Đỉnh Phong Thiên Hạ

chương 3556: đại lục linh vũ biến hóa 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đôi mắt xinh đẹp của Lục Tâm Đồng biến ảo, vuốt ve chéo áo, có chút không vui nói:

- Sớm biết như vậy lúc trước muội đã đi cùng với ca ca. Đại ca mỗi ngày đều ở cùng với Long Yên đại tẩu, các tỷ lại thường xuyên bế quan tu luyện, lại còn bận rộn chuyện Phi Linh môn. Muội buồn muốn chết, nếu như đi cùng ca ca, ít nhất có thể ở cùng một chỗ với ca ca và Tiểu Long, nhất định sẽ có không ít chuyện thú vị.

Ngọn núi bằng xương trắng cực lớn lẳng lặng đứng đó, trong vòng hai năm không có bất kỳ động tĩnh gì, cũng không có bất kỳ biến hóa nào.

Phía xa xa có một đạo thân ảnh xinh đẹp đứng đó trang phụ hở rốn cùng với váy ngắn, bao phủ lấy thân thể mê người, khuôn mặt thanh tú, thoát tục, giống như tiên tử không nhiễm khói lửa nhân gian, khiến cho người ta không dám sinh lòng khinh nhờn.

Nhìn ngọn núi bằng xương trắng khổng lồ, trong đôi mắt của Ma Linh yêu nữ hiện lên vẻ lo lắng, hàm răng khẽ cắn bờ môi đỏ mọng, thì thào nói:

- Rốt cuộc ngươi đang làm gì? Không phải đang gặp chuyện không may đó chứ? Nếu như ngươi không ra ta sẽ không trông coi Phi Linh môn cho ngươi nữa.

Lời nói của Ma Linh yêu nữ cũng không được ngọn núi bằng xương trắng đáp lại, ánh mắt than thở, đôi chân trắng nõn di chuyển, dường như định rời đi.

Ầm ầm.

Trong nháy mắt khi Ma Linh yêu nữ xoay người, ngọn núi khổng lồ bằng xương trắng lập tức run lên, mặt đất nhoáng lên một cái, đột nheine xuấ thiện động tĩnh khiến cho Ma Linh yêu nữ quay người nhìn về phía ngọn núi bằng xương trắng khổng lồ sau lưng.

Sau khi ngọn núi bằng xương trắng khổng lồ run lên, thể tích lớn bắt đầu lay động nhè nhẹ, một cỗ khí tức trong lúc mơ hồ chấn động lan tràn ra. Khí tức này chấn động khiến cho tim người ta không nhịn được mà đập nhanh hơn, khiến cho mặt đất liên tiếp run rẩy.

Sưu Sưu.

Trong kiến trúc của Phi Linh môn, từng đạo thân ảnh phóng ra, lập tức đi tới trước ngọn núi bằng xương trắng khổng lồ, vô số ánh mắt kinh ngạc tập trung vào trong ngọn núi bằng xương trắng. Khí tức bên trong chấn động khiến cho trái tim của tất cả mọi người nhảy lên, trong ngọn núi bằng xương trắng lúc này có một cỗ khí tức quen thuộc đang thức tỉnh.

Oanh.

Trong sát nan gắn ngủi, không gian chung quanh bỗng nhiên gió nổi mây phun, lập tức lờ mờ, năng lượng thiên địa đột nhiên từ bốn phương tám hướng hội tụ lại trong phiến không gian này.

- Tên này rốt cuộc cũng đi ra rồi sao?

Đôi mắt xinh đẹp nhìn lên ngọn núi bằng xương trắng khổng lồ trước mắt, Ma Linh yêu nữ khẽ mỉm cười.

Xoẹt.

Dưới động tĩnh gió nổi mây phun này, trong không trung bắt đầu có năng lượng thiên địa mênh mông hội tụ, lập tức rót vào trong ngọn núi bằng xương trắng khổng lồ. Từ trên đỉnh núi rót xuống, trong chốc lát, cả ngọn núi bằng xương trắng khổng lồ này run lên, ầm ầm xoay tròn một lần nữa giống như con quay, một cỗ khí tức cực lớn đột nhiên phóng ra.

Ầm ầm.

Trên không trung vang vọng tiếng sấm, năng lượng thiên địa đều trút xuống ngọn núi bằng xương trắng, không gian chung quanh nứt vỡ từng khúc.

Động tĩnh kinh người này tiếp tục kéo dài nửa canh giờ, khi một đạo năng lượng thiên địa cuối cùng giống như tia chớp hung hăng rót xuống ngọn núi bằng xương trăng, lúc này ngọn núi bằng xương trắng hoàn toàn ngừng xoay troinf.

Tạch.

Cả ngọn núi khổng lồ bằng xương trắng bắt đầu run rẩy, bành trướng, bắt đầu rạn nứt giống như muốn nổ tung vậy.

Phanh Phanh.

Ngay trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, ngọn núi bằng xương trắng này rốt cuộc nổ tung, ngọn núi bằng xương trắng giống như kết nổi thiên địa nổ tung, giống như núi lửa phun trào. Cơ hồ tất cả xương cốt bị phá hủy thành bột phấn màu trắng, từ trên không trung rơi xuống, tựa như một luồng sóng xung kích khuếch tán ra toàn bộ không gian chung quanh.

Bột phấn màu trắng che đậy không gian, khi tầm mắt mọi người khôi phục lại, một tiếng rít gào khiến cho linh hồn tất cả mọi người rung động vang vọng trong thiên địa.

Rống.

Thanh âm này giống như hổ gầm, sau khi ngọn núi bằng xương trắng nổ tung, một đạo quang mang màu vàng xuất hiện giữa không trung. Trong đạo quang mang màu vàng này có một đạo thân ảnh màu xanh đang mở rộng hai tay, cái đầu ngẩng lên trên không trung, miệng rít gào một tiếng. Thanh âm đinh tai nhức óc, một cỗ uy áp mênh mông từ trên thân thể người này truyền ra.

Uy áp mênh mông khuếch tán khiến cho nguyên lực trên người tất cả đệ tử Phi Linh môn p hía xa đình trệ, linh hồn run rẩy.

Quang mang màu vàng đại thịnh, khí tức sắc bén, lạnh lẽo khuếch tán ra chung quanh. Năng lượng thuộc tính Kim ở trong thiên địa này kéo tới, quang mang rực rỡ, tựa như thần tích.

Khí tức mênh mông này giống như thủy triều đang không ngừng lan tràn ra, khí tức này tuyệt đối đã đặt chân tới Thông Thiên cảnh, chỉ có người có tu vi Thông Thiên cảnh cảnh mới có khí thế kinh người như vừa rồi.

Nhìn quang mang màu vàng trên không trung, Ma Linh yêu nữ nghi hoặc không thôi, miệng thì thào nói:

- Tên này không ngờ lại đột phá, rõ ràng đã đột phá Thông Thiên cảnh sơ giai, chỉ là khí tức này còn mạnh hơn người có tu vi Thông Thiên cảnh cao giai, còn có áo nghĩa chi nguyên kỳ lạ khác. Rốt cuộc tên này từ nơi nào tới, quả thực là tới từ thế giới thổ dân sao?

- Là chưởng môn, chưởng môn đột phá Thông Thiên cảnh.

- Chưởng môn không có việc gì.

Xa xa, đám người Phạm Thống, Bàn Sấu hòa thượng lên tiếng, dưới uy áp mênh mông này bọn họ bị áp chế tới khuôn mặt đỏ bừng, chỉ là trên mặt lại tràn ngập vẻ vui mừng.

Trên không trung, quang mang màu vàng từ từ thu liễm lại, thân thể Lục Lâm Thiên đạp không mà đứng, trong hai mắt có quang mang màu vàng giống như thực chất nương theo khí tức man hoang bắn ra, sau khi quang mang màu vàng quanh thân thu liễm lại, kim quang trong mắt cũng dần dần biến mất.

Phù.

Thở một ngụm trọc khí từ trong miệng ra, đánh văng gợn sóng trong không gian, tạo thành chấn động mạnh mẽ.

Một lát sau, trong đại điện, Ma Linh yêu nữ nhìn Lục Lâm Thiên, đôi mắt xinh đẹp trừng lên nói:

- Chàng cũng thoải mái nha, một lần trốn tránh trọn hai năm, để ta phải trông coi Phi Linh môn hai năm.

- Ta cũng không có trốn tránh a, ta cũng không có biện pháp nào khác.

Lục Lâm Thiên cười khổ nói.

Hai năm trước rơi vào đường cùng, cuối cùng Lục Lâm Thiên thi triển Hỗn Độn Âm Dương Quyết, trực tiếp thôn phệ nguyên lực của Cương Hỏa kia.

Cương Hỏa bị trọng thương, linh hồn phân thân cũng bị diệt, tuy rằng có tu vi Thông Thiên cảnh trung giai, tăng thêm Lục Lâm Thiên cũng là Ngộ Chân cảnh cao giai, bởi vậy sau khi tranh đoạt thôn phệ một phen, trải qua quá trình cực kỳ nguy hiểm hắn cũng đã triệt để thôn phệ Cương Hỏa, cuối cùng bắt đầu quá trình luyện hóa.

Mà quá trình này cuối cùng kéo dài hai năm, trong thời gian hai năm, Lục Lâm Thiên thôn phệ, luyện hóa, lĩnh ngộ, cuối cùng cũng thuận lời đột phá tới Thông Thiên cảnh.

Ma Linh yêu nữ nhìn Lục Lâm Thiên khẽ cười khổ, ánh mắt không ngừng nghi hoặc, nói:

- Trên người của ngươi rốt cuộc có bí mật gì, Thị Hoang thế giới mà còn liên tiếp đột phá được, thậm chí trên phương diện lĩnh ngộ còn không có bình chướng, ngươi quả thực chính là quái vật.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio