Đỉnh Phong Thiên Hạ

chương 4232: ta vừa béo lại vừa có khí chất 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lôi Tiểu Thiên nói xong, nhìn qua Lục Lâm Thiên, cực kỳ chân thành nói:

- Ta cùng với Lục huynh đệ tuy rằng thời gian quen biết không dài, thế nhưng lúc trước vừa mới biết đã trở nên thân quen. Về sau nghe nói Lục huynh đệ bị đám tạp chủng Thiên La minh vây công vẫn lạc, ta thiếu chút nữa muốn xông tới tìm đám người này liều mạng. Cũng may hiện tại Lục huynh đệ bình yên vô sự, ta vui mừng cao hứng không thôi. Đợi lát nữa chúng ta phải đi uống vài chén, quan hệ của Lục huynh đệ và Lục Linh sư đệ cũng không phải là nông cạn, về sau huynh đệ chính là huynh đệ của Lôi Tiểu Thiên ta. Về sau ai dám trêu vào huynh đệ thì chính là đυ.ng vào Lôi Tiểu Thiên ta, ta sẽ không để yên cho hắn ta.

Nói xong, Lôi Tiểu Thiên có chút kích động, giống như hận không thể uống máu ăn thề với Lục Lâm Thiên, kết nghĩa huynh đệ, khí thế giống như không cầu sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, thế nhưng lại cầu chết cùng ngày cùng tháng cùng năm vậy.

- Lôi Tiểu Thiên này có chút không giống a.

Bốn phía Chiến đài, người biết rõ Lôi Tiểu Thiên nhìn thấy lời nói và cử chỉ của Lôi Tiểu Thiên lúc này trong mắt đều hiện lên vẻ nghi hoặc. Dùng ngạo khí và tính tính của Lôi Tiểu Thiên, một người là nhân vật dẫn đầu trong Cổ tộc, hắn ta chưa từng tỏ vẻ khiêm tốn và nhiệt tình với một ai khác như vậy. Chẳng lẽ Lôi gia muốn triệt để lôi kéo Lục Lâm Thiên, một Chân lý Niết Bàn tiền đồ vô lượng này hay sao?

- Kình Thiên sư bá, người có cảm giác Lôi Tiểu Thiên trên không kia có chút quái dị hay không?

Giữa không trung, Thái A nghi hoặc nói với Mạc Kình Thiên.

- Cái này... Ta cũng không nói rõ được.

Mạc Kình Thiên vuốt vuốt mũi, ánh mắt nghi hoặc, hắn cảm thấy Lôi Tiểu Thiên này có chút quái dị, thế nhưng cụ thể là quái dị ở đâu lúc này hắn cũng không nói nên được.

- Không đúng, có che dấu bên trong.

Trong mắt Lục Linh cũng hiện lên vẻ nghi hoặc, dùng hiểu biết của hắn về Lôi Tiểu Thiên này, đây cũng không giống như tính tình thường ngày của Lôi Tiểu Thiên.

- Ồ, tiểu tử này muốn làm gì?

Ngay cả Đường Dần trên không trung cũng cảm thấy nghi ngờ không thôi.

Lục Lâm Thiên vẫn lạnh nhạt cười, thế nhưng ánh mắt dường như nhìn về phía Lôi Tiểu Thiên vô cùng cảm động, giống như bị thái độ nhiệt tình của Lôi Tiểu Thiên làm hòa tan, bộ dáng giống như được sủng ái mà lo sợ, hắn nói:

- Tiểu Thiên huynh đệ nghiêm trọng rồi, xem ra Tiểu Thiên huynh đệ cũng là người có tình nghĩa, vậy thì lát nữa ta nhất định phải uống hai chén với Tiểu Thiên huynh đệ.

- Uống rượu là đương nhiên, chờ chúng ta thi đấu xong rồi uống rượu cũng không muộn.

Lôi Tiểu Thiên nhìn thấy bộ dáng cảm động của Lục Lâm Thiên cũng vô cùng hưởng thụ, lập tức cao hứng nói:

- Bất quá chúng ta là huynh đệ, thi đấu cũng tùy tiện đi, công kích của thuộc tính Lôi rất mạnh, ta tu luyện áo nghĩa không gian nên tốc độ cũng cực nhanh. Ta sẽ không dùng để đối phó với huynh đệ và bằng hữu của ta. Nhưng mà ta cũng muốn biết thực lực chân chính của Lục huynh đệ tới trình trạng nào, Lục huynh đệ nhất định phải khiến ta mở mang tầm mắt nha.

- Ý Tiểu Thiên huynh đệ là...

Lục Lâm Thiên có chút nghi hoặc nhìn Lôi Tiểu Thiên.

Lôi Tiểu Thiên nói:

- Ý của ta chính là chúng ta đổi phương thức thi đấu, vừa rồi Lục huynh đệ với Băng Nhu, Đường bàn tử chiến một trận, ta cảm thấy Lục huynh đệ cũng không toàn lực ứng phó, cho nên dứt khoát như vậy đi. Ta và huynh đệ mỗi người đánh ba quyền, nhìn xem ai ngã xuống trước, ai ngã xuống trước thì thua. Lục huynh đệ cảm thấy thế nào?

Dứt lời, Lôi Tiểu Thiên lập tức dùng vẻ mặt chờ mong nhìn Lục Lâm Thiên.

- Thì ra là thế, không ngờ lại có chủ ý này, chỉ sợ lần này hắn không trộm được gà mà còn mất nắm gạo rồi, tự mình tìm tai vạ a.

Nhìn Lôi Tiểu Thiên trước mặt, Lục Linh bỗng nhiên hiểu ra, dường như hắn đã biết Lôi Tiểu Thiên muốn gì.

- Lôi Tiểu Thiên này muốn so lực phòng ngự với sư phụ sao?

Thái A dường như cũng hiểu ra, lập tức cảm thán nói với Lục Linh bên người.

Lục Linh cười cười, có chút bất đắc dĩ nói với Thái A:

- Vị sư huynh kia của ta cũng có chút dựa vào, thế nhưng hắn lại không biết hắn đã tìm sai người, đợi lát nữa sẽ là lúc hắn khóc.

- Hắc hắc, thì ra là muốn so lực phòng ngự, có trò hay xem rồi.

Mạc Kình Thiên cười cười, ánh mắt có chút thâm ý.

- So lực phòng ngự, có trò hay rồi.

Đám người Tịnh Kiếm Hoàng, Nhâm Tiêu Diêu, Tuyệt Phong Hoa cũng lập tức hiểu ra, âm thầm cười hắc hắc không thôi. Ở trong Tương Hoàng không gian, bọn họ đã tận mắt nhìn thấy lực phòng ngự khủng bố của Lục Lâm Thiên.

Đặc biệt là Giang Đảo Lưu, hắn là người rõ ràng nhất phòng ngự của Lục Lâm Thiên, cho nên lập tức cảm thấy bi ai thay cho Lôi Tiểu Thiên.

Trên Chiến đài, Lục Lâm Thiên có chút giật mình nhìn qua Lôi Tiểu Thiên, nói:

- Tiểu Thiên huynh đệ, như vậy được sao?

- Yên tâm đi, không có vấn đề, chúng ta chỉ tùy tiện đọ sức một chút mà thôi. Chỉ cần tới điểm là ngừng, như vậy cũng nhanh chóng, không dây dưa dài dòng, còn phải nhanh đi uống rượu a.

Lôi Tiểu Thiên vỗ ngực mình, nói với Lục Lâm Thiên:

- Lục huynh đệ vừa rồi đã giao thủ qua với Đường bàn tử, Băng Nhu cho nên đã tiêu hao không ít, ta thân làm huynh đệ sẽ không chiếm tiện nghi của Lục huynh đệ. Huynh đệ cứ đánh ta ba quyền trước, nếu ta còn có thể chèo chống được thì Lục huynh đệ lại chịu ba quyền của ta.

- Ồ?

Lục Lâm Thiên lập tức cảm thấy kinh ngạc, khϊếp sợ nhìn qua Lôi Tiểu Thiên, nói:

- Tiểu Thiên huynh đệ, không được nha. Như vậy huynh đệ sẽ là người chịu thiệt, ta cũng không thể làm như vậy, như vậy quá chiếm tiện nghi rồi.

- Huynh đệ nói gì vậy? Chúng ta là huynh đệ, không có ai chiếm tiện nghi, huống chi Lục huynh đệ đã tiêu hao không ít, chỉ cần đến lúc đó hạ thủ lưu tình là được rồi.

Vẻ mặt Lôi Tiểu Thiên hào khí ngập trời, nói với Lục Lâm Thiên:

- Lục huynh đệ, đừng từ chối.

Lục Lâm Thiên lập tức lắc đầu, vẻ mặt không đành lòng nói với Lôi Tiểu Thiên:

- Tiểu Thiên huynh đệ, ngươi quả thực là trọng tình trọng nghĩa, vì huynh đệ mà không tiếng cả mạng sống a. Cho nên ta không thể làm như vậy, như vậy ngươi quá thiệt thòi, nếu như ta làm như vậy sau này Lục Lâm Thiên ta sẽ không còn mặt mũi gặp người khác nữa.

- Lục huynh đệ, chẳng lẽ ý của huynh đệ là chịu ba quyền trước sao?

Lôi Tiểu Thiên nhìn Lục Lâm Thiên, cảm động không thôi, thiếu chút nữa cảm động tới khóc rống lên, hắn lắc đầu nói với Lục Lâm Thiên:

- Thế nhưng nếu như vậy ta cũng sẽ không đành lòng ra tay với Lục huynh đệ a.

- Tiểu tử này không phải bị Lôi Tiểu Thiên lừa rồi đó chứ? Lôi Tiểu Thiên này quá vô sỉ a.

Nghe vậy đám người Nhâm Tiêu Diêu, Tịnh Vô Ngân, Tuyệt Phong Hoa lập tức khẩn trương, cách đấu này đừng nói là ai chịu ba quyền trước, cho dù chịu một quyền trước cũng là người bị thiệt.

- Yên tâm đi, sư phụ sẽ không bị lừa dối đâu, chỉ sợ kẻ nào đó bị lừa mà còn không biết thôi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio