Đỉnh Phong Thiên Hạ

chương 87 xuất phát đi vân dương tông

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hôm nay phải đi tới Vân Dương Tông, thu thập một phen, Lục Lâm Thiên đứng dậy ra khỏi phòng, La Lan thị đã sớm chuẩn bị bữa sáng ngon mắt chờ sẵn. Ăn bữa sáng của mẫu thân xong, trong lòng Lục Lâm Thiên ấm áp, đến Vân Dương Tông, chính mình phải ba năm sau mới trở về một chuyến, thời gian ba năm không dài, nhưng mà tuyệt đối không ngắn. – Thiếu gia, ngươi đi Vân Dương Tông, nên chiếu cố bản thân cho tốt. Lục Tiểu Bạch sáng sớm đã rời giường, nghĩ đến thiếu gia hôm nay phải đi Vân Dương Tông, trong mắt đã ướŧ áŧ. – Tiểu Bạch, ngươi về sau có rảnh đi làm chút chuyện cho Nam thúc, không có việc gì thì đi thăm Nam thúc nhiều. Lục Lâm Thiên nói, có Nam thúc chỉ điểm Lục Tiểu Bạch, thực lực Lục Tiểu Bạch tiến bộ tuyệt đối không chậm. – Ta biết rõ thiếu gia. Lục Tiểu Bạch nói, trong nội tâm còn cho rằng thiếu gia lo lắng cho Nam thúc, bảo mình đi chiếu cố Nam thúc. – Lâm Thiên, con đến Vân Dương Tông nên chiếu cố mình cho tốt, trong nhà không cần lo lắng cho ta. La Lan thị nhìn Lục Lâm Thiên nói ra, trong mắt không tự chủ sinh ra ướŧ áŧ, có chút không nỡ, nhi tử đã lớn như vậy nhưng chưa từng rời khỏi mình. – Mẫu thân, con sẽ chiếu cố tốt chính mình. Lục Lâm Thiên nói. – Lâm Thiên, chuẩn bị tốt chưa, chúng ta nên đi thôi. Lục Vô Song đến đình viện, một thân váy dài màu đỏ bó sát dáng người mỹ lệ, tóc dài như mực dán sau lưng, trang phục thanh nhã nhưng trong vô hình tỏa ra khí chất trang nhã và cao quý. – Xong rồi, chúng ta có thể xuất phát. Lục Lâm Thiên đứng dậy, nhìn qua Lục Vô Song, trong mắt nhìn nhiều thêm vài lần. – Lâm Thiên, thả đồ của đệ vào túi không gian của ta này, cũng không cần cầm trong tay thế đâu. Lục Vô Song nhìn bao lớn bao nhỏ trong tay Lục Lâm Thiên nói ra. – Tốt. Lục Lâm Thiên mỉm cười, cầm bao phục giao cho Lục Vô Song, bản thân hắn có trữ vật giới chỉ, nhưng mà không muốn người ta hoài nghi, lúc này mới đem bao phục cầm trong tay, bên trong chỉ có một ít quần áo, mà quần áo thì có cũng được, không có chẳng sao, không có vật phẩm nào quý trọng cả. Tiếp nhận bao phục trong tay Lục Lâm Thiên, Lục Vô Song lấy ra một cái túi nhỏ giống như túi thơm, mở túi nhỏ ra và hào quang bắn ra ngoài, bao phục đã bị thu vào bên trong túi nhỏ. Nhìn qua túi không gian trong tay Lục Vô Song, Lục Lâm Thiên không xa lạ gì, đây chính là túi không gian giá trị đắt đỏ, có tính chất giống như trữ vật giới chỉ của hắn, có thể sắp xếp không ít đồ vật, nhưng mà không gian trong túi không nhiều như hắn, nhiều nhất chỉ có thể bỏ đủ mấy mét vuông mà thôi, mà không gian trong trữ vật giới chỉ của hắn lại tới một trăm mét vuông, không gian càng lớn, giá trị cũng càng lớn. Đồng thời trữ vật giới chỉ của mình còn có thể dung nhập trong cơ thể, càng thêm trân quý, không phải túi không gian có thể so sánh, nhưng túi không gian cũng là đồ vật đắt giá, nói như vậy, giá trị ít nhất cũng hơn một viên đan dược nhị phẩm, đồng thời túi không gian giá trị cũng có cao có thấp, có chút túi không gian lớn, giá trị trên ngàn kim tệ cũng có khả năng. – Chúng ta đi thôi, mọi người đang chờ chúng ta bên ngoài. Lục Vô Song nói, người Lục gia đang chờ ở cửa lớn, hôm nay Lục gia có ba người đi tới Vân Dương Tông, đối với Lục gia mà nói đây là chuyện hãnh diện, tự nhiên là phải đưa tiễn. – Lâm Thiên, đi thôi, mẫu thân đi tiễn con. La Lan thị nói ra. – Ân. Lục Lâm Thiên không có cự tuyệt, hắn cảm nhận được tâm tình của mẫu thân, mẫu thân đang muốn nhìn mình nhiều thêm vài lần. Lục Lâm Thiên, Lục Vô Song, La Lan thị, Lục Tiểu Bạch bốn người đi tới trước cửa Lục gia, Lục Lâm Thiên nhìn thấy Lục gia Lục Đông, Lục Nam, Lục Tây còn có Triệu Tuệ, Lục Thiếu Hổ, Chu Lập Hưng, Chu Hải Minh, Lục Mị và mấy trưởng lão Lục gia đang đứng chờ ở cửa lớn Lục gia. Trước mặt mọi người còn có năm cỗ xe ngựa, mười thớt ngựa cao lớn đen bóng uy phong lẫm lẫm, toàn thân không có sợi lông tạp nào cả, cũng đại biểu cho địa vị Lục gia tại trấn Thanh Vân, xe ngựa chú ý trang trí, biên giới bao phủ ngọc phiến giá trị xa xỉ, lộ ra hào quang long lanh. Nhìn thấy Triệu Tuệ, trong nội tâm Lục Lâm Thiên đoán chừng Triệu Tuệ còn không biết Triệu Đại đã chết a, hài cốt không còn, cho dù phát hiện cũng không biết ai làm. – Lâm Thiên, chúng ta nên xuất phát rồi, đi thôi. Nhìn thấy Lục Lâm Thiên, Lục Đông nói ra, nhìn ra được Lục Đông hôm nay tâm tình không tệ, lần này Lục gia có hai người tiến vào Vân Dương Tông, đây là chuyện khó gặp. Lục Lâm Thiên khẽ gật đầu, vịn mẫu thân La Lan thị, ngồi lên xe ngựa Lục gia sớm chuẩn bị sẵn, trong xe ngựa trang trí vô cùng thoải mái, bên trong trải lên da động vật không biết tên, êm ái thoải mái dễ chịu, một chiếc xe ngựa có thể chứa bảy tám người. La Lan thị cùng Lục Tiểu Bạch lần đầu tiên ngồi lên xe ngựa này, nhìn qua xe ngựa xa hoa thoải mái, trong lòng vô cùng kinh ngạc, La Lan thị sống tại Lục gia hai mươi năm, trước giờ chưa bao giờ ngồi xe ngựa này bao giờ. Sau đó Lục Mị, Lục Đông, Lục Tây, Lục Vô Song bốn người cũng lên xe ngựa, mọi người ngồi vào chỗ của mình, tiếng ngựa Xi..Xiiii.., lập tức bụi đất tung bay, năm xe ngựa tiến lên. – Lâm Thiên, nơi này không có người ngoài, đến Vân Dương Tông thì phải cẩn thận, ta cũng không quanh co, trong Vân Dương Tông cũng có người Triệu gia, ngươi chú ý một ít. Lục Đông nói khẽ. – Đại bá, con biết rõ. Lục Lâm Thiên nói ra, đối với đại bá, hắn không có phản cảm gì. Trên quản trường trấn Thanh Vân, hôm nay cũng tụ tập không ít người, tuy không có tụ tập đông như ngày các đại gia tộc đọ sức, nhưng nhân số cũng không ít, trên vạn người. – Top năm trong lần đọ sức vừa rồi được đi Vân Dương Tông a. – Tới Vân Dương Tông, tiền đồ ngày sau sáng lạn, thật hâm mộ. – Đúng vậy a, đáng tiếc chúng ta không đi được. – Mau nhìn, người Dương gia tới rồi. Bụi mù tung bay, bốn cỗ xe ngựa chạy tới, thân ngựa đỏ hồng, đây chính là xe ngựa của Dương gia. Ngoài sân rộng, bốn cỗ xe ngựa chỉnh tề dừng lại, hơn hai mươi người đi xuống, đi đầu là gia chủ Dương gia Dương Hướng Phong, hai bóng dáng xinh đẹp sau lưng chính là tỷ muội Dương Mạn cùng Dương Diệu. Dương Mạn mặc cẩm bào, đường nét nổi bật, cái thân thái lồi lõm lung linh quả thật kɧıêυ ҡɧí©ɧ du͙© vọиɠ của nam nhân. Dương Diệu thì mang theo phong tình khác, mặc một bộ trang phục nhẹ nhàng, toàn thân đường cong trẻ trung nổi bật, bộ dáng yêu mị mang theo ba phần thanh thuần, ba phần đáng yêu, ba phần phong tình, nam nhân nào cũng không cự tuyệt nữ nhân như thế. Hai tỷ muội Dương gia xuất hiện làm không ít nam nhân máu mũi chảy ròng ròng, hai tỷ muội này trong cả trấn Thanh Vân cũng là đối tượng đàm luận của không ít nam nhân, hận không thể âu yếm, nhưng mà hai nữ trên trấn Thanh Vân không có mấy người dám trêu chọc. Chỉ sau một lát, bốn chiếc xe ngựa chạy tới, khí thế không thua Dương gia chút nào, người trên trấn Thanh Vân không khó nhìn ra, đây là xe ngựa Tần gia, xe ngựa dừng lại, gia chủ Tần gia và Tần Thiên Hạo xuất hiện trước mặt mọi người.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio