Đỉnh Phong Thiên Hạ

chương 4099: nguyên hồn thê thảm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bỗng dưng, Lục Lâm Thiên hét lớn mang theo máu tươi phun trào, hai mắt một đen một trắng, hào quang đen trắng quán chú vào quang cầu.

Ầm ầm.

Năng lượng quang cầu chấn động, lập tức chung quanh năng lượng quang cầu sinh ra vết nứt không gian.

Ngay sau đó là khí tức hủy diệt vạn vật đột nhiên dừng lại, sau đó khí tức thu liễm, mọi chuyện bình thường trở lại.

Cũng không biết vì sao, đột nhiên thiên địa chấn động, lôi đình không ngừng oanh kích Lục Lâm Thiên biến mất không thấy gì nữa

Đến cũng nhanh, biến mất cũng nhanh, lôi đình đã không tồn tại.

- Đó là...

Trong khoảng khắc rất nhiều người nhìn quang cầu lớn mấy chục thước trong tay hổ trảo của Lục Lâm Thiên. Năng lượng quang cầu này rất bình tĩnh, khi tất cả mọi người nhìn vào nó lại cảm thấy hãi hùng khϊếp vía, chấn động linh hồn.

Đặc biệt với Thú tộc mà nói, bốn thú ảnh thanh long, bạch hổ, chu tước, huyền vũ trong quang cầu làm tim bọn họ đập nhanh hơn, máu và linh hồn trong người sôi trào.

Đó là uy áp, uy áp đến từ máu huyết cùng linh hồn, không thể khu trừ.

Ầm ầm.

Trong giây phút đó, lôi đình vừa biến mất không còn, đột nhiên không gian chấn động.

Lúc này trong không gian có thân hổ khổng lồ của Lục Lâm Thiên đang đứng, hào quang bao phủ quanh người, loại hào quang này bao phủ thân thể máu tươi đầm đìa của hắn, thân thể vô cùng thê thảm, càng nhìn càng khủng bố.

Mà năng lượng này đánh vào bản thân Lục Lâm Thiên, năng lượng quang cầu rót vào không gian lờ mờ, lúc này chỉ có điều này quang cầu bộc phát ánh sáng sáng hơn.

Trong nháy mắt trên quang cầu kia có khí tức lạ lẫm bạo phát ra ngoài, tương liên với thiên địa, nương theo đó là thiên uy cuồn cuộn!

Năng lượng quang cầu này dùng Lục Lâm Thiên làm trung tâm, cả không gian sinh ra vòng xoáy rất mạnh, giống như vòng xoáy vũ trụ lan tỏa ra các hướng, những nơi đi qua không gian nứt vỡ từng khúc, vô thanh vô tức, thế không thể đỡ!

- Thiên uy hàng lâm, thiên địa dị tượng.

- Đây là thiên địa dị tượng hàng lâm.

Tất cả mọi người ngây người, thiên uy cuồn cuộn như vậy là không tầm thường, tâm thần mọi người khϊếp sợ không nhỏ.

- Xảy ra chuyện gì, vì sao lại có thiên địa dị tượng?

Đám người Huyễn Lang, U La lúc này cũng nghi hoặc quan sát tình huống.

- Tiểu tử này quỷ dị.

Ánh mắt Nguyên Hồn rung động, hắn biết rõ Lục Lâm Thiên thật sự vô cùng kỳ lạ, sát ý trong mắt càng đậm hơn trước.

Năng lượng nguyên lực trong người Nguyên Hồn bộc phát, lập tức biến thành tấm lụa đen rộng vài chục thước, đầu quỷ dữ tợn xuất hiện, nó có thể áp chế linh hồn của người ta, tiếng kêu bén nhọn như quỷ khóc thần gào.

- Tiểu tử, nhảy nhót đủ rồi, chấm dứt đi!

Nguyên Hồn quát một tiếng, lúc này hắn đã dùng toàn lực, tâm thần khẽ động, tấm lụa đen có đầu quỷ khóc thần gào lao về phía Lục Lâm Thiên.

XIU....XIU....

Lực lượng của tấm lụa xuyên thủng không gian, khói đen bao phủ trời đất làm tâm thần mọi người hoảng hốt, những nơi đi qua không gian nứt vỡ, khe hở màu đen chạy thẳng tới chân trời, làm cho người ta cảm thấy khí tức này khủng bố tới cực điểm.

Tu vị Tuyên Cổ Cảnh cao giai rất khủng bố.

- Lục phó thống lĩnh, gắng chống lại đi!

Dưới chiến trường, vô số ánh mắt xiết chặt nắm đấm nhìn qua thân thể cao ngất kia, cầu mong thân hổ to lớn này không ngã xuống.

- Nguyên Hồn lão cẩu, muốn đυ.ng đến ta, ngươi tiếp Ngũ Thần Quyết của ta trước rồi nói sau.

Lục Lâm Thiên hét lớn một tiếng, hắn bước tới sau đó thúc dục quang cầu tỏng tay lao đi.

PHỤT.

Năng lượng quang đoàn rời khỏi tay, vào lúc này năng lượng trong người Lục Lâm Thiên đã biến mất, hắn không ngừng phun máu tươi, thân thể mất đi tri giác.

Oanh.

Năng lượng quang cầu bị Lục Lâm Thiên đẩy ra, không gian chung quanh run lên, làm cho người ta kinh ngạc nhất là, trong năng lượng quang cầu này không biết lúc nào đã biến thành đồ án âm dương.

Xoẹt.

Trong khoảng thời gian ngắn, Nguyên Hồn ngưng tụ tấm lụa đầu quỷ va chạm với quang cầu, năng lượng quang cầu bộc phát hào quang cực mạnh đánh tan tấm lụa đầu quỷ, tấm lụa biến mất không còn dấu vết.

Ầm!

Quang cầu đồ án âm dương bao phủ thân thể Nguyên Hồn, cả phiến không gian này bị giam cầm, toàn bộ thế giới bị ngăn cách, bốn thú ảnh và đồ án âm dương tạo thành khe hở không gian khủng khϊếp, trong lúc mơ hồ năm loại lực lượng kinh thiên động địa bao phủ thiên địa.

Nguyên Hồn cảm thấy thân thể bị giam cầm, không gian đủ loại áo nghĩa và thiên uy khủng khϊếp làm hắn phủ phục xuống, không thể sinh lòng phản kháng.

Khí tức này quá khủng khϊếp, khủng khϊếp tới mức Tuyên Cổ Cảnh cao giai như Nguyên Hồn cũng sinh ra thần phục.

Ngao!

Rống!

Gri!

Ô!

...

Trong đồ án âm dương này sinh ra tiếng gào thét của bốn thần thú chấn nhϊếp tâm thần.

Rầm rầm rầm.

Cùng lúc này, Lục Lâm Thiên lơ lửng giữa không trung không biết tại sao, thân thể khổng lồ nứt vỡ từng khúc, sinh cơ trên người bị hút đi, rốt cuộc không cách nào chèo chống, không gian chung quanh vỡ ra.

Lập tức đồ án âm dương nứt vỡ, trong khoảnh khắc vô số hào quang bắn ra ngoài, tiếng nổ kinh thiên động địa, lập tức thiên địa chấn động dữ dội.

Ầm ầm.

Làm cho người ta hãi hùng khiếp vía, ánh mắt mở to, không gian nứt vỡ dữ dội, khí kình khủng khϊếp lướt qua các hướng.

Nhìn cảnh tượng này, rất nhiều người ngẩng đầu nhìn, trong nội tâm sinh ra hàn ý, linh hồn khϊếp sợ, dưới khí kình khủng khϊếp này đủ để hủy diệt vạn vật, bởi vì nó quá mức khổng lồ.

Nhưng thời điểm này tất cả mọi thứ khôi phục bình thường, tất cả ánh mắt đều nhìn lên không trung.

PHỤT.

Vào thời điểm này, không gian hỗn loạn có một thân ảnh đứng lơ lửng trên đó, trong miệng phun ra huyết dịch gay mũi, lập tức thân thể thu nhỏ lại, cuối cùng khôi phục bộ dáng vốn có.

Lúc này Nguyên Hồn vô cùng thê thảm, quần áo tả tơi và uể oải, khí tức hỗn loạn, ánh mắt kinh hãi, hắn có cảm giác muốn chạy trối chết, đúng là Nguyên Hồn của Phệ Hồn nhất tộc.

Lúc này Nguyên Hồn thật sự chạy trối chết, nếu không phải đột nhiên thủ đoạn kinh khủng của Lục Lâm Thiên tan biến, thời điểm đó hắn biết rõ hắn chết chắc, thậm chí hắn đã cảm nhận được khí tức tử vong.

Nhưng dù như thế, lúc này Nguyên Hồn cảm thấy thương thế của mình trọng thương tới mức tận cùng, nếu giờ phút này Lục Lâm Thiên đột nhiên thúc dục công kích, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ, bởi vậy ánh mắt vô cùng cảnh giác.

- Đoàn trưởng, đoàn trưởng đâu rồi?

- Lục phó thống lĩnh đi đâu?

Tất cả ánh mắt dò xét chung quanh, nhưng thân ảnh khổng lồ kia biến mất không thấy đâu nữa.

- Mau tìm, Thiếu chủ ở nơi nào?

Tô Nhan phát hiện một thân ảnh ở trên cao, lập tức phóng lên trời, đó là thân ảnh bình thường, áo bào xanh nghiền nát, toàn thân vết máu loang lổ. Toàn thân đẫm máu, da tróc thịt bong, máu tươi tràn ra, nhiều nơi có thể nhìn thấy xương trắng xuất hiện.

Tất cả ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào thân ảnh kia, thân ảnh này tự nhiên là Lục Lâm Thiên.

Nhưng Lục Lâm Thiên lúc này đã thay đổi hoàn toàn, thương thế trên người làm người ta sởn gai ốc.

Thân thể Lục Lâm Thiên nằm lơ lửng phía chân trời, cũng không rơi xuống, cực kỳ quỷ dị, tử khí bao phủ toàn thân, không còn chút sinh cơ nào cả.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio