Đỉnh Phong Thiên Hạ

chương 352: địa ảnh kiếm quyết

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ôn Tước khẽ quát lên một tiếng, dứt lời thì thân hình chợt lóe lên, không ngừng huy vũ trường kiếm trong tay, tạo ra từng đạo kiếm ảnh, trên từng kiếm ảnh đều có một cỗ kình khí kinh khủng.

Từ phía xa nhìn lại chỉ thấy lúc này trường kiếm có chút quỷ dị trong tay Ôn Tước dường như đang chậm rãi rung động. Nếu nhìn kỹ hơn một chút thì có thể thấy rõ, sự chậm rãi này là biểu hiện giả dối. Sau tốc độ nhanh tới tận cùng sẽ là biểu hiện giả dối. Kiếm ảnh mỗi một lần được xuất ra liền tạo ra tàn ảnh ngưng thực trên không trung.

– Địa Ảnh kiếm quyết.

– Không nghĩ tới Ôn Tước này ngay cả vũ kỹ Hoàng cấp trung giai Địa Ảnh kiếm quyết cũng thi triển ra, đây chính là con bài chưa lật của hắn a. Bình thường hắn sẽ không thi triển.

– Xem ra Lục Lâm Thiên đã triệt để chọc giận hắn, không biết Lục Lâm Thiên có thể tiếp tục tránh thoát hay không?

– Phỏng chừng rất khó, đây chính là vũ kỹ Hoàng cấp trung giai nha. Hơn nữa bằng vào thực lực của Ôn Tước sẽ tạo thành uy lực cường hãn.

Ngay khi Ôn Tước thi triển đạo kiếm quyết này, đám đệ tử Vân Dương Tông chung quanh tức thì ồ lên. Thực lực của Ôn Tước mỗi người đều hiểu rõ, tiểu đội trưởng chấp pháp đội. Nếu xét về thực lực cũng không thua kém ngoại môn trưởng lão bao nhiêu.

Nhìn vào Ôn Tước, đám người Đoạn trưởng lão cũng không nhịn được mà gật đầu. Thực lực của Ôn Tước quả thực không tồi. Trong mắt nam tử trung niên kia, tuy rằng bằng chút thực lực của hắn không phải mạnh mẽ cho lắm, thế nhưng bằng vào tuổi của hắn mà có thực lực này thì quả thực không tồi.

Trong sát na này, kiếm trong tay Ôn Tước đã tạo ra một vùng kiếm ảnh to lớn, chân khí thổ hệ cuồng bạo bạo phát ra. Chân khí dưới chân chợt xuất hiện, mũi chân khẽ điểm một cái, thân ảnh lập tức nhảy lên.

– Địa Ảnh kiếm quyết.

Đồng thời trong nháy mắt Ôn Tước nhảy lên, một thanh âm băng lãnh vang lên, dựa thế chân khí dừng lại một lát trong hư không.

Trong nháy mắt, hàn ý trong mắt Ôn Tước tăng lên, kiếm trong tay không ngừng thôi động. Kiếm ảnh ngập trời kia trong nháy mắt xoay tròn, không gian dường như bị cắt nát, xé rách, sau đó kiếm ảnh chợt khuếch tán ra chung quanh, đem không gian vài trăm thước chung quanh bao phủ.

Kiếm khí thổ hệ cuồng bạo trong không gian không ngừng bắn ra, kiếm ảnh hóa thành thực chất tràn ngập không gian, không ngừng nối đuôi nhau giống như một chiếc lưới lớn, bao phủ Lục Lâm Thiên.

Kiếm ảnh kia ùn ùn kéo đến đem theo kình phong sắc bén trên bầu trời khiến cho Lục Lâm Thiên cho dù có Thanh Linh Khải Giáp cũng không nhịn được có cảm giác đau đớn, kiếm quang này tuyệt đối kinh khủng.

– Thực lực thật mạnh nha.

Đám người đứng xem ngẩn ra, trong lòng bắt đầu âm thầm vì Lục Lâm Thiên mà toát mồ hôi lạnh.

Lúc này trên một ngọn sơn phong phía xa có mười đạo thân ảnh đang đứng đó, trong đó có Vũ trưởng lão, Tạ trưởng lão, Tống trưởng lão, còn bảy người còn lại ai cũng có khí tức cực kỳ cường hãn. Có một vài khí tức không dưới ba người Tạ trưởng lão. Có hai khí tức thậm chí so với hai người Tạ trưởng lão, Tống trưởng lão còn mạnh hơn nhiều.

– Hắn chính là Lục Lâm Thiên sao?

Tuy rằng hiện tại bọn họ ở trên ngọn núi, thế nhưng tất cả những thứ phát sinh dưới chân núi bọn họ đều có thể nhìn rõ. Lúc này cả đám đều kinh ngạc nhìn vào trận chiến của Lục Lâm Thiên và Ôn Tước.

– Không sai, hắn chính là Lục Lâm Thiên, nhi tử của Lục Trung. Phỏng chừng hắn không thể chống đỡ rồi, chúng ta ra tay đi. Đừng để cho hắn bị thương. Vũ giả tam hệ, lại là Vũ Sư cửu trọng, tuổi tác như vậy, thiên phú so với Hồng Lăng cũng không kém bao nhiêu.

Tạ trưởng lão nói.

— Đừng nói vội, Ôn Tước kia tuy rằng bắt đầu toàn lực công kích thế nhưng các ngươi nhìn xem, vẻ mặt của Lục Lâm Thiên cũng không có chút bối rối nào, vẫn chưa chủ động xuất thủ, ta đoán hắn còn con bài chưa lật nào đó.

– Ta cũng đoán hắn còn con bài chưa lật nào đó. Không nghĩ tới Lục Trung lại có một nhi tử bất phàm như vậy. Sử Vân Sinh cũng dám gạt chúng ta đối phó với một Vũ giả tam hệ, có lẽ là ý tứ của Triệu Vô Cực, đối phó với Lục gia. Không ngờ hắn lại dám không để ý tới đại cục trong tông, cũng nên cho hắn một cái giáo huấn.

– Thực lực tiểu tử này… Không ngờ vẫn còn giấu ta nha.

Vũ trưởng lão bên cạnh lúc này ánh mắt xoay chuyển, khẽ mỉm cười thầm nghĩ.

Tất cả chỉ là nhạc đệm, lúc này trong không gian tràn ngập kiếm ảnh, kình khí bá đạo, nhìn kiếm ảnh khắp bầu trời đang bắn về phía hắn, Lục Lâm Thiên lần đầu tiên có chút ngưng trọng. Lần đầu tiên chính diện chống lại một Vũ Phách tam trọng, hắn tuyệt đối không cho phép mình sơ ý.

– Hư Linh huyễn ấn.

Miệng khẽ quát một tiếng, trong nháy mắt từ trong mắt Lục Lâm Thiên bắn ra một đạo ánh mắt quỷ dị nhanh chóng khuếch tán, một cỗ lực lượng quỷ dị, vô hình nhanh chóng bao phủ trong không trung.

Lực lượng này dường như tỏa ra trong không khí, xuyên thấu qua đám kiếm ảnh, bao phủ lấy người Ôn Tước ở phía trước. Trong nháy mắt hai mắt Ôn Tước run lên, có một cỗ lực lượng quỷ dị đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn.

– Tam trọng Vũ Phách sao? Chết đi cho ta.

Đúng lúc đó thủ ấn trong tay Lục Lâm Thiên nhanh chóng được hoàn thiện, lập tức đánh ra.

– Thiên Thủ Liệt Cương Ấn.

Chu vi chung quanh có một cỗ năng lượng thổ hệ phô thiên cái địa xuất hiện, trên đó tản ra một cỗ lực lượng cuồng bạo. Trong nháy mắt hội tụ tại chưởng ấn, khí thế Lục Lâm Thiên trong nháy mắt bạo tăng, đem chưởng ấn này phóng lên cao.

Đạo chưởng ấn cuồng bạo này trong nháy mắt hóa thành mấy đạo tàn ảnh không nhìn rõ, từng đạo tàn ảnh chưởng ấn cấu thành một đám chưởng ấn như cánh hoa rơi liên miên trên bầu trời, ầm ầm va chạm với kiếm quang của Ôn Tước.

Hai cỗ lực lượng va chạm với nhau lập tức tạo ra tiếng nổ kinh thiên động địa, âm thanh vang vọng không gian.

Ầm.

Âm thanh nổ tung không ngừng vang lên trong không trung, năng lượng cuồng bạo khắp bầu trời kia khi va chạm cũng chỉ có mười người trên đỉnh núi mới có thể thấy rõ. Ngay khi hai đạo lực lượng cường hãn kia va chạm, trong nháy mắt đó Ôn Tước cũng bắt đầu ngây người, lâm vào trạng thái trì trệ.

Chờ sau khi hắn khôi phục lại tinh thần thì công kích của Lục Lâm Thiên đã đánh tới kiếm ảnh của hắn. Không ngừng hung hăng áp chế kiếm ảnh của hắn.

– Vũ kỹ thổ hệ Hoàng cấp cao giai, Vũ Sư cửu trọng không ngờ lại có thể thôi động tới mức như vậy, quả thực là bất phàm nha.

– Các ngươi có thấy không, vừa rồi Ôn Tước kia dường như có chút thất thần, dù chỉ một lát thôi cũng đã dẫn tới thất bại.

– Thiên phú của Lục Lâm Thiên quá mạnh mẽ, thủ đoạn cực kỳ nhiều. Thế nhưng có chút kỳ quái, vừa rồi ta có cảm giác được sự ba động của linh khí.

Nhìn thực lực Lục Lâm Thiên xuất ra, chúng trưởng lão đều không khỏi kinh ngạc, đồng thời ánh mắt đều biến đổi.

– Không tốt, Ôn Tước sắp không xong rồi.

Một trưởng lão mặc bạch y nói.

– Ôn Tước kiêu ngạo như vậy nên nhận một chút giáo huấn, như vậy là đủ rồi, nên cứu hắn.

Tống trưởng lão nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio