Sau khi thấy Lục Nhi “tự nguyện” kí vào khế ước, Thiên Hàn vẫn chưa hết trò, bắt cô phải xuống căn tin lấy đồ ăn. Cô khoác tay nhìn Thiên Hàn:
- Nhà trường không cho ăn trên phòng đâu.
Thiên Hàn đang ngồi trên giường, nhàn nhạt mở miệng, không thèm quay lại nhìn cô:
- Nhưng riêng tôi thì khác. Tôi muốn ăn ở đâu kệ tôi. Mau đi xuống đi. Tôi đói rồi.
Cô định quay lại bật một câu nhưng lại thôi, liền âm thầm đi xuống. Thật sự là ở cùng với hắn rất là ức chế. Lúc nào cũng chuyên quyền bắt người ta phải làm theo ý mình. Hắn ta là ai cơ chứ? Chỉ là một tên đại thiếu gia ăn bám cha mẹ, vô sỉ chỉ biết ăn chơi sa đọa. Đã vậy còn làm vẻ thanh cao, như là mình là No. ý.... Ức chế...
????
> ' sau