Đỉnh Phong Thiên Hạ

chương 1106: ba người tương đối (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chỉ là lời vừa dứt thì lại ngã xuống hôn mê lần nữa, lần này là do bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá lớn…

Hoàng hôn, bên trong đại sảnh đã có chút tối, ngay tại lúc gia chủ Hoàng gia lo lắng đi qua đi lại, Bạch Linh liền mở mắt ra, nói:

– Được rồi, bọn họ đi ra rồi.

– Thật sao.

Gia chủ Hoàng gia siết chặt hai tay, lập tức vọt vào bên trong nội đường.

– Hừ, ta muốn xem xem hắn có bản lĩnh gì mà chữa khỏi.

Ánh mắt của bốn tên Linh Suất của Vạn Tượng thuong hành lập tức trầm xuống rồi đứng phắc dậy chạy vào bên trong nội đường.

– Hân Nhi, con thế nào rồi.

Gia chủ Hoàng gia xông vào bên trong nội đường, thứ đầu tiên nhìn thấy chính là thân ảnh quen thuộc đã nằm trên giường hai mươi mấy ngày nay, trong lòng thập tức run lên, cảm thấy kinh hỉ khó nói thành lời, nữ nhi của mình đã khôi phục như cũ xuất hiện trước mặt mình.

– Cha, con không sao rồi.

Trong phòng, lúc này gương mặt của Hoàng gia tiểu thư tú lệ phi thường, chỉ là sắc mặt tái nhợt chẳng có lấy chút huyết sắc nào, đôi môi mỏng cũng tái nhợt.

– Cha, Dương Quá đại nhân đã chữa trị cho muội muội xong rồi, chỉ cần an tâm tĩnh dưỡng là có thể khôi phục.

Sắc mặt của Hoàng Đan lúc này cũng thiếu một tầng huyết sắc, có vẻ vô cùng tái nhợt, nhưng trong lòng thì lại cực kỳ vui mừng.

– Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.

Gia chủ Hoàng gia lúc này hai mắt cũng ươn ướt, nên không để ý sắc mặt của hai cô con gái mình lúc này đều thẹn thùng không thôi.

– Đại ân của Dương Quá tiên sinh, Hoàng Chí Lương ta kiếp này nhất định không quên.

Gia chủ Hoàng gia sau khi qua cơn kinh hỉ thì đi tới trước người Lục Lâm Thiên, hai tay ôm quyền cúi người hành lễ.

Còn bốn tên Linh Suất của Vạn Tượng thương hành lúc này hai mặt nhìn nhau, sắc mặt đều có chút khó coi, đối phương có thể chữa khỏi cho tiểu thư Hoàng gia, còn kẻ được mời mọc hết lời mới chịu đến như bọn hắn thế nhưng lại thúc thủ vô sách, đả kích này đúng là không nhỏ chút nào.

– Hoàng gia chủ khách khí rồi, ta cảm thấy hơi mệt, xin hãy an bài giúp ta hai gian phòng yên tĩnh, ta cần phải điều tức để khôi phục vài ngày.

Lục Lâm Thiên nói.

– Không thành vấn đề, xin mời Dương Quá tiên sinh đi theo ta.

Hoàng Chính Lương lập tức gật đầu, tự mình dẫn Lục Lâm Thiên rời khỏi phòng.

Trong phòng, tỷ muội Hoàng Đan đưa mắt nhìn theo bóng lưng của Lục Lâm Thiên, khẽ cắn môi, hai tai đỏ bừng, nhớ tới một màn bên trong thùng nước kia, ba người loã cùng một chỗ, lại còn kề sát nhau, trong lòng cũng cảm thấy nóng lên.

Trong một đình viên yên tĩnh của Hoàng gia, cảnh trí vô cùng tao nhã lịch sự, Hoàng Chính Lương cố ý an bài đình viện đơn độc này cho Lục Lâm Thiên và Bạch Linh, ở bên ngoài thì phân phó vài cao thủ của Hoàng gia canh gác, không để cho ai tới quấy rầy, sau mới thiên ân vạn tạ mà đi.

– Cách chữa thương của ngươi đúng là hơi đặc biệt.

Hoàng Chính Lương đi rồi, Bạch Linh liền bố trí cấm chế trong đình viện, tháo mặt nạ xuống, ánh mắt thản nhiên nhìn Lục Lâm Thiên.

– Đó là cách mà một vị sư phụ của ta lưu lại.

Lục Lâm Thiên xấu hổ cười cười, cấm chế bên ngoài gian phòng ban nãy là do Bạch Linh tạo ra, những gì diễn ra bên trong đương nhiên là Bạch Linh có thể xem rõ.

– Lão đại, đệ nhịn sắp chết rồi, đệ sẽ không bao giờ vào Không Gian Thú Nang nữa đâu.

Lục Lâm Thiên kết xuất thủ ấn, bản thể nho nhỏ của Tiểu Long liền chui ra từ trong Không Gian Thú Nang, mắt nhỏ trừng Lục Lâm Thiên một cái, tỏ vẻ kháng nghị

– Được rồi, ta cần phải điều tức đã, có thể sẽ mất mấy ngày đấy.

Lục Lâm Thiên nói xong liền vỗ nhẹ một cái lên đầu nhỏ của Tiểu Long, sau đó đi vào phòng trong, sợ Bạch Linh sẽ hỏi thêm cái gì nữa.

– Lão đại, huynh lại đánh đệ.

Ngoài cửa lại truyền tới tiếng kháng nghị của Tiểu Long.

Gian phòng cực kì tinh xảo, còn có vài bồn hoa màu xanh biếc, Lục Lâm Thiên lập tức khoanh chân ngồi xuống bắt đầu điều tức, Linh lực cũng không tiêu hao nhiều, chỉ là cuối cùng sau khi thay tiểu thư Hoàng gia loại trừ độc tố trong Linh hồn xong thì lại tiêu hao khá nhiều Linh lực, cũng may Thị Huyết Linh Phong đó mới chỉ là nhất giai mà thôi, bằng không thì hết cách xoay chuyển, nhưng dù là vậy thì Linh hồn của tiểu thư Hoàng gia cũng đã nhận không ít thương tổn, sau này sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với tu vi.

Sau một lát, Lục Lâm Thiên liền vào trạng thái điều tức, sắc trời cũng dần trở nên tối hơn.

Bên trong Hoàng gia lúc này vô cùng náo nhiệt, tin tức nhị tiểu thư Hoàng gia đã bình phục khiến cho người trong Hoàng gia đều cảm thấy hưng phấn không thôi, Hoàng Chính Lương sầu mi khổ kiểm hai mươi mấy ngày nay rốt cuộc cũng mỉm cười.

Đêm đến, màn đêm mùa hạ bao phủ đại địa, bên trong một đình viện, Hoàng Đan ngồi bên cửa sổ, hai tay chống cằm, thật lâu vẫn không cách nào tiến vào trong trạng thái điều tức được nên đành phải ra ngồi bên cửa sổ ngắm cảnh đêm.

– Hắn hẳn là còn rất trẻ.

Hoàng Đan lẩm bẩm nói, nhớ tới thân thể nam tử cường tráng kia, mặc dù có mang mặt nạ nhưng khí tức và cơ thể như vậy thì không thể nào lừa được nàng, không khó để nhìn ra tuổi của nam tử kia không lớn lắm.

– Ta đang nghĩ gì vậy chứ.

Gương mặt của Hoàng Đan đỏ lên, lập tức đi vào lại trong phòng.

Ánh trăng sáng ngời chiếu rọi xuống đỉnh núi non mờ mờ, Linh Thiên Môn, trong tay của Lữ Chính Cường lúc này đang cầm một cái ngọc giản, nhìn thấy tin tức bên trong thì lộ ra vẻ giật mình.

– Chính Cường, xảy ra chuyện gì sao?

Lư Khâu Mỹ Vi nhìn hắn với vẻ hơi kinh ngạc, nhẹ giọng hỏi, trong lòng cũng lập tức cảm thấy căng thẳng.

– Chúng ta lấy được tin từ chỗ Thiên Địa Các, một cái chìa khoá của Huyền Thiên Bí Cảnh đã xuất hiện ở bên ngoài Thành Cự Giang.

Thu hồi ngọc giản, Lữ Chính Cường đáp lời.

– Chìa khoá của Huyền Thiên Bí Cảnh hiện tại đã rơi vào tay ai?

Ánh mắt của Lư Khâu Mỹ Vi nhảy lên, lập tức hỏi lại.

– Hiện tại không rõ đang ở đâu.

Ánh mắt của Lữ Chính Cường trầm xuống, đáp.

– Huyền Thiên Bí Cảnh có quan hệ trọng đại, chàng có tính toán gì chưa?

Lư Khâu Mỹ Vi hỏi.

– Chuyện này quan hệ trọng đại, sợ là ta phải tự mình đi tới Thành Cự Giang một chuyến mới được, tránh để có chuyện xảy ra.

Lữ Chính Cường nói.

– Phỏng chừng người của Hoá Vũ Tông, Lan Lăng Sơn Trang và Hắc Sát giáo cũng đã nhận được tin này rồi, thϊếp đi cùng với chàng.

Lư Khâu Mỹ Vi nói.

– Cũng tốt, việc này không thể để xảy ra sơ xuất gì, dù sao thì trong Nhất Tông Nhất Môn Nhất Giáo Nhất Trang ai lấy được bảo tàng trong Huyền Thiên môn, thì sẽ có có hội áp chế ba sơn môn còn lại, cho dù Linh Thiên Môn ta không chiếm được thì cũng không thể để cho sơn môn khác lấy được.

Lữ Chính Cường nói.

– Sợ là tin tức về Huyền Thiên Bí Cảnh vừa ra thì cả Cổ Vực sẽ dậy sóng mất, phải rat ay nhanh mới được.

Lư Khâu Mỹ Vi thở dài nói.

Sáng sớm, gió lạnh thổi qua, tia sáng đầu tiên chậm rãi ló dạng từ phía chân trời.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio