Chương 303 Nụ cười Hầu Tử đọng lại. Uống liền một hơi hớp rượu trắng! Im lặng. Diệp Bắc Minh nhướng mày: “Sao vậy? Có phải xảy ra chuyện không”. “Không… không có”, ánh mắt Hầu Tử có chút né tránh. Anh ta vì không muốn để Diệp Bắc Minh lo lắng, cưỡng ép nặn ra nụ cười: “Aiz ya, anh Diệp, đừng lo mà”. “Sạp thịt nướng này của tôi khá ổn, muốn bày ra thì bầy”. “Một ngày có thể kiếm được ba bốn trăm, cuộc sống tạm coi như làm ăn thuận lợi!” “Mẹ nó! Bố anh làm việc vất vả nuôi anh đi học, mẹ anh làm trong nhà máy, một tháng kiếm được có hơn hai ngàn”, Diệp Bắc Minh không nhịn được chửi thề: “Mười mấy năm đi học anh học cái gì”. “Sinh viên đại học Trung Hải ở đây nướng thịt? Có nhà không về?” “Con mẹ nó anh gọi cái này là làm ăn thuận lợi?!!!” Nếu như không phải anh em, sao có thể mắng như vậy? “Anh Diệp…” Hầu Tử mím môi, rất oan ức. Nước mắt đảo vòng quanh trong hốc mắt. Diệp Bắc Minh chìa tay, nắm bả vai Hầu Tử: “Có chuyện gì, nói, tôi làm chỗ dựa cho anh!” “Anh Diệp!” Hầu Tử hoàn toàn không kiềm chế nổi nữa. Nói ra chuyện của mình. Sau khi Hầu Tử lên đại học, thành tích xuất sắc vượt trội. Năm thứ nhất thứ hai đại học đạt được học bổng, tiến vào hội sinh viên. Lên năm ba đại học đã trở thành danh nhân trong trường học! Khi đó còn yêu đương với hoa khôi của khoa, ba chữ Vương Khinh Hậu ở đại học Trung Hải cũng xem như rạng rỡ một thời. Sau đó Hầu Tử mới biết, có một cậu cả nhà giàu theo đuổi bạn gái khi đó của anh ta! Cậu cả đó vốn không cần mạnh, cứ thế theo đuổi! Nhưng khi cậu cả nhà giàu đó biết được hoa khôi của khoa đồng ý Hầu Tử, làm bạn gái của anh ta thì lập tức nổi điên. Buổi tối hôm đó hắn tìm người đánh Hầu Tử phải nhập viện. Hầu Tử không dám nói cho gia đình, sợ bố mẹ lo lắng! Nằm trong bệnh viện ba tháng, sau khi xuất viện, anh ta lại nhận được xử phạt của nhà trường, nói anh ta nghỉ học không lý do, muốn hủy bỏ thành tích học tập của anh ta. Sắp lên năm tư đại học rồi, Hầu Tử nào chịu được dày vò như vậy. Khó khăn lắm mới học bù lại chương trình,