Chương 1622 Tốc độ quá nhanh, cộng thêm hai người đã bị thương từ trước, vốn không thể né tránh! Bỗng nhiên. Một giọng nói tràn đầy máu tanh, hung ác, cuồng nộ truyền tới! “Xông vào sư môn của tao, làm sư tỷ tao bị thương?” “Chúng! Mày! Thật! Sự! Đáng! Chết!” Từng chữ một! “Ai?” Tô Hiên và lão giả lưng gù ngây ra. Theo bản năng quay đầu nhìn. Chỉ thấy một bóng dáng từ dưới núi điên cuồng xông lên! Anh nhanh như tia chớp, sát khí ngút trời! Một hư ảnh huyết long gầm thét trong sát khí, khiến Tô Hiên và lão giả lưng gù mặt biến sắc! Ầm! Một đường kiếm khí chém tới, khí tức khủng khiếp khiến lão giả lưng gù lui về phía sau, giáo dài vừa ném ra cũng bị đánh bay! Diệp Bắc Minh một bước đến trước mặt hai sư tỷ, đâm kim bạc vào cơ thể hai người! Phốc phốc phốc! Ném ra mấy viên đan dược trị thương: “Sư tỷ, những đan dược này có thể trị thương!” Tô Hiên mặt không tin nổi: “Lại là mày?” Đạm Đài Yêu Yêu và Khương Tử Cơ mặt đầy kinh ngạc: “Tiểu sư đệ, sao em đến được đây?” Ánh mắt Diệp Bắc Minh lạnh băng nhìn về phía Tô Hiên: “Trước tiên em xử lý hai tên khốn này đã rồi nói!” Ầm! Bước ra một bước, lôi ảnh trùng trùng! Ra tay dứt khoát! Trong kiếm Đoạn Long bộc phát ra tiếng long ngâm kinh thiên động địa, chém về phía đầu Tô Hiên! “Cái thá gì vậy, ông Vân, phế hắn!” Tô Hiên hoàn toàn bị chọc giận! Với thân phận của hắn, chỉ cần hắn muốn, toàn bộ người của Côn Luân Hư đều phải quỳ xuống dưới chân hắn. Vùng đất xấu chó ăn đá gà găn sỏi này ai dám đối xử như vậy với hắn? Diệp Bắc Minh là cái thá gì? Tưởng rằng có danh hiệu sát thần thì sẽ vô địch?!!! Dám chủ động ra tay với hắn? Con ngươi lão giả lưng gù chấn động, chân nguyên trong cơ thể gầm thét lăn lộn: “Vâng thưa cậu!” Xịch! Ông ta hướng một trảo về phía không khí, một luồng sức mạnh thu hồi giáo dài lại, đâm về phía đầu Diệp Bắc Minh. Một luồng sức mạnh khủng khiếp tấn công tới, bao phủ Diệp Bắc Minh.