Đỉnh Phong Thiên Hạ

chương 1771: thú cốt khôi lỗi (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đám người Lục Lâm Thiên và Tiểu Long lập tức dừng lại. Lúc này trước mặt mọi người, trong không gian mông lung phía trước có chín đạo thân ảnh. Chính là người Linh Vũ giới. Chín người Linh Vũ giới dường như cũng cảm nhận được đám người Lục Lâm Thiên. Nhân mã song phương nhìn nhau, người Linh Vũ giới hừ lạnh một tiếng rồi lại tiếp tục đi về phía trước.

– Cẩn thận người của Linh Vũ giới một chút.

Lục Lâm Thiên truyền âm nói với mọi người. Đối với Linh Vũ giới này đương nhiên Lục Lâm Thiên lúc nào cũng phải đề phòng.

– Chưởng môn, người xem.

Thanh âm Bàn Hủy vang lên. Hai bên của hạp cốc lúc này xuất hiện không ít hài cốt yêu thú, linh thú. Có hài cốt cực kỳ khổng lồ, toàn thân tỏa ra quang mang.

– Những yêu thú này chết như thế nào.

Lục Lâm Thiên nhíu mày, hài cốt của những yêu thú, linh thú này thoạt nhìn đã tới lục giai hậu kỳ, còn có thất giai. Thế nhưng không ngờ lại bị đánh chết ở bên trong. Sợ rằng nơi này có nguy hiểm. Hơn nữa số hài cốt yêu thú, linh thú cũng không ít, thảo nào nơi này ngay cả yêu thú và linh thú không dám tiến vào.

Cạch Cạch.

Lúc này một tiếng cạch cạch truyền đến. Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, vô số hài cốt yêu thú, linh thú rung động, trong nháy mắt đứng lên.

– Cẩn thận, thú cốt khôi lỗi.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên cả kinh, quanh thân lập tức xuất hiện Thanh Linh Khải Giáp.

Đồng thời, đám người Linh Vũ giới trước mặt đã giao thủ với thú cốt khôi lỗi. Vô số cỗ khôi lỗi trong nháy mắt lao thẳng tới.

– Phá.

Một trong Nam Thiên Nhị Tôn quát lên một tiếng, trong tay đột nhiên ngưng tụ công kích. Một đạo chưởng ấn bay thẳng về một cỗ thú cốt khôi lỗi trước mặt. Quanh chưởng ấn tràn ngập năng lượng thiên địa, cỗ khí thế này cực kỳ kinh người.

Phanh Phanh.

Chưởng ấn đánh xuống, thú cốt khôi lỗi kia lập tức phân liệt, hóa thành một đống xương cốt.

– Lùi lại cho ta.

Vô số thú cốt khôi lỗi đánh tới, Tiểu Long quát lớn một tiếng. Khí tức quanh người tràn ra. Vô số thú cốt khôi lỗi kia giống như vật còn sống, cảm nhận khí tức trên người Tiểu Long không ngờ lại có chút sợ hãi, chậm rãi lùi lại mấy bước. Vô số thú cốt khôi lỗi liên tục tránh khỏi đám người Lục Lâm Thiên rồi công kích đám người phía sau Lục Lâm Thiên.

– Thú cốt khôi lỗi, cẩn thận.

Lục Lâm Thiên quay đầu nhìn về phía sau. Lúc này phía sau vang lên không ít tiếng quát kinh hãi, từng đạo công kích bắt đầu bắn ra.

Phanh Phanh Phanh.

Thanh âm bạo liệt vang lên, càng ngày càng có nhiều thú cốt khôi lỗi xuất hiện. Toàn bộ hạp cốc vang lên tràn ngập thanh âm trầm thấp vang vọng.

– Lão đại, đám thú cốt khôi lỗi này không dám xuất thủ với chúng ta. Đi thôi.

Tiểu Long đắc ý nói.

– Được.

Lục Lâm Thiên đáp, trong thú cốt khôi lỗi ít nhiều cũng có tàn hồn yêu thú và tàn hồn linh thú. Trên người Tiểu Long có khí tức yêu hoàng cùng linh hoàng, đối với đám thú cốt khôi lỗi này mà nói, tuyệt đối có tác dụng khắc chế mạnh mẽ.

Mọi người lần lượt tụ lại một chỗ, trực tiếp đi qua hạp cốc. Chung quanh có không ít người nhìn thấy đám khôi lỗi không dám công kích đám người Lục Lâm Thiên lập tức cảm thấy kỳ quái. Thế nhưng bọn họ cũng không kỳ quái được bao lâu, cả đám đều nhanh chóng phải ứng phó với ngày càng nhiều thú cốt khôi lỗi. Ánh mắt nhìn đám người Lục Lâm Thiên mang theo sự ước ao, đố kị.

Khoảng chừng nửa canh giờ sau, thanh âm giao thủ trầm thấp phía sau ngày càng nhỏ. Đám người Lục Lâm Thiên cũng đi qua khu vực thú cốt khôi lỗi. Phía trước dần dần trống trải, thế nhưng áp lực vô hình trong không gian này càng lúc càng lớn.

– Chúng ta đi ra rồi sao?

Tiểu Long nói.

Ngay khi thanh âm của Tiểu Long vừa dứt, đột nhiên có một tiếng xé gió vang lên.

Sưu.

Một đạo hỏa ảnh nóng bỏng từ phía trước đột nhiên phụt ra, tốc độ cực nhanh lưu lại một huyễn ảnh màu đỏ trên không trung. Gợn sóng trong không gian khuếch tán, giống như là xuyên thủng không gian vậy. Khi huyễn ảnh này tới gần, mọi người mới phát hiện ra đây là một đầu hỏa mãng chừng một thước mang theo năng lượng thuộc tính hỏa kinh người.

Tốc độ quá nhanh, khi đầu hỏa mãng này tới gần, mọi người muốn trốn cũng không còn kịp.

– Cẩn thận.

Lục Lâm Thiên đánh ra một đạo trảo ấn, thủ ấn trong tay được kết, trảo ấn mang theo không gian vặn vẹo bao phủ hỏa mãng.

Sưu.

Lúc này đầu hỏa mãng kia đột nhiên vặn vẹo vô cùng quỷ dị, sau đó trực tiếp từ trong không gian vặn vẹo nơi trảo ấn bao phủ chui ra. Lập tức há miệng cắn về phía Tiểu Long bên người Lục Lâm Thiên. Trong nháy mắt cắn vào trên cổ Tiểu Long.

Cạch.

Một tiếng vang thanh thúy truyền ra. Hỏa mãng này cắn thành công thế nhưng lại phát hiện ra bản thân căn bản không thể cắn xuyên qua da Tiểu Long, cái đầu nhấc lên, trong nháy mắt hóa thành hỏa diễm nóng bỏng chui vào trong cổ Tiểu Long.

– Phá.

Một tiếng quát khẽ vang lên, Hắc Vũ đã xuất thủ. Một đạo trảo ấn đánh vào trên hỏa mang, không gian trực tiếp bị phong tỏa.

Phanh.

Hỏa mãng bị trảo ấn chụp lấy, thanh âm trầm thấp vang lên, đầu hỏa mãng này lập tức tán loạn trong trảo ấn rồi biến mất không còn tung tích.

– Đầu hỏa mãng này chính là do năng lượng thuộc tính hỏa ngưng tụ, mọi người cẩn thận một chút.

Vẻ mặt Hắc Vũ ngưng trọng nói với mọi người.

– Thật là khủng khϊếp, may mà lực phòng ngự của ta mạnh.

Tiểu Long càng hoảng sợ, nhíu mày nói:

– Nhân lúc ta không chú ý đánh lén, nếu lại xảy ra lần nữa thì ta sẽ diệt nó.

– Được rồi, chúng ta tiếp tục đi thôi, cẩn thận một chút.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên biến ảo bất định, đầu hỏa mãng quỷ dị kia không ngờ lại có thể thoát khỏi trảo ấn của hắn. Đủ để thấy thực lực của đầu hỏa mãng này ra sao. Mà Lục Lâm Thiên cũng bất ngờ về lực phòng ngự của Tiểu Long, không ngờ bị đầu hỏa mãng kia cắn một ngụm thế nhưng hỏa mãng không thể phá vỡ lớp da của nó.

Mọi người lần nữa cẩn thận đi về phía trước. Chung quanh hạp cốc vô cùng haong vắng, cảnh tượng trước mặt ngày càng mông lung.

– Lão đại, cẩn thận.

Thanh âm Tiểu Long vang lên. Lúc này giữa không trung đột nhiên xuất hiện mấy đầu hỏa mãng trực tiếp xuyên thủng không gian bắn xuống phía dưới, tốc độ cực kỳ nhanh.

Sưu.

Mục tiêu của một đầu hỏa mãng trong số đó chính là Lục Lâm Thiên. Tiểu Long vừa mới mở miệng, tốc độ của hỏa mãng quá nhanh, chỉ là Lục Lâm Thiên luôn luôn cảnh giác, sau khi phát hiện đầu hỏa mãng kia đánh tới, quang mang dưới chân chợt lóe, không chút do dự nào nhảy sang một bên.

Sưu.

Một kích của hỏa mãng không trúng, lập tức xoay người lần nữa đánh tới. Tốc độ so với Lục Lâm Thiên còn nhanh hơn.

– Phá.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên lạnh lùng, Liệt Thiên xuất hiện trong tay. Cùng lúc đó Liệt Thiên xé rách gợn sóng trong không gian, một đạo trảo ấn khiến cho không gian vặn vẹo trực tiếp bao vây đầu hỏa mãng kia, đầu hỏa mãng này trực tiếp hóa thành từng mảnh nhỏ.

Sưu.

Cùng lúc đó, mấy đầu hỏa mãng nóng bỏng cũng bị đám người Bàn Hủy, Bàn Vân Thiên Thủ Quỷ Tôn và Hắc Vũ trực tiếp phá hủy. Ngoại trừ Hắc Vũ triệt để hủy diệt hỏa mãng ra, đám hỏa mãng bị Bàn Vân, Bàn Hủy, Thiên Thủ Quỷ Tôn hủy diệt trong nháy mắt ngưng tụ lại lần nữa đánh tới.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio