Đỉnh Phong Thiên Hạ

chương 1931: tiểu long đột phá bát giai

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Mẫu thân...

Một lát sau đôi mắt Tiểu Long mở ra, tinh quang trong mắt bắn ra, giống như khiến cho người khác chỉ cần nhìn vào đều phải thần phục.

- Tiểu Long, làm sao vậy?

Thân ảnh Lục Lâm Thiên chợt lóe lên rồi đi tới bên người Tiểu Long trên không trung.

- Lão đại, mẫu thân đệ để lại linh hồn ấn ký, nói cho dù đệ đột phá bát giai cũng không nên đi tìm người.

Trong mắt Tiểu Long có chút ướŧ áŧ, bàn tay nhỏ nắm chặt lại.

- Việc này tạm thời gác lại, một đoạn thời gian nữa lão đại đi cùng với đệ.

Lục Lâm Thiên nói, Tiểu Long vẫn muốn đi tìm mẫu thân, hắn thân là lão đại sao có thể mặc kệ. Xong việc này có lẽ Nam thúc cũng đã khôi phục, hắn cũng có thể thử đột phá Tôn cấp một chút. Sau khi đột phá Tôn cấp, hắn có muốn đi tới Tổ Yêu lâm hoặc là Linh Hoàng nhai cũng có thực lực để dựa vào.

- Được.

Tiểu Long gật đầu.

- Thời gian không kém bao nhiêu nữa, chúng ta cũng chuẩn bị ra ngoài thôi.

Lục Lâm Thiên hít sâu một hơi, hàn ý trong mắt bắn ra.

Ngoài Thiên Môn cốc rộng lớn có từng ngọn núi trùng điệp. Lúc này đã tới mùa đông, cảnh vật tiêu điều, trong không khí mang theo sự lạnh lẽo.

Ầm ầm.

Ngọn núi to như vậy không ngờ lại rung động giống như địa chấn. Cường giả Phi Linh môn không khó có thể cảm giác ra được bên ngoài Thiên Môn cốc lúc này có đại quân quy mô lớn đang tới gần.

Trong Thiên Môn cốc, chúng cường giả Phi Linh môn lúc này vẻ mặt ngưng trọng. Trong lòng hai mươi vạn đệ tử Phi Linh môn cũng có chút lo lắng.

- Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo sắp tới.

Một đại hán áo lam lên tiếng, đây là một đà chủ phân đà của Phi Linh môn, người này là đệ tử của Lộc Sơn lão nhân có tu vi Vũ Suất.

- Yên tâm đi, chưởng môn nhất định sẽ chạy tới kịp.

Khoái Kiếm Vương nhìn phía trước, thời gian sắp tới, nếu như chưởng môn không tới, đệ tử Phi Linh môn sẽ bị nhốt trong Thiên Môn cốc, đến lúc đó bị ba sơn môn này vây công thì có chạy đằng trời.

- Cùng lắm thì liều mạng với bọn họ. Mấy ngày nay chúng ta nhẫn nhịn đủ rồi.

Hoàng Bác Nhiên nổi giận nói. Từ trước tới nay ba sơn môn này kɧıêυ ҡɧí©ɧ Phi Linh môn đều một mực nhẫn nhịn, thế nhưng ba sơn môn này càng lúc càng quá phận.

- Nếu như thực sự không được thì liều mạng cũng phải khiến cá chết lưới rách, gϊếŧ một người không thiệt, gϊếŧ hai thì coi như lãi một người.

Trương Minh Đào nói.

- Chủ nhân tới.

- Yêu hoàng tới.

Lúc này trong đám người Phi Linh môn, Thạch Vượn Yêu Vương cùng đám yêu thú thất giai lập tức cảm ứng được khí tức phía xa. Nghe Thạch Vượn Yêu Vương nói, toàn thân đám người Khoái Kiếm Vương run lên.

Rống rống.

Trong không trung yên tĩnh có một tiếng rống lớn vang vọng, một dạo thú ảnh màu trắng cắt vỡ không gian bay tới. Trong nháy mắt đầu thú ảnh màu trắng này giống như lưu tinh xuất hiện trên bầu trời.

Trên lưng yêu thú màu trắng này có chục đạo thân ảnh đứng đó. Phía trước có một người mặc áo xanh chắp tay đứng đó.

Trong Thiên Môn cốc, hai mươi vạn đệ tử ngước nhìn lên bầu trời, nhìn thấy Thiên Sí Tuyết Sư khổng lồ, trong lòng tất cả đệ tử Phi Linh môn như được uống một liều thuốc trợ tim, tức thì kích động hẳn lên.

- Thiên Sí Tuyết Sư, là tọa kỵ của chưởng môn. Chưởng môn tới rồi.

- Bái kiến chưởng môn.

- Bái kiến yêu hoàng.

- Ra mắt tiểu thư.

Từng thanh âʍ ɦội tụ thành tiếng gầm truyền đi rồi quanh quẩn trong bầu trời Thiên Môn cốc.

Sưu Sưu.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, chục đạo thân ảnh này từ trên nhảy xuống. Sau một cái lắc mình lập tức xuất hiện bên cạnh đám người Khoái Kiếm Vương và chúng cường giả đầu lĩnh của Phi Linh môn.

- Lưu Kiếm bái kiến chưởng môn.

- Bái kiến chưởng môn.

Trên ngọn núi, chúng đệ tử Phi Linh môn lập tức cung kính hành lễ. Chục đạo thân ảnh từ trên bầu trời nhảy xuống vô hình trung mang theo một cỗ khí tức khiến cho chân khí, linh lực trong cơ thể mọi người bị kiềm hãm.

- Khí tức thật mạnh mẽ.

Lưu Kiếm thầm nghĩ trong lòng, dưới mấy khí tức này chân khí trong cơ thể hắn không nhịn được mà đình trệ một chút. Khí tức mấy người bên cạnh chưởng môn không ngờ lại mạnh tới tình trạng này.

- Tất cả mọi người cực khổ rồi, đứng lên đi.

Lục Lâm Thiên phất tay nói với mọi người, ánh mắt nhìn Thiên Môn cốc rộng lớn. Hai mươi vạn đệ tử Phi Linh môn phía dưới, ánh mắt hắn run lên, đây đã là toàn bộ nhân mã mà Phi Linh môn hiện tại có thể xuất ra được. So với năm sáu mươi vạn nhân mã mà Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo điều động quả thực Phi Linh môn còn xa mới bằng.

- Chưởng môn, đại quân Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo đã sắp tới Thiên Môn cốc. Xin chưởng môn ra lệnh.

Khoái Kiếm Vương Lưu Kiếm thầm thở dài một hơi, chưởng môn đã tới, áp lực trên người hắn vô hình trung cũng đã nhẹ đi không ít.

- Thiếu chủ, bọn họ cần hai ngày nữa mới có thể tới được đây.

Hắc Vũ nhìn về phía chân trời xa xa, lập tức nói với Lục Lâm Thiên.

- Còn có hai ngày sao? Chỉ mong thời gian còn kịp.

Lục Lâm Thiên nhíu mày, thời gian hai này có chút ngắn ngủi. Đám người Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo này quả thực đi vô cùng nhanh. Nhìn chung quanh, dường như đám người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thiên Thủ Quỷ Tôn, Xích Viêm dường như còn chưa tới. Cửu Đầu Yêu Giao tuy rằng đột phá thất giai, thế nhưng tốc độ so với Thiên Sí Tuyết Sư mà nói còn kém hơn không ít.

- Chưởng môn, Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo tổng cộng mang theo một trăm năm mươi vạn người tới đây, chúng ta có nên chuẩn bị trước hay không?

Trương Minh Đào hỏi Lục Lâm Thiên. Tất cả mọi người đều nhìn kỹ vào trên người Lục Lâm Thiên. Đối mặt với hơn trăm vạn đại quân của Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo, hai mươi vạn đệ tử của Phi Linh môn quả thực yếu thế.

Lục Lâm Thiên mỉm cười, hai mươi vạn đệ tử Phi Linh môn lúc này cũng có sĩ khí không kém. Đối mặt với hơn trăm vạn đại quân của ba thế lực lớn, nói trong lòng không có áp lực là giả.

Sưu.

Thân ảnh Lục Lâm Thiên biến mất tại chỗ, tiếp đó đã lăng không đứng trên không trung. Ánh mắt đảo qua trên người hai mươi vạn đệ tử. Hai mươi vạn đệ tử chính là thành tích mà mấy năm nay Phi Linh môn đạt được, đây đều là đệ tử của hắn.

Trong Thiên Môn cốc, mọi người ngẩng đầu nhìn chưởng môn trên không trung. Nhìn thân ảnh màu xanh đang lăng không mà đứng, một cỗ khí thế vô hình nhìn ra khiến cho mọi người nhìn vào trong lòng không khỏi sôi trào.

- Nói cho ta biết, mấy năm nay các ngươi chịu đủ chưa? Chịu Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang, Hắc Sát giáo kiêu ngạo, khi dễ chúng ta như vậy, lại còn được một tấc tiến thêm một bước. Các ngươi chịu đủ chưa?

Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn thẳng xuống phía dưới, thanh âm không lớn thế nhưng đủ để khiến cho hai mươi vạn đệ tử Phi Linh môn nghe rõ.

Nhìn thân ảnh màu xanh trên không trung, trong lòng những đệ tử cũ của Phi Linh môn đã sớm sôi trào. Bọn họ theo chưởng môn từ trước tới nay còn chưa từng chịu thiệt bao giờ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio