Đỉnh Phong Thiên Hạ

chương 1097: lao sơn nhị lão (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ánh mắt Linh Suất lục trọng kia lập tức đại biến. Linh hồn lực nhanh chóng được tăng thêm vài phần. Cảm nhận linh hồn lực của đối phương khiến cho trong nội tâm hắn lúc này cũng có chút sợ hãi cùng áp chế. Giờ phút này bản thân hắn bị linh hồn lực bàng bạc bao phủ, dường như bốn phía đều có linh hồn lực bàng bạc bắn tới.

Ầm ầm.

Quang trụ bằng linh hồn cùng Linh Ba Thiên Hồn Lãng do Lục Lâm Thiên ngưng tụ nhanh chóng va chạm với nhau. Hai cỗ năng lượng va chạm. Năng lượng bằng linh hồn cuồng bạo nhanh chóng khuếch tán ở giữa không trung. Linh hồn lực khổng lồ lúc này tuyệt đối vô cùng cường hãn, nhanh chóng khuếch tán khiến cho cả không gian vặn vẹo khiến cho sâu trong linh hồn mấy người còn lại cảm thấy cực kỳ áp lực.

Sưu Sưu.

Lúc này Linh Ba Thiên Hồn Lãng do Lục Lâm Thiên ngưng tụ ra và đạo quang trụ bằng linh hồn lực khổng lồ kia nhanh chóng va chạm. Đạo quang trụ bằng linh hồn lực kia nhanh chóng bị đánh cho xơ xác rồi tan biến. Tiếp theo trong nháy mắt Linh Ba Thiên Hồn Lãng kia nhanh chóng hung hăng đánh vào trên người Linh Suất lục trọng kia.

Phanh.

Một cỗ linh hồn lực mạnh mẽ đánh xuống. Linh Suất lục trọng kia lúc này vô cùng kinh ngạc. Đối phương rõ ràng cũng là Linh Suất lục trọng, thế nhưng linh hồn lực không ngờ lại khủng bố như thế.

Phốc.

Giờ phút này, dù kinh ngạc cũng đã muộn. Trong nháy mắt, một đạo công kích bằng linh hồn từ trong gợn sóng bắn tới. Linh Suất lục trọng này trực tiếp phun ra một ngụm máu.

Ngay tại thời điểm đó. Đạo Linh Ba Thiên Hồn Lãng thứ ba nhanh chóng bắn tới. Lúc này Linh Suất lục trọng này liên tiếp bị công kích linh hồn đánh tới. Ánh mắt trở nên ngây ngốc, thân hình đứng nguyên tại chỗ. Linh Ba Thiên Hồn Lãng giữa không trung lúc này giống như một dòng nước bạo loạn tìm thấy một nơi trút vào, lập tức cuồn cuộn bắn tới. Lúc này một đám công kích Linh Ba Thiên Hồn lãng trong nháy mắt hung hăng đập vào trên người Linh Suất lục trọng này.

Sưu Sưu.

Lực lượng cuồng bạo trút xuống. Cả không gian đột nhiên vang lên tiếng trầm thấp. Linh hồn lực giống như sóng lớn trong biển khơi giận dữ trực tiếp tập trung đánh vào trên người Linh Suất lục trọng này.

Khi một đạo Linh Ba Thiên Hồn Lãng cuối cùng đánh vào trên người Linh Suất lục trọng kia không gian như nổ tung. Lực lượng khủng bố bắn ra, hung hăng va chạm vào người Linh Suất lục trọng này.

Phanh.

Thân thể người này đập xuống mặt đất, mất đi sinh cơ. Dưới cỗ linh hồn lực bàng bạc này, trực tiếp đem hồn đan trong đầu hắn phá hủy. Vốn hắn muốn thi triển linh hồn lực công kích nhưng thật không ngờ, linh hồn lực đối phương lại đánh cho hắn chết tươi.

Trên lưng Phong Vũ yêu ưng. Thân hình phụ nhân Vũ Suất thất trọng kia lao thẳng tới thân ảnh mặc áo bào xám đem theo một đạo chưởng ấn. Loại bảo vật như Vũ Linh khí Hoàng cấp, trong mắt Vũ Suất thất trọng mà nói, tuyệt đối là mê hoặc không cách nào cự tuyệt.

Trảo ấn mang theo kình khí cường hãn khiến cho không gian gợn sóng. Dưới lực lượng cường hãn không gian lúc này trầm trọng hẳn lên, kình phong mạnh mẽ bắt đầu khuếch tán.

Ánh mắt Bạch Linh nhảy lên, thế nhưng cũng không lập tức ra tay, trong mắt nàng lúc này có chút nghi hoặc.

– Vũ Suất thất trọng cũng dám tới đoạt linh khí, quả thực muốn chết.

Đúng lúc này, thân ảnh mặc áo bào xám kia lập tức nhảy ra, thân ảnh như là thuấn di.

Phanh.

Trong nháy mắt khi Lục Lâm Thiên quay đầu lại thì thấy một màn khiến cho hắn vô cùng kinh ngạc. Thân ảnh mặc áo bào xám kia lúc này nhanh chóng đánh ra một đạo chưởng ấn trực tiếp rơi vào trên người phụ nhân kia. Trong không trung đột nhiên vang lên một thanh âm trầm đục.

Phốc.

Cơ hồ không có chút phản kháng nào, trên ngực phụ nhân kia trực tiếp có máu tươi phụt ra. Thân hình giống như diều đứt dây rơi xuống ngọn núi phía dưới. Mặt đất chấn động, nơi thân thể phụ nhân đập xuống, trên mặt đất tạo thành một hố sâu cực lớn.

– Vũ Suất cửu trọng.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ biến đổi. Người mua được Vũ Linh khí này hóa ra thực lực lại là Vũ Suất cửu trọng. Loại cường giả cấp bậc này cách Vũ Vương chỉ có một tầng. Là người rất mạnh mẽ. Trong Cổ Vực có không ít, thế nhưng tuyệt đối cũng không có quá nhiều. Cường giả tới cấp bậc này trên cơ bản đều cố gắng bế quan tu luyện, không có việc gì cũng không đi ra. Cố gắng đột phá Vũ Vương mới là mục tiêu của bọn hắn.

Mà theo thực lực người mặc áo bào xám này hiện ra, ánh mắt Bạch Linh có chút biến đổi. Lập tức đứng lên,, ánh mắt nhìn hai người còn lại trong sáu người tới cướp đoạt Vũ Linh khí lúc này cũng không quá để ý.

– Hai người các ngươi, cũng không cần che che giấu giấu. Lao Sơn nhị lão. Hiện tại các ngươi có thể đi. Muốn Linh khí, thực lực các ngươi sợ rằng còn kém một chút.

Thân ảnh mặc áo bào xám nhìn hai người còn lại lạnh lẽo nói.

– Khặc Khặc. Không ngờ các hạ lại biết rõ chúng ta là ai. Vậy thì chúng ta cũng không cần che giấu. Thực lực các hạ quả thực có thể thắng chúng ta. Thế nhưng chỉ sợ cũng không làm cho chúng ta lập tức quay đầu đi. Ta thấy các hạ vẫn nên để Vũ Linh khí lại.

Người đầu đội áo choàng màu đen lập tức nói một câu. Sau đó lập tức dứt áo choàng trên đầu ném xuống phía dưới. Một khuôn mặt chừng năm mươi tuổi hiện lên. Vẻ mặt vô cùng âm lệ. Bên má trái của hắn có một cái bớt màu đen chừng hai ngón tay.

Giờ phút này người mang mặt nạ kia cũng tháo mặt nạ xuống. Thế nhưng có chút kỳ quái chính là hai người này bộ dáng giống như nhau như đúc. Bất quá có một điểm khác nhau chính là bên má phải người này có một cái bớt giống như đúc người kia. Cũng to bằng hai ngón tay.

– Hừ, Lao Sơn nhị lão, các ngươi đừng tưởng rằng ta không đối phó nổi các ngươi.

Ánh mắt người mặc áo bào xám lạnh lẽo, lập tức quay đầu về phía Lục Lâm Thiên rồi nói:

– Mỗi người một người, động thủ.

Thanh âm vừa dứt, người này cũng không để ý tới Lục Lâm Thiên nữa mà ánh mắt trầm xuống. Trong tay xuất hiện chân khí đỏ rực, cuối cùng lượn lờ trong lòng bàn tay, cỗ chân khí vô cùng nóng bỏng.

– Hừ, Lão nhị. Ngươi đối phó với tiểu tử kia, ta đối phó với người này, tốc chiến tốc thắng.

Lão giả bên má trái có bớt màu đen nhanh chóng hét lớn một tiếng. Thân ảnh lập tức bắn về phía trước. Trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm. Chân khí màu xanh tuôn ra. Cuối cùng dùng thế mạnh mẽ trực tiếp bắn về phía người mặc áo bào xám kia. Trường kiếm bổ ra mang theo một cỗ thủy vụ cực lớn. Giống như giữa không trung đột nhiên xuất hiện mưa phùn, trong không khí lúc này vô cùng ẩm thấp.

– Cũng là Vũ Suất cửu trọng. Lao Sơn nhị lão, không ngờ lại là hai người này.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống. Không ngờ lại là hai người này. Đối với cường giả tán tu trong Cổ Vực cùng với cường giả trong tất cả thế lực lớn, lúc xuất môn Đông Vô Mệnh cùng với Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đã từng nói qua một ít. Để cho hắn gặp những người này phải cẩn thận một chút. Mà Lao Sơn nhị lão này cũng ở trong đó. Hai người chính là huynh đệ song bào thai. Cũng là hai tán tu nổi danh trong Cổ Vực. Danh tiếng không dưới Đông Vô Mệnh khi trước. Hai người liên thủ cực kỳ ăn ý, cũng không kém bao nhiêu nếu so với Diễm Băng song suất kia.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio