Đỉnh Phong Thiên Hạ

chương 338: đánh bại

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Không ít đệ tử đứng xem chung quanh lúc này cũng ngạc nhiên.

– Tốc độ của ngươi rất nhanh, thế nhưng ngươi cho bằng bằng vào tốc độ này có thể chạy trốn mãi sao?

Sắc mặt Hoàng Thành Lễ trầm xuống, thấy ánh mắt trêu ngươi của Lục Thiếu Thu lập tức lạnh lùng, chân khí toàn thân bạo phát, chân khí dưới chân chợt bùng lên, khẽ nhảy khỏi mặt đất, trong giây lát đã bắn tới giữa không trung, trường côn trong tay khẽ run lên, tức thì tạo nên côn ảnh ngập trời trong không trung, giống như một đầu khổng tước xòe đuôi vậy.

– Phục Không Liệt Địa Côn, đây chính là Vũ kỹ Hoàng cấp sơ giai. Cũng là tuyệt chiêu của Hoàng Thành Lễ, không nghĩ tới chiêu thứ ba hắn đã phải thi triển tuyệt chiêu của mình.

– Uy lực Phục Không Liệt Địa Côn này quả thực rất lớn, xem ra Hoàng Thành Lễ đã nổi giận thật sự, tiểu tử lớn gan kia quả thực không may rồi.

Trong lúc Hoàng Thành Lễ thôi động chiêu thức cực mạnh của mình, đệ tử Vân Dương Tông chung quanh thấp giọng nghị luận.

Thế nhưng đám người Bạch Mi trưởng lão không ai phát biểu bất luận ý kiến gì, chỉ lẳng lặng nhìn chăm chú vào cuộc chiến. Lúc này, nét mặt của Hoàng Thành Lễ dường như thỏa mãn rất lớn, bằng vào tu vi Vũ Sư Tứ Trọng của hắn có thể thôi động lực lượng cường hãn của Phục Không Liệt Địa Côn cũng là hiếm thấy.

Lúc này ở giữa không trung Hoàng Thành Lễ lớn tiếng hét một tiếng:

– Phục Không Liệt Địa Côn.

Đồng thời, trên bầu trời, một đám côn ảnh trực tiếp khuếch tán, lập tức ầm ầm đánh về phía Lục Lâm Thiên, bao phủ chung quanh hắn, kình khí cuồng bạo mang theo tiếng xe gió, giống gian chung quanh giống như bị gãy vụn, trong nháy mắt bao phủ chung quanh Lục Lâm Thiên.

Lúc này, năng lượng cuồng bạo bắn ra bốn phía, kình khí tản ra chung quanh tạo thành từng luồng không khí rít gào, người thực lực thấp một chút thì không thể nhìn thấy tất cả mọi chuyện xảy ra trên đài, chỉ có thể nghe được âm thanh cuồng bạo vang lên chung quanh.

Phanh…

Trung ương đài cao, trên mặt đất bốn phía lúc này đang bị tàn phá không ngừng, côn ảnh còn chưa tới đã khiến cho vô số đá vụn trên mặt đất không ngừng bị nhấc lên.

Trong sát na, kình khí tiêu tán, năng lượng cuồng bạo khuếch tán tới một lúc nào đó cũng ngừng lại, địa phương bị côn ảnh bao phủ lúc này trong vài trăm thước đã có vô số đất đá, một đống hỗn độn xuất hiện trong mắt mọi người.

Thế nhưng lúc này, mọi người mới phát hiện ra, Lục Lâm Thiên bị côn ảnh bao phủ, lúc này hắn cũng không ở giữa nữa mà đã biến mất không thấy.

– Mau nhìn, hắn ở trên không trung, hắn là Vũ giả Phong hệ.

Không biết là ai không nhịn được mà hô lên một tiếng, lúc này tất cả ánh mắt kinh ngạc của mọi người đều nhìn lên trên bầu trời. Lúc này trên bầu trời có một đạo thân ảnh lăng không đứng đó, phía sau hắn có hai đôi cánh được ngưng tụ bằng chân khí, hai cánh rung động, xuất hiện từng gợn sóng trong không gian.

– Vũ giả Phong hệ, vừa rồi hắn vừa thi triển chân khí Thổ hệ, hắn là Vũ giả song hệ…

Trong lúc mọi người còn đang sợ hãi than, đồng thời Đoạn trưởng lão phụ trách Diễn Vũ trường kia cũng kêu lên một tiếng:

– Hóa ra là Vũ giả song hệ.

– Đoạn trưởng lão, Lục Lâm Thiên không chỉ đơn giản là Vũ giả song hệ mà là tam hệ, Thổ, Hỏa, Phong.

Một chấp sự khẽ thấp giọng nói với Đoạn trưởng lão.

– Cái gì? Vũ giả tam hệ sao? Vậy không phải là yêu nghiệt giống tiểu thư sao?

Đoạn trưởng lão nhất thời hóa đá, ánh mắt nhìn về phía Lục Lâm Thiên đã hoàn toàn không giống khi trước, thảo nào Bạch Mi trưởng lão coi trọng hắn như vậy, dường như lại nghĩ tới chuyện gì đó, Đoạn trưởng lão nói:

– Lẽ nào Lục Lâm Thiên này là nhi tử Lục Trung? Ca ca Lục Thiếu Hổ? Không phải trước đó các ngươi nói đã mất tích trong sơn mạch Vụ Đô sao?

– Đúng vậy, hắn chính là nhi tử của Lục Trung, đại nạn không chết đã trở về, không biết hắn có thể vượt qua Lục Trung năm đó hay không.

Bạch Mi trưởng lão nhẹ giọng nói.

– Lâm Thiên huynh đệ không ngờ là Vũ giả song hệ.

Nhạc Bất Quần, Dược Tĩnh, Dương Vĩ, Bành Truyện Hùng, bốn người lúc này đã triệt để ngây ngốc rồi.

– Ta đã nói rồi, tốc độ của ngươi quá chậm, hiện tại tới phiên ta.

Trên bầu trời, ánh mắt của Lục Lâm Thiên vẫn lãnh đạm như vậy, trong mắt còn xuất hiện vẻ châm chọc, trong nháy mắt hắn liền thu liễm lại, khí tức trên người Lục Lâm Thiên đột nhiên biến đổi, đồng thời có một cỗ sát khí từ trên bầu trời phát ra, hai cánh bằng chân khí phía sau lưng rung lên, thân thể giống như thiểm điệm bắn xuống.

Tốc độ giống như thiểm điện, mãi tới khi thân ảnh của Lục Lâm Thiên tới trước người, Hoàng Thành Lễ mới nhìn rõ vật trong tay Lục Lâm Thiên hiện tại, đó là một lợi trảo bắn ra hàn mang bức người, chân khí nóng bỏng không ngừng tỏa ra.

– Thổ, Phong, Hỏa, là Vũ giả tam hệ.

Tới lúc này, sắc mặt Hoàng Thành Lễ đã kinh hãi tới cực hạn, cảm giác được khí tức trên người Lục Lâm Thiên, Vũ giả tam hệ a, toàn bộ Vân Dương Tông cũng chỉ có yêu nữ kia mới có thiên phú như vậy.

Sưu…

Căn bản là không kịp né tránh, trường côn nơi tay Hoàng Thành Lễ lập tức gào thét, chân khí toàn thân bạo phát trực tiếp bổ một côn về phía Lục Lâm Thiên, đồng thời thân thể trong nháy mắt nhanh chóng thối lui, bố trí hộ thân cương khí chung quanh thân thể của mình.

Lúc này lợi trảo Bạch Ngọc Tinh Ti trong tay Lục Lâm Thiên run lên, một cỗ hỏa diễm hóa thành thực chất tức thì khuếch tán, chân khí thuộc tính hỏa nhẹ nhàng quấn quanh lợi trảo, không gian chung quanh giống như bị gấp khúc, lợi trảo bằng một tốc độ không thể tưởng tượng được trong nháy mắt bắt lấy trường côn của Hoàng Thành Lễ.

– Không biết tự lượng sức mình, phá cho ta.

Lục Lâm Thiên quát lên một tiếng, lợi trảo rung lên, yên lặng trong chốc lát rồi đột nhiên lực lượng phô thiên cái địa từ trong bàn tay bạo phát ra, ngọn hỏa diễm cuốn quanh đột nhiên bùng lên, một cỗ năng lượng khổng lồ xuất hiện khiến cho không gian chung quanh gấp khúc, gợn sóng, không ngừng phát ra âm thanh bạo liệt.

Phanh..

Theo tiếng bạo liệt của không khí, trong tiếng kinh ngạc của mọi người, chỉ thấy trường côn của Hoàng Thành Lễ lúc này trong nháy mắt hóa thành từng mảnh vụn tiêu tán giữa không trung.

Bị một cỗ lực lượng lớn đánh xuống, lúc này Hoàng Thành Lễ trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, trong mắt hiện lên vẻ không tưởng tượng được.

Mà lúc này, vẻ lạnh lùng trong mắt Lục Lâm Thiên chợt lóe lên, lợi trảo đột nhiên xuyên qua hộ thân cương khí của Hoàng Thành Lễ, nếu như không có gì thay đổi sẽ đánh nát hộ thân cương khí, chưởng ấn mang theo kình khì cuồng bạo trong nháy mắt nắm cổ Hoàng Thành Lễ. Cảm nhận được kình khí cuồng bạo, Hoàng Thành Lễ lúc này ngay cả hô hấp cũng khó khăn, ánh mắt hoảng sợ, hiện lên vẻ kinh hãi rồi lập tức nhắm mắt lại, hắn cảm nhận được tử vong từ trong sâu thẳm linh hồn của hắn.

– Lâm Thiên, không được làm tổn hại tới tính mạng người khác.

Lúc này Bạch Mi trưởng lão từ trong kinh ngạc tỉnh lại, sắc mặt đại biến hô to.

Lúc này, kình khí cuồng bạo khiến cho Hoàng Thành Lễ thiếu chút hôn mê đột nhiên biến mất, chỉ là nó vẫn để lại dấu ấn là một vết máu nhàn nhạt trên cổ Hoàng Thành Lễ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio