~ Giờ giải lao tại trường học ~
Nó nhanh chân chạy xuống căn tin dành miếng bánh mì cuối cùng. Nhưng mà chắc không kịp nữa rồi, đến khi nó xuống thì bàn thức ăn dường như chẳng còn gì.
Đành vậy, nó ngồi xuống bàn căn tin mà bụng đói meo. Bỗng dưng cái bánh mì trước mặt nó. Ngước mắt lên, đó là Kai, anh ấy đưa cho nó cái bánh mì. Nó cầm lấy, cúi gầm mặt xuống
- Cảm ơ.....ơn....anh.
- Đâu cần phải thế chứ. ^^ Cứ thỏai mái với anh đi. - Kai cười
-...Em....em...xin lỗi....
- Chuyện gì?
- Xin lỗi nếu có lỡ làm anh tổn thương, xin lỗi vì đã lừa dối anh, xin lỗi vì tất cả......
- Nếu em hối hận như vậy thì mình làm lại đi!
- Hả??
- ^^
- Chuyện đó....
- Không thích à?
- Em không có ý đó. Em xin lỗi nhưng....mình không quay lại được....
- Tại sao?
- Vì....
-......
- Em xin lỗi.
Nói rồi nó bỏ đi, khóe mắt rưng rưng, không phải vì nó không muốn quay lại nhưng có điều gì đó khiến nó từ chối..... Tình cảm của nó đã đổi thay?
~ Tan học ~
Nó dắt xe ra ngòai thì gặp Kai,
- Ơ....sao anh lại ở đây?
- Anh chờ em.
- Chờ em?? Có chuyện gì à?
- Anh muốn em giải thích, tại sao em không nhận lời chứ.
- Hóa ra là vậy.......
- Em giải thích đi.
- Em xin lỗi.
- Vẫn là câu xin lỗi, tại sao em cứ xin lỗi khi không có lỗi gì chứ? Cái anh cần em là em hãy giải thích chứ không phải lời xin lỗi vì nghĩa kia.
-.......
- Sao nào. Nói đi chứ.
-.......
- Em không thể nói được à, hay là vì em đã có tình cảm với người khác....
Nó thóang buồn bước đi.
Sự tức giận trên khuôn mặt Kai lộ rõ.