Đỉnh Phong Thiên Hạ

chương 3162: u minh tĩnh tu 1

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Ta cũng vì mình mà thôi. Ta đã khôi phục Thần Hoàng khí, nếu như trở lại Độc Cô gia tu luyện ở mật địa truyền thừa nhất định sẽ đạt được không ít chỗ tốt. Bây giờ ngươi đã phát triển vượt quá ta, không cần ta bảo hộ nữa. Mà ta lại muốn đuổi theo bước chân của ngươi. Ba năm này ngươi cũng nên tu luyện đi. Thực lực càng mạnh, đến lúc đó tiến vào Thiên Trủng, cơ hội bảo vệ tính mạng sẽ lớn hơn một chút.

Nam thúc nói với Lục Lâm Thiên.

Lục Lâm Thiên gật đầu, nghe nghĩa phụ Nam thúc nói vậy trong lòng hắn lập tức thoải mái. Nghĩa phụ trở lại Độc Cô gia quả thực trăm lợi mà không có một hại, hắn ngẩng đầu lên nói:

- Nghĩa phụ, vậy thì người định bao giờ rời đi?

- Nha đầu Cảnh Văn có lẽ muốn ở cùng ngươi vài ngày. Ta đi trước một bước, một lát nữa ta sẽ trở về.

Nam thúc nói.

- Nghĩa phụ, lúc con đi Linh Vũ giới sẽ thông báo cho người.

Lục Lâm Thiên nói.

- Thời gian ba năm không dài. Thực lực của giới chủ Linh Vũ giới kia quá mạnh mẽ. Nếu như ngay cả ngươi cũng không đủ thực lực ta cũng không hy vọng ngươi đi mạo hiểm. Đương nhiên, Đế giả triệu hoán đã phát ra, người Linh Vũ giới tuyệt đối không có thời gian đối phó với ngươi.

Nam thúc nói.

- Con hiểu rồi.

Lục Lâm Thiên gật đầu nói.

Một lát sau Nam thúc cáo từ Thánh Thủ Linh Đế và Hàn Băng Đại Đế, Thiên Địa nhị lão rồi rời đi.

Ban đêm, màn đêm bao phủ Phi Linh sơn mạch. Trong phòng, Lục Lâm Thiên vuốt ve khuôn mặt tinh xảo của Bắc Cung Vô Song, cúi đầu nhẹ hôn môi nàng. Đầu lưỡi hai người dây dưa giao hòa, hô hấp ngày càng trở nên dồn dập.

Một lát sau, trên giường, y phục hai người không còn, Lục Lâm Thiên lập tức nhào lên thân thể động lòng người, hoàn mỹ kia. Cảm nhận eo thon rắn chắc cùng với bờ mông đầy đặn, năm ngón tay tùy ý xoa nắn da thịt trơn nhẵn như ngọc. Thưởng thức sự co dãn trên thân thể mềm mại này.

Trong phòng, tiếng thở dốc liên tục vang lên, âm thanh động lòng người, xuân sắc khôn cùng.

Mấy ngày kế tiếp Lục Lâm Thiên đều ở cùng người nhà, hưởng thụ ôn nhu khó có được. Cũng quan tâm tới việc tu luyện của Lục Kinh Vân. Quan hệ giữa hai phụ tử ban đầu tuy rằng quen thuộc, thế nhưng lại có một loại cảm giác lạ lẫm không hiểu. Chỉ là thời gian ở cuhng càng dài, quan hệ của hai phụ tử càng hòa hợp.

Chuyện này khiến cho La Lan thị vui vẻ không thôi, nhưng mà trong lòng thường xuyên lẩm bẩm nhắc tới tôn nữ của mình.

Mà đối với mẫu thân của Lục Kinh Vân, Lục Lâm Thiên cũng vô cùng bất đắc dĩ. Càng nghĩ càng không biết rốt cuộc là ai.

Lại một ngày trôi qua, đêm xuống, trong phòng, hai thân thể dây dưa với nhau.

- Ưʍ.

Độc Cô Cảnh Văn thở gấp liên tục, thân thể mềm mại trắng nõn vặn vẹo, phối hợp với Lục Lâm Thiên. Tùy ý để Lục Lâm Thiên làm bậy, để cho độc long của Lục Lâm Thiên tùy ý tiến vào. Lấp đầy chỗ trống của nàng.

Sáng sớm hôm sau, trong mật thất ở hậu sơn Phi Linh môn, Lục Lâm Thiên nhìn thân thể lung linh bay bổng trên không trung, đường cong động lòng người như ẩn như hiện, mị hoặc vô cùng. Mái tóc màu đỏ rối tung, rũ xuống tới bờ mông ngạo nghễ, khuôn mặt tuyệt mỹ, hai mắt đỏ tươi.

- So với Huyết Mị còn hấp dẫn hơn nhiều.

Lúc này trong lòng Lục Lâm Thiên cũng không nhịn được thầm than. Mẫu Đơn so với Huyết Mị còn hấp dẫn hơn, không dưới Độc Cô Cảnh Văn và Bắc Cung Vô Song. Cái má lúm đồng tiền ngọt ngào, thân thể kiều diễm mị hoặc, lại cao quý trang nhã, thậm chí còn không kém Bạch Linh.

- Nhìn gì vậy? Ngươi có nhiều nữ nhân như vậy còn đánh chủ ý tới ta hả? Ngươi không sợ nữ nhân ngươi ghen sao?

Con mắt đỏ tươi của Mẫu Đơn trừng mắt nhìn Lục Lâm Thiên, âm thanh như chuông bạc giống như mang theo ma lực vang lên. Ánh mắt như cười như không, dùng ý tứ sâu xa nói với Lục Lâm Thiên:

- Mấy ngày nay dường như mỗi khi trời tối ngươi đều bận rộn a. Khiến cho ta không thể tĩnh tâm tu luyện được.

Khục.

Lục Lâm Thiên nghe vậy lập tức ho một tiếng, hắn không ngờ mấy đêm nay hắn và Vô Song, Cảnh Văn, Hồng Lăng, Tiểu Linh lại bị nàng nghe thấy. Ánh mắt biến ảo, lập tức cười tà nhìn Mẫu Đơn nói:

- Nếu như ngươi cảm thấy ồn ào thì có thể tham gia cùng chúng ta.

Mẫu Đơn nghe vậy khuôn mặt tuyệt mỹ đỏ ửng, không ngờ lại không có một chút tức giận nào, ngược lại còn cười một tiếng nói:

- Tên không có lương tâm nhà ngươi. Ngươi cũng phải biết trong lòng nàng có ngươi, thế nhưng cuối cùng không phải ngươi cũng không lưu tình một chút nào sao? Tốt hơn ta nên tránh xa ngươi một chút mới được.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên lóe lên, vốn hắn không muốn đi tới bước kia cùng Nguyên Nhược Lan. Lục Lâm Thiên cũng không ngốc, ở trong Hư không bí cảnh, biểu hiện bên ngoài của Nguyên Nhược Lan, đủ để Lục Lâm Thiên suy đoán ra được một ít tâm tư của nàng.

- Ài.

Lục Lâm Thiên khẽ than, chỉ tiếc Nguyên Nhược Lan là người của Thiên Kiếm môn. Thiên Kiếm môn gϊếŧ Đông lão, bắt Du Thược và Lăng Thanh Tuyền, hắn tuyệt đối không thể buông tha.

- Không phải ngươi không có lương tâm, ít nhất cũng giữ lại cho nàng một mạng.

Đôi mắt đỏ tươi của Mẫu Đơn nhìn về phía Lục Lâm Thiên nói:

- Nàng được cường giả cứu đi, có lẽ về sau các ngươi còn có cơ hội gặp mặt.

- Có lẽ không gặp thì tốt hơn.

Mấy ngày nay trong lòng Lục Lâm Thiên cũng nghĩ tới việc này, Nguyên Nhược Lan được người thần bí cứu đi, không nói tới giới chủ Linh Vũ giới, người thần bí kia là người phương nào, thực lực của người nọ cực kỳ khủng bố.

- Được rồi, không nói nữa. Hiện tại ta có thời gian cho nên xóa bỏ ấn ký trong linh hồn ngươi.

Lục Lâm Thiên nói với Mẫu Đơn, lúc trước hắn đã từng nói qua nếu như có thể thành công dung hợp Thái Cổ U Minh Viêm thì hắn sẽ xem xét xóa bỏ ấn ký trong linh hồn của nàng.

- Ta không phản đối.

Mẫu Đơn mỉm cười, thủ ấn được kết, trong mi tâm có một đạo huyết khí lan tràn ra. Trong tay lập tức có một đóa mẫu đơn màu đỏ như máu đang chảy xuôi, toàn thân sáng long lanh. khí tức kinh khủng cùng với năng lượng linh hồn bàng bạc từ bên trên đóa mẫu đơn này lan tràn ra. Đây chính là linh hồn bổn nguyên của Huyết Linh Mẫu Đơn.

Lục Lâm Thiên nhìn linh hồn bổn nguyên của Huyết Linh Mẫu Đơn, toàn thân dường như có quang mang huyết sắc quanh quẩn, tựa như bên trong có máu tươi lưu chuyển, lộ ra vẻ đẹp cao quý mà mị hoặc. Có thể khiến cho bất kỳ kẻ nào mê muội. Hắn nói:

- Bắt đầu đi.

Dứt lời, thủ ấn trong tay Lục Lâm Thiên biến hóa. Không gian quanh thân lập tức xuất hiện chấn động, từng đạo thủ ấn biến hóa. Từng đồ án bí văn mang theo năng lượng lập tức đánh lên trên linh hồn bổn nguyên của Huyết Linh Mẫu Đơn.

Xóa đi ấn ký linh hồn và bố trí ấn ký linh hồn, đương nhiên cái trước đơn giản hơn nhiều. Huống chi lúc này thực lực của Lục Lâm Thiên đã cao hơn Mẫu Đơn. Một lát sau, trên linh hồn bổn nguyên của Huyết Linh Mẫu Đơn đột nhiên run lên. khí tức huyết sát lan tràn, ấn ký linh hồn lập tức được Lục Lâm Thiên phá bỏ.

Mẫu Đơn thu hồi linh hồn bổn nguyên vào trong đầu, khẽ duỗi lưng một cái. Thân thể mềm mại, uyển chuyển càng thêm động lòng người.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio