Chương 1950 “Lôi đài thách chiến?” Diệp Bắc Minh rất thông minh, lập tức phản ứng lại: “Chẳng lẽ một tỷ khối nguyên này là các sư tỷ thắng được từ lôi đài?” “Tiểu sư đệ, đệ đừng trách các tỷ”. Vương Như Yên mỉm cười: “Mọi người nhìn ra đệ rất cần nguyên, không có cách nào mới ra hạ sách này!” Diệp Bắc Minh có dự cảm không tốt: “Thập sư tỷ, lôi đài thách chiến này rất nguy hiểm phải không?” Vương Như Yên cười dịu dàng: “Thực ra cũng không phải rất nguy hiểm, lôi đài thách chiến là một hình thức đấu võ của Thanh Huyền Tông thôi”. “Chi có điều có thêm phần thưởng!” “Sáu tỷ muội các tỷ hợp thành một đội”. “Chỉ cần dùng một trăm triệu nguyên làm tiền cược, thì có thể khởi động lôi đài thách chiến!” “Các đệ tử khác nếu muốn thách chiến bọn tỷ, thì phải lấy ra một trăm triệu khối nguyên!” “Nếu các đệ tử khác có thể đánh bại sáu người các tỷ, thì có thể giành được phần thưởng một trăm triệu nguyên!” “Nếu thách chiến thất bại, một trăm triệu nguyên sẽ là của các tỷ!” “Nếu đệ tử nhóm thứ hai muốn tiếp tục thách chiến, phải ủng hộ hai trăm triệu khối nguyên!” Vương Như Yên nói rất nhẹ nhàng. Dùng đầu ngón tay nghĩ cũng biết! Lôi đài này, chắc chắn vô cùng nguy hiểm! Đúng là cuộc chiến sinh tử! Trên thực tế cũng là như vậy, mỗi năm Thanh Huyền Tông có rất nhiều đệ tử chết trên đài võ đạo. Càng đừng nói đến tệ tử bị tàn phế! Chính vì chế độ cá lớn nuốt cá bé này, mới khiến đệ tử của Thanh Huyền Tông giữ được nhiệt huyết! Diệp Bắc Minh đỏ mắt: “Thập sư tỷ, sau này không cần như vậy”. “Đệ không cho phép các tỷ mạo hiểm vì đệ!” “Đúng rồi, các sư tỷ khác đâu?” Vương Như Yên nhả ra một câu: “Mấy vị sư tỷ còn đang trên lôi đài, đã ba ngày ba đêm rồi…” Diệp Bắc Minh lạnh sống lưng: “Cái gì?” “Đi thôi!” … Cùng lúc đó, quảng trường võ đạo. Trên đài võ đạo khổng lồ một trăm mét vuông. Lục Tuyết Kỳ cầm bảo kiếm, chém ra một đường kiếm khí màu đỏ, nghiền áp tất cả dễ như trở bàn tay! Phập! Người đàn ông thách chiến ở đối diện lấy ra một cái khiên màu xanh, tuy chặn được đường kiếm khí này. Nhưng vẫn bị đánh bay đi, trượt rơi ra ngoài đài võ đạo! Một ông lão thản nhiên lên tiếng: “Hiệp thứ sáu, Lục Tuyết Kỳ thắng!”