Chương 1916 Trong tích tắc, hàng triệu võ giả đều cảm thấy như đối diện với tử thần, hai chân run rẩy! Ầm ầm! Lòng bàn tay Ô Kiếm Phong hiện lên một thanh thần kiếm màu đen, mang theo sát ý kh ủng bố chém xuống! Khuôn mặt Khương Tử Cơ nghiêm lại, quát lên: “Cùng ra tay, bảo vệ tiểu sư đệ!” “Được!” Năm vị sư tỷ đồng thanh hô lên. Sáu người cùng ra tay! Mỗi người lấy ra binh khí của mình, lại thực sự ngăn được đòn tấn công này. ‘Choang’ một tiếng kinh thiên động địa vang lên. Sóng khí cuồn cuộn, rất nhiều người bị hất bay ra xa. Ô Kiếm Phong tỏ vẻ mặt hung dữ: “Sáu con đê tiện các người dám chặn tôi? Hôm nay tên này chết chắc rồi!” Bỗng nhiên, một giọng nói cực kỳ băng lạnh vang lên: “Ô Kiếm Phong, đệ tử của Lãnh Nguyệt tôi lại là đồ đê tiện trong miệng ông?” “Ông thật to gan!” Vù! Một luồng sức mạnh cường mạnh ập đến, đập về phía Ô Kiếm Phong. Ô Kiếm Phong vốn không chịu nổi đòn tấn công này, miệng phun ra máu tươi, rơi từ trên không trung xuống. Vô cùng nhếch nhác! “Bà!” Ô Kiếm Phong bò dậy, nhìn chằm chằm về một hướng. Liền sau đó. Một người phụ nữ mặc cung trang đi ra, vô cùng khoan thai sang trọng. Trưởng lão ngoại môn, đệ tử của Thanh Huyền Tông có mặt ở đó đều đồng loạt quỳ xuống: “Tham kiến thái thượng trưởng lão!” “Thái thượng trưởng lão?” Các võ giả đến tham gia thi nhập môn Thanh Huyền Tông kích động toàn thân run lên, mặt đỏ tía tai! Thái thượng trưởng lão? Đây là nhân vật lớn hàng đầu của Thanh Huyền Tông! Thanh Huyền Tông có hơn triệu đệ tử, thái thượng trưởng lão cộng lại không quá mười người! Địa vị của mỗi thái thượng trưởng lão đều sánh ngang với tông chủ Thanh Huyền Tông! Ô Kiếm Phong lau sạch máu ở khóe miệng: “Lãnh Nguyệt trưởng lão, kẻ này giết con trai tôi, cho dù bà là thái thượng trưởng lão, chẳng lẽ có thể bao che cho hắn như vậy sao?” “Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, bà ấy có cảnh giới gì?” Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Vượt qua Thánh Vương, ít nhất là cấp Thánh Chủ!” “Cấp Thánh Chủ?”