Đỉnh Phong Thiên Hạ

chương 3438: cấm địa 1

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tử kim lôi vân lóe lên trong không gia sinh sinh bất tức, hơn mười đệ tử Thải Hồng Cốc bị cắn nuốt vào trong.

Cuối cùng lão giả tu vị Phá Giới Cảnh sơ giai và lão giả tu vị Phá Giới Cảnh trung giai cũng không có sức hoàn thủ, trực tiếp bị thôn phệ, ánh mắt vẫn còn mang theo hoảng sợ.

Xùy!

Tử kim lôi vân thu liễm, Tử Lôi Huyền Đỉnh xuất hiện trong bàn tay Lục Lâm Thiên, ánh mắt hắn lúc này vô cùng vui vẻ.

- Các hạ người phương nào, dám kɧıêυ ҡɧí©ɧ Thải Hồng Cốc, Thải Hồng Cốc thề khong bỏ qua.

Cảm giác động tĩnh sau lưng, nhị trưởng lão bộ dáng thất tuần của Thải Hồng Cốc đang đại chiến với Hoàng Kim Long Viên, sắc mặt của hắn âm trầm tới cực điểm.

- Đại gia ngươi, ta chính là Tây Phương Cầu Bại. Không quen nhìn đám tiểu nhân Thải Hồng Cốc, ngươi làm khó dễ ta đi, ta thật sự muốn xem ngươi không bỏ qua ta thế nào.

Lục Lâm Thiên thuận miệng báo một cái tên, Tử Lôi Huyền Đỉnh xoay tròn, thân ảnh phóng lên trời, phất tay đánh ra tử kim lôi vân, hắn lao thẳng tới phía trước.

Ầm ầm!

Lôi đình đại tác, tiếng nổ ầm ầm vang vọng hư không mang theo khí tức hủy diệt, lập tức oanh kích nhị trưởng lão Thải Hồng Cốc.

- Ngươi chỉ có tu vị Phá Giới Cảnh mà dám ra tay với ta, tìm chết!

Nhị trưởng lão giận dữ, hai trưởng lão tu vị Phá Giới Cảnh bị người này bắt, hiện tại sống chết không rõ, người này chỉ có tu vị Phá Giới Cảnh còn dám ra tay với hắn, hắn giận không kiềm được.

Bành!

Nhị trưởng lão lập tức ra tay, phong thuộc tính áo nghĩa năng lượng bắn tới, muốn mạnh mẽ giáo huấn Lục Lâm Thiên, nhưng nhị trưởng lão cũng quá xem thường Lục Lâm Thiên rồi.

Bành!

Tử Kim Huyền Lôi va chạm với phong thuộc tính áo nghĩa, không gian rạn nứt nghiền nát, không gian bị chấn vỡ thành vô số khối, khí kình rung động ngập trời bao phủ các nơi.

Chỉ trôi qua tức thì, thân ảnh khôi ngô của Lục Lâm Thiên bị đẩy lùi không xa, bước chân lảo đảo, Nhị trưởng lão đã là cường giả Ngộ Chân Cảnh sơ giai, thực lực đương nhiên không kém.

Đạp đạp!

Nhị trưởng lão Thải Hồng Cốc cũng lảo đảo suýt lui, sắc mặt đại biến, đối phương chỉ có tu vị Phá Giới Cảnh nhưng lại có thực lực cỡ này, đây là thực lực Phá Giới Cảnh không có được.

Oanh!

Cùng lúc đó, Hoàng Kim Long Viên khổng lồ cũng không bỏ qua cơ hội này, bàn tay cực lớn nện xuống một quyền.

Đùng, tiếng trầm đυ.c vang lên, một quyền này nghiền nát không gian, trực tiếp đánh thẳng vào người Nhị trưởng lão Thải Hồng Cốc, không gian sụp đổ xuất hiện một cái động sâu, bên trong còn có không gian loạn lưu rất đáng sợ.

Ầm!

Thân thể Nhị trưởng lão từ giữa không trung rơi xuống đất, hắn rơi xuống đất mới có thể đứng vững, bước chân lảo đảo không thăng bằng, khóe miệng có máu tươi chảy ra, thân thể bị đánh vào một khối đá nóng rực, lúc khối đá rạn nứt hắn mới đứng vững.

- Tây Phương Cầu Bại, Hoàng Kim Long Viên, Thải Hồng Cốc ta ghi nhớ.

Ánh mắt Nhị trưởng lão âm trầm, thần sắc chật vật, thân ảnh lóe lên, xé một khe nứt không gian, thân ảnh lập tức tiến vào trong đó.

Nhị trưởng lão đã biết rõ, nếu tiếp tục giao thủ mình sẽ rơi vào khốn cảnh, Hoàng Kim Long Viên không làm gì được mình, nhưng bây giờ có thêm Tây Phương Cầu Bại, tuy tên này chỉ có tu vị Phá Giới Cảnh nhưng chỉ sợ là cố ý che dấu thực lực, từ thực lực vừa ra tay chắc chắn đã là cường giả Ngộ Chân Cảnh.

Hai Ngộ Chân Cảnh, hắn chỉ có thể trốn, rời đi rồi nói sau.

Sau khi xem Lục Lâm Thiên thành cường giả Ngộ Chân Cảnh, Nhị trưởng lão không dám lưu lại, cho nên chỉ có thể sớm trốn đi, nếu đối phương liên thủ chân chính, hắn muốn chạy trốn cũng phải trả cái giá cực đắt.

- Có bản lĩnh đừng chạy.

Hoàng Kim Long Viên hét lớn một tiếng, vung tay vận chuyển nguyên lực của mình, cuồng phong gào thét dữ dội, lập tức đánh vào vết nứt không gian Nhị trưởng lão vừa tiến vào.

Bành bành!

Không gian bành trướng, rốt cuộc không gian không thể thừa nhận được lực lượng quá mạnh, đột nhiên nổ tung, năng lượng khủng khϊếp của không gian loạn lưu quét qua chung quanh.

Hừ!

Trong mơ hồ nghe được tiếng hừ nhẹ trong khe nứt không gian, thân ảnh Nhị trưởng lão biến mất không thấy gì nữa.

- Gia hỏa nhát như chuột, chạy trốn còn nhanh hơn thỏ.

Hoàng Kim Long Viên khổng lồ mắng chửi, Nhân loại kia tu vị thực lực Ngộ Chân Cảnh sơ giai, hắn có thể đối phó, nhưng muốn đánh chết lại làm không được, huống chi hắn vừa mới đột phá Ngộ Chân Cảnh mà thôi.

- Sau này sẽ gặp lại thôi, dù sao hòa thượng chạy nhưng miếu không chạy.

Lục Lâm Thiên ngẩng đầu, hắn nói với Hoàng Kim Long Long Viên.

- Tuy ta không muốn ngươi hỗ trợ, nhưng xem tình nghĩa ngươi giúp ta, ta sẽ không ra tay với ngươi, ngươi đi đi.

Hoàng Kim Long Viên khổng lồ nói với Lục Lâm Thiên.

- Ta không phải cố ý giúp ngươi, ta có thù oán với Thải Hồng Cốc, cho nên ngươi không cần cảm kích ta.

Lục Lâm Thiên ngẩng đầu nói.

Đôi mắt Hoàng Kim Long Viên lóe sáng, nói:

- Ngươi thật thú vị, tu vị Phá Giới Cảnh dám ra tay với Ngộ Chân Cảnh, thực lực còn rất mạnh, chẳng lẽ ngươi che dấu tu vị, kỳ thật cũng là Ngộ Chân Cảnh sao?

Hoàng Kim Long Viên cúi đầu, hỏi Lục Lâm Thiên, thân ảnh khổng lồ nhìn xuống Lục Lâm Thiên giống như con voi nhìn con kiến.

- Không phải giả, ta là Phá Giới Cảnh, kém Ngộ Chân Cảnh của ngươi nhiều mà.

Lục Lâm Thiên mỉm cười.

- Thật thú vị, còn dám nói tu vị chân thật với ta, ngươi không sợ ta ra tay với ngươi sao?

Thân ảnh Hoàng Kim Long Viên khổng lồ lóe lên, lập tức thu hồi bản thể, thân thể khổng lồ lập tức biến thành thân thể khôi ngô tráng kiện cao một trượng, mặc trang phục màu vàng, đôi tay lõα ɭồ, trước ngực cơ bắp nổi lên, có cảm giác tràn ngập năng lượng

Lục Lâm Thiên nhìn bộ dáng hình người của Hoàng Kim Long Viên, cũng có chút kinh ngạc, thân ảnh cao lớn này chừng hai mươi bảy hai mươi tám, ánh mắt như sao, trong chất phác mang theo dáng vẻ nhanh nhẹn.

- Ta cũng không sợ ngươi ra tay, thứ nhất, tu vị cấp độ ta không cao, nhưng nếu động thủ, ta muốn đi ngươi cũng không ngăn được, huống chi ngươi nói sẽ không đối ra tay với ta, ta sẽ tin tưởng ngươi, ta có không ít bằng hữu Thú tộc, bọn họ nói chuyện đều nhất ngôn cửu đỉnh, cho nên với thân phận Hoàng Kim Long Viên nhất tộc của ngươi, ta càng không lo lắng.

Lục Lâm Thiên mỉm cười nói với Hoàng Kim Long Viên, Hoàng Kim Long Viên có tu vị Ngộ Chân Cảnh sơ giai, nếu thật động thủ, Lục Lâm Thiên cho rằng mình rời đi cũng dễ dàng.

- Ha ha, ta thích ngươi như vậy, về sau bảo ta là Kim Viên.

Thanh niên Hoàng Kim Long Viên cười ha hả, duỗi tay phải tới trước mặt Lục Lâm Thiên.

- Tây Phương Cầu Bại.

Lục Lâm Thiên thò tay nắm chặt, bàn tay của hắn so với bàn tay Kim Viên giống như bàn tay của hài tử.

- Cái tên rất cuồng, nhưng mà thực lực ngươi thật không kém, Kim Viên ta thích nhất làm bằng hữu với cường giả, phụ thân ta nói, kết giao với bằng hữu cường giả, thực lực của chính mình sẽ nhanh chóng trở nên mạnh hơn.

Kim Viên cười cười, nụ cười mang theo hào sản và khí phách, nói:

- Về sau ngươi là bằng hữu của Kim Viên ta, trong sơn mạch Cổ Lan này, chỉ cần nhắc tới tên của ta, không có Thú tộc nào dám làm khó dễ ngươi.G

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio