" Haizzz cũng tại cái mụ già Vermoth đó mà mấy hôm nay mình chả chộp mắt đc tí nào , riết rồi cái cơ thể nó suy nhược luôn quá ! " ( Yuji )
Cứ suy nghĩ Yuji lại vò đầu bức tóc
- Em sao thế Yuji chan ( Ran )
- A...ko...có...gì đâu...ạ hì ( Yuji )
- Thế thì tốt , à mà chút nữa mẹ chị có lại á ! Nên có gì em tiếp mẹ giùm chị nha ! ( Ran )
- Vâng , mà chị đi đâu à ( Yuji )
- Ùm chị phải đi mua đồ ( Ran )
- Thế chị đi đi , còn mẹ chị thì để em tiếp cho , dù sao cũng là mẹ vợ tương lai mà hehe ( Yuji )
- Ai...ai là...mẹ vợ...tương lai của em chứ ! Đừng...đừng có...mà nhận bừa...à nha ( Ran )
" Kkk đỏ mặt rồi " ( Yuji )
- Ể đúng mà ! Vì chị là vợ em thì tất nhiên mẹ chị là mẹ vợ tương lai của em còn gì ( Yuji )
" Em ấy nói thế làm tim mình lạ ghê á ! Cảm giác ấm áp " ( Ran )
- Hứ ai mà thèm làm vợ em , đừng có mơ lè ( Ran )
Nói xong Ran liền chạy đi mất
" Đáng yêu ghê á " ( Yuji )
Nghĩ rồi Yuji lại tiếp tục coi phim đến khi Cạnh cánh cửa mở ra , tiến vào là người phụ nữ xinh đẹp
- Chào cô ạ ! Cô có phải mẹ của chị Ran đúng ko ạ ( Yuji )
- Ùm , mà em là......... ( Eri )
- Em là bạn chị ấy ạ ( Yuji )
- À ( Eri )
" Công nhận Eri đẹp ghê nhỉ ? Ô đây ko phải Yukiko sao ? Woa đúng là xinh đẹp , công nhận phụ nữ trưởng thành thật có sức hút mà " ( Yuji )
- Cô có phải Yukiko ko ạ ? ( Yuji )
- Phải , nhưng làm sao em biết tên cô thế ! ( Yukiko )
- Dạ...dạ...do...do mẹ em có mấy cái tạp chí ngôi sao ấy ạ ! Nên em có thấy hình cô ( Yuji )
- Ra vậy ( Yukiko )
- Thôi , cô cứ ngồi đó ! Em đi pha trà cho cô đây ( Yuji )
- Em biết pha trà à ! ( Yukiko )
- Vâng ( Yuji )
- Vậy cảm ơn trước nhé ( Eri )
- Ko có gì đâu ạ hìhì ( Yuji )
Nói rồi Yuji đi ra sau bếp mà đâu biết rằng trái tim của người nào đó đã lỗi nhịp vì nụ cười tỏa nắng kia
- Mời dùng ạ ( Yuji )
- Ôi ngon quá ! ( Yukiko )
- Đúng thật quả là rất ngon ( Eri )
- Hìhì cũng bình thường thôi ạ !
( Yuji )
Vừa nói Yuji vừa lấy tay gãi phía sau gáy cộng thêm biểu cảm ngại ngùng trên khuôn mặt , làm người nào đó xém sặc máu vì hành động rất ư là đáng iu của Yuji