Thang máy đến, Khương Cách và Quý Tranh cũng bước vào. Lý Nam nhấn tầng lầu, rồi quay đầu nhìn Khương Cách, ngờ vực hỏi: “Sao mặt Khương Gia đỏ thế, nóng lắm à?”
Da Khương Cách vốn đã trắng, chỉ cần hơi đỏ mặt một chút thôi là dễ dàng bị phát hiện. Trong thang máy chật hẹp vốn có máy lạnh, cô nhìn cửa thang máy, sườn mặt xinh đẹp hoàn mỹ. Đuôi mắt của cô cũng phiếm hồng, đôi mắt hoa đào long lanh nước khiến cô càng thêm kiều diễm.
Nghe Lý Nam nói thế, Quý Tranh cũng nhìn sang, Khương Cách không cần nhìn cũng biết anh đang cười. Trên môi còn lưu lại cảm giác ấm áp mềm mại, Khương Cách hờ hững nói: “Không nóng.”
Nói xong, thang máy đã đến lầu một, cửa vừa mở ra, Khương Cách nhấc váy bước ra khỏi thang máy. Quý Tranh đứng phía sau nhìn vành tai ửng đỏ của cô, khẽ bật cười rồi đi theo.
Lễ trao giải phim giữa năm là một trong những buổi lễ quan trọng nhất trong giới giải trí, sau khi các minh tinh đã đến đại sảnh khách sạn, bọn họ sẽ ngồi lên xe được nhãn hiệu cung cấp để tiến đến thảm đỏ. Tham gia lễ trao giải lần này ngoại trừ minh tinh còn có những đạo diễn, biên kịch nổi tiếng và những nhân vật lớn trong giới truyền thông.
Màn đêm buông xuống, khách sạn ven bờ biển lấp lánh ánh đèn, thảm đỏ nối liền với sân khấu, đứng hai bên là truyền thông và fan hâm mộ. Gió biển thổi mạnh từng cơn, đèn flash nhấp nháy. Trên thảm đỏ, dàn minh tinh xinh đẹp rực rỡ.
Xe lăn bánh về phía thảm đỏ, ở cuối thảm đỏ, người dẫn chương trình đã thông báo Khương Cách sắp đến, phóng viên truyền thông lập tức giương ống kính về phía chiếc xe, tiếng fan hâm mộ reo hò vang lên.
“Cách Cách, bọn em luôn luôn ủng hộ chị!”
“Chào mừng Cách Cách trở về!”
Sau chuyện ở tiệc sinh nhật, đây là lần đầu tiên Khương Cách xuất hiện trước truyền thông, fan hâm mộ đã hay tin từ trước, bèn tự kéo nhau đến cổ vũ cho cô.
Khương Cách có rất nhiều fan trung thành, phần lớn fan là bị mị lực của cô hấp dẫn. Cô xinh đẹp, diễn xuất tốt, tính tình kiên cường mà tự lực, càng không ngờ tình cảnh gia đình cô lại như thế. Cho dù vậy nhưng cô vẫn chưa bao giờ tỏ vẻ đáng thương, chỉ im lặng tự mình gánh vác.
Một minh tinh vừa xinh đẹp vừa mạnh mẽ nhưng lại số khổ như thế đúng là hiếm thấy trong giới giải trí, điều này cũng thu hút được nhiều fan hâm mộ. Sau sự việc ở tiệc sinh nhật, cô bị người ta tung tin đồn thất thiệt, nhưng fan hâm mộ vẫn không rời bỏ cô, thậm chí còn phân chia một nhóm fan vào các bài thảo luận để bác bỏ tin đồn, một nhóm fan vào weibo động viên cô.
Quý Tranh ngồi bên cạnh Khương Cách, nghe tiếng fan cổ vũ, anh nhìn sang Khương Cách một chút. Sau khi lên xe, vẻ mặt Khương Cách vẫn giống như mọi ngày, hôm nay cô vừa bắt đầu làm việc lại, nhưng cô vẫn có thể nhanh chóng tiến vào trạng thái ở cả phim trường lẫn lúc tham gia sự kiện.
Cho dù lúc trước Khương Cách suy nghĩ gì về nghề diễn viên của mình, hiện tại cô đã xác định được đây là công việc mà cô thích hợp nhất cũng như yêu thích nhất, nghề diễn viên đã chảy trong máu cô, là nghề nghiệp mà trời đã định cho cô.
Xe dừng lại, nhân viên ngồi ở ghế phụ quay đầu lại nói: “Cô Khương, mời xuống xe.”
Khương Cách dời mắt khỏi khung cảnh ngoài cửa sổ. Thảm đỏ chỉ dành cho minh tinh đi, những nhân viên bên người sẽ phải theo xe đi đến hội trường rồi chờ ở đó.
Thấy cô nhìn sang mình, Quý Tranh khẽ mỉm cười. Ở đây đông người như thế, hai người không thể tỏ ra quá thân mật, nhưng trong ánh mắt cô đã đong đầy tình cảm. Đáy lòng anh tràn đầy sự ngọt ngào, Quý Tranh nhấc váy cho cô, rồi cúi đầu nhìn vào mắt cô.
“Anh chờ em ở hội trường.”
Giọng anh êm dịu. Ánh mắt Khương Cách thoáng dịu dàng, cô dời mắt đi rồi khẽ đáp: “Vâng.”
Quý Tranh mở cửa xuống xe, rồi bước đến mở cửa cho Khương Cách. Cửa xe vừa mở ra, tiếng hoan hô của fan hâm mộ xen lẫn với tiếng reo hò tên cô. Bên người cô là Quý Tranh, phía sau là fan hâm mộ, đèn flash của phóng viên tụ lại trước cửa xe. Khương Cách xoay người bước xuống xe.
Khương Cách trên thảm đỏ còn lộng lẫy hơn cả Khương Cách lúc ở bãi đỗ xe. Vẻ ngoan ngoãn mềm mại khi ở bên anh đã biến mất, cô lại trở thành một Khương Cách đầy khí phách.
Chiếc váy cúp ngực làm nổi bật dáng người thon thả của cô, mái tóc đen được cột cao, để lộ khuôn mặt được trang điểm tỉ mỉ với bờ môi đỏ rực và đôi mắt hoa đào đầy lạnh lùng.
Tà váy đen tung bay trong làn gió biển, để lộ tầng vải màu đỏ thẫm giữa những lớp váy. Lần đầu tiên xuất hiện trước công chúng, cô là minh tinh được muôn người chú ý, cũng là ngôi sao sáng được fan hâm mộ tôn sùng nhất.
Nghênh đón tiếng gọi của fan hâm mộ và truyền thông, giữa ánh đèn flash chói mắt, Khương Cách liếc mắt nhìn Quý Tranh rồi đặt chân lên thảm đỏ.
Giữa khung cảnh phồn hoa thuộc về Khương Cách, Quý Tranh nhìn bóng lưng thẳng tắp của cô từng bước rời đi, trên môi anh nở nụ cười.
Khoảnh khắc Khương Cách đặt chân lên thảm đỏ, bầu không khí của buổi lễ trao giải đạt đến đỉnh điểm. Bước đến cuối thảm đỏ, Khương Cách cầm bút ký tên mình trên màn sân khấu. Đồng ý với yêu cầu của ban tổ chức, cô dừng lại để truyền thông và fan hâm mộ chụp hình. Tâm trạng và khí chất của cô hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi vụ việc lần này, cô vẫn lạnh lùng mà bình tĩnh như mọi khi.
Chụp ảnh xong, nhân viên dẫn Khương Cách đến khu phỏng vấn. Cô vừa đến, ba tiểu hoa đang được phỏng vấn cũng nhìn sang. Thấy Khương Cách đến, vẻ mặt Lý Tư Tân và Khang Kiều cứng đờ, chỉ có Lâm Văn Dao là vui vẻ reo lên: “Chị Cách Cách!”
Sau chuyện với Bạch Tông Quân xảy ra, Lâm Văn Dao đã biết đại khái sự việc, nhưng cô ấy không những không ủng hộ anh họ mình mà còn mắng anh ta vô liêm sỉ. Lâm Văn Dao quả là xứng đáng làm fan hâm mộ của Khương Cách.
Phóng viên đang phỏng vấn những tiểu hoa khác, vừa nghe Lâm Văn Dao reo lên, bọn họ lập tức đưa micro sang Khương Cách nhao nhao đặt câu hỏi.
Gần đây Khương Cách liên tục oanh tạc hot search, hiện tại cô là nhân vật vô cùng đáng quan tâm, câu hỏi của phóng viên lũ lượt kéo đến.
“Khương Cách, hiện tại cô hoàn toàn trở lại trạng thái làm việc rồi sao?”
“Vâng.”
“Chuyện ở tiệc sinh nhật có làm ảnh hưởng gì đến cô không?”
“Không.”
“Nếu những minh tinh từng tung tin đồn thất thiệt về cô muốn giải thích với cô, cô có đồng ý hòa giải với bọn họ không?”
Câu hỏi này vừa được đặt ra, bầu không khí trong hội trường lập tức thay đổi. Vài chiếc micro bỗng chốc đưa về phía hai trong số những minh tinh có liên quan đến sự việc – Lý Tư Tân và Khang Kiều.
Khương Cách vẫn lạnh nhạt nói: “Không.”
Cô vừa dứt lời, phóng viên nam đứng cạnh Lý Tư Tân nói: “Lần này có không ít minh tinh có liên quan đến sự việc, nếu cô nhất quyết từ chối hòa giải như thế, không biết chừng sẽ dẫn đến việc gây thù chuốc oán với người trong giới, điều này liệu có làm ảnh hưởng đến con đường phát triển của cô sau này? Dù gì thì cô vẫn cần phải có vài người bạn trong giới giải trí.”
Giới giải trí phát triển trên mối quan hệ lợi ích, đa phần ân oán đều sẽ được hòa giải theo thời gian hoặc có người đứng giữa thuyết phục. Bởi vì những người trong giới ai cũng khéo đưa đẩy, biết lúc nào nên khoan dung tha thứ, nói không chừng tương lai sẽ có việc cần dùng đối phương.
Khương Cách: “Tôi không cần bạn bè.”
Câu trả lời của cô hoàn toàn đúng theo ý muốn của phóng viên nam, hắn ta lập tức hỏi: “Có phải là vì sau lưng cô có người…”
Hắn ta còn chưa kịp nói hết đã bị một phóng viên nữ ngắt lời: “Tư Tân, Khang Kiều, hai cô có muốn nói gì về việc bị khởi tố vì tung tin đồn nhảm về Khương Cách không?”
Phóng viên nữ đã thành công thay đổi đề tài. Bị hỏi như thế, trên mặt Lý Tư Tân và Khang Kiều lập tức hiện rõ vẻ lúng túng, thế nhưng đối với diễn viên thì việc che giấu cảm xúc là chuyện dễ dàng. Lý Tư Tân lấy lại vẻ mặt dịu dàng ấm áp, Khang Kiều vừa thầm mắng phóng viên, vừa mỉm cười nói: “Việc này chỉ là hiểu lầm…”
“Nhưng sau khi vụ việc tung tin đồn được kết án, hai người lại kháng án thất bại, thế nên có lẽ việc này không phải là hiểu lầm.” Nữ phóng viên cười nói.
Khang Kiều sầm mặt.
Nữ phóng viên kia vẫn bình tĩnh chuyển hướng sang Lý Tư Tân, hỏi: “Tư Tân thì sao? Cô nghĩ thế nào?”
Micro đồng loạt chuyển đến trước mặt, Lý Tư Tân chật vật nói: “Chỉ là tôi dại dột, lúc ấy vì bạn trai tôi đỡ một nhát đâm cho Khương Cách, thế nên tôi làm chuyện sai lầm…”
“Ý cô là Khương Cách là người thứ ba xen vào giữa cô và Tiểu Bạch tổng sao?” Nữ phóng viên nói đúng trọng điểm.
Lý Tư Tân ngước mắt nhìn phóng viên, mỉm cười nói: “Tôi không có ý đó…”
“Nhưng theo lời Tiểu Bạch tổng thì hai người đã chia tay từ giữa tháng Năm, hơn nữa sở dĩ lúc đó anh ấy hẹn hò với cô là vì cô bắt chước Khương Cách.” Nữ phóng viên nói.
Vẻ mặt Lý Tư Tân lập tức thay đổi, cô ta lạnh lùng nói: “Xin hỏi cô có chứng cứ gì mà nói như thế? Nếu tung tin đồn trái sự thật sẽ phải chịu trách nhiệm pháp luật.”
“Khi cô bước trên thảm đỏ, trên diễn đàn đã có người tổng hợp cách ăn mặc và trang điểm của cô trong khoảng thời gian hẹn hò với Tiểu Bạch tổng.” Nữ phóng viên nói, rồi lấy điện thoại mở bài viết ấy ra. Trong bài viết tổng hợp tất cả hình ảnh hẹn hò của Lý Tư Tân và Tiểu Bạch tổng, những hình này đều do chính Lý Tư Tân thuê người chụp, cô ta biết rất rõ ràng.
Lúc này, Lâm Văn Dao đột nhiên nói: “À, thì ra vì chuyện này mà Tư Tân mới đổi sang dùng nước hoa mùi lê chị Cách Cách thường dùng.”
Lâm Văn Dao đơn thuần nhưng không hề ngốc nghếch, từ lúc ở Milan cô ấy đã nhìn rõ Lý Tư Tân hai mặt giả dối như thế nào. Lần này cô ta lén lút tung tin đồn trái sự thật về Khương Cách, Lâm Văn Dao đã hoàn toàn tuyệt giao với cô ta.
Lâm Văn Dao vừa nói vậy, phóng viên lập tức xôn xao cả lên. Lý Tư Tân tái mặt, mấy phóng viên đứng gần nữ phóng viên lúc nãy cũng ồ ạt đặt câu hỏi.
“Tư Tân, cô biết Tiểu Bạch tổng có tình cảm với Khương Cách nên mới cố tình bắt chước cách ăn mặc của cô ấy để khiến Tiểu Bạch tổng chú ý đúng không?” Phóng viên A hỏi.
“Tiểu Bạch tổng chia tay với cô là vì anh ấy nhận ra… thủ đoạn của cô sao?” Phóng viên B hỏi.
“Tư Tân, có phải cô hẹn hò với Tiểu Bạch tổng là vì muốn giành vai diễn trong Xích Hồng không?” Phóng viên C hỏi.
Những câu hỏi vừa tráo trở vừa sắc bén ồ ạt kéo đến như từng nhát dao đâm thẳng vào lòng Lý Tư Tân. Sắc mặt Lý Tư Tân càng lúc càng trắng bệch, đứng trước nhiều chứng cứ như thế, cô ta cũng không thể phản bác. Nhớ đến khoảng thời gian hẹn hò với Bạch Tông Quân, hận thù trong lòng cô ta lập tức đánh tan lý trí.
Lý Tư Tân cởi bỏ lớp ngụy trang, ngước mắt hung hãn chỉ về phía Khương Cách: “Tại sao chỉ nhằm vào mỗi tôi? Cô ta mới là kẻ giả tạo. Cô ta lúc nào cũng tự xưng mình mạnh mẽ không dựa dẫm vào ai, cô ta chưa bao giờ nhờ Bạch Tông Quân giúp đỡ à? Vậy hiện tại thì sao? Khương Cách, cô có gan nói chuyện lần này là do một mình cô giải quyết không, không có ai đứng sau giúp đỡ cô à? Cô tưởng mọi người là kẻ ngốc sao?”
Một Lý Tư Tân luôn dịu dàng, không ngờ bây giờ lại nói năng trắng trợn mà hung ác như thế. Các phóng viên đồng loạt nhìn về phía Khương Cách, nữ phóng viên lúc nãy vừa định lên tiếng, Khương Cách lại giơ tay lên, nữ phóng viên lập tức im lặng.
Sau khi bị Lý Tư Tân lên án như thế, Khương Cách vẫn vô cùng bình tĩnh. Dáng người Khương Cách vốn cao hơn Lý Tư Tân, cô rũ mắt nhìn cô ta.
“Tôi chưa bao giờ nói tôi không được giúp đỡ.” Khương Cách hờ hững nhìn Lý Tư Tân nói: “Tôi chỉ không nhận giúp đỡ từ người tôi không thích.”
Nói rồi, Khương Cách khinh thường hỏi: “Hơn nữa, cô làm gì có tư cách để so sánh với tôi?”
Lý Tư Tân thẩn thờ, lúc hoàn hồn, Khương Cách đã cúi người kề sát tai cô ta thầm thì.
“Tôi mạnh hơn cô, người tôi thích cũng mạnh hơn Bạch Tông Quân rất nhiều.”
“Nếu cô còn dám nói lung tung, tôi và anh ấy sẽ không buông tha cho cô.”
Lý Tư Tân sững sờ.
Những minh tinh khác trên thảm đỏ đã đến, sắp đến lượt bọn họ nhận phỏng vấn. Cuộc trò chuyện giữa Khương Cách và Lý Tư Tân đã gây ra một làn sóng xôn xao. Nhưng sau khi Khương Cách nói gì đó với Lý Tư Tân, cô ta hốt hoảng rời đi, Khang Kiều cùng Lâm Văn Dao cũng đi mất, Khương Cách trả lời thêm mấy câu hỏi nữa rồi cũng rời khỏi nơi phỏng vấn, đi đến hội trường theo hướng dẫn của nhân viên.
Trên đường đi, Khương Cách nhận được một tin nhắn wechat, cô lấy điện thoại ra xem.
Quý Tranh: Phỏng vấn xong chưa?
Khương Cách vừa đi vừa trả lời.
Khương Cách: Xong rồi.
Cô nhắn thêm.
Khương Cách: Anh sắp xếp mấy phóng viên kia à?
Trong lúc phỏng vấn, những phóng viên kia rõ ràng là đang đứng về phía cô. Cô đã chú ý micro trên tay bọn họ đến từ vài công ty truyền thông giải trí khác nhau, nhưng bọn họ đều thuộc cùng một tập đoàn.
Cô vừa gửi tin nhắn, chẳng mấy chốc Quý Tranh đã trả lời.
Quý Tranh: Ừ.
Anh lại nhắn thêm.
Quý Tranh: Anh sợ có người bắt nạt em.
Khương Cách: Em hung dữ lắm đấy.
Quý Tranh: Hung dữ thế nào?
Khương Cách: Em cắn anh đấy.
Trong lúc nhắn tin với Quý Tranh, Khương Cách đã đến trước cửa hội trường. Vừa gửi tin nhắn này đi, cửa hội trường bỗng mở ra. Anh bước ra khỏi cửa, đôi mắt nhìn cô hiện rõ nét cười.
Có vẻ như anh vừa đọc tin nhắn của cô. Cất điện thoại đi, Quý Tranh vẫy vẫy tay, cất giọng trầm ấm mà dịu dàng.
“Lại đây.”
Trái tim Khương Cách đập rộn ràng, cô nhấc tà váy chạy về phía anh. Nơi đây quá nhiều người, cô phải tìm nơi nào vắng vẻ để cắn anh.