Nó ôm con búp bê đó
rảo bước về nông trại..
Có lẽ hôm nay là
ngày nó vui nhất..
~ Tối hôm ấy ~
-
Zen cháu thu xếp
xong chưa?
-
Dạ rồi dì.
-
Cháu định lên đó
thật sao?
-
......
-
Cháu suy nghĩ kĩ
rồi chứ?
-
Dì ơi.. năm
rồi...khoảng thời gian đó đã là quá dài cho sự ra đi của cháu..Cháu hiểu dì lo
cho cháu nhưng dì yên tâm đi..Zen của dì sẽ không sao đâu..Cháu không để ai ăn
hiếp mình đâu..Zen của dì cực mạnh mẽ..cực...
Chưa nói hết câu dì đã ôm lấy nó...
-
Hứa với dì là sẽ
không sao nhé..
-
Cháu hứa..
Đêm rồi..nhưng có lẽ nó còn nhiều tâm sự lắm..
Mà không sao...bỏ qua hết...hiện tại tâm trạng
của nó đang cực vui..
Ngày mai nó được quay lại gặp hắn rồi..
Nó suy nghĩ
‘’ Liệu hắn có thích món quà mà mình định
tặng hắn không? ‘’
~
Sáng hôm sau ~
Nó xách một túi hành lí leo lên chiếc xe
bus..
Đưa tay nó vẫy..
-
Dì ơi..cháu đi
nhé..dì ở nhà mạnh khỏe..nhớ đừng có làm việc quá sức đấy.
-
.....
Vẫy tay chào xong...nó ngồi xuống ghế..
Bỗng nhiên..có một cánh tay sờ lấy vai nó..
Đó là Kai..
-
Zen..vậy là em
định đi thật sao?
-
Dạ..đi chứ.
-
Suy nghĩ chưa??
-
Tất nhiên rồi..
Kai khẽ mỉm cười nhìn nó..
Khoảng khắc này trông Kai có gì đó thật đau
khổ..
~ Lúc này tại chỗ hắn ~
Hắn trông đã khá hơn rồi..
Sohy ngồi cạnh đưa tay đút một bát canh gà
cho hắn..
Bỗng nhiên..người quản lí của hắn bước vào.
-
Dian em khỏe hơn
rồi chứ?
-
Em ổn..
Nói rồi..chị quản lí đưa một hộp quà trên tay
rồi nói:
-
Hình như là fan
của em gửi tặng.
-
Cho chị đấy...em
không cần..
-
Thôi nào..nhận
lấy đi..Hình như bạn nữ này ở nông trại Vill đấy..Gửi từ nơi xa như vậy chắc
bạn này rất quý mến em.
Hắn thở dài
-
Chị có sự lựa
chọn...một là ném nó vào thùng rác.. là chị giữ lấy luôn đi. Em không cần..
-
Hừ đúng là đồ khó
ưa..Em không lấy thì thôi..chị lấy..
Chị quản lí nói rồi..mở hộp quà ra.
-
Oa..là một con búp bê..đẹp thật..Dian nhìn xem nó rất
giống em..
Chị quản lí dơ con búp bê về phía hắn..
Nhìn con búp bê..hắn..sững sờ...