Đỉnh Phong Thiên Hạ

chương 3153: chẳng bao lâu nữa 1

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thân ảnh to lớn cao ngạo kia nhìn về phía Lục Lâm Thiên, ánh mắt khẽ đổi, lập tức phất tay một cái. Lực lượng mênh mông lan tràn, trong khoảnh khắc khiến cho không gian hỗn loạn. Năng lượng thiên địa trong không gian chấn động. Mà ngay cả Thái Cổ U Minh Viêm lúc này cũng giống như bị phong tỏa, trong lúc mơ hồ có cảm giác bị trói buộc.

Dưới cỗ lực lượng mênh mông này Lục Lâm Thiên có cảm giác trong khoảnh khắc bản thân bị áp chế. Chân khí linh lực trong cơ thể đình trệ. Lực áp chế trên người mấy chục đạo linh hồn phân thân kia còn lớn hơn. Có cảm giác như sắp tiêu tán.

Sưu Sưu.

Dưới biến hóa bực này, Lục Lâm Thiên không thể không lập tức thu tất cả linh hồn phân thân và đại hồn anh vào trong cơ thể.

- Hừ, dùng thực lực của ngươi bây giờ còn chưa xứng giao thủ với ta. Nếu như sau này dám dây dưa với Du Thược và Thanh Tuyền ta sẽ không khách khí với ngươi. Ngươi nhớ cho kỹ.

Thân ảnh to lớn mà cao ngạo lạnh lùng nhìn qua Lục Lâm Thiên, khẽ phất tay một cái. Trước người xuất hiện vết nứt không gian, thân thể tiến vào trong vết nứt không gian rời đi. Lục Lâm Thiên bị áp lực áp chế, trong lúc nhất thời khó có thể thoát khỏi trói buộc, căn bản khó có thể ngăn cản.

- Không bao lâu nữa ta sẽ đích thân tới Linh Vũ giới của ngươi đón nữ nhi ta. Thuận tiện tính toán sổ sách giữa chúng ta.

Khi Lục Lâm Thiên thoát khỏi trói buộc thì thân ảnh to lớn mà cao ngạo đã mang theo Lăng Thanh Tuyền và Du Thược cùng với Huyết Kiếm Đại Đế tiến vào trong vết nứt không gian.

Trong vết nứt không gian, có thể thấy được mẫu tử Lăng Thanh Tuyền, Du Thược đều quay đầu nhìn về phía sau. Trong ánh mắt có chút lưu luyến, lập tức quay đầu rời đi.

- Mặc dù có chút tiền vốn, có Âm Dương Linh Vũ Quyết, còn Thái Cổ U Minh Viêm trở thành linh hồn phân thân của ngươi, thế nhưng trong thời gian ngắn ngươi còn xa không đủ. Về phần sau này, sợ rằng ngươi cũng không có ngày tốt lành đâu.

Âm thanh lạnh nhạt từ trong vết nứt không gian truyền ra, vết nứt không gian lập tức biến mất.

Lục Lâm Thiên nhìn chăm chú vào trong vết nứt không gian đang xác nhập, cũng chỉ có thể thu hồi Thái Cổ U Minh Viêm cùng với không gian Sinh Sinh Bất Tức. Hai tay hắn nắm chặt, ánh mắt âm trầm, không ngờ cuối cùng Huyết Kiếm lão cẩu cùng với Du Thược, Lăng Thanh Tuyền đều bị giới chủ Linh Vũ giới mang đi. Thực lực của đối pương quá mạnh mẽ. Bây giờ hắn cũng khó có thể chống lại. Đối phương thậm chí còn biết rõ quan hệ của hắn và Thái Cổ U Minh Viêm.

Trực giác nói cho Lục Lâm Thiên biết, giới chủ Linh Vũ giới này so với Huyết Kiếm Đại Đế tuyệt đối còn khủng bố, cường hãn hơn gấp mấy lần.

Lục Lâm Thiên lập tức thu hồi Thái Cổ U Minh Viêm và không gian Sinh Sinh Bất Tức, cùng với Huyết Lục, Thanh Linh Khải Giáp, Huyễn Ảnh Thanh Vũ. Đám người Cổ Kiếm Phong phía xa lúc này mới cảm thấy tốt hơn một chút. Mặc dù cảm thấy tốt hơn, thế nhưng chân khí, linh lực trong cơ thể mấy người đình trệ. Thậm chí ngay cả linh hồn cũng bị nhiệt độ cao áp chế. Thân thể giống như sắp bị hòa tan.

Sưu Sưu.

Trên không trung xa xa có từng tiếng xé gió vang lên, lập tức có không ít thân ảnh phá không bay tới.

- Không sao chứ?

Người xuất hiện đầu tiên chính là Dương Đỉnh Thiên của Vân Dương Tông, ánh mắt chăm chú dò xét về bốn phía, sau đó mới nói:

- Người vừa tới là giới chủ Linh Vũ giới sao? Thực lực quả thực cường hãn.

- Tiền bối, tiểu tử không sao.

Lục Lâm Thiên lắc đầu, đám người Mẫu Đơn, Lục Tâm Đồng, Nam Dương Quá, Thánh Thủ Linh Đế, Hàn Băng Đại đế lập tức đáp xuống bên cạnh Lục Lâm Thiên. Mọi người lo lắng không thôi, cho nên vẫn luôn ở phía xa nhìn về động tĩnh bên này.

- Nhị đệ, người vừa rồi thật mạnh.

Dương Quá nhìn về phía trước, người thần bí kia vừa mới xuất hiện, hắn đã cản nhận cấm chế trong không gian bị xé rách tạo thành chấn động cực lớn. Mọi người không dám tới gần, cho nên cũng không biết quá rõ tình hình xảy ra trong không gian này.

- Đúng vậy, rất cường hãn.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên ngưng trọng, hắn là người duy nhất cảm thấy khá hơn một chút. Bởi vì Lăng Thanh Tuyền và Du Thược hiện tại ít nhất sẽ không gặp nguy hiểm gì. Chỉ tiếc một bản Vô Tự Thiên Thư đã không còn nữa. Quan trọng nhất chính là hắn không được nữ nhi thừa nhận, chuyện này khiến cho trong lòng Lục Lâm Thiên cực kỳ thất vọng.

- Người này không biết là Đế cấp thất trọng hay là bát trọng. Thật không ngờ trong Linh Vũ giới còn có cường giả loại này. Chống lại Hoàng tộc cũng không có vấn đề quá lớn.

Dương Đỉnh Thiên lúc này vẫn còn đang vô cùng rung động. Ở phía xa cảm nhận được khí tức cũng khiến cho hắn có cảm giác không có cách nào chống lại.

- Đại ca, người Thiên Kiếm môn phải làm sao bây giờ?

Ánh mắt Lục Tâm Đồng nhìn về phía Lục Lâm Thiên, trong mắt hiện lên sát ý với đám người Cổ Kiếm Phong.

Nghe vậy đám người Hàn Băng Đại đế, Thánh Thủ Linh Đế, Vân Thủy Đế Tiên cùng mọi người lập tức dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn vào đám người Cổ Kiếm Phong.

- Gϊếŧ.

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói, tuy rằng Huyết Kiếm Đại Đế bị giới chủ Linh Vũ giới mang đi. Thế nhưng vẫn còn mấy người Thiên Kiếm môn. Còn có dư nghiệt Thiên Kiếm môn được che giấu khác. Cho nên hắn không cần phải khách khí.

Từng ánh mắt tràn ngập hàn ý của đám người Lục Tâm Đồng và Lục Lâm Thiên nhìn về phía đám người Nguyên Nhược Lan, Cổ Kiếm Phong. Trong lòng đám người Nguyên Nhược Lan cảm thấy lạnh lẽo. Bọn họ vốn cho rằng Huyết Kiếm lão tổ ra tay thì Lục Lâm Thiên này chắc chắn sẽ phải chết. Thế nhưng không ngờ Lục Lâm Thiên lại ép Huyết Kiếm lão tổ tới đường cùng. Cuối cùng lại bị giới chủ Linh Vũ giới bắt đi. Lúc này dưới ánh mắt tràn ngập sát ý không thèm che dấu của đám người Lục Lâm Thiên, đám người Cổ Kiếm Phong đột nhiên có cảm giác giống như từ thiên đàng rơi xuống địa ngục.

Chỉ cần có một cường giả Đế cấp thì đám người Cổ Kiếm Phong thậm chí còn không có dũng khí chạy trốn. Trước mặt Đế giả bọn họ sao lại không biết bọn họ không có cơ hội chạy thoát.

- Gϊếŧ sạch toàn bộ dư nghiệt Thiên Kiếm môn.

Trong đôi mắt xinh đẹp của Lục Tâm Đồng lan tràn sát ý. Váy dài tung bay, thân ảnh lập tức xuất hiện trước mặt Nguyên Nhược Lan. Lục Tâm Đồng dẫn đầu ra tay, đám người Lục Lâm Thiên, Dương Quá, Hàn Băng Đại Đế, Thánh Thủ Linh Đế cũng không có ý định ra tay.

Chỉ bằng vào mấy người này của Thiên Kiếm môn, nếu như bọn họ ra tay đối phó thì quả thực đã quá coi trọng đám người này, đám người này còn không xứng.

- Tâm Đồng, để lại một người sống, còn có chút tác dụng.

Lục Lâm Thiên cũng không định động thủ, ánh mắt hắn trầm xuống, có lẽ hắn cũng không muốn tự mình ra tay đánh chết Nguyên Nhược Lan kia. Chỉ tiếc người Thiên Kiếm môn, hắn không có ý định buông tha, cho nên lúc này hắn mới không ra tay.

- Vâng.

Lục Tâm Đồng đáp, khói độc quanh thân lập tức khuếch tán.

- Dừng tay, Lục Lâm Thiên, ta xin ngươi dừng tay.

Nhìn thấy Lục Tâm Đồng định ra tay, Nguyên Nhược Lan biến sắc, lớn tiếng hô.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio