Đỉnh Phong Thiên Hạ

chương 1797: không gian kết giới (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

– Ca ca, huynh không sao chứ?

Một thân ảnh xinh đẹp rơi xuống bên người Lục Lâm Thiên rồi thân thiết hỏi.

– Không có việc gì, một chút tổn thương nho nhỏ không có gì đáng ngại.

– Nhị đệ, cẩn thận một chút, không thể sơ ý.

Dương Quá cũng đi tới bên người Lục Lâm Thiên rồi nói.

Đạm Đài Tuyết Vi, Tử Yên theo đoàn người đi tới trước mặt Lục Lâm Thiên. Nhìn cánh tay hoàn hảo của Lục Lâm Thiên, trong mắt vô cùng nghi hoặc.

– Không sao, trường bào của ta bị chặt đứt mà thôi.

Lục Lâm Thiên thu hồi Thanh Linh Khải Giáp và Huyễn Ảnh Thanh Vũ, cánh tay khẽ vung lên, trường bào trên cánh tay trái rơi xuống. Một cánh tay hoàn mỹ màu đồng hiện lên trước mặt hai người.

Khúc khích.

Nhìn thấy bộ dáng này của Lục Lâm Thiên, hai nàng tức thì khẽ cười.

– Lục Lâm Thiên, để ta xem một chút, tay ngươi quả thực không có việc gì đó chứ?

Lam Thập Tam tỉ mỉ quan sát cánh tay Lục Lâm Thiên, ánh mắt vô cùng hồn nghi và chấn động.

– Thánh Nữ, Thánh Tử, chúng ta vào thôi.

Diệu Linh Tôn giả đi tới trước mặt Tử Yên và Lam Thập Tam, nhìn cảnh tượng trước mặt rồi nói. Lúc này phía trước đã có không ít người chen chúc đi vào trong chín cánh cửa đá.

– Lục chưởng môn, chúng ta đi trước một bước.

Tử Yên khẽ nói. Mọi người đã bắt đầu tiến vào, Thiên Địa các đương nhiên không thể làm người tới sau được.

Đạm Đài Tuyết Vi, Tiêu Dao Vương, Thiên Ưng công tử, Âm Dương Vương, Phiên Hải Vương, Kim Sí Vương, Hắc Linh Vương cùng nói một tiếng rồi nhanh chóng đi vào trong chín cánh cửa đá.

– Thiếu chủ, Bất Diệt Huyền Thể của người dường như so với Huyền Thiên Yêu Tôn năm đó còn mạnh hơn không ít.

Hắc Vũ truyền âm nói với Lục Lâm Thiên. Cảnh tượng vừa rồi Hắc Vũ cũng nhìn thấy.

Lúc này Long Linh nhìn chằm chằm vào Lục Lâm Thiên, ánh mắt mang theo vẻ ngạc nhiên.

– Năm đó Huyền Thiên Yêu Tôn cũng không hoàn toàn nắm được Tử Lôi Huyền Đỉnh, còn kém một chút.

Lục Lâm Thiên nói.

– Chưởng môn, chúng ta cũng tiến vào chứ?

Bàn Hủy đi tới bên người Lục Lâm Thiên, nhìn mọi người trên cơ bản đã tiến vào trong chín cánh cửa đá khiến cho hắn có chút sốt ruột.

– Chưởng môn, chúng ta tiến vào cánh cửa đá nào?

Thiên Thủ Quỷ Tôn hỏi.

– Cửa thứ nhất.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên đảo qua, trên đồ cổ đã ghi lại, nơi tiến vào thứ tư chính là cánh cửa đá thứ nhất.

– Đi…

Nói xong, sau khi phân phó mọi người cẩn thận một chút, chân khí dưới chân Lục Lâm Thiên chợt lóe, lập tức thả người nhảy vào trong cánh cửa đá thứ nhất. Thánh Linh Thiên Tôn, Thánh Vũ Thiên Tôn cùng chúng cường giả Thánh Linh giáo vẫn đang âm thầm theo đuôi ở phía sau.

Trong cửa đá diện tích cũng không nhỏ. Phía trước có không ít thân ảnh xuất hiện ở bên trong. Cả đám đang nhanh chóng phóng về phía trước. Lúc này Lục Lâm Thiên cũng không muốn làm kẻ đi sau, thân hình nhanh chóng phóng đi. Hầu như trong chớp mắt đã tiến sâu vào trong cửa đá. Cánh cửa đá này cũng không dài.

– Ồ.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên ngạc nhiên nhìn vào cảnh tượng trước mắt. Đám người Tiểu Long, Bàn Hủy, Bàn Vân, Thiên Thủ Quỷ Tôn, Long Linh theo sau mà tới. Thứ xuất hiện trước mặt đám người Lục Lâm Thiên hiện tại chính là một cái điện rộng lớn kinh người, diện tích lớn tới mức không gì sánh được. Cái điện này rốt cuộc lớn tới bao nhiêu mọi người cũng không biết được. Thế nhưng mọi người không khó phỏng đoán ra, phạm vi rộng lớn trước mặt mọi người hiện tại chỉ là một góc của nó mà thôi.

Ánh mắt mọi người nhìn qua chung quanh, phát hiện ra bốn phía đại điện lúc này có không ít hành lang. Cũng không biết những hành lang này kéo dài tới đâu. Hai bên có không ít cửa phòng, và lúc này đã có không ít cường giả tán tu cùng một ít thế lực bắt đầu đi trên những hành lang này, cả đám đều chọn một căn phòng mà tiến vào.

Lục Lâm Thiên nhìn bốn phía, cường giả viễn cổ kia có nói bên trong này có hai kiện bảo vật, cũng không biết hắn giấu ở nơi nào. Cũng không biết là vật ra sao, nếu muốn tìm quả thực không hề dễ dàng một chút nào.

– Chúng ta phân tán tìm xem, nhìn xem có thể thu hoạch được cái gì hay không.

Lục Lâm Thiên nói với mọi người.

– Ta và Tiểu Long một đội, Bàn Hủy huynh và Bàn Vân tẩu tử, Long Linh cô nương, Quỷ Tôn tiền bối một tổ, Hắc Vũ thúc, Tâm Đồng, đại ca, Thiên Sí Tuyết Sư, Như Hoa một tổ. Nhìn xem có thu hoạch được thứ gì không.

– Thiếu chủ, người cẩn thận một chút.

– Tất cả mọi người cẩn thận một chút.

Lục Lâm Thiên nói xong lập tức cùng với Tiểu Long thả người biến mất tại chỗ. Nơi này dường như có không ít hành lang và căn phòng. Tản ra thì cơ hội cũng lớn hơn một chút. Chia làm ba tổ, dùng thực lực của mọi người mà nói, có thể cũng có thể chống lại một ít nguy hiểm nhất định.

Trong một hành lang, hai người Tiểu Long và Lục Lâm Thiên cấp tốc di chuyển, ven đường còn có thể thấy được một ít cường giả khác tới đây tầm bảo. Chỉ là những cường giả này một khi nhìn thấy Lục Lâm Thiên thì lập tức không dám tiến tới quấy rầy.

– Là vũ kỹ, là vũ kỹ Địa cấp.

– Trời ơi, là linh kỹ Địa cấp.

– Linh khí Hoàng cấp a.

– Là đan dược bát phẩm, phát tài rồi.

Trong phòng thỉnh thoảng có không ít người lao ra. Dọc đường đi trong các căn phòng đều bị lục soát một lần, cũng không thiếu thanh âm mang theo sự kích động truyền ra. Có một ít cường giả vận khí không tồi tìm được ở bên trong phòng một ít vũ kỹ, linh kỹ, còn có linh khí và đan dược. Thậm chí còn tới địa cấp, đẳng cấp cũng không thấp, dường như ở nơi này tùy tiện mỗi một thứ đem ra bên ngoài đều là bảo vật vậy.

Lục Lâm Thiên và Tiểu Long cũng tiến vào trong một căn phòng tìm tòi, thế nhưng vẫn chưa tìm được thứ nào hữu dụng. Hai người thầm nghĩ, những thứ chính thức được coi là bảo vật dường như cũng không nên đặt ở nơi này. Dọc đường đi hai người cũng tìm được hai bộ vũ kỹ Địa cấp đặt ở trên mặt bàn. Từ trên hai bộ vũ kỹ này Lục Lâm Thiên có thể cảm giác được năng lượng ba động, thế nhưng hai bộ vũ kỹ Địa cấp sơ giai không ngờ lại dùng để kê bàn.

– Không có nói tới thì làm sao có thể tìm ra được đây?

Lục Lâm Thiên thầm nói trong lòng, sau đó lại đem địa đồ trên đồ cổ xem lại một lần. Lục Lâm Thiên đã sớm ghi tạc trong đầu cho nên lộ tuyến cũng không sai. Thế nhưng lúc này hắn vẫn nghiên cứu một chút. Lộ tuyến trên đồ cổ lần nữa hiện lên trong đầu Lục Thiếu Du.

– Ồ, hình như có chút khác lạ. Nơi này dường như có một tiểu điện khác.

CHỉ trong chốc lát, Lục Lâm Thiên thì thào nói, trong đồ cổ hắn tìm được một tiểu điện.

– Lão đại, hiện tại chúng ta đi nơi nào?

Tiểu Long hỏi.

– Đi theo ta.

Lục Lâm Thiên nhìn bốn phía rồi thân thể lập tức lao về phía trước.

Sưu.

Tại một chỗ khác lúc này có một đạo thân ảnh hạ xuống, người này khí tức cực kỳ cường hãn, trên người mặc một bộ trường bào màu xám, gợn sóng quanh thân chấn động, rõ ràng là cường giả Tôn cấp. Thế nhưng thoạt nhìn tuổi còn trẻ, chỉ chừng năm mươi tuổi mà thôi.

Thân ảnh áo xám này do dự một chút rồi đẩy cửa tiến vào trong phòng. Trong tiểu điện cực kỳ đơn giản, trên bàn có không ít vũ kỹ và linh kỹ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio