Đỉnh Phong Thiên Hạ

chương 1332: quỷ sát dương quá thua? (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong thanh âm bạo liệt, Lục Lâm Thiên có cảm giác đạo chưởng ấn của mình như đánh vào một tấm thép, căn bản không có cách nào rung chuyển công kích của đối phương. Trong kình khí tán loạn mang theo quang mang mạnh mẽ bắn ra, khiến cho Lục Thiếu Du bị đẩy lùi ra phía sau.

Lục Lâm Thiên cũng đã sớm biết đối phương khó dây vào, thủ ấn trong tay lặng lẽ kết xuất, Cấm Hồn Linh Quyết lập tức được thi triển, một cỗ khí tức quỷ dị xuất hiện.

– Ta nói rồi, ta sẽ không cho ngươi cơ hội thi triển linh hồn công kích.

Thanh âm của Dương Quá trong nháy mắt vang lên, cùng với đó là thân thể của hắn nhanh chóng xuất hiện trước người Lục Lâm Thiên. Lúc này một cỗ năng lượng thuộc tính phong tràn ra. Tốc độ của Dương Quá này nhanh như thiểm điện, bàn chân đạp không khí lập tức xuất hiện phía sau hắn. KHông ngờ lại tránh đi được công kích của Cấm Hồn Linh Quyết của hắn.

– Tốt, rất nhanh.

Trong lòng Lục Lâm Thiên lập tức kinh hãi, tốc độ của Dương Quá này tuyệt đối là người nhanh nhất mà hắn từng chạm trán. Trong nháy mắt Lục Lâm Thiên cũng cảm giác được không ổn.

Sưu.

Lúc này Dương Quá lăng không xuất hiện, một đạo quyền ấn thuộc tính phong nhanh chóng được đánh ra. Không gian lập tức lắc lư. Một đám năng lượng thuộc tính phong khuếch tán. Cả không gian lúc này gào thét, phong vân biến sắc. Mà một đạo quyền ấn mang theo kình khí ngập trời bắn xuống.

Dưới một quyền này, kình phong mạnh mẽ trực tiếp xé rách không gian. Thanh âm xé gió sắc bén khiến cho màng tai người ta đau đớn, cả không gian dưới một quyền này bắt đầu lắc lư.

– Thật mạnh.

Nhìn qua một quyền giống như lưu tinh đánh tới, sắc mặt Lục Lâm Thiên lúc này vô cùng ngưng trọng. Linh lực trong cơ thể lập tức như hồng thủy tuông ra. Miệng Lục Lâm Thiên khẽ quát một tiếng:

– Hóa Thú Linh Ấn.

Thanh âm vừa dứt, một đạo quang mang chói mắt nhanh chóng xuất hiện. Năng lượng đáng sợ chấn động khiến cho trong không gian không ngừng vang lên thanh âm trầm đυ.c. Gợn sóng trong không gian lúc này cuồn cuộn không ngớt. Trong cỗ quang mang mạnh mẽ này, một đạo thú ảnh giống như cự hổ chừng nghìn trượng đột nhiên hiện lên trong không trung.

Rống.

Cự hổ gào thét, khí thế tràn ngập thiên điện. Lúc này một cỗ khí tức khiến cho linh hồn người ta run sợ lập tức tràn ra. Năng lượng cường hãn cùng với uy áp mạnh mẽ nhanh chóng khuếch tán khiến cho cả không gian chấn động kịch liệt.

Thủ ấn trong tay Lục Lâm Thiên nhanh chóng đẩy ra. Toàn thân cự hổ run lên, thân thể khổng lồ nhanh chóng bắn về phía trước mang theo một cỗ khí thế bàng bạc. Trong nháy mắt đầu cự hổ này cùng với một đạo quyền ấn của Dương Quá kia nhanh chóng va chạm cùng một chỗ.

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hai đạo lực lượng khổng lồ va chạm, lập tức giống như tiếng sấm nổ đột nhiên vang vọng trong thiên địa.

Phanh Phanh.

Hai cỗ năng lượng va chạm, thanh âm giống như tiếng sấm vang vọng. Lúc này bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được. Dưới đạo quyền ấn kia cự hổ do Lục Lâm Thiên thúc dục ra chỉ kiên trì được một lát rồi bị đạo quyền ấn đánh thành mảnh vỡ. Một cỗ năng lượng kinh khủng hóa thành kình khí bỗng nhiên khuếch tán ra bốn phía. Mà lúc này Lục Thiếu Du giống như bị một kích mạnh mẽ, thân thể trực tiếp từ trên không trung rơi xuống, nặng nề đập xuống mặt đất.

Phanh.

Mặt đất rạn nứt, thân thể Lục Lâm Thiên trực tiếp đập xuống, đá vụn bắn ra bốn phía, ngay cả mặt đất cũng rung động. Bụi mù bắn ra bốn phía khiến cho tầm mắt mọi người bị ngăn trở.

Khục khục.

Dương Quá trên không trung cũng nhanh chóng lùi lại mấy bước, trong đầu một trận mê muội. Trong Hóa Linh Thú Ấn này xen lẫn linh hồn công kích khiến cho hắn chịu không ít ảnh hưởng.

– Quỷ Sát Dương Quá bại rồi.

– Rốt cuộc cũng bại rồi sao? Dương Quá này quá mạnh mẽ a.

Bốn phía lúc này hoàn toàn yên tĩnh, lặng ngắt như tờ. Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn vào trong đám bụi bặm trong quảng trường. Trên đài cao, lúc này ánh mắt của tất cả cường giả đều mang theo sự nghi hoặc, vội vàng nhìn vào trong đám bụi mù kia.

Ngay khi đám bụi mù tiêu tán, trong không gian kia mơ hồ có một thân ảnh đang đứng đó. Lúc này thân ảnh kia đã vỗ ống tay áo, đám bụi chung quanh lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Thân ảnh nhanh chóng xuất hiện rõ ràng, người này chính là Lục Lâm Thiên. Lúc này Lục Lâm Thiên cũng không có bộ dáng giống như bị thương, vẻ lạnh nhạt trên mặt luôn thường trực.

– Không có việc gì, Quỷ Sát Dương Quá không ngờ lại không có việc gì.

Nhìn thấy Quỷ Sát Dương Quá bình yên đứng đó, tiếng ầm ĩ bốn phía lại một lần nữa bộc phát.

– Thân là Linh giả, phòng ngự của ngươi quả thực vô cùng mạnh mẽ.

Dương Quá lăng không mà đứng, lúc này hắn nhìn Lục Lâm Thiên, ánh mắt mang theo sự nghi hoặc rồi nói:

– Đao trận của ngươi nên thi triển rồi chứ?

– Hóa ra cũng là vũ giả song hệ a. Vậy thì như ngươi mong muốn.

Lục Lâm Thiên cười nhạt một tiếng, vẻ mặt thu liễm lại. Một cỗ khí tức mạnh mẽ nhanh chóng tràn ra, cùng với đó là một cỗ quang mang chói mắt xuất hiện.

Đông Đông.

Quang mang vừa xuất hiện, đột nhiên hóa thành ba trăm ba mươi ba đạo đao mang. Đao mang dựng đứng, tựa như vòng xoáy xoay quanh Lục Lâm Thiên vô cùng huyền ảo. Lúc này khí tức mạnh mẽ từ trong đó không ngừng truyền ra. Đao mang cắt vỡ gợn sóng trong không gian, khí tức bức người tỏa ra bốn phía. Cả không gian lúc này run rẩy không ngừng.

– Huyễn Diễn đao trận. Đi.

Thân thể Lục Lâm Thiên lại một lần nữa lăng không mà đứng. Tâm thần khẽ động, ba trăm ba mươi ba đạo đao mang quanh người lập tức phóng lên trời, hóa thành đừng đạo lưu quang cực lớn, giống như một cơn mưa lớn, nhanh chóng bắn về phía không gian nơi Dương Quá kia đứng, trực tiếp vây khốn không gian hơn nghìn thước xung quanh hắn.

Đao mang bao phủ, nhìn như lộn xộn thế nhưng lại ẩn chứa phương vị âm dương trong thiên địa. Mỗi một đạo đao mang mơ hồ tương liên với nhau. Vô cùng huyền ảo.

Lúc này, trong đao trận, dưới kình khí áp bách, cả không gian đã vặn vẹo. Dưới cỗ kình khí này, mái tóc của Dương Quá kia vốn đã lộn xộn lúc này càng thêm rối tung, y phục dính sát vào người, kình phong bắn ra bốn phía khiến cho thân thể hắn đau đớn.

Sưu Sưu.

Đao trận đã bắt đầu co nhỏ lại, uy áp kinh người lan tràn. Dưới cỗ khí thế mạnh mẽ này, đao mang cuồn cuộn khiến cho không gian như bị xoắn thành từng mảnh vỡ.

– Đao trận của ngươi rất mạnh, nếu như tu vi của ngươi mạnh hơn một chút, ta muốn phá vỡ nó chỉ sợ sẽ rất khó. Thế nhưng bây giờ, ta nói rồi, đao trận của ngươi còn không vây khốn được ta.

Dương Quá chậm rãi ngẩng đầu, trong ánh mắt bắn ra tinh quang. Mà trên khuôn mặt hắn lúc này lập tức xuất hiện một chiếc khải giáp bằng chân khí màu vàng. Khải giáp này giống như một tầng nham thạch bao bọc cơ thể hắn. Khải giáp bao phủ, nhanh chóng chống cự với kình khí mạnh mẽ trong đao trận.

Sưu.

Đồng thời, Dương Quá này nhanh chóng bước ra phía trước một bước, năng lượng thuộc tính thổ quanh người nhanh chóng tràn ngập.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio