rớt xuống đất.

Càng đáng sợ hơn là Cấm Hỏa Quy Tắc khiến Phượng mất đi khả năng chống đỡ hỏa diễm, mà nàng lại là tu sĩ tu luyện hỏa hệ ngay lập tức chịu phản phệ từ chính hỏa trong cơ thể toàn thân cháy xém.

Thấy vậy Lâm Phong vội vàng buông Thái Phiêu Phiêu chạy tới bên cạnh Phượng, hắn biết đây là Phượng đột phá thất bại chứ không phải như lần đột phá Nguyên Anh, dù sao thôn phệ quy tắc là một điều cấm kị hơn cả Lâm Phong chiếm đoạt thiên địa.

Chính vì cấm kị mới dẫn tới Thiên Địa phản ứng lôi ra Cấm Hỏa Quy Tắc ngăn cản Phượng đột phá.

Ôm Phượng khí tức yếu ớt, Lâm Phong đau lòng nói:

-Ngốc quá, nàng cần gì mạo hiểm như vậy chứ.

Mặc dù trọng thương, nhưng Phượng vẫn chưa hoàn toàn thất bại, dựa vào thần thông “Niết Bàn” nàng vẫn giữ được một ánh lửa nhỏ nhoi trong đan điền, Phượng cười yếu ớt nói:

-Không phải ta còn có chàng sao, sợ gì mạo hiểm.

Đúng vậy, người khác thất bại sẽ chết nhưng Phượng sẽ không, thậm chí nàng còn có cả cơ hội thứ hai để đột phá vì nàng có một chỗ dựa vô cùng vững chắc là Lâm Phong, đã thế sợ gì không thử, cùng lắm chịu chút đau nhức mà thôi.

Lâm Phong khẽ vuốt khuôn mặt Phượng nhu hòa nói ra:

-Ừ, ta giúp nàng đột phá. Không phải chỉ là thôn phệ quy tắc sao, chỉ cần nàng muốn cả thiên địa này ta đều có thể lấy về cho nàng.

Nói xong, Lâm Phong điên cuồng điều động Nhật Phá Bản Nguyên truyền vào đan điền Phượng giúp Phượng thắp lại phượng văn, lại điên cuồng thúc giục Đệ Thập Trùng Thiên đẩy lui Cấm Hỏa Quy Tắc, cuối cùng sử dụng Hỏa Bản Nguyên Châu lôi kéo thêm Hỏa Quy Tắc cho Phượng thôn phệ.

Ba phút sau, Phượng một lần nữa tràn trề sinh lực tiếp tục đột phá, lần này không có Cấm Hỏa Quy Tắc quấy nhiễu Phượng khá dễ dàng đột phá thành công, chỉ là khí tức trên người có phần hơi bất ổn do trước đó trọng thương cần điều dưỡng một thời gian.

Xong xuôi hết thảy, Phượng thở dài nói:

-Đáng tiếc, không thôn phệ được Cấm Hỏa Quy Tắc.

Lâm Phong gõ trán nàng một cái lên giọng “dạy bảo”:

-Tuy Cấm Hỏa Quy Tắc cũng thuộc hàng ngũ Hỏa Quy Tắc nhưng cao cấp hơn rất nhiều, ngay cả ta còn không có nắm chắc sẽ thành công mà nàng dám thử, lần sau không cho phép nàng tùy ý lỗ mãng như vậy nữa, có hiểu không?

Cả Lâm Phong lẫn Phượng đều là cao thủ dùng hỏa, Lâm Phong chắc chắc Phượng đã biết trước Cấm Hỏa Quy Tắc sẽ xuất hiện, nhưng Phượng vẫn dám thử làm sao Lâm Phong không giận cho được, chẳng may hắn không xử lí được Phượng đã không ở đây để thở dài rồi.

Mà sự thật đúng là như thế, ngay từ đầu mục đích của Phượng là thử thôn phệ Cấm Hỏa Quy Tắc, dù chỉ thành công một chút thôi lực chiến của nàng sẽ đề thăng gấp mấy lần, đáng tiếc mọi việc không diễn ra như mong muốn kém chút đánh rơi cả căn cơ.

Biết sai, Phượng nũng nịu nói:

-Đây là người ta tin tưởng chàng mà.

Thấy vậy Lâm Phong không giận nổi, Lâm Phong ngao ngán nói ra:

-Rồi rồi, nàng tranh thủ nghỉ ngơi cho khỏe, tiếp theo còn nhiều chuyện phải làm lắm.

Phượng cười hì hì:

-Ngươi yên tâm, bây giờ ta rất có nắm chắc rèn ra một cây búa siêu phàm thoát tục a.

Lâm Phong nhún vai cắt lời:

-Không, ta chỉ cần nàng rèn một cây búa bình thường nhất là được.

Phượng ngay lập tức cụt hứng nói:

-Uy, ngươi cũng không cần giận ta mà làm thế chứ, bản mệnh pháp bảo không làm qua loa được a.

Đối với lời này Lâm Phong chỉ cười cười không đáp khiến Phượng vô cùng bực bội, lâu lắm rồi nàng mới có cơ hội thể hiện a. Bất quá Phượng không biết Lâm Phong có chủ đích riêng chứ không phải chỉ đơn giản chọc tức nàng, bởi vì nàng vẫn chưa nhìn thấy thần thông chẻ củi của Lâm Phong.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio