Đỉnh Phong Thiên Hạ

chương 3542: huyễn sát thiên cương trận hiển uy 1

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tính toán thời gian, hai tháng đã đến, Ma Linh Yêu Nữ chỉ đáp ứng chiếu kháng Phi Linh Môn hai tháng, bởi vậy Lục Lâm Thiên cũng có phần không yên lòng, dù sao hiện tại Phi Linh Môn có phiền toái trực tiếp là Liệt Hỏa Môn, đoán chừng phiền toái ẩn tính cũng không ít.

Trong huyết sát thâm uyên có tiếng vang trầm thấp, từng thân ảnh tỏa ra khí tức nóng bức đánh tới, không gian run rẩy, từng đạo công kích khác nhau đánh vào cửa vào Phi Linh Môn, cả huyết sát thâm uyên chấn động không nhỏ.

- Cương Hỏa trưởng lão, Phi Linh Môn có đại trận phòng ngự, không dễ phá.

Trong đám người có một Thông Thiên Cảnh sơ giai nói với đại hán to lớn./

Đại hán to lớn này là Cương Hỏa trưởng lão của Liệt Hỏa Môn, lúc này hắn đã làm tốt chuẩn bị tiêu diệt Phi Linh Môn, ai biết dĩ nhiên lại gặp đại trận, trong nhất thời khó có thể phá vỡ, người hiểu trận pháp không nhiều, cả Liệt Hỏa Môn không có mấy người hiểu trận pháp, huống chi người ở đây không ai hiểu trận pháp

Lúc này ánh mắt Cương Hỏa âm trầm, nói:

- Bảo người tiếp tục công kích, đánh chúng đi ra mới thôi.

Lối ra Phi Linh Môn đã hội tụ tất cả đầu lĩnh của Phi Linh Môn, thần sắc ngưng trọng.

Sắc mặt hòa thượng gầy hơi trầm xuống, nói:

- Liệt Hỏa Môn lần này phái tới không ít cường giả, chưởng môn cùng phu nhân đều đang bế quan, chúng ta chỉ có thể dựa vào Huyễn Sát Thiên Cương Trận ngăn cản.

Một trưởng lão Ngộ Chân Cảnh trung giai nói:

- Nếu phu nhân ở đây là tốt rồi, nhất định sẽ làm đám người Liệt Hỏa Môn có đi không về.

- Liệt Hỏa Môn đám hỗn đản này, sớm muộn gì cũng phải thu thập chúng.

Hòa thượng béo cười ha hả, ánh mắt lại mang theo sát ý nồng đậm.

Sưu sưu!

Thời điểm hòa thượng béo dứt lời, không gian trước mặt chấn động, ba đạo thân ảnh lập tức xuất hiện trước mặt mọi người, chính là Lục Lâm Thiên cùng Kim Viên, Bạch Kinh Đường ba người.

- Bái kiến chưởng môn, Lim cung phụng, Bạch phó đường chủ.

Mọi người nhìn thấy ba người, lập tức hành lễ.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên ngưng trọng, tâm thần quan sát bên ngoài, Kim Viên phất tay ý bảo mọi người miễn lễ, ánh mắt quái lạ nhìn nhiều gương mặt xa lạ trong Phi Linh Môn, có chút thực lực không kém hắn, thực lực cả Phi Linh Môn còn mạnh hơn trước lúc hắn bế quan nhiều.

Lục Lâm Thiên thu hồi tâm thần, ánh mắt càng càng ngày ngưng trọng, trong huyết sát thâm uyên, lúc này Liệt Hỏa Môn có ít nhất hai ngàn người đến đây, người có tu vị Ngộ Chân Cảnh ít hơn lần trước, tổng cộng mới sáu người, nhưng Thông Thiên Cảnh lại tăng hai người, một Thông Thiên Cảnh sơ giai, một tên thân thể to lớn tu vị Thông Thiên Cảnh trung giai.

Ánh mắt ngưng trọng, Lục Lâm Thiên quay đầy nhìn mọi người.

Phạm Thống thấy thế, lập tức cực kỳ hiểu ý, nói:

- Chưởng môn, phu nhân có việc gấp, nói cần bế quan vài ngày không thể quấy rầy, mấy ngày hôm trước vừa bế quan.

Lục Lâm Thiên nghe xong, thần sắc ngưng trọng không ít, Ma Linh Yêu Nữ bế quan vào lúc này, bên ngoài có tới hai Thông Thiên Cảnh, tuy Bạch Kinh Đường đột phá Thông Thiên Cảnh sơ giai, nhưng còn có một Thông Thiên Cảnh trung giai tu vị mạnh hơn.

- Phu nhân?

Kim Viên nghe vậy, hắn kinh ngạc không ít, lúc này cũng không có thời gian hỏi thăm, tức giận nói:

- Người nào dám diễu võ giương oai trước mặt Phi Linh Môn, ta đi dọn dẹp chúng.

Lục Lâm Thiên lập tức ngăn cản Kim Viên, nói:

- Kim Viên đại ca, bọn chúng có một Thông Thiên Cảnh trung giai và Thông Thiên Cảnh sơ giai, khó đối phó.

Kim Viên nghe vậy, ánh mắt sững sờ, cũng trung thực không ít, tuy thực lực vừa đột phá, sợ là Ngộ Chân Cảnh cao giai đỉnh phong cũng không làm hắn sợ, thế nhưng so sánh với Thông Thiên Cảnh lại có chênh lệch không nhỏ.

Ánh mắt Bạch Kinh Đường chấn động, nhìn qua Lục Lâm Thiên nói:

- Chưởng môn, vậy bây giờ chúng ta làm sao bây giờ?

Ánh mắt Lục Lâm Thiên ngưng trọng, trong mắt có sát ý bắn ra, nói:

- Bảo các đệ tử lui ra phía sau, lui ra phía sau càng xa càng tốt, không nên lộn xộn, nơi này giao cho ta.

- Vâng.

Bạch Kinh Đường, hòa thượng béo gầy, Phạm Thống mang theo các đệ tử Phi Linh Môn rời xa.

- Toàn lực ra tay, đánh cho ta, san bằng huyết sát thâm uyên san thành bình địa, ta xem người Phi Linh Môn có đi ra hay không!

Trong huyết sát thâm uyên, Cương Hỏa đứng trên không trung, dưới chân có đám mây lửa bao phủ, hắn quát đám đệ tử Liệt Hỏa Môn.

Ầm ầm!

Rất nhiều đệ tử Liệt Hỏa Môn công kích vào vách đá, công kích cường hãn, chấn động nham thạch nứt toác ra, giống như gợn sóng đang bạo phát, cả huyết sát thâm uyên chấn động không nhỏ.

Cửa ra vào Phi Linh Môn run rẩy, lãnh ý trong mắt Lục Lâm Thiên càng lớn, thì thào nói:

- Muốn phá trận, vậy cứ chơi với các ngươi đi.

Vừa dứt lời, áo bào xanh Lục Lâm Thiên khẽ chấn động, mấy đạo năng lượng bắn ra bốn phía, lúc này không gian run lên, lối ra rung mạnh không nhỏ.

Bang bang!

Cửa ra vào Phi Linh Môn trực tiếp nổ tung, vô số đá vụn bắn ra ngoài, nương theo sát khí bạo phát chung quanh, lập tức cửa hang Phi Linh Môn xuất hiện trước mặt người Liệt Hỏa Môn.

- Trận pháp bị phá, xông vào cho ta, huyết tẩy Phi Linh Môn!

- San bằng Phi Linh Môn thành bình địa, gϊếŧ không tha.

- Gϊếŧ Phi Linh Môn chó gà không tha.

Giữa không trung, Cương Hỏa phất tay, ánh mắt âm trầm, lúc này đã chuẩn bị rất tốt, tuyệt đối có thể diệt Phi Linh Môn chó gà không tha, nhớ lúc đó ở cạnh phu nhân, nhớ tới thân thể bóng loáng kia, ánh mắt của hắn mê đắm.

Sưu sưu!

Một đám đệ tử Liệt Hỏa Môn đứng ở cửa vào Phi Linh Môn, khí tức hùng hồn tỏa ra làm không gian chấn động rất mạnh.

- Mẹ kiếp, có vấn đề.

Sau lưng Cương Hỏa, sau lưng đệ tử Liệt Hỏa Môn có thiếu niên mười mấy tuổi đang đứng.

Bô dáng thiếu niên rất kỳ lạ, ánh mắt vô thần nhưng thanh tịnh sáng ngời, giống như màn đêm u tối, hắn ngẩng đầu nói với nữ nhân áo đen.

Nữ nhân áo đen lại làm cho người ta sợ hãi, gương mặt làm người ta sởn gai ốc, tái nhợt như tro, còn phủ kín nếp nhăn, con mắt lõm vào thật sâu, hai mắt đen kịt bắn ra ánh sáng đỏ kỳ dị, giống như máu tươi đang chảy ra.

Nữ nhân áo đen gầy như que củi, xương gò má nhô cao, làn da như quả cà ngâm muối, vô cùng nhăn nheo, trên mặt có không ít sẹo, nhưng lúc này ôn nhu ôm thiếu niên vào trong ngực, đôi mắt như lệ quỷ ôn nhu nói:

- Ngươi xem xảy ra vấn đề gì?

Thiếu niên kia thân thể gầy gò, làn da có cảm giác khô cằn, giống như lão giả bảy mươi, thân thể rất quái dị.

Thanh niên nhìn nữ nhân như lệ quỷ, trong mắt không có sợ hãi, lại cực kỳ thân mật, nói:

- Mẫu thân, nếu ta không có nhìn lầm, trận pháp này là Huyễn Sát Thiên Cương Trận, trận pháp này cũng không bị phá, có người làm ra biểu hiện giả dối, xem bộ dáng là người bên trong cố ý hấp dẫn người Liệt Hỏa Môn đi vào, cuối cùng lại đánh chết trong Huyễn Sát Thiên Cương Trận, người kia không đơn giản, có lẽ cũng tinh thông trận pháp, chúng ta có nên ngăn cản người Liệt Hỏa Môn hay không?

Ánh mắt nữ nhân khủng bố đầy hung ác, nói:

- Liệt Hỏa Môn chết bao nhiêu không liên quan tới chúng ta, muốn cầm Tục Mệnh Đan uy hϊếp hai mẫu tử chúng ta, nên chết nhiều một chút, chỉ cần cuối cùng có thể diệt Phi Linh Môn là được, chúng ta cứ xem náo nhiệt đi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio