Đỉnh Phong Thiên Hạ

chương 3662: ánh sáng đom đóm 1

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lục Lâm Thiên đã nối cánh tay lại, ngẩng đầu nhìn hư ảnh cự mãng như sao băng lao về phía mình, đang muốn ra tay, đột nhiên một thân ảnh phá không bay lên.

Mạc Kình Thiên đã sớm chuẩn bị ra tay, trường bào chấn động, khí thế toàn thân tăng lên thật nhanh, trầm giọng nói:

- Thương thế của ngươi không nhẹ, để cho ta, nửa hỗn độn mà thôi, ta muốn thử xem.

- Vạn Thiên Liên Minh thật sự cho rằng Thị Hoang Thế Giới không người sao, mấy Đại Đạo Cảnh trung giai nửa hỗn độn và ngụy hỗn độn cũng dám đến Thị Hoang Thế Giới hung hăng càn quấy, chẳng lẻ không nhớ rõ Vạn Thiên Liên Minh không nhúng tay vào bất cứ xung đột nào hay sao?

Thời điểm thân ảnh Mạc Kình Thiên xuất hiện, muốn ra tay, đột nhiên một tiếng hét vang vọng hư không vang lên, lập tức một thân ảnh nhanh như tia chớp xuất hiện trước hư ảnh cự mãng.

Khi người này xuất hiện, khí tức trong thiên địa trở nên khác biêt, trong lúc mơ hồ, không gian không có sinh cơ lưu động, linh lực trong người dừng lại, huyết dịch đông cứng, ngay cả linh hồn cũng run rẩy.

- Dĩ nhiên là hắn.

Biến hóa như thé, tự nhiên cũng làm cho đám người Lục Lâm Thiên chú ý, từng ánh mắt nhìn thẳng vào thân ảnh vừa ra tay, thần thái ngạc nhiên, trong mắt mang theo vẻ khác thường.

Thân ảnh kia lập tức ngăn cản hư ảnh cự mãng, khi thân ảnh này xuất hiện, thân thể của cự mãng cứng lại, tốc độ giảm mạnh, nó còn hoảng sợ giống như sinh vật sống chân thật.

- Phá.

Người tới hét lớn một tiếng, trường bào màu vàng phất phơ, hắn rống lớn làm sinh cơ trong không gian chung quanh khô héo, ống tay áo của hắn run lên, vòng xoáy màu xanh trước người biến hóa, trong vòng xoáy màu xanh này không gian bị cắn nuốt, lập tức bao phủ trên hư ảnh cự mãng kia.

Xoẹt.

Hư ảnh cự mãng bị vòng xoáy màu xanh này bao phủ, nó bị nghiền nát dễ dàng, cuối cùng hóa thành linh xích linh khí chấn động trong vòng xoáy bao phủ nó.

Không gian chung quanh linh xích linh khí nữ vỡ xuất hiện khe hở màu đen, ánh sáng chói mắt trên linh khí ảm đạm, nó bị vòng xoáy màu xanh bao phủ, linh xích linh khí cũng bị phá hủy sinh cơ.

Ngay trong thời gian ngắn ngủi, linh xích linh khí của Linh Đốn bị hấp thu toàn bộ ánh sáng, mặt ngoài lập tức rạn nứt, sau đó vỡ ra hóa thành mảnh vỡ tiêu tán trong không trung, một kiện tiên thiên linh khí bất phàm bị hủy như thế.

PHỤT!

Khi linh khí bị phá hủy, sắc mặt Linh Đốn ngạc nhiên, há miệng phun ra một ngụm máu tươi, trong mắt mang theo vẻ sợ hãi, lập tức nói:

- Ngươi dám động tới ta, Tụ Phẩm Lâu tuyệt đối không buông tha cho ngươi đâu.

- Tụ Phẩm Lâu thì thế nào, nhớ kỹ, đây là Thị Hoang Thế Giới, Thị Hoang Thế Giới còn chưa tới phiên một tiểu Đại Đạo Cảnh trung giai nửa hỗn độn đến diễu võ dương oai.

Người tới quát một tiếng, áo bào màu vàng chấn động, khí tức bễ nghễ thiên hạ, vòng xoáy màu xanh không ngừng lan tỏa ra các nơi.

- Tụ Phẩm Lâuta sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Sắc mặt Linh Đốn hoảng hốt, hắn đánh ra vô số hư ảnh thủ ấn đầy trời, hắn bỏ trốn, sau khi cảm giác thực lực đối thủ, trong nội tâm của hắn không có bao nhiêu khả năng chống lại, thực lực quá chênh lệch, hắn chống lại chỉ ăn thiệt thòi mà thôi, càng sớm đào tẩu càng tốt.

- Chút tài mọn, ánh sáng đom đóm sao có thể tranh sáng với ánh trăng?

Thân ảnh người tới run lên, hào quang màu xanh trong người hắn bắn ra ngoài, không gian run rẩy không ngớt, hào quang màu xanh có thể đông cứng không gian.

Hào quang màu xanh bao phủ không gian, vô số thủ ấn và thân ảnh của Linh Đốn biến mất, hắn không thể lao ra khỏi không gian màu anh này, chỉ còn lại một thân ảnh bản thể mà thôi, đang muốn bỏ trốn khỏi chết.

- Mượn ngươi gϊếŧ gà dọa khỉ, đây là Thị Hoang Thế Giới, còn chưa tới phiên kẻ bên ngoài nào tới kɧıêυ ҡɧí©ɧ, chết đi!

Áo bào màu vàng chấn động, tay áo người tới run lên, vòng xoáy trong không gian trước mặt bắn ra hào quang màu xanh, dùng xu thế mạnh mẽ trấn áp Linh Đốn đang bỏ chạy.

- Tụ Phẩm Lâu tuyệt đối sẽ không buông tha ngươi, ngươi cứ chờ Phẩm Lâu trả thù điên cuồng đi, thề phải san bằng Thị Hoang Thế Giới.

Thời khắc cuối cùng, tiếng quát tuyệt vọng của Linh Đốn truyền ra, chưởng ấn đánh xuống, làn da của hắn từ từ khô héo, tóc đen biến thành màu trắng, thần thái tái nhợt.

Bành!

Chưởng ấn như bôn lôi, chỉ trong giây lát, trong ánh mắt khϊếp sợ của vô số người đã nện thẳng vào người Linh Đốn, chỉ trong chốc lát bạo phát ra năng lượng dữ dội, trực tiếp phá hủy không gian, đánh nát không gian thành tro bụi, không gian nổ tung, năng lượng khuếch tán ra ngoài, năng lượng hủy diệt bao phủ thiên địa, hủy diệt tất cả sinh cơ.

Vù vù!

Năng lượng cuồng bạo quét qua tất cả, người vây xem chung quanh lùi lại, uy năng khủng bố làm mọi người run lên như cầy sấy.

Phanh!

Dưới chưởng ấn này, mọi người không khó nhận ra, Linh Đốn đường đường Đại Đạo Cảnh trung giai, lại là nửa bước hỗn độn bị một chưởng đánh thành tro tàn, một chưởng hủy diệt tất cả, thần hồn câu diệt.

Mọi người ngây ra như phỗng, nhìn qua chung quanh, vô số ánh mắt ngây ngốc trong thời gian ngắn, lập tức làm bọn họ kinh ngạc, ánh mắt nhìn chằm chằm vào người trong hào quang kia.

Thân ảnh mập mạp kia, khí thế bễ nghễ thiên hạ, uy áp thiên địa, chính là Tây Vương Phủ Mộc Vương.

- Thực lực thật mạnh, Tây Vương Phủ chưa bao giờ nhúng tay vào bất cứ chuyện gì, giống như chưa từng thấy Mộc Vương ra tay, không nghĩ tới thực lực của Mộc Vương lại mạnh tới mức như vậy.

- Một chiêu diệt sát Đại Đạo Cảnh trung giai, thực lực Mộc Vương ít nhất cũng đạt đến Đại Đạo Cảnh cao giai, còn không bị thiên địa áp chế.

- Chẳng lẽ Mộc Vương cũng là người thế giới hỗn độn!

Rất nhiều người cảm thán, cũng cảm thấy rung động vì thực lực Mộc Vương vừa mới bày ra, không ít ánh mắt chấn động cực kỳ phức tạp.

- Danh bất hư truyền, đồn đãi chủ nhân thế lực nhất lưu đều cất dấu thực lực khủng bố như thế, không nghĩ tới thực lực của Mộc Vương cường hãn tới mức này.

Thiên Xu thì thào nói nhỏ.

Giờ phút này, ngay cả Âm Minh Dạ Xoa, Âm Quỷ, Địa Long, Kim Viên, Thất Kiếm cũng sinh ra rung động thật lớn.

Trên người Ma Linh Yêu Nữ không còn khí tức quỷ dị như vừa rồi, vừa vặn có người ra tay co nên không cần nàng phải ra mặt, nhưng không biết có phải khí tức biến hóa hay không, đôi mắt dễ thương trong lúc vô hình nhìn ra cái gì đó, ngoại nhân khó có thể nhìn trộm.

Lúc này người thương hội Phong Linh, Tụ Phẩm Lâu, thương hội Linh Thiên đứng ở xa xa, sắc mặt khó coi tới cực điểm.

- Người này cũng không phải yếu, khí tức trên người không tầm thường, che dấu sâu đậm, dường như không phải người thế giới hỗn độn, chẳng lẽ...

Tam Kỳ lão nhân truyền âm vào tai Lục Lâm Thiên.

- Tây Phương chưởng môn, ngươi không sao chớ.

Mộc Vương đạp không đứng đó, lập tức quay người nhìn qua Lục Lâm Thiên, thu liễm khí tức ngập trời, nhưng toàn thân lại sinh ra uy thế không giận tự uy, không phải hạng người tầm thường có thể nhìn thẳng.

- Đa tạ Mộc Vương tương trợ.

Lục Lâm Thiên gật đầu, lúc này nội tâm sợ hãi thán phục, không nghĩ tới Mộc Vương lại ra tay, càng rung động trước thực lực của Mộc Vương, giơ tay nhấc chân lại không phí bao nhiêu sức lực liền đánh Linh Đốn thần hồn câu diệt.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio