Đỉnh Phong Thiên Hạ

chương 4400: không biết hủy đi bao nhiêu bảo vật

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cuối cùng người các thế lực lớn và các đại Cổ Tộc nhao nhao thương nghị với Lục Lâm Thiên, nguyện ý thỉnh cường giả trong tộc hỗ trợ phá vỡ cấm chế, bất quá tự nhiên cũng phải được chia một ít chỗ tốt mới được.

Lục Lâm Thiên vẻ mặt không tình nguyện, cũng chỉ có thể miễn cưỡng đáp ứng. Bất quá Lục Lâm Thiên cũng nói trước, nếu Bí Cảnh này có thể mở ra, mình nhất định phải được chia một nửa bảo vật, nếu không thì thà rằng tự mình đi mời người đến mở. Hắn cũng nói rõ là nếu không phải xem ở phân thượng nơi này là Côn Vân thế giới thì cũng không đồng ý làm vậy rồi.

Sau khi Lục Lâm Thiên nhả ra, người các đại Cổ Tộc lập tức liền nhao nhao thông tri siêu cấp cường giả trong tộc đến.

Cũng không được bao lâu, đã có một cường giả Thất nguyên Hóa Hồng của Cổ Tộc đến, vừa đến đã lập tức vọt vào trong Bí Cảnh muốn mở ra cấm chế.

Ngay sau đó trong các đại Cổ Tộc cũng có rất nhiều cường giả Thất nguyên Hóa Hồng nhao nhao vội vàng đến đây, đều muốn là người đầu tiên xuất thủ. Bởi vì rõ ràng nếu ai là người đầu tiên mở ra Bí Cảnh liền có thể chia đều Lục Lâm Thiên, sau khi tranh chấp một lúc mọi người mới đạt thành nhất trí chung

Sau khi nhất trí ý kiến, nguyên một đám cường giả Cổ Tộc đều cùng tạo áp lực với Lục Lâm Thiên, bảo vật trong cấm chế đến lúc đó Lục Lâm Thiên được một phần ba, còn lại các đại gia tộc khác sẽ cùng chia đều hai phần ba còn lại.

Lục Lâm Thiên sau khi kháng nghị một hồi lâu cuối cùng cũng chỉ có thể làm ra bộ dáng bất đắc dĩ đáp ứng.

Điều này khiến đám người Thái gia Thái Hoa Đạo đau lòng không thôi, đây chính là nguyên nhân từ đầu không dám tiết lộ tin tức, một khi tin tức tiết lộ bị Cổ Tộc trong Côn Vân thế giới biết rõ, vậy thì Bí Cảnh sẽ không phần cho Thái gia nữa.

Mà bây giờ nếu không phải Lục Lâm Thiên ở đây, Cổ Tộc âm thầm kiêng kị Lục Lâm Thiên thì sợ rằng một phần ba này cũng đừng mơ có được.

Đạo cấm chế kia Lục Lâm Thiên tự nhiên không động vào, vì sợ đến lúc đó dẫn ra phiền toái dư thừa, bởi vậy Lục Lâm Thiên mới dùng cách lúc trước để ra khỏi thạch thất, sau đó bảo Thái Thanh không được tiết lộ đi ra ngoài, cho dù là người Thái gia cũng không được nói.

Đến khi chúng cường giả liên thủ phá vỡ cấm chế, ngay khi mọi người đang chờ mong có thể dò xét bảo vật trong cấm chế thì cả cấm chế sau khi bị cưỡng ép phá vỡ một lát lại nổ tung lên.

"Ầm ầm... "

Năng lượng trên cấm chế nổ tung, năng lượng khủng bố như hủy diệt, lập tức nổ tung trong Bí Cảnh.

"Rầm rầm rầm! "

Trong lúc nhất thời không gian rung chuyển, như thiên băng địa liệt vậy, toàn bộ chung quanh Côn Lăng Cốc đất rung núi chuyển, ngọn núi sụp đổ, cả sơn mạnh rộng lớn đều bắt đầu nứt vỡ.

- Trốn đi, chạy mau!

- Chạy mau...

- Ah...

Tiếng hét lớn, tiếng chạy trối chết trong lúc nhất thời vang vọng trong hư không Bí Cảnh, từng đạo thân ảnh hoảng sợ mà trốn, thực lực thấp một ít thì trên người xuất hiện vết thương chồng chất, tiếng kêu thảm thiết liên tục, nếu không phải cường giả các tộc kịp thời bảo hộ thì sợ rằng ngay cả tính mạng cũng khó mà bảo toàn được.

"Rầm rầm rầm! "

Trước mặt đám người hoảng sợ chạy ra, toàn bộ một mảnh sơn mạch bao la đều trầm xuống, thiên băng địa liệt, sụt lún khắp nơi, toàn bộ hư không Bí Cảnh kia cũng không thấy đâu nữa.

- Ta đã nói là không thể cưỡng ép phá vỡ cấm chế mà, sợ rằng bảo vật đều bị phá hủy rồi, hiện giờ không còn lại gì nữa rồi.

- Ngươi lúc nào nói qua không thể cưỡng ép phá vỡ cấm chế chứ.

- Đáng tiếc bảo vật ah, loại cấm chế kia là do cường giả siêu cấp lưu lại, sợ rằng bảo vật trong đó cũng cực kỳ kinh người a...

Mắt thấy toàn bộ Bí Cảnh bị phá hủy, nguyên một đám cường giả Cổ Tộc liền bắt đầu chỉ trích lẫn nhau, tranh giành đến mức mặt đỏ tới mang tai.

Mà không có bất kỳ người nào hoài nghi đến bên trong cấm chế kia, trên thực tế đã sớm không còn gì nữa rồi.

Thái Thanh thân là người duy nhất biết chuyện, ánh mắt thỉnh thoảng lại nhìn trên người Lục Lâm Thiên, trong nội tâm bội phục đến cúi rạp người. Ở trước mặt đông đảo cường giả Cổ Tộc Côn Vân thế giới lại có bổn sự lừa gạt đến bực này, trong thiên hạ sợ rằng chỉ có mình Thánh chủ mới có thể làm được thôi.

Kể từ đó, sau này Bí Cảnh cũng sẽ không khiến người khác ngấp nghé thêm nữa.

Giằng co chừng một ngày, đến khi mọi người rời đi thì đã là đêm khuya.

Đã không còn Bí Cảnh nữa, mục tiêu của tất cả các đại Cổ Tộc lại lần nữa rơi vào trên người Lục Lâm Thiên, đều nhao nhao mời Lục Lâm Thiên lưu lại chỗ mình một thời gian ngắn, nguyên một đám cường giả Cổ Tộc đều nói bóng nói gió một phen, hi vọng moi ra được bối cảnh của Lục Lâm Thiên.

Chỉ có điều lấy tâm tư của Lục Lâm Thiên, muốn moi ra gì đó từ trên người Lục Lâm Thiên thì những cường giả Cổ Tộc Côn Vân thế giới này vẫn có chút không đủ.

Lục Lâm Thiên cũng không muốn lưu lại lâu trong Cổ Tộc nên uyển chuyển cự tuyệt nói muốn lưu lại Thái gia.

- Tây Phương các hạ, có muốn đến Tuyệt Linh Độc Cốc ta ngồi một chút không?

Lục Tâm Đồng bước nhẹ nhàng, mỉm cười đi đến trước người Lục Lâm Thiên, ánh trăng như luyện, thân ảnh nhẹ nhàng động lòng người, khiến cho không ít nữ tử bất phàm chung quanh đều ảm đạm thất sắc, trở thành phông nền cho nàng.

Lục Lâm Thiên mỉm cười, nói với Lục Tâm Đồng nói:

- Ta không đi đâu, lần sau có cơ hội gặp lại.

- Vậy ngươi trên đường nhớ cẩn thận.

Lục Tâm Đồng ngầm hiểu, khẽ gật đầu, tư thế động lòng người, khiến cho không ít thanh niên chung quanh đều ngốc trệ nhập thần.

- Đi thôi...

Lục Lâm Thiên quay người, cởi mở khoát tay áo, sau đó liền mang theo ba người Phi Thiên lão yêu, Viêm Quang lão đạo, Song Kỳ lão quái theo mọi người Thái gia cùng rời đi.

- Ai...

- Không biết hủy đi bao nhiêu bảo vật.

- Lẽ ra không nên cưỡng ép phá vỡ cấm chế, đáng tiếc ah.

Trong Côn Lăng sơn mạch bừa bội, chúng cường giả dưới bóng đêm vẫn còn chịu tiếc hận không thôi.

Không có ai biết, Lục Lâm Thiên mang theo ba người Phi Thiên lão yêu, Viêm Quang lão đạo, Song Kỳ lão quái thậm chí còn không quay lại Thái gia, nửa đường đã cáo biệt Thái gia rời đi....

Sau khi Lục Lâm Thiên khôi phục bộ dáng vốn có liền thông qua không gian trùng động mang theo ba người Phi Thiên lão yêu, Viêm Quang lão đạo, Song Kỳ lão quái về tới sơn phong đình viện trong Mật địa Thiên Giới.

- Đại Thừa Niết Bàn Vô Lượng Niết Bàn, Đại Thừa Niết Bàn Vô Thượng Niết Bàn...

- Nhiều Vô Thượng Niết Bàn, Vô Lượng Niết Bàn vậy sao.

- Trời đất ơi, Thượng Thanh thế giới đây là làm sao vậy, quá dọa người rồi...

Chỉ là sau khi ba người Phi Thiên lão yêu, Viêm Quang lão đạo, Song Kỳ lão quái nhìn thấy tại sơn phong đình viện, lúc này đa số mọi người trong Linh Vũ thế giới đều có tu vị dao động ở Đại Thừa Niết Bàn Vô Thượng Niết Bàn, Vô Lượng Niết Bàn thì nguyên một đám đều nghẹn họng nhìn trân trối.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio